Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 166 - Chương 164. Phú Nhị Đại Đều Thích Vận Động

Chương 164. Phú Nhị Đại Đều Thích Vận Động
Chương 164. Phú Nhị Đại Đều Thích Vận Động

“Vậy… vậy chiếc xe Koenigsegg đó là của cậu sao?”

“Không sai, Koenigsegg RS. Bỏ ra hơn 30 triệu tệ để mua, gần đủ để mua 60 chiếc Audi A6 của ông.” Lâm Dật thản nhiên nói.

“Wow, hóa ra là một chiếc Koenigsegg RS trị giá 30 triệu!”

Chu Hoài Giang nhìn đến mê mẩn, mọi người có mặt ở đó cũng mê mẩn nhìn.

Có chút không thể phân biệt được đây là thực hay là ảo.

Một anh chàng shipper lại lấy ra chiếc chìa khóa xe của Koenigsegg?

Cái quái gì đang xảy ra vậy!

Ông đây thấy loạn quá!

"Điều này có được coi là sự tự tin của tôi không?"

Sắc mặt của Chu Hoài Giang đỏ lên rồi trắng bệch, xấu hổ muốn chết.

Mặt như bị tát vậy, vả bộp bộp.

Người thanh niên chuyển phát nhanh nhìn không chớp mắt vào chìa khóa xe của Lâm Dật.

Mẹ nó, đây là phú nhị đại của nhà nào đến để làm gián điệp vậy?

“Cậu…. cậu giàu có như vậy còn làm shipper để làm gì?” Chu Hoài Giang run rẩy hỏi.

"Trải nghiệm cuộc sống, có được không?"

"Có…có thể "

Chu Hoài Giang sắc mặt xanh mét, bản thân không thể ngờ rằng ông lại để một phú nhị đại lái chiếc siêu xe 30 triệu tệ chạy việc vặt cho mình? !

Hành động này đủ để khiến bản thân đạt đến đỉnh cao của cuộc sống rồi.

Từ nay đi khoe khoang đều có tiền vốn.

“Hình như anh là giám đốc kinh doanh của Thạch Hóa Thụy Gia.” Lâm Dịch cười nói.

"Có… có chuyện gì vậy ..."

"Tốt nhất anh nên cầu nguyện trong lòng, tôi không có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào trong lĩnh vực này, bằng không anh sẽ phải tìm một công việc khác."

Bản thân ở Thạch Hóa Thụy Gia không quen biết bất kỳ ai, nhưng với mối quan hệ với Tần gia ở Trung Hải, muốn liên lạc với ông chủ của họ có lẽ cũng không khó.

“Đừng đừng đừng! Người anh em, chúng ta có chuyện gì cứ từ từ nói, một người cao quý như cậu làm sao lại đi so đo với một người như tôi chứ.” Chu Hoài Giang nhận lỗi nói.

“Tôi vội vàng, vậy nên không nhận ra cậu đó người anh em.”

Lâm Dật phủi nhẹ bụi ở mông: “Anh nên tự cầu thêm phúc đi.”

Dưới sự chú ý của mọi người, Lâm Dật quay người, lên xe rời đi.

Tiếng gầm của Koenigsegg như là mang mọi người trở về với thực tại.

Dường như nhắc nhở bọn họ rằng mọi thứ vừa nãy đều là sự thật.

Phú nhị đại siêu cấp đó thực sự đến để trải nghiệm cuộc sống.

Rời đi không lâu, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, đó là tin nhắn khiếu nại và đánh giá xấu do APP gửi đến.

Lâm Dật nở nụ cười, đoán chừng người kia đang vò đầu bứt tóc, trực tiếp trút giận vào đánh giá.

Lâm Dật cũng không quan tâm, cất điện thoại vào trong túi áo, chẳng qua là chạy nhiều hơn một đơn, chỉ là chậm trễ chút thời gian mà thôi.

Trong một buổi chiều Lâm Dật nhận tổng cộng sáu đơn nhưng chỉ nhận được hai đánh giá khen ngợi năm sao.

Thật không may, sáu đơn đều là khách hàng nam nên ngoại hình không phát huy được chút tác dụng nào.

Trong đó còn có một đơn khiếu nại của Chu Hoài Giang.

Ngoại trừ hai đánh giá tốt, những khách hàng còn lại đều không vừa ý những thứ mà Lâm Dật mua, chúng đều đắt hơn một chút so với dự kiến ​​của họ, cho nên đã đưa ra đánh giá tiêu cực.

Điều này cũng làm cho Lâm Dật liên tục than thở, quá khó để hầu hạ những người này rồi.

Vì nguyên nhân như vậy nên xác suất nhận được đánh giá khen ngợi năm sao là không cao.

Nhìn vào giao diện hệ thống, tiến độ nhiệm vụ đã đạt được (6/10), với lại đã hơn bốn giờ, hôm nay muốn hoàn thành 10 đơn có đánh giá năm sao e là có chút khó khăn.

“Bạn có đơn hàng mới, hãy chú ý kiểm tra nhé.”

Anh nhìn vào hệ thống đơn đặt hàng, là đơn hàng muốn anh đi mua thuốc. Hơn nữa, loại thuốc này còn khá là thú vị: Dục Đình(*)!

(*) Levonorgestrel là tránh thai khẩn cấp

Chắc là đợi đến khi mình giao thuốc đến sẽ xảy ra một “cuộc chiến” lớn ngay sau đó.

Ringing Ringing Ringing——

Ngay khi Lâm Dật chuẩn bị làm việc, điện thoại di động trong túi vang lên, đó là cuộc gọi từ Kỷ Khuynh Nhan.

