Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1693 - Chương 1691: Chó Nhà Em Chơi Còn Hay Hơn Cô Ta.

Chương 1691: Chó Nhà Em Chơi Còn Hay Hơn Cô Ta.
Chương 1691: Chó Nhà Em Chơi Còn Hay Hơn Cô Ta.
Chương 1691: Chó Nhà Em Chơi Còn Hay Hơn Cô Ta.




Lâm Dật sờ sờ đầu, thật sự không hiểu được sao phản ứng càng ngày càng lớn vậy.

“Em không thấy đẹp sao, anh cảm thấy khá đẹp mà.”

“Chẳng đẹp chút nào.”

Lương Nhược Hư nhìn tới nhìn lui bình phẩm một hồi: “Nhưng mà kiểu tóc này của anh, còn có thể cứu vớt được, vốn nhìn rất giống bad boy, bây giờ có thể đi trên con đường trai đẹp rồi.”

Lâm Dật:…

“Em có chút tò mò, Kỳ tổng cảm thấy kiểu tóc này thế nào.”

“Cũng giống những gì em nói thôi, cố ấy thấy kiểu tóc này cần phải sửa.”

“Anh xem đi. Lần này là 2 bọn em nghĩ giống nhau rồi đấy nhé.” Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật nói:

“Nhưng mà đang yên đang lành, sao tự dưng anh phải đi cắt tóc làm gì? Không phải lúc trước có nói với anh rồi, không được cắt kiểu này sao.”

“Dạo này tìm công việc mới, có yêu cầu về kiểu tóc cho nên đi cắt đó.”

"Thế thì em lại có chút không vui rồi, công việc gì mà còn có yêu cầu đối với kiểu tóc?" Lương Nhược Hư nhìn kỹ Lâm Dật, nói:

“Không lẽ nào là bị nhốt lại, rồi bị cưỡng chế cạo đầu đó chứ?”

“Ôi trời, em không thể nghĩ về anh tốt một chút được sao.”

“Vậy đang yên đang lành, anh lại đi làm bướm đêm gì rồi.”

“Thiên cơ bất khả lộ, em đừng có hỏi nhiều nữa.”

Chuyện công việc, Lâm Dật không nói nhiều với Lương Nhược Hư, nếu không Trần Bỉnh Cường sẽ biết chuyện đầu tiên, sau đó lại đấu tranh đòi phân chia nữa.

Thân phận của mình rất dễ bại lộ, nếu như để cho người khác biết được trình độ của mình vậy thì chuyện này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

“Chuyện bên huyện Đông Tam mới xong, em còn tưởng anh được nghỉ ngơi vài ngày cơ, không ngờ anh lại phải đi làm bướm đêm rồi.”

“Anh nói em nghe! Lương Nhược Hư, em có thể sỉ nhục anh, nhưng không thể sỉ nhục công việc của anh.”

“Thôi thôi thôi, tránh sang một bên đi, em còn phải bận chuyện khác, không nói với anh nữa.”

Lương Nhược Hư cũng không có ý định cho Lâm Dật có thêm cơ hội nói, trực tiếp tắt điện thoại.

Lâm Dật chép chép miệng, mấy cái người này không thể dịu dàng một chút sao.

Sau đó, Lâm Dật lại lần lượt gọi cho Lý Sở Hàm, Vương Oánh, Vương Thúy Bình.

Lần này, kiểu đầu đinh nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Nhất là Vương Thúy Bình, không chỉ nói Lâm Dật để đầu đinh đẹp mắt mà còn nói dù cho Lâm Dật có cạo trọc đi thì cũng vẫn đẹp.

Một người mẹ như thế này, nhất định là người tuyệt vời nhất Hoa Hạ rồi.

Không cần biết trông như thế nào, tóm lại vẫn chính là đẹp trai.

Nói chuyện với mấy người phụ nữ hết cả ngày, Lâm Dật trở lại phòng ngủ.

Vừa mới đấy cửa đi vào đã nhìn thấy Trương Bằng cầm điện thoại, vô cùng giả tạo nói:

“Cô em yên tâm đi, tay nghề cũng không liên quan gì cả, chỉ cần anh gánh em, không quá 1 tháng là có thể thành vương giả.”

“ y dô, anh Lâm về đây rồi.”

Nhìn thấy Lâm Dật bước vào, Trương Bằng liền vẫy tay chào.

“Làm cái gì mà nhìn mặt cợt nhả thế?”

“Em gái em quen trên mạng, chơi liên quân hơi kém chút, muốn em gánh cô ấy, đến lúc em gánh cô ấy lên hạng vương giả có lẽ có thể bén lửa tình yêu rồi.”

“Năng lực của cậu có ổn không? Gánh gái cũng chả phải chuyện gì tốt đẹp.”

Gánh Tô Cách 2 năm, Lâm Dật đã có thể cảm nhận sâu sắc được một đạo lý.

Gánh gái lên rank chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.

Trương Bằng ngửa về sau, có một làn sóng chiến thuật vô cùng giả tạo, chỉ chỉ chỏ chỏ nói:

“Không phải chém gió với anh đâu, tốt xấu gì em cũng là người suýt chút nữa thì đi chơi game chuyên nghiệp, trừ những tuyển thủ chuyên nghiệp ra, em chẳng sợ ai cả, gánh gái lên rank chẳng qua chỉ là chút chuyện nhỏ thôi.”

“Nếu vậy thì cậu cũng được xem là đại thần rồi.” Lâm Dật nói:

“Cô gái kia trông thế nào mà đáng để cậu tốn công tốn sức vậy?”

“Cũng khá đẹp đó.” Trương Bằng thần thần bí bí nói:

“Đây đây đây, cho anh xem ảnh này.”

Rảnh rỗi không có việc gì làm, Lâm Dật tiến tới nhìn một cái, phát hiện ra giá trị nhan sắc cũng không tồi, tầm cỡ như Trương Tử Hân.

“Cậu đừng có gánh cô ta, tôi thấy không đáng đâu, cô ta trông cũng bình thường, không xứng với kỹ thuật của cậu.”

“Anh Lâm, anh nói vậy nghe cũng miễn cưỡng quá, đẹp như vậy mà anh nói trông cũng bình thường?”

“Tôi giới thiệu cho cậu người đẹp hơn nữa, nếu như cậu gánh cô ta leo rank, có thể bén lửa sinh tình hay không thì không biết, nhưng mời cậu bữa cơm thì chắc chắn không thành vấn đề.”

“Em đó trông thế nào cơ.”

“Đợi một lát, tôi cho cậu xem ảnh của cô ấy.”

Lâm Dật vào newsfeed của Tô Cách, tìm một tấm ảnh.

“Có đẹp hay không thì cậu tự nói nhé.”

“Vl!”

Trương Bằng thiếu chút nữa là nhảy cẫng từ trên giường lên.

“Uầy body này nhan sắc này cũng bùng nổ quá rồi!”

Trường Bằng giống như kẻ bám đuôi nhìn chằm chằm vào tấm hình của Tô Cách, ngắm một hồi lâu, sau đó xem hết tất cả ảnh trong newsfeed của cô ấy, thiếu chút nữa là rớt cả con ngươi xuống rồi.

“Đúng là mấy người đẹp trai như anh, bên cạnh mới có nhiều em gái xinh đẹp, để sau này em đây theo anh lăn lộn, sau này phải gánh em nhiều nhiều đó.”

“Chuyện này thì không thành vấn đề.” Lâm Dật cười ha hả nói:

“Nhưng theo những gì tôi hiểu thì, nếu như cậu có thể gánh cô ấy lên rank, phỏng chừng hảo cảm của cô ấy với cậu sẽ tăng nhiều đó, còn về những người khác thì tôi không nói nhiều nữa, cậu tự nhận xét nhé.”

“Thật hay giả vậy, dễ dàng như vậy sao?”

“Cô ấy cũng là fans hâm mộ của Liên quân đó, nhưng trình độ hơi kém một chút, cái này phải xem cậu có tình nguyện gánh cô ấy hay không.”

“Cái này thì khỏi nói rồi, mau mau đưa wechat của cô ấy cho tôi, tôi gánh cô ấy leo rank, đó là sự kiên cường của tôi.”

“Đợi chút.”

Lâm Dật cầm điện thoại, gửi wechat của Tô Cách cho Trương Bằng.

“Cậu cứ nói với cô ấy, là tôi giới thiệu cậu addfr cô ấy, sau này sẽ gánh cô ấy chơi game, vậy là cô ấy sẽ đồng ý ngay.”

“Cảm ơn anh Lâm, từ nay về sau anh chính là đại ân nhân của em.”

“Nói hay đấy, tôi đi ngủ trước nhé, còn chuyện có thể bén lửa tình hay không thì phải trông chờ vào bản lĩnh của cậu rồi.”

“Sư tôn đưa vào cửa, tu hành là do người. Anh Lâm yên tâm, những em gái cấp độ này, em tranh thủ 1 tuần là gánh các em ấy lên rank được ngay.”

“Nhìn cậu là biết cậu là một thanh niên có chí hướng tốt rồi, cố lên nhé.”

Trương Bằng vui vẻ vội vàng trở lại chăn, Lâm Dật cũng trở về trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi, thuận tiện dặn dò Tô Cách một câu, không muốn mình bị bại lộ thân phận.



Reng reng reng…

6 giờ sáng ngày hôm sau, chuông báo thức đã vang lên.

Dựa theo quy định, tất cả mọi người đều phải dậy đánh răng rửa mặt, người chậm trễ phải nhận trừng phạt, còn về việc trừng phạt thế nào, thì phải xem tâm tình của huấn luyện viên.

Sau khi nghe thấy tiếng chuông, Lâm Dật liền từ trên giường ngồi dậy.

Nhưng mới vừa xuống giường, liền thấy Trương Bằng ôm chân ngồi ở trên giường của mình, nhìn chằm chằm mình, trên mắt còn có một vòng đen, trông giống như tối hôm qua không ngủ được.

“Đm, cậu nhìn tôi bằng ánh mắt đó làm gì.”

“Anh Lâm, anh chắc chắn là anh giới thiệu cho em một cô gái có trí thông minh bình thường đó chứ?”

“Tất nhiên là bình thường rồi, người ta đi dạy ở trường đại học đó, năng lực tiêu chuẩn nhất định.”

“Nhưng anh có biết không, em từ rank vương giả, chơi với cô ta 1 đêm xong tụt xuống tận kim cương rồi.”

“Ờm… em gái mà, thao tác hơi kém một chút cũng là chuyện đương nhiên.”

“Cô ta không phải là kém, em thấy cô ta què tay thì đúng hơn.” Trương Bằng nói:

“Chó nhà em còn chơi hay hơn cô ta đó.”

Lâm Dật cười khan một tiếng.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment