Chương 1679: Rút Vốn Rồi.
Chương 1679: Rút Vốn Rồi.
“Được rồi, đừng có phản bác bọn họ nữa.”
Bạn trai của Lý Mộng Dao nói:
“Dựa vào tình hình của bọn họ, có lẽ mua xong bộ trang điểm này thì phải cạp đất mà ăn cả nửa năm ấy chứ. Sống thế nào chỉ có bản thân mình biết, không cần phải cạnh tranh những thứ này đâu.
Lý Mộng Dao gật gật đầu: “Anh nói đúng đó, đúng là không cần phải cạnh tranh những chuyện này làm gì.”
Kỷ Khuynh Nhan nhàn nhạt lắc đầu, cũng không muốn tranh cãi nhiều với bọn họ, chỉ lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho nhân viên phục vụ.
“Mật mã là 000000.”
“Ái chà, Lâm Dật, ra ngoài mua đồ sao lại để bạn gái trả tiền thế này?” Lý Mộng Dao vòng hai tay trước ngực, tức giận nói:
“Đúng là không ngờ đó, người đẹp trai nhất trường mình năm đó giờ lại đi dựa vào phú bà, chuyện này mà truyền ra thì cậu nổi tiếng chắc luôn.”
“Chuyện này thì cô muốn nói thế nào cũng được.
“Yên tâm, tôi nhất định sẽ tuyên truyền cho cậu thật tốt, dựa vào được phú bà rồi, cũng xem như là người có tiền, cũng phải để cho bạn bè ngưỡng mộ chút chứ.”
“Cứ ngưỡng mộ đi, dù sao cũng có tính phí đâu.”
“Thưa anh, phiền anh ký tên ạ.”
Nhân viên phục vụ đi tới, trên tay còn cầm một tấm phiếu ngân hàng nhỏ.
“Còn cần tôi ký tên sao?”
“Cái này phải cần chủ thẻ ký tên đó ạ.”
“Hiểu rồi.”
Lâm Dật cầm bút, ký tên của mình lên trên tấm phiếu ấy, còn thuận miệng nói:
“Đúng rồi, tôi nhớ ra một chuyện, tôi còn có một tấm thẻ hội viên kim cương ở cửa hàng của các cô, hình như là có thể giảm 50%, có thể in thêm một tấm được không.”
“Hội viên kim cương!”
Thấy thẻ hội viên trên tay Lâm Dật, nhân viên phục vụ sửng sốt một chút.
“Anh còn là hội viên kim cương bên cửa hàng chúng em ạ!”
“Lúc trước từng đến chỗ các cô, Lý tổng của các cô cho tôi, nhưng lâu lắm rồi không có dùng tới, chắc cũng chưa thay đổi quy củ chứ?”
“Không không không, không đổi, để chúng em tính lại cho anh một lần nữa ạ.”
Bình thường mà nói thì đã trả tiền lấy đồ rồi thì có đem thẻ hội viên ra cũng vô ích.
Nhưng thẻ hội viên kim cương thì khác, cả cái Trung Hải này chắc cũng không vượt quá 5 tấm, có đặc quyền cực lớn ở quảng trường Hằng Long.
Bản thân phải xử lý thật thỏa đáng.
Nếu không thì coi như khỏi cần làm cái công việc này luôn.
“Đợi chút!”
Lý Mông Dao tiến lên nói:
“Tôi nhớ ở chỗ các cô, thẻ hội viên cao nhất cũng chỉ là thẻ hội viên Bạch Kim, vậy thẻ hội viên Kim Cương này từ đâu ra?”
“Thẻ hội viên kim cương của chúng tôi không công khai phát ra bên ngoài, là do chủ tịch của công ty chúng tôi đích thân tặng cho người khác, khắp cả Trung Hải này không quá 5 tấm.”
“Chủ tịch đích thân tặng!”
Lý Mộng Dao bất ngờ nhìn Lâm Dật, nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông, làm sao Lâm Dật lại có tấm thẻ hội viên như vậy được?
“Có phải mấy người nhầm lẫn gì rồi không? Cậu ta là bạn học đại học của tôi, điều kiện gia đình kém muốn chết, hơn nữa lại còn làm cảnh sát, làm sao mà có thể có thẻ hội viên này được, chắc là cậu ta nhặt được đó, tôi thấy các cô nên báo cảnh sát thì hơn.”
“Cô nghĩ nhiều rồi.” Nhân viên phục vụ châm chọc mà nói:
“Căn cứ vào thông tin trên thẻ, chủ thẻ chính là bản thân Lâm Dật – Lâm tiên sinh đây, hy vọng các người đừng có lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng quân tử.”
“Thẻ cá nhân!”
Lý Mộng Dao không thể tưởng tượng được mà nhìn Lâm Dật: “Không thể nào, cả Trung Hải không quá 5 chiếc, sao cậu lại có thể có đãi ngộ như vậy chứ!”
“Người ta đã nói với cô rồi còn gì nữa, đừng có lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nghĩ không thông thì khỏi phải nghĩ nữa, không có ích gì cho cô đâu.”
“Cậu nói láo.”
Lý Mộng Dao cảm giác mình đã bị làm nhục, lớn tiếng kêu ầm lên:
"Bất kể nói thế nào, bạn trai tôi cũng là ông chủ của khởi nghiệp công ty cả nghìn vạn, anh ấy cũng không có tư cách như vậy, làm sao cậu có thể có!"
"Chỉ là ông chủ của một công ty tự khởi nghiệp thôi mà, cô lấy đâu ra cảm giác ưu việt hơn người đến như vậy?"
“Dù sao thì cũng mạnh hơn cậu! Cả đời này cậu không ăn không uống cũng không bằng anh ấy làm 1 năm!”
“Hehe ~ một năm kiếm được nhiều tiền như vậy quả đúng là lợi hại thật.” Lâm Dật nói:
“Nhưng mà công ty của hắn ta, ngày mai có mở được hay không thì còn chưa chắc, các người phải chuẩn bị tâm lý trước đó, đừng nói tôi không nhắc nhở các người.
“Có phải là cậu ghen tị với bạn trai tôi không, đến cả mấy lời như vậy mà cũng nói ra được, cậu cảm thấy có tác dụng sao?” Lý Mộng Dao nói:
“Chẳng ngại nói cho cậu nghe, bây giờ phải tới mấy công ty hàng đầu đều đang nhắm vào hạng mục của bạn trai tôi, chuẩn bị đầu từ vốn cho anh ấy cơ, nói rõ cho cậu nghe, việc đóng cửa là chuyện không thể nào, hơn nữa không quá 2 năm sẽ đưa ra thị trường, đến lúc đó số tiền có thể kiếm được, cả đời này cậu cũng chưa thể biết đến đâu.”
“Vậy thì cứ đi xem là biết liền.”
Nói xong, Lâm Dật xách đống đồ đã mua, kéo theo Kỷ Khuynh Nhan cùng nhau rời đi.
“Đi thôi anh yêu, đừng có quan tâm đến bọn họ.” Lý Mộng Dao kéo tay bạn trai cô ta:
“Đừng có nghe hắn nguyền rủa anh, chẳng qua chỉ là một tên anh hùng bàn phím ở dưới đáy xã hội mà thôi, cả đời này cũng không thể ngóc đầu lên nổi.
“Loại người này anh đâu có thèm care đâu, nhưng anh có chút thắc mắc, sao hắn lại có thể có được thẻ hội viên kim cương, người bình thường đâu thể lấy được.” Tề Lỗi nói.
“Có thể là do thân phận của hắn đặc thù, dù sao thì cũng là làm cảnh sát, có khi có chút nguyên nhân đặc biệt gì đó mà quen được sếp tổng của quảng trường Hằng Long nên lấy được thẻ hội viên như vậy, cũng không phải chuyện gì lạ.
“Em nói cũng đúng”
“Đi thôi, chúng ta đi chỗ khác dạo xem, mua đồ xong thì đi ăn, em có chút đói rồi.”
“Đi thôi.”
Sau đó, Lý Mộng Dao và bạn trai cô ta cùng nhau đi dạo hơn nửa tiếng nữa, mua đủ những thứ cần thiết thì đến một tiệm đồ Tây ăn trưa.
Chuyện liên quan đến Lâm Dật cũng bị bọn họ quên mất, hoàn toàn không để trong lòng.
Reng reng reng…
Sau khi ăn cơm xong, hai người đi tới bãi đậu xe, chuẩn bị về nhà, nhưng vừa mới lên xe, điện thoại của Tề Lỗi đã reo lên.
“Chà, Trương tổng gọi điện thoại cho anh.”
“Trương tổng nào cơ? Là Trưởng tổng mới đầu tư vốn sao?”
“Chính là hắn.” Tề Lỗi nói:
“Lúc đầu hắn đầu tư cho anh 30 triệu, sau đó bọn anh trò chuyện một hồi lâu, nói vô cùng xem trọng hạng mục này, muốn quay về nghiên cứu một chút rồi sau đó sẽ đầu tư, có lẽ bây giờ có kết quả rồi.
Mắt Lý Mộng Dao sáng lên: “Lần này có thể lấy được bao nhiêu tiền?”
“Nếu như giữ nguyên phỏng đoán ban đầu thì khoảng một trăm triệu trở lên.” Tề Lỗi vui vẻ đắc ý nói:
“Bởi vì còn rất nhiều công ty hàng đầu nhìn trúng hạng mục này, trước sau cũng đầu tư cho anh không ít, hắn ta vì muốn được nhiều quyền lợi tiếng nói hơn, nhất định sẽ đầu tư càng nhiều tiền hơn, cho nên chỉ có thể là một trăm triệu trở lên, không thể ít hơn nữa.”
Lý Mộng Dao kích động đến mức tim đập bịch bịch.
Cô ta chưa từng nghĩ tới việc có một ngày bản thân được bước vào hàng ngũ nhà giàu, triệu phú!
Đó là một trăm triệu đó!
Cả đời này mình cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền đến thế.
“Mau mau mau, mau nghe điện thoại của Trương tổng đi, đợi lại nữa người ta tắt mất.”
Tề Lỗi gật gật đầu, bấm nút nghe điện thoại.
“Trương tổng, ngài tìm tôi ạ.” Tề Lỗi cười ha ha nói:
“Tôi đang định ngày mai hẹn ngài đi uống trà đây, không ngờ lại nhận được điện thoại của ngài gọi tới.”
“Trà thì không cần uống nữa, nhưng có một chuyện này tôi cần nói với cậu, 30 triệu tiền đầu tư kia, tôi chuẩn bị rút lại, gọi điện báo với cậu một tiếng.”
------
Dịch: MBMH Translate