“Lâm tiên sinh, vẫn chưa hết bận sao." Trong điện thoại, Kỷ Khuynh Nhan mỉm cười mà nói.

“Anh vừa mới nhận được một đơn, chuẩn bị làm việc đây.”

"Đã hơn 4 giờ rồi, vẫn còn làm việc à."

"Hết cách rồi, vì để kiếm tiền nuôi gia đình sống qua ngày thôi."

"Thôi đi, nếu anh vẫn cần phải nuôi sống gia đình, thì chúng em không còn sống nổi nữa rồi. " Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Chẳng phải anh nói hôm nay đến nhà em nấu cho em món ăn ngon sao? Không lẽ quên rồi à. "

"Em yên tâm đi, anh nhớ kỹ lắm. "Lâm Dật cười nói:" Nhận làm xong đơn hàng này, anh sẽ qua đón em. "

“Được rồi, nhận xong đơn hàng này rồi đến ngay nha, sau đó chúng ta sẽ đi siêu thị, tủ lạnh của em trống không rồi.”

“Được, ở công ty đợi anh nhé.”

Nói chuyện với Kỷ Khuynh Nhan vài câu rồi Lâm Dật cúp điện thoại, chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Việc mua thuốc như vậy Lâm Dật vẫn rất sẵn lòng đảm nhận, bởi vì giá cả rõ ràng, sẽ không nảy sinh vấn đề gì quá lớn.

Ngay sau đó, Lâm Dật lái xe đến một hiệu thuốc tương đối lớn ở gần đó.

Nghe thấy tiếng gầm của Koenigsegg, nhân viên trong cửa hàng nhìn lên, nhao nhao: "Mọi người nhìn kìa, bên ngoài có một chiếc siêu xe!"

"Chiếc xe này đẹp quá đi mất, thương hiệu nào vậy?"

"Cái này tôi thật sự không biết, tôi đoán ít nhất cũng phải là mấy triệu tệ, cũng có thể hơn chục triệu. "

"Mọi người đừng nhìn vào cái xe mà hãy nhìn anh chàng lái xe kia kìa, còn đẹp hơn chiếc xe nữa đấy. "

"Mọi người nhìn điệu bộ của anh ta kìa, có vẻ như định vào cửa hàng mua thuốc. Mọi người đừng giành với tôi, đợi lát nữa nhường cho tôi tiếp đón đi."

"Các cô đừng có ngốc như vậy được không?" Người phụ nữ trung niên quản lý cửa hàng nói:

"Những người như thế này, nhìn một cái cũng biết là phú nhị đại xuất thân giàu có hiển hách, mà tổ tiên ba đời của mấy cô đều là bần nông, tuyệt nhiên không thể xứng với người ta. Đừng mơ tưởng nữa, ngoan ngoãn mà làm việc mới là đạo lý đúng đắn."

"Chị Lệ, chúng em chỉ đang mơ tưởng một chút thôi, chị đừng làm chúng em cụt hứng như thế chứ. "

Nữ quản lý cửa hàng không nói nên lời, bật cười.

“Thật là hết cách với các cô.”

Bước vào hiệu thuốc, Lâm Dật nhìn thấy nữ quản lý cửa hàng liền đi thẳng tới.

"Xin chào, tôi muốn mua một hộp thuốc Dục Đình."

"Dục Đình?!"

Là nhân viên của một hiệu thuốc với lại cũng là phụ nữ, đương nhiên là cực kì hiểu rõ với loại thuốc này rồi.

"Xem ra anh chàng này, muốn đi ra ngoài “happy” vào buổi tối."

"Không biết ai lại may mắn đến thế, được anh ta cưng chiều."

"Nhưng người phụ nữ này thật ngốc, còn cần phải dùng đến Dục Đình làm gì. Nếu như xảy ra chuyện “ngoài ý muốn” thì nửa đời người sau này sẽ không cần phải lo lắng, tương đương bước nửa chân vào nhà giàu sang quyền thế rồi”

"Đúng vậy đấy, nếu tôi có thể gầy thêm 25kg nữa nhất định sẽ tự tin quyến rũ được anh ta." Nữ nhân viên hơn 100kg nói.

Ở phía bên kia, nữ quản lý cửa hàng đã lấy ra Dục Đình

"Anh chắc chắn chỉ cần một hộp thôi sao?"

"Ừm ..."

Lâm Dật cảm thấy hình như mọi người ở đây có chút hiểu lầm, nhưng cũng không giải thích quá nhiều.

"Một hộp chắc được rồi."

"Được, anh đợi một lát, để tôi lập hóa đơn cho anh."

Vài phút sau Lâm Dật thanh toán tiền, cầm thuốc rời đi

“Chị Lệ, chị Lệ, tại sao vừa nãy chị hỏi anh ấy chỉ cần một hộp thôi vậy?” Nữ nhân viên bán hàng tò mò hỏi.

“Cô cho rằng những phú nhị đại này với người bình thường giống nhau à?” Chị Lệ đảo mắt nói:

"Người ta một đêm có biết bao nhiêu cô gái chờ để hầu hạ. Một hộp đâu có đủ."

"Ấy, chị Lệ, chúng em thực sự không thể so sánh được với kinh nghiệm sống của chị. Chẳng trách chị có thể làm quản lý của cửa hàng, không giống như chúng em. "

"Sau này nên tìm hiểu thêm đi, nếu không cho dù sau này có thể gặp được phú nhị đại, các cô cũng sẽ không thể phục vụ tốt được đâu." Chị Lệ có chút đắc ý, rũ tóc xuống, phong tình vạn chủng nói:

"Nếu tôi ở tuổi 20, nói không chừng cũng có thể quyến rũ một phú nhị đại rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 164.
Bình Luận (0)
Comment