Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1712 - Chương 1710: Nghề Nghiệp Mới Không Tưởng Tượng Được.

Chương 1710: Nghề Nghiệp Mới Không Tưởng Tượng Được.
Chương 1710: Nghề Nghiệp Mới Không Tưởng Tượng Được.
Chương 1710: Nghề Nghiệp Mới Không Tưởng Tượng Được.




"Lại muốn mời khách!"

Mọi người nhỏ giọng bàn luận.

"Đúng, tất cả chi tiêu hôm nay đều tính toán trên đầu tôi, mọi người đừng khách sáo."

Vương Thiên Hổ uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, sau đó lại nói mấy câu khách sáo rồi quay người rời đi.

"Anh Lâm, vẫn là anh lợi hại." Trương Bằng nói:

"Ông chủ người ta không chỉ đưa đồ ăn đưa rượu, mà còn miễn phí toàn bộ. Đây không phải là đãi ngộ mà người bình thường có thể có được."

"Cũng được, cũng được, tôi cũng không nghĩ tới anh ấy sẽ đến." Lâm Dật nói:

"Đã có người mời khách, mọi người cứ ăn uống thoải mái đi, đừng quan tâm nhiều làm gì."

"Hắc hắc, vậy chúng tôi sẽ không khách sáo với anh nữa." Trương Tử Hân nói.

Chu Hưng Hải lúng túng ngồi ở một bên, hận không thể một cái lỗ để chui vào.

Sau đó, anh ta không nói thêm câu nào nữa, yên lặng ăn chút đồ, sau đó tìm một lý do rồi rời đi.

Hơn mười giờ đêm, qua ba lần rượu, đồ ăn qua ngũ vị, mọi người đều uống đến hơi say, kết thúc bữa rượu này.

Sau đó, mỗi người đi một ngả, Lâm Dật đón xe đến chỗ của Lý Sở Hàm, chuẩn bị đi qua bồi cô.

Mới vừa vào cửa, đã ngửi thấy mùi trà, Lý Sở Hàm đang bận bịu trong phòng bếp.

"Muộn như vậy còn chưa ngủ, bận rộn cái gì đó."

"Pha cho anh chút trà giải rượu, uống trước đi."

"Được rồi."

Sự quan tâm của Lý Sở Hàm luôn cẩn thận tỉ mỉ như vậy, như mưa phùn gió xuân.

Cho dù là Kỷ Khuynh Nhan hay là Lương Nhược Hư đều không làm được điểm này.

Thời gian đã muộn, hai người cũng không có làm cái gì, ngồi với nhau xem ti vi, lại trò chuyện về chuyện của Mã Gia Lương, sau đó liền đi ngủ.

Ngủ rất thành thật, không làm cái gì cả.

Nhưng mà người thật sự ngủ chỉ có Lý Sở Hàm, Lâm Dật còn đang tính toán thời gian.

Từ khi mở ra nghề nghiệp cảnh sát này đã qua một tuần lễ, hơn 12 giờ đêm một chút, thì có thể mở ra nghề nghiệp mới.

Lâm Dật xoa xoa hai tay, không biết sẽ cho nghề nghiệp gì đây.

Hơn 12 giờ đêm một chút, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Dật.

【Mở ra nghề nghiệp mới (Có / không) 】

【Nghề nghiệp thể nghiệm: đạo sĩ núi Long Hổ. 】

【 Độ hoàn thành nghề nghiệp: 0%. 】

【 Mời kí chủ nhận lấy quà của nghề nghiệp, 10 triệu nhân dân tệ, Đạo Đức Kinh (bản đơn lẻ). 】

Mẹ nó!

Lâm Dật vốn dĩ đang nhắm mắt vờ ngủ, khi nhìn thấy nghề nghiệp mới thì đột nhiên mở mắt ra.

Mẹ nhà nó, thế mà để cho mình làm đạo sĩ?

"Hệ thống mẹ nó, không phải là thấy bên cạnh tôi có nhiều em gái nên mới để cho tôi giới sắc đó chứ?”

【 Trần thế phồn hoa, nhìn xem mây ẩn, nghề nghiệp này giúp ký chủ lĩnh hội chân lý sinh mệnh. 】

"Được cái con bà nó chứ, cuộc sống bây giờ của tôi rất tốt, không cần lĩnh hội chân lý, lĩnh hội huyền bí sinh mệnh thì còn được."

【 Nếu như ký chủ không muốn thể nghiệm nghề nghiệp mới thì có thể thay đổi trong vòng một tuần sau khi mở ra. 】

Lâm Dật chép miệng, cái nghề nghiệp đạo sĩ này, tuy có chút rắc rối, nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì hình như cũng không rắc rối như vậy.

Đi thể nghiệm một chút, cũng không có gì là không thể.

Nhưng mà trong lòng Lâm Dật lại dâng lên một loại dự cảm xấu.

Ngay cả loại nghề nghiệp như đạo sĩ còn có thì có lẽ cách nghề nghiệp hòa thượng không còn xa?

Con mẹ nó không thể cho mình làm bảo vệ hoặc là nhân viên chuyển phát nhanh gì đó sao?

Đang còn tốt, làm đạo sĩ cái lông a!

Phun tào ở trong lòng một hồi lâu, tâm trạng của Lâm Dật mới dần dần bình phục lại.

Đến đâu thì hay đến đó đi.

Đến lúc đó nhìn xem tình huống rồi lại nói, dù sao quyền lựa chọn nằm ở trên tay mình.

Sáng sớm hôm sau, lúc Lâm Dật mở mắt, Lý Sở Hàm cũng đã làm bữa sáng.

"Đi rửa mặt trước đi, cơm nước xong xuôi thì chúng ta sẽ đi lấy hành lý của anh."

"Được rồi."

Sự ôn nhu của Lý Sở Hàm hoàn toàn khác biệt với Kỷ Khuynh Nhan.

Một người yên lặng giống như chén trà xanh, một người thì lại như bánh kẹo, cảm giác như luôn được ngọt ngào bao quanh.

Về phần Lương Nhược Hư, ha ha, không đề cập tới cũng được.

Sau khi ăn xong, Lý Sở Hàm lái xe, cùng Lâm Dật tới phân cục Tân Sơn.

Reng reng reng _

Lúc trên đường tới, Lâm Dật nhận được điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan.

"Nhiệm vụ huấn luyện kết thúc chưa?"

"Đã xong việc, hiện tại đang thu dọn đồ đạc." Lâm Dật thành thật trả lời, "Bên phía em có chuyện à."

"Trước đó không phải có nói với anh, muốn thông báo tuyển dụng Phó tổng giám đốc sao."

"Anh nhớ ra rồi, buổi chiều sẽ qua đúng giờ."

"Được, chờ anh."

. . .

Bên trong trụ sở huấn luyện.

Hôm qua sau khi cơm nước xong, phần lớn mọi người đều lựa chọn về túc xá, thuận tiện thu dọn đồ đạc.

Lúc hai người đến đây, rất nhiều người đã thu dọn xong đồ đạc, đang chào tạm biệt lẫn nhau.

"Mẹ nó, Trương Bằng nhanh nhanh nhanh, dẫn anh đi xem đại mỹ nữ."

Trương Bằng vừa mới rửa mặt xong, còn chưa kịp thu dọn đồ đạc, đã bị Lưu Bá Hồng phòng bên cạnh vội vàng kéo ra ngoài.

"Làm sao vậy, đây là ký túc xá nam sinh, lấy đâu ra mỹ nữ, buổi tối hôm qua uống nhiều quá còn chưa tỉnh rượu à."

"Hôm nay, có người ngoài đến thu dọn đồ đạc giúp, lúc sáng sớm, tôi đã nhìn thấy mấy người." Lưu Bá Hồng nói:

"Nhanh đi theo tôi, dẫn anh đi dưỡng mắt."

"Người thân của người nào tới mà khiến anh kích động như vậy?"

"Chị gái của Chu Hưng Hải, dáng người kia, giá trị nhan sắc kia, tuyệt đối là đứng đầu."

"Thật hay giả vậy, mang tôi tới nhìn xem."

Tuy có oán niệm sâu đậm với Chu Hưng Hải, nhưng anh ta có chị gái xinh đẹp như vậy, mâu thuẫn gì đó đều có thể buông xuống một chút.

Tùy tiện mặc vào một bộ quần áo, hai người giả bộ như không chuyện có gì, đi về phía phòng ngủ của Chu Hưng Hải.

Mới đi ra hành lang, bất ngờ nhìn thấy trước cửa phòng ngủ của Chu Hưng Hải có mấy người đang vây quanh, đều đang vô tình hoặc cố ý mà nhìn vào bên trong.

Trong lòng Trương Bằng lẩm bẩm một câu, đám LSP này.

Rất nhanh, hai người cũng đi tới cửa phòng ngủ của Chu Hưng Hải, Trương Bằng nhìn thoáng qua vào bên trong, nhất thời cảm thấy không dời nổi con mắt.

Trong phòng ngủ, có một người phụ nữ dáng người mỹ lệ đang đứng.

Cô mặc một chiếc váy bó màu đen, chân đi đôi tất màu da, quan trọng nhất là nhan sắc cũng không kém, tuyệt đối là cấp bậc mỹ nữ, Trương Bằng nhìn mà chảy nước miếng.

"Tên thích giả bộ này đúng là tốt số, lại chị gái xinh đẹp như vậy." Trương Bằng phun tào.

"Tôi cũng đang buồn bực đây, thật sự là quá cực phẩm luôn chứ lại, giống như minh tinh điện ảnh giống vậy."

"Nghe nói là người mẫu." Một người khác nói.

"Như vậy cũng dễ hiểu."

Một đám LSP canh giữ ở cửa, nhìn một hồi lâu, cho đến khi Chu Hưng Hải thu dọn xong đồ đạc.

Chu Hưng Hải cũng biết, những người này tới để nhìn chị gái của mình, trong lòng vô cùng đắc ý.

Loại cảm giác được người hâm mộ này, thật sự sảng khoái!

"Đừng nhìn nữa, lấy cái đức hạnh này của các người thì cứ nghĩ trong lòng là được rồi. Cả đời này cũng không có khả năng tìm được người phụ nữ xinh đẹp giống như chị gái tôi đâu."

Chị gái của Chu Hưng Hải cũng cười nhạt một tiếng, có chút kiêu ngạo, giống như là đang nhìn một đám điểu ti chưa từng thấy qua việc đời.

Hai người cũng không quan tâm đến những người khác nữa, Chu Hưng Hải xách hành lý của mình, chuẩn bị đi xuống tầng.

Nhưng mà, ngay tại ngã rẽ, tất cả mọi người đều dừng lại!

Bởi vì bọn họ nhìn thấy Lý Sở Hàm!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment