Chương 1680: Đắc Tội Với Người Không Nên Đắc Tội.
Chương 1680: Đắc Tội Với Người Không Nên Đắc Tội.
“Ngài nói gì cơ! Muốn rút vốn!”
Tề Lỗi hét lên một tiếng, cảm giác như bản thân đã nghe nhầm.
“Hạng mục của chúng tôi đang ngày một phát triển, chiếm hữu thị trường và hoạt động hàng ngày cũng đang tăng một cách vững chắc, tương lai rất tốt, bây giờ ngài rút vốn nhất định là một tổn thất lớn đó.”
“Cậu cũng đừng có nghĩ đến chuyện tương lai nữa, không phải đóng cửa cũng đã là tốt lắm rồi, vẫn là nên nghĩ xem sau này nên phát triển thế nào đi.”
Đối phương không cho Tề Lỗi quá nhiều cơ hội nói chuyện, cũng không giải thích với hắn nhiều, trực tiếp tắt điện thoại.
Mới vừa rồi hai người còn đầy vui vẻ hứng thú, bây giờ không nói lấy một câu, ai cũng không biết là đã có chuyện gì xảy ra.
Reng reng reng…
Ngay tại lúc này, điện thoại của Tề Lỗi lại vang lên.
“Là Triệu tổng của Gia Thịnh tư bản.”
“Mau mau mau, mau nghe điện đi, hỏi xem hắn ta tìm chúng ta có việc gì,” Lý Mộng Dao nói.
“Tiểu Tề à.”
“Triệu tổng, tìm tôi có việc gì sao?”
“Cũng không phải chuyện gì lớn, lúc trước không phải tôi nói tôi đầu tư cho cậu 20 triệu sao, tôi chuẩn bị rút vốn lại rồi, gọi điện báo cho cậu một tiếng.”
“Lại rút vốn ư!”
Tề Lỗi trừng mắt há miệng, hoàn toàn không nghĩ ra, rốt cuộc là khâu nào xảy ra vấn đề.
Trước đây có 2 công y hàng đầu thấy hợp ý, đều là chủ động tìm đến tận nơi muốn đầu tư vốn cho mình.
Mà bây giờ lại rút vốn cùng một lúc, tại sao lại vậy chứ!
“Lại rút vốn?” Đối phương nói:
“Chẳng lẽ còn có ai khác cũng gọi điện cho cậu nói chuyện rút vốn sao?”
“Đúng, đúng vậy…”
Mặc dù không muốn nói, nhưng Tề Lỗi cũng biết chuyện này không giấu được.
“Vậy thì không phải là trùng hợp rồi, dự là trong mấy ngày sắp tới, những người khác đầu tư cho cậu cũng sẽ nói chuyện rút vốn với cậu thôi, nếu như không còn chuyện gì khác thì tôi tắt máy trước nhé, cậu tự cầu phúc đi.”
“Triệu tổng đợi chút!”
Ngay lúc đối phương đang định cúp điện thoại, Tề Lỗi vội vàng gọi đối phương lại: “Rốt cuộc là có chuyện gì, tại sao đều muốn rút vốn chứ!”
“Tự mình làm chuyện gì chẳng lẽ còn cần tôi phải nói sao?”
Tề Lỗi và Lý Mộng Dao đều có chút mơ hồ, hoàn toàn không hiểu đó là ý gì.
“Triệu tổng, tôi thật sự không hiểu câu này có ý gì, khoảng thời gian này tôi chẳng làm gì cả, luôn bận bịu chuyện của công ty, chất lượng và chức năng của sản phẩm thì mọi người cũng đều thấy được, không hề có chút vấn đề nào, vẫn rất tốt, sao mọi người lại muốn rút vốn vậy.”
“Chuyện này… haizz…”
“Không cần biết thế nào, cũng xem là có quen biết, ấn tượng của tôi với cậu cũng không tệ, thôi thì nói thật với cậu vậy, cậu đắc tội với người không nên đắc tội rồi.”
“Đắc tội với người không nên đắc tội?”
Cả hai người cùng nhau bất ngờ: “Chúng tôi cũng đâu có đắc tội với ai, hơn nữa, tôi chỉ là một người mới khởi nghiệp trong giới, tự biết lượng sức mình, làm sao có thể đắc tội với những thương nhân, ông lớn trong ngành được.”
“Chuyện của bên cậu tôi không rõ, nhưng người ra tay với cậu là tập đoàn Lăng Vân, bọn họ làm việc bên ngành năng lượng, không cần tôi nói nhiều nữa, lòng cậu tự rõ nhé.”
“Tập đoàn Lăng Vân!”
Hai người cùng nhau hét lên một tiếng, là một người trong giới khởi nghiệp, nếu như không biết đến tập đoàn Lăng Vân thì coi như lăn lộn không công rồi!
Ngành công nghiệp bán dẫn, là cấp bậc tồn tại duy nhất.
Thậm chí từng có người đồn rằng.
Nếu họ niêm yết cổ phiếu công khai, thậm chí có thể sánh ngang được với Tencent và Alibaba nữa.
Nhưng mình chưa từng cùng nhau xuất hiện với người của công ty này bao giờ cả, thậm chí còn chưa từng gặp lãnh đạo cao cấp của bọn họ, làm sao có thể đắc tội với bọn họ được chứ.
“Bây giờ chắc là đã biết có chuyện gì rồi chứ, những thứ khác thì tôi không nói nhiều nữa, cậu tự cầu phúc đi nhé.”
“Đợi đã, Triệu tổng.” Tề Lỗi vội vàng gọi đối phương lại:
“Có thể nói rõ một chút được không, tôi vẫn chưa hiểu, tôi thật sự chưa đắc tội với người của bọn họ!”
“Cậu chắc chứ?” Đối phương nói:
“Trong tập đoàn Lăng Vân, người có năng lực phong sát cậu tổng cộng có 3 người, một người là nhân vật số 2 của tập đoàn Kỳ tổng, Kỳ Hiển Chiêu. Còn nữa là tâm phúc của tổng tài của bọn họ, kế toán cao cấp nhất Hà Viện Viện, còn có phó tổng Điền Nghiên, người trông coi nắm giữ tập đoàn Lăng Vân, cả 3 người này, cậu chắc chắn không đắc tội với bọn họ?”
“Thật sự không có!”
Tề Lỗi khẳng định: “Nói thật sự, nếu không phải ngài nói, tôi còn chẳng biết tới ba nhân vật lớn này nữa, làm sao mà có thể đắc tội với bọn họ được chứ. Có khi nào là có hiểu lầm gì không?”
“Không thể thế được, ba người này chính là ba người nắm giữ, bình định tập đoàn Lăng Vân, nếu như không phải đắc tội với bọn họ thì nói thế nào ra tay mạnh như thế này được.”
“Tôi thật sự không có quen biết bọn họ, chắc chắn ở đây có hiểu lầm gì rồi.”
“Nếu như cậu thật sự không quen biết bọn họ, hoặc là thật sự có hiểu nhầm gì.” Đối phương nói:
“Nhưng mà tập đoàn Lăng Vân vẫn còn một người mà các cậu cũng không thể đắc tội được, đó chính là chủ tịch của bọn họ - Lâm Dật. Chỉ là người đó rất thần bí, các cậu muốn đắc tội với cậu ta cũng khó, có khi là có hiểu lầm gì thật rồi, ngày mai tới tận nơi thăm hỏi chút xem sao đi, tôi tắt mắt trước nhé.”
Tề Lỗi và Lý Mộng Dao như hóa đá, ngồi trong xe bất động.
Thậm chí đối phương tắt điện thoại lúc nào, cũng không nhớ.
Bởi vì bọn họ đã nghe được một tin tức kinh khủng ở trong điện thoại!
Chủ tịch của tập đoàn Lăng Vân tên là Lâm Dật!!
Hai người nhìn nhau một cái, biểu cảm hoảng sợ lộ ra thay cho lời nói, giống như có người dùng cái búa lớn đập không ngừng trên đầu của mình vậy.
Vào khoảnh khắc này, hai người cũng nhớ đến lời mà Lâm Dật vừa mới nói.
Anh ta nói, công ty của mình, ngày mai sẽ phải đóng cửa!
Mà tình hình trước mắt!
Đúng là linh nghiệm thật!
Trừ chuyện này ra, trong tay anh ta còn có thẻ hội viên kim cương của quảng trường Hằng Long!
Đây là thứ không phải ai cũng có thể có được!
Nếu như không phải là chủ tịch của tập đoàn Lăng Vân, Quảng trường Hằng Long cũng không thể cho anh thẻ hội viên ấy được!
Chẳng trách bộ trang điểm hơn 40000 nói mua là mua, người ta đỉnh hơn mình biết bao nhiêu đó!
Lý Mộng Dao nuốt một ngụm nước miếng, chấn động vì thân phận thật của Lâm Dật!
Vừa mới tốt nghiệp đại học được mấy năm, cậu ấy đã sáng lập ra một công ty lớn đến như vậy rồi!
“Còn ngây ra đó làm gì, mau mau gọi điện cho bạn học của em xin tha thứ đi!”
“Được được được…”
Bị Tề Lỗi quát cho một tiếng, Lý Mộng Dao mới phản ứng kịp.
Bây giờ cậu ta có tiền như vậy, không chỉ là bạn trai mình, đến cả mình cũng phải nịnh hót đó!
Nhưng tìm mãi một hồi lâu cũng không thể tìm ra bất kỳ phương thức liên lạc nào của Lâm Dật cả.
“Em, em không có số điện thoại của cậu ấy…”
“Đm!”
Tề Lỗi tát vào mặt Lý Mộng Dao một cái:
"Đm, cũng là do cô làm hại, cứ phải làm bộ làm tịch trước mặt người ta mới chịu được cơ, nếu không tôi cũng không thể thành ra thế này được."
Lý Mộng Dao che mặt mình lại: “Em, em cũng không biết một tên nghèo kiết xác như cậu ta lại trở nên giàu có như vậy!”
“Tôi nói cho cô biết, nếu như cô không giải quyết cho xong chuyện này, xem tôi xử lý cô thế nào!”
…
Từ quảng trường Hằng Long rời đi, hai người lái xe trở về Cửu Châu Các.
Kỷ Khuynh Nhan cầm bộ trang điểm Hắc Kim nghịch một hồi lâu.
Cuối cùng lựa ra trong đó 6 loại, nói:
“Sữa rửa mặt, dầu gội đầu, sữa tắm, kem chống nắng, kem dưỡng ẩm và kem đánh răng là của anh, còn lại phần em.”
“Hửm hửm? Không phải là đồ mua cho anh sao, sao em còn ăn bớt mất một nửa vậy?”
------
Dịch: MBMH Translate