Chương 1678: Trà Xanh Giận Dỗi.
Chương 1678: Trà Xanh Giận Dỗi.
Lâm Dật vô cùng cạn lời.
Chẳng phải năm đó không thèm để ý tới cô, cô canh cánh trong lòng mãi, giờ còn làm bộ làm tịch cái gì?
“Vậy thì cũng khá đó.” Lâm Dật thuận miệng phụ họa.
“Tính kỹ lại thì, chúng ta đã rất nhiều năm không gặp rồi, vừa nãy nghe bạn gái cậu nói, hình như cậu đi làm cảnh sát rồi, thật hay giả vậy.”
“Thật.”
“Đang yên đang lành, sao cậu lại đi làm cảnh sát cơ chứ, nguy hiểm lắm đó, vẫn là tìm một công việc bình thường thì tốt hơn.”
“Sở thích cá nhân thôi.”
“Tớ có một người bạn, trước đây cũng làm cảnh sát, hình như lương chỉ được có 6000, mấy người chắc cũng tầm đó ha?”
Lâm Dật gật gật đầu: “Sau khi vào chính quy, chắc cũng sẽ lấy được nhiều tiền như thế.”
“Tớ cảm thấy lương lậu như vậy, ở thành phố hạng 3 hạng 4 còn có thể miễn cưỡng mà sống, chứ ở thành phố lớn như Trung Hải đây, chắc chắn là không đủ xài.” Lý Mộng Dao nói:
“Hơn nữa nhà cậu không quyền không thế, sau này muốn thăng tiến nhất định là rất khổ cực, có lẽ cuộc sống sau này cũng sẽ rất túng quẫn đó.”
“Vậy mà túng quẫn ư?” Lâm Dật nói:
“Tôi vẫn còn nhớ lúc đó đi học, sinh hoạt phí mỗi tháng của cô, hình như chỉ có hơn 1000. Cũng có thấy cô túng quẫn đâu, còn sống khá là dễ chịu đó, sao lương tôi 6000 1 tháng lại không đủ xài rồi?”
Sắc mặt Lý Mộng Dao lúng túng, thậm chí là có chút quẫn bách.
Không ngờ rằng Lâm Dật sẽ nhắc đến chuyện này.
“Đó đã là chuyện của mấy năm trước rồi, khi ấy lạm phát còn chưa bành trướng nghiêm trọng như bây giờ, khi ấy 1000 đủ tiêu, bây giờ đương nhiên là không đủ nữa rồi.”
Lý Mộng Dao giống như chó bị đạp đuôi vậy, không tự chủ được mà tăng cao âm điệu, không muốn để cho Lâm Dật nhắc tới quá khứ năm đó nghèo kiết xác.
“Hơn nữa, khi đó ở trường học, cái gì cũng rất tiện nghi, không thể nào so sánh với xã hội được, bây giờ lương của cậu 6000 một tháng, nói thật lòng cũng chỉ đủ sống 1 tuần mà thôi. Lại còn sống với phụ nữ, chắc là không được như ý lắm.”
“Không khiến cậu phải phí tâm, sống vẫn tốt.”
Lý Mộng Dao cười một tiếng: "Vận may của cậu cũng thật là tốt vô cùng, theo như những lời cậu nói về điều kiện của cậu, ở Trung Hải tìm bạn gái hẳn rất khó khăn, huống chi bạn gái cậu còn đẹp như vậy, cố gắng nhiều hơn đi, nếu như không kiếm được tiền mua nhà, cha mẹ vợ tương lai của cậu, cũng sẽ không đồng ý đâu, cố gắng lên nhé, bái bai."
Lý Mộng Dao tự dấy lên một loại cảm giác hơn người, khiêu khích đi vào trong quầy bán hàng của SK2, cũng không thèm nhìn thẳng Lâm Dật.
“Giữa hai người không có dây dưa gì đó chứ? Kỷ Khuynh Nhan hoài nghi nói: “Sao mà vừa gặp đã oán hận anh vậy rồi?”
Lúc đầu, Kỷ Khuynh Nhan thật rất tức giận, với tính cách của cô sớm đã nói lại rồi.
Nhưng mà Lý Mộng Dao nói trông cô cũng khá xinh đẹp, sau đó hỏa khí trong người cô đã bớt đi phân nửa.
Cho nên là, bạn cũng đừng cố gắng đoán tâm tư của phụ nữ để làm gì, đoán tới đoán lui cũng đoán chẳng ra đâu.
"Lúc đi học có viết qua thư tình cho anh, nhưng anh không hồi đáp cô ta, chắc có lẽ trong lòng có oán niệm, nhưng cũng không ngờ tới bây giờ vẫn còn nhớ." Lâm dật bất đắc dĩ nói:
“Có lẽ là đã để lại ấn tượng trong lòng cô ta rồi.”
“Không đến mức đó chứ, chút chuyện như vậy mà nhớ lâu thế ư?” Kỷ Khuynh Nhan hất cằm nói:
"Lúc em đi học, có biết bao nhiêu nam sinh từng viết thư tình cho em, sau đó em cũng từ chối, cuối cùng bọn em vẫn chơi rất vui, hừ hừ..."
“Bởi vì nhà em có tiền.” Lâm Dật nhún nhún vai. “Ai lại muốn gây khó dễ cho người có tiền cơ chứ.”
Kỷ Khuynh Nhan chớp chớp mắt, dường như đúng là có đạo lý như vậy thật.
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, nghe được thanh âm của Lý Mộng Dao.
“Nghe nói trong tiệm có một bộ trang điểm Hắc Kim dành cho nam, hàng đã về chưa?”
“Hàng vừa về hôm nay, chị đến đúng lúc thật đó, trong tiệm chỉ còn lại 1 bộ.”
“Vừa hay, gói lại cho tôi đi.” Lý Mộng Dao nói:
“Mấy hôm nữa bạn trai tôi đi công tác, vừa hay thiếu một bộ đồ rửa mặt.”
Nói xong, Lý Mộng Dao còn liếc nhìn Lâm Dật ở ngoài cửa, có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
“Vâng ạ, xin đợi một chút.”
Rất nhanh, nhân viên của tiệm đã tìm được bộ trang điểm Hắc Kim mà Lý Mộng Dao nói, to bằng cỡ cái hộp giày, túi đựng bên ngoài vô cùng tinh xảo, giống như tác phẩm nghệ thuật vậy.
“Thưa chị, của chị tổng cộng 46800, chị cà thẻ hay là quét mã ạ?”
Lý Mộng Dao đang chuẩn bị quét mã, tay liền run rẩy: “Cô nói gì cơ, 46800?”
“Vâng ạ, tổng cộng 46800”
“Có phải cô nhầm gì không, tôi xem trên mạng rồi, thấy có 6900 một bộ, sao đến chỗ cô lại thành 46800 rồi?”
Nhân viên phục vụ cũng có chút ngơ, thử thăm dò nhắc nhở:
“6900 mà chị nói, có lẽ là nước dưỡng gia bên trong thôi, chỉ là một sản phẩm đơn lẻ chứ không phải cả bộ của chúng tôi. Bên trong một bộ này có tổng cộng 12 sản phẩm, cho nên chuyện giá tiền…”
“Chuyện này…” Lý Mộng Dao lúng túng cười: “Hóa ra là như vậy sao.”
Bạn trai của cô ta dù là có tiền thật, nhưng mà đó là tiền của công ty và những người khác góp vốn, không thể tự lấy ra tiêu được.
Mặc dù điều kiện cũng không tồi, nhưng bộ trang điểm giá 46800, đối với họ vẫn là vô cùng xa xỉ.
Nhân viên phục vụ cũng cười, thử tìm cách làm giảm lúng túng.
“Chị quẹt thẻ hay là quét mã ạ?”
“Những thứ khác tôi không dùng, chỉ lấy nước dưỡng da, gói mình nó lại cho tôi đi.”
“Bạn trai chị không phải là sắp đi công tác sao? Bên trong có bộ đồ rửa mặt, có lẽ là cũng cần dùng chứ?”
Nhân viên phục vụ cũng muốn bán được hàng, cho nên rất nỗ lực quảng cáo, như vậy thì mới có thể nâng cao được thành tích.
“Hơn nữa chị vừa mới nói, muốn mua một bộ, chỉ mua mình nước dưỡng da thì không có lợi lắm.”
“Chuyện đó…”
Lý Mộng Dao dừng một chút: “Vừa nãy tôi lỡ lời thôi, thật sự không cần tới một bộ, chỉ cần một món bên trong, cô cũng đừng rao bán nữa.”
Thấy Lý Mộng Dao không mua, biểu tình của nhân viên phục vụ khẽ thay đổi: " Xin lỗi, đây là bộ trang điểm, đồ vật bên trong không bán lẻ ạ."
“Vậy thì hết cách rồi, tiếc thật.”
Nhân viên phục vụ cũng không nói gì, không tình nguyên đem đồ vật vừa mới lấy từ trong túi ra chuẩn bị cất vào.”
“Đã lấy ra rồi thì đừng cất lại nữa, tôi mua.” Kỷ Khuynh nhan nói.
Ừm ừm?
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan muốn mua, cả Lý Mộng Dao và phục vụ đều có vẻ hơi sửng sốt.
“Cô muốn mua?”
Kỷ Khuynh nhan liếc Lý Mộng Dao một cái: “Không được sao?”
“Lương của Lâm Dật có hơn 6000 nghìn, một bộ này bằng hơn nửa năm tiền lương của hắn, cô phải kiềm chế một chút.” Lý Mộng Dao quái gở nói:
“Nếu như có số tiền đó thì vẫn nên giữ lại mua nhà đi.”
“Thưa chị, hai người mua không nổi thì xin chị đừng ảnh hưởng tới những khách hàng có thể mua có được không?” Nhân viên phục vụ không vui mà nói.
“Cô nói cái gì, nói tôi mua không nổi!” Lý Mông Dao tức giận.
“Nếu như chị muốn mua, tôi có thể ưu tiên bán cho chị trước.” Nhân viên phục vụ cũng đáp trả lại.
“Quả thật là tôi muốn mua, nhưng chỉ là muốn mua 1 sản phẩm trong đó, những thứ khác tôi không dùng, mà các cô lại không chịu bán lẻ, cô nói tôi mua thế nào?”
“Thưa chị, nhìn cách ăn mặc của chị, có lẽ cũng là người đã trải sự đời, cũng có hiểu biết về đồ trang điểm, đã bao giờ chị thấy người ta mua lẻ sản phẩm trong bộ trang điểm chưa?”
“Cô!”
“Đến mức thế nào thì có lẽ mọi người đều biết, tôi cũng không vạch trần nữa, nhưng xin chị đừng làm ảnh hưởng tới việc làm ăn của chúng tôi.”
Lâm Dật chép chép miệng, mồm miệng của nhân viên phục vụ này đúng là được ghê đó.
Cũng kích thích ghê.
------
Dịch: MBMH Translate