Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1696 - Chương 1694: Chúng Tôi Muốn Xem Cơ Bụng Của Đội Trưởng.

Chương 1694: Chúng Tôi Muốn Xem Cơ Bụng Của Đội Trưởng.
Chương 1694: Chúng Tôi Muốn Xem Cơ Bụng Của Đội Trưởng.
Chương 1694: Chúng Tôi Muốn Xem Cơ Bụng Của Đội Trưởng.




“Cậu!”

Lần này Cố Diệc Nhiên không nhịn được, hướng tới hông Lâm Dật đá một cái.

Động tác của Cố Diệc Nhiên rất nhanh, lúc đá tới còn có tiếng gió vù vù, có thể thấy được, trình độ của cô ta không tồi.

Nhưng đối với Lâm Dật mà nói, cái tốc độ này có thể nói là vô cùng chậm, không có bất kỳ uy hiếp gì.

Nghiêng người theo bản năng, ung dung mà tránh khỏi công kích của Cố Diệc Nhiên

“Đừng có nóng tính vậy chứ, không tốt cho cơ thể đâu.”

Nói xong, Lâm Dật phất tay một cái, ngồi sang một bên có bóng mát, không chuẩn bị tham dự huấn luyện buổi sáng nữa.

Các nữ học viên nhảy cẫng hoan hô, còn mua cho Lâm Dật nước uống và nước ngọt, ngồi ở dưới bóng cây, đó gọi là dễ chịu.

Nhìn lại những người khác, vẫn còn huấn luyện ở dưới ánh mặt trời.

Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, buổi chiều vẫn là huấn luyện kỹ năng cận chiến.

Nhưng buổi huấn luyện hôm nay, mãi đến hơn chín giờ tối mới kết thúc, cường độ mới một chút đã tăng cao như vậy, tất cả mọi người đều kêu đất than trời.

Duy chỉ có Lâm Dật là giống như một cơn mưa phùn vậy.

Nhưng mà buổi tối, lúc kết thúc rồi, Lý Tường Huy gọi Lâm Dật sang một bên.

“Cảm giác thế nào, cường độ đột nhiên bị tăng lên, chịu nổi không?”

“Chuyện nhỏ ấy mà.” Lâm Dật cười nói: “Đột nhiên gọi tôi lại đấy có phải có chuyện gì khác không?”

“Cũng không phải chuyện gì lớn.” Lý Tường Huy nói:

"Tôi cũng đã nhìn ra, giữa cậu và tiểu Cố, hẳn là có chút đụng chạm, nhưng bất kể nói thế nào, cậu cũng là một người đàn ông, không nhất thiết phải so đo cùng cô ấy, ở đây còn có những học viên khác nữa, cậu làm như vậy, chúng tôi cũng khó mà làm việc lắm."

“Chủ yếu là chuyện này chẳng liên quan gì tới tôi cả.” Lâm Dật nói:

“Là cô ta cứ luôn tìm tới tôi để phê bình, tôi còn chẳng muốn đáp lời.”

“Chuyện này cô ấy cũng có trách nhiệm, xong chuyện tôi sẽ tìm cô ấy nói chuyện một chút, có chuyện gì thì âm thầm giải quyết, đừng ảnh hưởng tới buổi huấn luyện ban ngày.”

"Không thành vấn đề."

"Vậy tôi đi trước, về sớm nghỉ ngơi một chút." Lý Tường Huy vỗ bả vai Lâm Dật một cái, một mình rời đi.

Buổi tối trở lại phòng, Lâm Dật đi tắm vội, sau đó tìm một nơi không người, nhắn tin cho Kỷ Khuynh Nhan.

“Sao hôm nay muộn thế?”

Kỷ Khuynh Nhan đang đắp mặt nạ, bên cạnh còn có 1 đĩa trái cây, khá là dễ chịu.

“Hôm qua chỉ là để cho bọn anh thích ứng một chút thôi, hôm nay cường độ tăng lên rồi.” Lâm Dật nói:

"Hạng mục bên đó như thế nào rồi? Không có người tới quấy rối nữa chứ ?"

“Cũng không có, đều khá tốt.” Kỷ Khuynh Nhan cười hihi nói:

“Em phát hiện ra chuyện này, cái kiểu đầu đinh này của anh, càng nhìn càng thấy thuận mắt, để khi nào anh về em mang anh đi cắt chỉnh sửa lại một chút, từ nay về sau chúng ta cứ đi theo con đường kiểu này.”

“Dù sao thì giá trị nhan sắc đã bày ra đấy rồi, kiểu tóc gì đi nữa cũng có thể điều khiển dễ dàng.”

“Khiêm tốn chút đi, đã lớn như vậy rồi mà chẳng biết xấu hổ tí gì cả.”

“Gần mực thì đen gần đèn thì sáng, đều là học ai đó cả thôi.”

“Xì, em còn lâu mới như thế.” Kỷ Khuynh Nhan nghiên nghiêng đầu nhỏ nói.

Nói chuyện trong khoảng hơn 20 phút, Lâm Dật liền quay về nghỉ ngơi.

Khi trở lại phòng ngủ, Trương Bằng đã phát ra tiếng ngáy rung trời, giống như là sấm đánh vậy.

Đm thế này có định để cho ai ngủ không vậy, đúng thật là nên để Tô Cách chơi game cùng cậu ta thêm vài ngày nữa.

Bốn ngày tiếp theo, bắt đầu nghiêm khắc huấn luyện thực chiến, cường độ luyện tập tăng lên rất nhiều.

Ngoài ra, mỗi ngày còn có 1 tiếng để huấn luyện các hạng mục điều lệ liên quan, dường như lấp đầy hết toàn bộ khoảng thời gian trống vậy.

Bởi vì nguyên nhân từ Lý Tường Huy, mấy ngày này Cố Diệc Nhiên cũng không hề cố ý nhắm vào Lâm Dật nữa.

Hai người duy trì quan hệ bằng mặt không bằng lòng, không để xuất hiện những chuyện mất khống chế.

Mặc dù các mối quan hệ của Cố Diệc Nhiên chẳng ra làm sao, nhưng quan hệ với Lý Tường Huy thì cũng xem như không tệ.

Thậm chí còn lén lút tiết lộ, để cho Lâm Dật yên ổn luyện tập, không đẩy anh đi mà cuối cùng ở lại trong phân cục.

Coi như vô cùng chiếu cố rồi.

Mà trong khoảng thời gian này, Lâm Dật còn biết một chút về tình huống bên Kỳ Hiển Chiêu.

Thỏa thuận bồi thường cơ bản là đã quyết định, tàu chở hàng bên Trung Hải cũng đã liên lạc xong.

Chỉ cần mang hàng trở về nữa thôi là mối làm ăn này hoàn thành rồi.

Tốn nhiều thời gian như vậy, tổn thất đã vượt quá 50 triệu.

Nhưng đối với Tập đoàn Lăng Vân mà nói thì không tính là tổn thất, vì vẫn còn 20% số dư chưa được thanh toán, số tiền này đủ để bù đắp tổn thất tình cờ này.

Thứ phá hoại duy nhất chính là còn phải tổn hại thêm thời gian.

“Bà nội ơi, cuối cùng cũng luyện xong rồi.” Trương Bằng người đầy mồ hôi cởi áo ra vắt một cái, vắt ra không ít nước.

“Đội trưởng, không phải anh cũng đổ mồ hôi sao, anh cởi áo ra đi, làm thế mát mẻ hơn đó.” Trương Tử Hân nhìn Lâm Dật nói:

“Vừa hay tối nay em về, em giúp anh giặt áo luôn.”

“Ấy ấy ấy, mấy cái người này, làm thế cũng trắng trợn quá rồi, phải chú ý hình tượng chứ.” Trương Bằng nói:

“Nhung mà nếu mấy cô có nhu cầu về mặt này thì cứ nói với tôi là được rồi, mấy cô muốn ngắm thế nào cũng được.”

“Chả có tí cơ bụng nào, bọn tôi chẳng thèm xem đâu.” Trương Tử Hân chê.

“Đừng có vùi dập người ta thế chứ, nếu như tôi gồng lên thì cũng có một chút đó.”

“Có chúng tôi cũng chẳng thèm xem, dáng dấp đội trưởng đẹp thế này, cơ bụng nhất định cũng không tồi.”

“Thế này thì quá đáng rồi nha.” Trương Bằng nói:

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, body anh Lâm đúng là được thật, kiểu mặc áo thì thấy gầy mà cởi áo ra thì thấy múi, tôi có chụp lén vài tấm nè, các cô xem không, 5 đồng 1 tấm.”

“Đm, cậu lại làm cái hành động này, thế thì có khác gì bán phim qua wechat đâu chứ.”

“Không khác gì cả, đây cũng là một thủ đoạn làm giàu mà.”

“Đm!”

“Trương Bằng, chúng tôi không muốn xem ảnh, trong túi tôi còn 300 đồng, nếu như cậu có thể lột được áo anh Lâm ra cho chúng tôi ngắm một chút xem thế nào thì số tiền này đều là của cậu.”

“Đúng đúng đúng, tôi còn 120.”

“Nào nào nào, ai muốn xem cơ bụng của đội trưởng thì góp tiền lại, tôi còn 210.”

Cuối cùng, 6 cô gái góp được 1000, Trương Tử Hân cầm tiền, quơ quơ trước mặt Trương Bằng.

“Tiền ở đây rồi, nếu muốn thì lột áo anh Lâm ra cho chúng tôi ngắm một chút.”

“Các cô cũng coi thường Trương Bằng này quá rồi đó, tôi đâu phải kiểu người vì tiền mà bán đứng huynh đệ!”

“Đm, cậu nói không bán huynh đệ mà, kéo áo tôi làm gì.”

“Nhìn 1 cái được 1000, đi bán thân cũng không kiếm được nhiều tiền thế đâu, đây đúng là một con đường làm giàu rộng thênh thang mở lối, đừng nghĩ nhiều nữa, anh Lâm anh hi sinh một chút đi.”

“Cút sang một bên.” Lâm Dật cười mắng một câu, đá Trương Bằng sang một bên.

Mặc dù huấn luyện buổi tối đã hết nhưng vẫn còn 1 tiếng huấn luyện nữa, sẽ có người chuyên môn tới giảng bài.

Đối với mọi người mà nói, tạm thời là lúc nghỉ ngơi.

Nhưng lúc này đối với Lâm Dật mà nói, là thời gian lười biếng, thường thì đều trốn đi tiểu.

Có Lý Tường Huy ở phía trên bảo kê, có lười cũng quang minh chính đại.

Học được hơn 20 phút, Lâm Dật lấy lý do đi tiểu, chạy ra khỏi phòng họp.

“Mặt mày ủ dột ngồi đây làm gì đấy.”

Vừa đi ra tới cửa lớn thì nhìn lấy Lý Tường Hưng đang ngồi ở trên bậc thang hút thuốc, mặt như đưa đám.

“Không có gì.” Lý Tường Hưng thuận miệng đáp một câu: “Cậu chạy ra đây làm gì, ngày mai thi rồi đó, cậu đừng có mà xem thường.”

“Có anh bảo kê, tôi còn sợ cái gì.”

“Tôi chỉ là đội phó, không quản nổi chuyện của người ta, cậu đừng có hy vọng vào tôi.”

“Nếu như tôi thi không được, thì là do năng lực của anh không ổn, chịu nhục là anh thôi.”

“Cậu đúng là người vô sỉ nhất trong số những người tôi từng gặp đó, độc nhất vô nhị.”

“Khách khí rồi khách khí rồi.” Lâm Dật nói:

“Nói xem, rốt cuộc là làm sao mà mặt mày ủ dột thế này.”

“Lãnh đạo phía trên bảo tôi làm ít thuốc, tôi làm thế nào cũng không làm nổi.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment