Chương 1688: Không Nhúc Nhích Tí Nào.
Chương 1688: Không Nhúc Nhích Tí Nào.
"Chu Hưng Hải không được!"
"Lâm Dật thắng!"
"Quá đẹp rồi!"
Nhìn thấy Chu Hưng Hải mệt không đứng dậy nổi, Lâm Dật thong dong đứng dậy, hoạt động thể cốt một chút, làm hơn 300 cái sit-up mà giống như người không có việc gì.
"Có chơi có chịu, đành nhờ anh quét dọn nhà vệ sinh của chúng tôi."
Mặt mũi của Chu Hưng Hải tràn đầy xấu hổ, không nói câu nào.
Cố Diệc Nhiên đứng ở một bên trợn trắng mắt, trong lòng oán thầm:
"Nhìn thì cao to lực lưỡng mà làm sit-up thế mà còn không bằng một tên bạch kiểm, cuối cùng vẫn cần tự mình ra mặt trừng trị hắn!"
Cho dù trong lòng đang hung hăng phun tào, nhưng Cố Diệc Nhiên quên mất cho dù là cô cũng chưa chắc có thể làm nhiều như vậy.
"Lý đội trưởng, tôi muốn thương lượng với anh chuyện này." Cố Diệc Nhiên nói.
"Chuyện gì?"
"Đổi môn huấn luyện tiếp theo đi?"
"Đổi thành cái gì?"
"Ôm ngã người." Cố Diệc Nhiên nói:
"Dù sao đây đều là môn học cơ bản nhất, cái nào trước luyện cái nào sau luyện cũng không quan trọng, làm sớm một cái đi."
Lý Tường Huy đương nhiên sẽ không từ chối loại chuyện nhỏ nhặt này, chỉ là không hiểu tại sao Cố Diệc Nhiên lại phải làm như vậy.
Nhưng cô đã mở miệng, mình cũng không có lý do gì để từ chối.
"Được thôi, làm theo lời cô nói vậy."
Đúng lúc này, tiếng còi vang lên, mọi người bỏ nước qua một bên, vội vàng tập hợp.
"Nghỉ ngơi cũng đã được rồi, hiện tại sẽ tiến hành môn học huấn luyện tiếp theo, ôm ngã người."
Mọi người không có bao nhiêu phản ứng, bởi vì rất nhiều người đều biết hạng mục này là gì.
"Tôi biết rất nhiều người đều tốt nghiệp trường cảnh sát, lúc còn ở trường học đã học qua môn học này, nhưng ở đây còn có mấy học viên chưa từng luyện qua, cho nên tôi và Cố huấn luyện viên sẽ làm mẫu một lần cho mọi người."
Lý Tường Huy nháy mắt ra hiệu cho Cố Diệc Nhiên, sau đó mình đứng trước đệm, tư thế tiêu chuẩn, không nhúc nhích.
Cùng lúc đó, Cố Diệc Nhiên đứng ở sau lưng anh, sau đó cô hét lớn một tiếng rồi vọt tới phía sau anh, ôm lấy hai chân của anh, chuyển ngược lại trên đệm.
Ngay sau đó, Cố Diệc Nhiên nhảy lên, cưỡi lên trên người Lý Tường Huy, một tay ôm lấy đầu của anh, một tay khác đặt ở trên cổ của anh, làm một động tác khóa cổ.
Đến tận đây mới hoàn thành toàn bộ động tác.
Những người khác còn tốt, bởi vì đã trải qua.
Nhưng có một số chưa từng trải qua, cảm thấy động tác này rất khó.
Hai người đứng dậy, Cố Diệc Nhiên nhìn mấy người tiến vào thông qua kiểm tra bên ngoài.
"Đối với các người mà nói, động tác này có lẽ có chút độ khó, cho nên tôi lại tìm người biểu diễn cho các người một lần, nhìn cẩn thận một chút."
"Đã biết!"
"Cố huấn luyện viên, tôi nguyện ý phối hợp với cô!"
Thiểm cẩu Chu Hưng Hải đứng dậy, trong lòng Trương Bằng hung hăng phun tào.
Cố Diệc Nhiên nhìn thoáng qua Chu Tinh Hải.
"Anh là người tốt nghiệp trường cảnh sát, đoán chừng đã nhớ kỹ động tác như vậy trong lòng, gọi anh ra không có ý nghĩa, về lại trong đội ngũ trước đi."
"Được."
Cố Diệc Nhiên liếc Lâm Dật một chút, "Anh, ra khỏi hàng!"
"Ừm hả? Có rất nhiều người ở đây, dựa vào đâu mà gọi tôi ra, cô có phải là đang kỳ thị giới tính hay không!"
Tôi kỳ chân bà nội anh!
Cố Diệc Nhiên chửi tục ở trong lòng, "Người chưa từng được huấn luyện có tổng cộng tám người, trong đó sáu người là con gái, đợt huấn luyện vừa rồi là Lưu Ba lên trước, hiện tại đến lượt anh."
"Không phải còn có sáu nữ sinh nữa sao?"
Lần này, nữ sinh tại chỗ đều không có ghét bỏ Lâm Dật, bởi vì anh đã chứng minh bản thân mình.
Chỉ là chưa từng luyện, cho nên không muốn đi lên mất mặt.
"Thế mà còn muốn so với con gái, có còn phải là đàn ông hay không, anh cũng không cảm thấy ngại à?"
"Vậy tôi cởi quần, chứng minh cho cô một chút?"
"Tốt tốt!"
Còn không đợi Cố Diệc Nhiên nói gì, mấy nữ sinh nhịn không được mà vỗ tay nói tốt.
"Yên lặng, đừng hô to gọi nhỏ, xem đây là nơi nào vậy!" Lý Tường Huy nói:
"Lâm Dật, cậu cũng đừng nói nhảm nữa, bảo cậu lên thì cứ lên, luyện nhiều hai lần là biết, đừng có chút ý nhiều đến gánh nặng thần tượng như vậy, không ai chú ý mặt của cậu đâu."
"Vâng!"
Trong lòng Cố Diệc Nhiên cười lạnh một tiếng, oán thầm:
"Xem lần này tôi thu thập anh thế nào!"
Dưới mệnh lệnh của Lý Tường Huy, Lâm Dật đi tới trước đệm, đồng thời đứng vững.
"Đến lúc đó cô ra tay nhẹ một chút, bọn họ đều là người mới, cường độ đừng quá lớn." Lý Tường Huy nói.
"Biết, tôi sẽ cố gắng khống chế."
Trong đội ngũ, Chu Hưng Hải cười lạnh một tiếng.
Lại dám mạnh miệng với Cố huấn luyện viên, xem cô ấy thu thập anh thế nào!
Cố Diệc Nhiên đứng ở sau lưng Lâm Dật, vừa hoạt động cổ tay vừa nói:
"Chuẩn bị xong chưa."
"Chuẩn bị xong, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào."
Lỗ tai Lâm Dật khẽ nhúc nhích, tinh thần vô cùng tập trung, cảm nhận được động tác xông tới của Cố Diệc Nhiên, sau đó căng dây thần kinh toàn thân, giống như một cây cột đứng sừng sững bất động.
Đúng lúc này, Cố Diệc Nhiên vọt tới sau lưng Lâm Dật, sau đó ôm lấy hai chân của anh, chuẩn bị chuyển ngược lại.
Ngay lúc trong lòng cô đang đắc ý, chợt phát hiện không thích hợp!
Cho dù cô dùng lực thế nào thì Lâm Dật đều sừng sững bất động, không có bất kỳ phản ứng gì!
Chuyện này sao có thể!
Trong lòng Cố Diệc Nhiên kinh hô một tiếng, đồng thời nhịp tim cũng tăng tốc theo.
Sau đó cô dùng hết sức lực toàn thân, nhưng vẫn không có thể lay động được Lâm Dật!
"Cô làm gì đi chứ." Lý Tường Huy nhíu mày nói.
"Vừa rồi dưới chân tôi có chút trơn, không có sử dụng được lực." Cố Diệc Nhiên buông tay ra rồi nói.
"Làm lại một lần nữa đi."
Cố Diệc Nhiên gật gật đầu, lui về phía sau vài chục bước.
"Anh chuẩn bị xong chưa."
"Rồi." Lâm Dật thuận miệng trả lời.
Hô ~
Cố Diệc Nhiên hít sâu một cái, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cô có thể khẳng định, vừa rồi có lẽ đã xảy ra vấn đề trong phân đoạn nào đó.
Nếu không lấy trình độ của mình, ngay cả đội trưởng đều có thể chuyển ngược lại, huống chi là tay mơ như anh ta!
Nhưng Cố Diệc Nhiên lại không biết, người trước mắt mà cô cho là gà mờ này, là tổ trưởng một tổ thần bí nhất Trung Quốc!
Sao có thể ngã trên tay của cô đây!
Lần này, Cố Diệc Nhiên vô cùng nghiêm túc, chạy lấy đà, động tác liền mạch, dùng hết tất cả bản lĩnh của mình, sau đó xông tới sau lưng Lâm Dật, ôm chặt lấy hai chân của anh!
Nhưng thời gian dường như dừng lại tại thời khắc này.
Lâm Dật đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích tí nào!
"Làm sao vẫn là như vậy!"
Trong lòng Cố Diệc Nhiên kinh hô một tiếng, đây là kết quả mà cô vạn vạn không nghĩ đến.
"Cố huấn luyện viên , có thể bắt đầu, dùng lực đi."
Ánh mắt của mọi người, cũng đều rơi xuống trên người Cố Diệc Nhiên.
Không phải nói muốn biểu diễn mẫu sao, tại sao lại không phát lực?
"Có lẽ sức lực của Cố huấn luyện viên tương đối nhỏ, dù sao cũng là phụ nữ, quật không nổi tôi cũng coi như là bình thường." Lâm Dật phất tay với Trương Bằng.
"Anh qua đây thử một chút."
"A nha..."
Trương Bằng thử thăm dò đi ra khỏi đội ngũ, thấy Lý Tường Huy không nói gì, mới thay thế Cố Diệc Nhiên, đứng ở sau lưng Lâm Dật.
Sau đó, xông lại từ phía sau, ôm lấy hai chân của Lâm Dật, chuyển ngược anh lại một cách dễ như trở bàn tay, rồi làm động tác khóa cổ.
"Cô xem một chút, tôi đã nói rồi, loại động tác này, nên để đàn ông tới làm, sức lực của Cố huấn luyện viên không đủ." Lâm Dật nói.
------
Dịch: MBMH Translate