Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1679 - Chương 1677: Miệng Của Nữ Nhân Là Con Quỷ Lừa Người.

Chương 1677: Miệng Của Nữ Nhân Là Con Quỷ Lừa Người.
Chương 1677: Miệng Của Nữ Nhân Là Con Quỷ Lừa Người.
Chương 1677: Miệng Của Nữ Nhân Là Con Quỷ Lừa Người.




“Chuyện này ấy mà…” Lâm Dật làm ra vẻ thần bí nói:

“Thiên cơ bất khả lộ, không thể nói cho em biết được.”

“Không được, anh phải nói cho em biết.”

Kỷ Khuynh Nhan không làm nữa, đứng phía sau lưng Lâm Dật dò hỏi.

Làm ra dáng vẻ nếu anh không nói cho em biết, em sẽ làm phiền chết anh. Cứ như là 2 người khác hoàn toàn so với người vừa mới đàm phán khi nãy vậy.

“Lúc em ngủ, chúng ta đã tùy tiện rồi đó.”

“Nói bậy, nếu như anh động tay động chân lung tung lúc em ngủ, nhất định em sẽ có cảm giác. Đừng có mà lừa người.”

“Em thật sự đã đánh giá thấp chất lượng giấc ngủ của mình rồi.”

Lâm Dật lấy điện thoại ra, đem mấy video trước đây quay lúc nhàn rỗi cho Kỷ Khuynh Nhan xem.

“Em tự nói xem, dựa vào chất lượng giấc ngủ hiện tại của em, có khi bom nguyên tử nổ emn cũng chả tỉnh ấy chứ, anh có làm chút gì đó em có thể biết được sao?”

Trong video, Kỷ Khuynh Nhan nhìn thấy tư thế ngủ của mình hết sức bất nhã, khó coi.

Lâm Dật còn nhéo nhéo mặt mình, Đại Bạch Thỏ cũng không buông tha, cuối cùng còn đạp vào mông mình mấy phát.

Đáng giận nhất là, bản thân hoàn toàn không có một chút phản ứng nào cả!

“A…!”

Kỷ Khuynh Nhan hét lớn: “Mau xóa đi, những thứ này không thể giữ lại.”

Không cho Lâm Dật có bất kì cơ hội phản ứng nào, Kỷ Khuynh Nhan đã cướp lấy điện thoại của anh, sau đó vào album xóa hết toàn bộ ảnh cùng video trong máy, lúc này mới coi như thỏa mãn.

“Anh cứ chờ đó, đợi đến lúc nửa đêm anh ngủ say rồi, em cũng lén lút quay video anh.”

“Chỉ cần em dậy được là tốt rồi, em cứ quay tùy ý.”

Kỷ Khuynh Nhan chun chun cái mũi đáng yêu, có chút cạn lời.

Với cái chất lượng giấc ngủ của mình, thật sự là rất khó thức dậy lúc nửa đêm.

“Được rồi, không cần nói mấy chuyện này nữa.” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Chuyện hạng mục bên đó anh đều giải quyết hết rồi sao?”

“Anh dạy dỗ cái kẻ tên Mã Tam đó một trận, chuyện này cũng xem như kết thúc rồi.”

“Lần này bên phương diện công trình, cũng không cần em bận tâm nữa rồi.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Đúng rồi, em nhớ ra rồi, hôm qua xem mail thông báo có nói muốn tiến hành kỳ hạn huấn luyện 7 ngày, hình như là khép kín luôn đó.”

Lâm Dật gật gật đầu: “Đúng là buổi đêm không thể về nhà, nhưng mà ban ngày em tới thăm anh thì không có vấn đề gì lớn cả.”

“Dựa vào hệ thống quan hệ của anh ở Trung Hải, chỉ cần anh nói một tiếng thôi thì mấy chuyện như huấn luyện này có lẽ cũng không cần phải tham gia nữa nhỉ?”

“Đạo lý thì là như vậy, nhưng mà nếu như được đặc cách thì chẳng có ý nghĩa gì nữa.” Lâm Dật nói:

“Qua bên đó chính là để trải nghiệm cuộc sống, nếu như không có gì đặc biệt thì vẫn cứ nghe theo yêu cầu của người ta đi.”

“Anh nói cũng đúng.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Buổi tối đi dạo một chút, đồ skin care của anh cũng sắp dùng hết rồi, tan làm chúng ta đi mua một ít, để lúc đi huấn luyện còn dùng.”

“Được”

“Chiều nay nếu như anh không có chuyện gì thì cứ ở đây đi, có thể tham mưu cho em một chút chuyện của phó tổng.”

“Buổi phỏng vấn khi nào bắt đầu?”

“Một tuần sau, vừa hay lúc anh kết thúc kỳ huấn luyện, có thể về đây giúp em.”

“Không thành vấn đề.”

Bởi vì buổi chiều không có việc gì, Lâm Dật cũng không có đi chỗ nào khác, nhưng mà cũng không có ở phòng làm việc của Kỷ Khuynh Nhan, mà là đi Ban tiêu thụ, tìm Vương Oánh đi thăm dò sinh mạng bí ẩn.

Buổi tối sau khi tan làm, hai người lái xe đến Quảng Trường Hằng Long.

Tuy nói là đi mua đồ cho Lâm Dật, nhưng theo Lâm Dật thấy, đây chỉ là cái cớ thôi.

Bởi vì Lâm Dật còn chưa mua gì, cô đã mua váy với giày rồi.

Vui vẻ mua giày và váy xong, Kỷ Khuynh Nhan kéo cánh tay Lâm Dật: "Đi, chúng ta xuống lầu 1 mua đồ rửa mặt thôi."

“Cuối cùng em cũng nhớ tới anh rồi hả, anh còn tưởng em quên hôm nay em tới đây làm gì rồi cơ.”

“Ayya, đừng có nói như vậy mà, sao em có thể quên anh được cơ chứ.”

Kỷ Khuynh Nhan cười hì hì nói, rõ ràng tự biết bản thân đuối lý, cho nên cũng không chống chế nhiều, kéo anh xuống lầu 1.

Cứ nói miệng đàn ông là con quỷ lừa người.

Nhưng trong một vài trường hợp, câu này nên dùng cho phụ nữ thì thích hợp hơn.

Bởi vì đến nơi này rồi, Kỷ Khuynh Nhan cũng chưa mua đồ cho Lâm Dật, mà là đi chọn cho mình các loại đồ trang điểm, sau khi hài lòng, mới đi mua thứ Lâm Dật cần.

Kỷ Khuynh Nhan quen tay quen chân, đưa Lâm Dật tới quầy SK2.

“Vào đây đi, đứng ngoài đó làm gì?”

“Không phải em muốn mua đồ trang điểm hả, anh đứng ngoài đợi là được rồi.”

“Em mua xong rồi, mua cho anh đó.” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Mua cho anh ư? Em chắc chứ?”

“Đương nhiên rồi.”

“Anh đâu có quen dùng mấy thứ này, hay là thôi đi.”

Bởi vì nguyên nhân gia đình, từ nhỏ Lâm Dật cũng không có thói quen dùng đồ trang điểm.

Mỗi lúc ở nhà, đều là do Kỷ Khuynh Nhan ép anh mới bôi sơ một chút.

Hơn nữa mỗi lần bôi xong, anh đều cảm thấy mặt không thoải mái, khiến cho Kỷ Khuynh nhan lần nào cũng ghét bỏ mắng anh là đồ trai thẳng.

“Lúc trước thì sao cũng được, nhưng bây giờ không được thế.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Làm cảnh sát không tránh được phải dầm mưa dãi nắng, phải chú ý chăm sóc, nếu không gương mặt này của anh không giữ được nữa đâu."

Hừ, cái đồ mê nhan sắc!

“Lâm Dật!”

Ngay lúc Kỷ Khuynh Nhan kéo Lâm Dật đi vào trong, chợt nghe có người kêu tên anh.

Quay đầu lại thì phát hiện ra một người phụ nữ vóc dáng cao gầy.

Nếu như giá trị nhan sắc của Kỷ Khuynh Nhan là 100 điểm, thì người phụ nữ sau lưng cũng phải 90 điểm.

Bên cạnh cô ấy còn có một người đàn ông trẻ tuổi, tóc vuốt keo, mặc quần âu đen, đi giày da màu nâu, mặc áo sơ mi màu xanh da trời, khiến cho người khác cảm thấy đây là một doanh nhân hoàn mỹ.

Nhìn người phụ nữ cao gầy đứng trước mặt mình, Lâm Dật cảm thấy có chút quen mắt, nhưng suy nghĩ mất mấy phút, mới nhớ nàng là ai.

Là bạn học đại học của anh, Lý Mộng Dao

Lâm Dật nghĩ, nếu như nhớ không nhầm thì hồi còn đi học hình như là một học sinh giỏi trong lớp.

Sau đó thi được vào làm nghiên cứu sinh của viện 985, từ đó thì không có tin tức.

Nhưng mà năm đó, cô ta còn viết thư tình cho anh, nhưng anh không đáp lại.

Bởi vì nhận được quá nhiều thư tình nên đã không còn quan tâm nữa rồi.

“Trùng hợp ghê, lại gặp nhau ở đây.”

Lâm Dật gật gật đầu, hoàn toàn không đáp lại gì nhiều.

Từ sau chuyện gửi thư tình, Lý Mộng Dao từ đầu đến cuối đều oán giận Lâm Dật, lúc đi học, luôn luôn làm khó làm dễ anh, quan hệ cũng không được tốt, cho dù là nhiều năm sau gặp lại thì cũng chẳng có gì để nói nhiều.

“Dao Dao, người này là?” Bạn trai của Lý Mộng Dao hỏi.

Nhưng sự chú ý của hắn lại đổ lên người Kỷ Khuynh Nhan nhiều hơn.

Vốn nghĩ bạn gái của mình đã đủ xinh đẹp rồi, không ngờ hôm nay tùy tiện đi dạo phố một chút, vậy mà lại còn gặp được người phụ nữ đẹp mười phân vẹn mười như vậy!

“Cậu ấy là bạn học của em, sau khi tốt nghiệp em thi lên nghiên cứu sinh, còn cậu ấy thì đi làm, bao nhiêu năm rồi đây là lần đầu tiên gặp mặt đó.”

Nói xong, Lý Mộng Doa nhìn về phía Lâm Dật nói”

“Lâm Dật, để tớ giới thiệu với cậu một chút, vị này là bạn trai của tớ, Tề Lỗi. Là người tự khởi nghiệp, vừa mới hoàn thành kêu gọi vốn, nhận được hơn 30 triệu tiền đầu tư, mỗi ngày đều bận tối mặt tối mày, nếu không phải hôm nay tớ cương quyết lôi anh ấy ra ngoài, có lẽ anh ấy cũng chẳng có thời gian cơ.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment