Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1695 - Chương 1693: Cô Vẫn Còn Không Gian Để Tiến Bộ.

Chương 1693: Cô Vẫn Còn Không Gian Để Tiến Bộ.
Chương 1693: Cô Vẫn Còn Không Gian Để Tiến Bộ.
Chương 1693: Cô Vẫn Còn Không Gian Để Tiến Bộ.




"Tôi có sao?” Cố Diệc Nhiên đắc ý nói:

“Tôi chỉ nói sự thật thôi, nếu như cậu có thể chạy được trong vòng 18 phút thì những người đứng bên kia không cần luyện nữa, nếu không thì luyện thêm 2 tiếng, tôi cảm thấy như vậy rất công bằng.”

Lâm Dật quay đầu nhìn những người phía sau.

“Mọi người cảm thấy thế nào?”

Trương Bằng có hơi chút không có chính kiến.

“Anh chắc anh có thể không? Chứ dựa vào cái tình hình trước mắt này, nếu thật sự phải luyện thêm 2 tiếng thì Cố giáo quan thật sự sẽ bắt chúng ta luyện tập tới chết đó.”

“Tôi thấy vấn đề không lớn, phải xem mọi người có tin tôi hay không.”

“Vậy thì cứ làm thôi, thua thì luyện tập thêm 2 tiếng, cũng không chết được, sợ cái gì.”

“Còn các cô thì sao?”

Lâm Dật nhìn mấy người nữ sinh nói.

"Chúng tôi cũng không sợ, anh nói không thành vấn đề, chúng tôi chỉ tin tưởng anh."

“Vậy được rồi!”

Thấy thấy mấy người cùng chung chí hướng, Lý Tường Hưng lặng lẽ nhìn một cái.

Cái hố này mà cũng đồng ý nhảy xuống cùng, mấy người này thật sự cũng quá có tình có nghĩa rồi.

"Nếu mấy người đều quyết định rồi, tôi cũng sẽ không nói thêm gì khác nữa."

Cố Diệc Nhiên nhìn Lâm Dật, nói:

"Cậu chuẩn bị xong thì có thể bắt đầu, bên này sẽ có người giúp cậu tính giờ."

"Bây giờ bắt đầu luôn đi, tôi không muốn lãng phí thời gian."

Lý Tường Huy đi lên phía trước: "Đây không phải là đường đua tiêu chuẩn, một vòng chắc khoảng 300m, cậu chạy 17 vòng là gần đúng rồi, chuẩn bị xong bây giờ có thể bắt đầu luôn."

“Được.”

Lâm Dật chạy lên đường đua, máy tính giờ cũng bắt đầu chạy.

“Vừa mới bắt đầu đã chạy nhanh thế này, nhìn phát là biết ngay không có kinh nghiệm.” Đinh Bằng nhìn có vẻ chút hả hê, nói.

“Vừa rồi hắn cũng nói rồi đấy thôi, chưa từng chạy 5 cây số bao giờ, đương nhiên là không có kinh nghiệm ở phương diện này rồi, dựa vào cái tốc độ này, hơn 1 vòng là phải giảm tốc rồi.” Châu Hưng Hải nói.

“Tôi thấy, không chỉ phải giảm tốc đâu, mà chạy 1 hồi rồi còn bị đau sốc hông ấy chứ.”

“Nếu như bị đau sốc hông thì chẳng thú vị gì nữa, thế thì hắn lại có cớ để nói rồi.”

“Đây đâu phải trò trẻ con, cũng không phải hắn muốn chống chế là được” Đinh Bằng cười nói:

"Tóm lại nếu là chạy không được 18 phút, phải luyện tập thêm hai tiếng, không có ai sẽ đi chiều cái tật xấu của hắn đâu."

Châu Hưng Hải quay người, cười khanh khách nhìn Trương Bằng.

"Các ngươi những người này cũng thiệt là, lại tin tưởng hắn có thể chạy trong vòng 18 phút, thật không biết là nghĩ thế nào."

"Chúng tôi tình nguyện, có liên quan gì tới cậu sao." Trườn Bằng cường ngạnh trả lời.

Chu Hưng Hải nhún vai một cái: "Tôi thì chẳng sao cả, dù sao người phải luyện tập thêm cũng không phải tôi."

“Lên đi lên đi, anh Lâm cố lên!”

Ngay trong lúc mọi người đang nói chuyện, Lâm Dật đã chạy xong 1 vòng.

Thấy Lâm Dật chạy được với thành tích này, đám người Trương Bằng đều rất phấn khởi.

Thao trường một vòng dài 300m, năm cây số không sai lệch nhiều là 17 vòng.

Dựa theo số liệu này mà tính, chỉ cần mỗi vòng có thể chạy được trong khoảng 1 phút, thì tất nhiên sẽ có thể chạy tới trong khoảng 18 phút.

“Hình như mấy người vui mừng hơi sớm đó?” Châu Hưng Hải nói:

"Vòng thứ nhất cậu ta mới chạy được thành tích này thôi, mấy người cảm thấy thứ hai vòng còn có thể như vậy? Phải tính bình thường một chút chứ."

Đám người Trương Bằng cũng nghiêm túc trở lại, không ai đáp lời Châu Hưng Hải.

Bởi vì hắn ta nói rất đúng.

Lúc chạy vòng thứ nhất, thể lực còn dồi dào, đương nhiên tốc độ sẽ nhanh.

Nhưng thể lực sẽ giảm sút từng chút một, đợi đến vòng thứ 2 vòng thứ 3, sẽ không còn thành tích thế này nữa.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng dựa vào tình huống trước mắt, muốn chạy được 5 cây số trong khoảng 18 phút, dường như là không có nhiều khả năng.

“Anh Lâm xông lên!”

“Anh Lâm cố lên!”

“Cố lên!”

Lâm Dật vẫy tay với đám người Trường Bằng một cái, sau đó tiếp tục chạy về phía trước.

“57 giây! Tốc độ của anh Lâm không giảm, ngược lại còn nhanh hơn 1 giây!” Trương Tử Hân hứng khởi nói.

“Mới hai vòng đã là gì đâu, cũng không biết mấy người hưng phấn cái gì nữa.” Châu Hưng Hải nói.

“Chứng minh rằng chúng tôi còn có cơ hội, sao nào, có phải cậu sợ rồi không.” Trương Tử Hân ngẩng cao đầu nói.

“Đúng là không nói nổi mấy người.” Châu Hưng Hải phất tay một cái: “Hy vọng mấy người luyện tập nghiêm túc, đừng có oán đất than trời.”

"Yên tâm, tuyệt đối sẽ không!"

Rất nhanh, mọi người lại thấy được bóng dáng của Lâm Dật !

“Vòng thứ 3, 55 giây!”

Lý Tường Huy nhìn đồng hồ bấm giây trong tay mình một cái, kết quả tính toán của học viện cũng không sai lệch với kết quả của mình lắm.

Nói cách khác, đã chạy xấp xỉ 1 cây số, tốc độ của Lâm Dật không những không giảm, ngược lại còn càng ngày càng nhanh.

Thể Lực này quá được đi chứ.

“Vòng thứ 5, 56 giây!”

“Vòng thứ 6, 55 giây!”

“Vòng thứ 7, 57 giây!”

Lần này tất cả mọi người đều phát hiện ra điểm không đúng, cho dù là Chu Hưng Hải, cũng đã không còn có chút hả hê nào nữa.

Chạy liên tục hai cây số, mỗi một vòng thành tích đều trong khoảng một phút!

Đây là thành tích người bình thường có thể chạy được sao?

Lại qua mấy phút, tiếng hô hào của mọi người càng ngày càng lớn!

"Anh Lâm cố gắng lên!"

"Chỉ còn ba vòng, thắng lợi đang ở trước mắt!"

“Vòng thứ 15, 58 giây!”

“Vòng thứ 16, 56 giây!”

“Vòng thứ 17, 59 giây!”

“Vl, anh Lâm đỉnh thật đó, vậy mà có thể chạy 5 cây số trong vòng 17 phút!”

Chạy xong năm cây số, đám người Trương Bằng xông về phía Lâm Dật, vây quanh anh thành 1 vòng, coi đó là một loại trang nghiêm như vận động viên vô địch.

“Cậu ta đúng thật là có thiên phú dị bẩm.” Lý Tường Huy nói:

“Vậy mà chạy được 16 phút 15 giây, tốc độ đúng là quá được.”

Biết được thành tích của Lâm Dật, Diệc Nhiên đứng ngây tại chỗ, không khí dường như ngưng đọng ngay trong khoảnh khắc này, bao phủ trên đỉnh đầu hai mười mấy người vậy.

Một người cho tới bây giờ chưa từng chạy 5 cây số bao giờ, lại có thể chạy trong vòng 17 phút

Hơn nữa nhìn vào trạng thái của anh, cứ như người bình thường vậy, nói cách khác anh còn có thể chạy nhanh hơn!

“Giáo quan Cố, thành tích trong phòng 17 phút, chắc là mạnh hơn cô không ít nhỉ, chúng tôi đều không cần luyện tập nữa đúng không?” Lâm Dật cười ha hả nói.

Biểu tình của Cố Diệc Nhiên thay đổi, có cảm giác bị tức chết.

“Hôm nay mấy người không cần luyện tập nữa!”

Lý Tường Huy lắc lắc đầu.

Đây đã là lần thi đấu thứ 3, người thi đấu thứ 3 rồi, hình như tiểu Cố lần nào cũng thua.

“ y ya!”

Đám người trương bằng hô vang một trận: “Cảm ơn Cố giáo quan, vậy chúng tôi sang một bên ngồi nhé.”

“Các người biết thân biết phận chút đi, ở đây là để huấn luyện học bản lĩnh, công việc sau này có lúc cần dùng tới, các người luyện tập ít thì cũng chỉ có chính các người tổn thất thôi.” Chu Hưng Hải không mặn không nhạt nói.

“Có thể tổn thất cái gì cậu nói tôi nghe?” Lâm Dật nói:

“Hôm qua gập bụng, hình như cậu cũng không bằng tôi, nếu như cậu cảm thấy bản thân luyện tập xong có thể đỉnh hơn tôi, thì đến lúc đó chúng ta lại thi một lần nữa nhé.”

Vừa nhắc tới chuyện gập bụng ngày hôm qua, Chu Hưng Hải lại càng thêm lúng túng.

“Tôi đến đây để học bản lĩnh, không rảnh mà đi so tài với cậu.”

Lâm dật cũng không có ở phản ứng lại với Chu Hưng Hải, mà là đi tới bên cạnh Cố Diệc Nhiên, nhỏ giọng nói:

"Cô thân là một người phụ nữ, có thể chạy được 20 phút 32 giây, cũng coi là thành tích không tệ rồi, nhưng nếu mà kích thước nhỏ đi một chút nữa, không chừng còn có thể tăng lên mấy giây, mặc dù cúp A đã không còn không gian để giảm xuống nữa, nhưng chỉ cần cố gắng, nói không chừng còn có cơ hội, tôi sẽ chờ xem, cô cố gắng lên."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment