Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1692 - Chương 1690: Triển Lãm Kiểu Tóc Mới.

Chương 1690: Triển Lãm Kiểu Tóc Mới.
Chương 1690: Triển Lãm Kiểu Tóc Mới.
Chương 1690: Triển Lãm Kiểu Tóc Mới.




"Tô, tô đậm một chút sao?"

Sự vui vẻ của Chu Hưng Hải trong nháy mắt dừng lại, cảm thấy mùi vị lẫn lộn, lúng túng xấu hổ.

"Tô lại một chút là được, nếu như anh không muốn thì thôi vậy."

"Sao có thể chứ." Chu Hưng Hải ra vẻ trấn định, nói: "Việc nhỏ."

Chu Hưng Hải cầm lấy phấn, sau đó bắt đầu tô lại số điện thoại của Lâm Dật trên bảng đen.

Nhưng lúc này, tim của anh ta dường như đang nhỏ máu.

Cái này mẹ nó là chuyện gì đây!

"Lâm Dật, tôi đã thêm Wechat của anh, có thể đồng ý không?"

"Tôi cũng đã thêm anh, người gọi là "Quả đào" là tôi."

Nghe mấy nữ sinh nói vậy, Lâm Dật móc điện thoại di động ra, phát hiện có hơn mười cái thông báo, đều là yêu cầu chấp nhận lời mời kết bạn.

Khóe mắt Lâm Dật run rẩy, tổng cộng có hơn mười nữ sinh đều muốn thêm bạn mình là sao?

"Các người không phải muốn số điện thoại tôi, sao còn thêm Wechat, không thành thật chút nào."

"Hắc hắc, để thuận tiện nha, nhanh chấp nhận một chút."

"Đúng đúng đúng, nghe giọng của anh hẳn là người Trung Hải, nhà tôi ở nơi khác, nếu như gặp phải phiền toái thì sẽ tìm anh giúp đỡ. Anh không được ghét bỏ chúng tôi đó nha."

Lâm Dật: ...

"Chu Hưng Hải cũng là người bản địa, các người tìm anh ấy giúp đỡ cũng được."

"Anh ấy hẳn là rất bận, chúng tôi không muốn lãng phí thời gian quý giá của anh ấy."

Chu Hưng Hải: ? ? ?

Tôi rất rảnh!

Các người có thể tới nhờ vả tôi mà!

Vốn dĩ chỉ là tự giới thiệu đơn giản, mỗi người mất khoảng nửa phút.

Nhưng riêng Lâm Dật thì mất hơn mười phút, nữ học viên mới kết thúc việc truy hỏi ngọn nguồn của anh.

Mà trong quá trình này, thiếu chút nữa đã hỏi ra cả phần mộ tổ tiên.

Không phục đều không được.

Nửa giờ tiếp theo, mọi người lần lượt tự giới thiệu, cũng coi như quen thuộc lẫn nhau.

"Đều đã tự giới thiệu xong, sau đây sẽ bắt đầu chọn tiểu đội trưởng, người nào muốn làm thì có thể đi lên trên bục giảng, sau đó mọi người bỏ phiếu." Lý Tường Huy nói.

"Anh Hải anh Hải, chọn tiểu đội trưởng, anh nhanh đi lên đi." Đinh Siêu kích động nói.

"Đừng nóng vội, đừng nóng vội, tôi sửa sang lại quần áo một chút."

Chu Hưng Hải chỉnh sửa lại quần áo trên người một chút, sau đi lên bục giảng.

Nhưng tại lúc này, Trương Tử Hân nói:

"Lý huấn luyện viên, đừng phiền phức như vậy, chúng tôi đề cử Lâm Dật làm tiểu đội trưởng."

"Đúng đúng đúng, chúng tôi đều ủng hộ Lâm Dật."

Những nữ sinh khác cũng phụ họa theo, tràng diện trong nháy mắt liền trở nên ồn ào lên, thậm chí là khó có thể khống chế.

"Huấn luyện viên, chọn Lâm Dật đi, anh cũng thấy biểu hiện buổi chiều của anh ấy rồi, trình độ còn rất cao." Trương Bằng nói.

Dưới sự lôi kéo của mười mấy người, những người khác cũng bị kéo theo.

Bởi vì mọi người cũng không quá để ý đến chuyện này, cũng không thể quyết định cái gì. Hơn nữa buổi chiều Lâm Dật còn giúp bọn họ huấn luyện, chọn anh cũng không có vấn đề gì.

"Chu Hưng Hải, cậu muốn làm tiểu đội trưởng sao?"

Nhìn thấy Chu Hưng Hải đứng lên, Lý Tường Huy hỏi.

"Chuyện kia..."

Nhìn thấy mọi người đều trăm miệng một lời muốn chọn Lâm Dật làm tiểu đội trưởng, Chu Hưng Hải lúng túng đứng tại chỗ, đi lên phía trước cũng không được, lùi về phía sau cũng không xong.

"Tôi, tôi không muốn làm tiểu đội trưởng, chỉ là muốn đi nhà vệ sinh một chút."

"Vậy được rồi, đi đi."

Sau khi chọn xong tiểu đội trưởng, buổi họp đến đây là kết thúc, sau đó chính là thời gian ăn cơm, sau đó thì tự mình nghỉ ngơi.

Qua một buổi chiều huấn luyện, mọi người đã dần quen thuộc với nhau.

Lúc ăn cơm, rất nhiều nữ sinh đều tới trước mặt Lâm Dật, mọi người vừa nói vừa cười, giống như là bạn tốt vậy.

Chu Hưng Hải và Đinh Siêu ngồi cách đó không xa đều xụ mặt, bầu không khí vô cùng đè nén.

"Những nữ sinh này đúng là quá nông cạn, nhìn thấy lớn lên đẹp trai là lao vào, không có chút nội hàm nào." Đinh Siêu nói:

"Nếu như không phải là bọn họ ồn ào thì anh nhất định sẽ được chọn. Mọi người đều bị kéo theo tiết tấu, nên tên tiểu bạch kiểm kia mới được lợi."

"Không quan trọng, chỉ là cái tổ chức kỷ luật, không làm cũng không sao cả. Tôi sẽ bỏ thêm chút công sức trên người Cố huấn luyện viên, sự phát triển trong tương lai nhất định sẽ mạnh hơn anh ta."

"Nhưng tôi cảm thấy Lý huấn luyện viên hình như rất coi trọng anh ta."

"Lý huấn luyện viên nhìn trúng anh ta thì có làm được cái gì, Cố huấn luyện viên chán ghét anh ta, muốn phân người đi cũng là chuyện một câu nói. Chúng ta không cần quan tâm đến anh ta, chỉ cần giúp đỡ Cố huấn luyện viên trừng trị anh ta thì chúng ta sẽ có cơ hội."

"Nói cũng đúng."

Mọi người lần lượt ăn cơm xong, Lâm Dật không trở về phòng ngủ, mà tìm một nơi, gọi điện thoại video cho Kỷ Khuynh Nhan.

"Cơm nước xong xuôi chưa?"

Trong video, Kỷ Khuynh Nhan đang dùng cơm, là bàn ăn trong nhà cô, không phải là Cửu Châu Các.

"Vừa mới ăn xong, anh đang đi tiêu hóa một chút."

"Các anh phát đồng phục chưa? Nhanh mặc vào cho em xem một chút." Kỷ Khuynh Nhan hơi kích động.

"Chỉ phát một bộ quần áo huấn luyện, ban ngày em cũng thấy rồi."

"Bộ kia thì thôi đi, lỏng lẻo không có gì đẹp hết." Kỷ Khuynh Nhan gắp một miếng chân gà, vừa ăn vừa nói:

"Sao anh chỉ cho em nhìn cằm vậy, mặt đâu."

"Anh đang muốn nói với em việc này, trước khi chính thức bắt đầu video, em cần chuẩn bị tâm lý thật tốt."

"Chỉ là gọi video, có gì mà phải chuẩn bị tâm lý?"

"Cho em xem kiểu tóc mới của anh một chút."

Nói xong, Lâm Dật nhắm ngay cameras vào mặt mình.

A!

A _ !

Nhìn thấy cái đầu tròn của Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan hét lên một tiếng chói tai.

"Sao anh lại cắt tóc mái đi rồi?"

"Người ta quy định nhất định phải để loại kiểu tóc này, mấy người tóc dài đều cắt hết."

Lâm Dật sờ đầu của mình, "Anh cảm thấy rất đẹp, đâu cần phản ứng lớn như vậy, như này sẽ không cần gội mỗi ngày, bớt được nhiều việc."

"Không dễ nhìn như lúc trước, nhưng mà lại nam tính hơn một chút." Kỷ Khuynh Nhan bĩu môi, nói:

"Nhưng kiểu tóc này của anh còn có không gian tăng lên, sau khi anh trở về, em sẽ dẫn anh đi làm kiểu tóc, còn có thể sửa cho càng đẹp hơn."

"Anh còn có lựa chọn nào khác không?"

"Anh cảm thấy thế nào?" Kỷ Khuynh Nhan mềm mại hỏi lại.

Tiếp đó, hai người lại nói chuyện thêm hai mươi mấy phút mới cúp điện thoại, nội dung đều là chuyện liên quan tới huấn luyện buổi chiều, cũng không có nội dung gì quan trọng cả.

Cúp điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật lại gọi cho Lương Nhược Hư.

Phát hiện cô còn ở văn phòng chưa về nhà, trên người mặc áo sơ mi trắng, trước ngực căng tròn.

"Lâm tổng, gọi điện thoại cho em lúc này, có phải là có việc hay không?"

Lương Nhược Hư thả xuống bút trên tay, cười nói:

"Cũng không có việc gì lớn, chỉ là mới đổi một kiểu tóc, muốn cho em xem một chút."

Hai mắt Lương Nhược Hư tỏa sáng, "Thật hay giả vậy?"

Kỷ Khuynh Nhan là Nhan Khống, Lương Nhược Hư cũng không tốt hơn là bao, vô cùng để ý đối với kiểu tóc của Lâm Dật.

Lúc trước Lâm Dật muốn cắt kiểu thước xếp, cô cũng là một trong những người cực lực phản đối.

"Đương nhiên là thật, vừa mới cắt xong, chuẩn bị cho em xem một chút, vừa lúc cho anh cái đánh giá."

"Nhanh nhanh nhanh, lộ mặt ra để em xem một chút."

"Được rồi."

Lâm Dật bỗng chuyển cameras, vẻ mặt của Lương Nhược Hư bên kia như dừng lại.

"Anh thế mà cắt đầu tròn! ! ! Sau này đừng nói là có quen biết em, mắc cỡ chết người."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment