Chương 1721: Thi Đấu Bắt Đầu.
Chương 1721: Thi Đấu Bắt Đầu.
"Tôi cảm thấy vấn đề không lớn." Cố Diệc Nhiên suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Các lãnh đạo rất quan tâm đến việc này, hơn nữa những ngành khác, năm nay đã có mấy người đặc biệt lợi hại. Nếu muốn giành vị trí đầu tiên, vẫn là không có vấn đề gì."
"Không phải còn có hạn ngạch tân binh sao? Phái ai đi rồi?"
"Cụ thể tôi cũng không biết rõ, nghe nói là một người rất lợi hại, tên là Cao Nham, gia đình anh ta tới từ Đông Bắc. Anh ta đã từng giành được giải quán quân tán đả toàn quốc. Lãnh đạo yêu cầu tìm anh ta, chuẩn bị đảm nhiệm người mới, đi tham gia cuộc thi."
"Thực sự là dốc hết vốn liếng mà, vị trí đứng đầu phải là của chúng ta."
"Cũng đừng tự tin như vậy, đây là cuộc thi nhằm mục đích nâng cao hiệu quả chiến đấu, không phải là tàn nhẫn đấu tranh. Cho nên còn có các cuộc thi hợp tác nhóm, chúng ta chỉ có lợi thế trong thi đấu cá nhân, đoàn thể thi đấu không nói được." Cố Diệc Nhiên nói:
"Tôi cũng đã xem cuộc thi năm ngoái, khả năng chiến đấu của đoàn thể yêu cầu rất cao, năng lực cá nhân mạnh cũng vô dụng, có thể lấy được hạng nhất hay không thì rất là khó nói."
Trương Bằng với Trương Tử Hân gật đầu, Cố Diệc Nhiên nói cũng có đạo lý.
"Đừng chơi điện thoại di động nữa!"
Cố Diệc Nhiên nói với vẻ mặt lo lắng.
"Anh nói của anh, tôi nghe của tôi, chơi điện thoại cũng không làm lỡ việc."
"Tôi là chuẩn bị cho anh một chút, ngày mai có thể sẽ dùng đến anh, cần phải chuẩn bị tâm lý."
"Hả? Tôi là mới tới, có thể dùng đến chúng tôi làm gì?"
"Bởi vì tài thiện xạ của anh tốt, ở trong cuộc thi đoàn thể khả năng còn có chút dùng. Về phần có cần anh hay không, cái này còn cần phải thương lượng, anh cần phải chuẩn bị tâm lý."
"Ngày hôm qua anh Lý cũng không nói việc này với tôi."
"Lúc đó còn chưa chắc chắn, hôm nay nhất thời nghĩ đến anh." Cố Diệc Nhiên nói:
"Bởi vì có người đang ở trong trạng thái không được tốt, thêm biểu hiện của anh trong quá trình huấn luyện, quyết định cho anh thử một lần."
"Anh không sợ mạo hiểm quá sao?"
"Anh có muốn nghe lời nói thật không?"
"Này không phải là phí lời sao."
Trương Đức Dân liếc nhìn Lâm Dật, tiểu tử có chút vội vàng quá.
"Anh Lý bên kia hỏi thăm một chút về ba trận thi đấu, đối với thi đấu đoàn thể anh ấy rất vừa ý, tỉ mỉ chuẩn bị rất lâu. Ngược lại, chúng ta kém hơn một chút, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ đứng thứ tư."
"Sau đó các anh đã nghĩ để cho tôi đi tới đội nồi, thua tính cho tôi, thắng thì tính cho ai?”
"Anh đừng có không biết đủ, người khác muốn được cơ hội như vậy cũng không có đâu." Cố Diệc Nhiên nói:
"Nếu như anh có ý kiến, thì tìm đội trưởng Lý nói chuyện, là anh ta đề cử anh, không có quan hệ gì với tôi."
Lâm Dật bĩu môi không lên tiếng.
Nếu như là Lý Tường Huy an bài, anh cũng không tiện nói gì.
Dù sao người ta đối với mình cũng không tệ lắm.
Hơn nữa giống như Cố Diệc Nhiên nói, người bình thường muốn cơ hội như vậy cũng không có.
"Ha ha, anh Lâm cơ hội của anh tới rồi, nếu quả thật có thể dùng đến anh, cần phải biểu hiện cho tốt đấy, chúng tôi chắc chắn sẽ cổ vũ cho anh nha!"
Nói xong chính sự, Cố Diệc Nhiên lên tiếng chào hỏi với Trương Đức Dân, sau đó rời văn phòng.
Lâm Dật suy nghĩ một chút, ngày mai có muốn làm hay không?
Dù sao nếu thua thì rất mất mặt.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật dựa theo địa chỉ Cố Diệc Nhiên cung cấp, lái xe đến địa điểm của cuộc thi.
Địa điểm thi đấu được đặt ở trong một sân vận động, nhưng địa điểm lại vắng vẻ chút.
Theo cách nói của Cố Diệc Nhiên, bởi vì cuộc thi không chỉ dành cho các sự kiện giao tranh, mà còn là hạng mục hành động theo nhóm, cho nên nơi này càng thích hợp cho các cuộc thi đấu võ thuật.
Sau khi đến nơi Lâm Dật phát hiện, đã không thể dùng hẻo lánh để hình dung nó được nữa.
Dù có nói là hoang vu cũng không quá đáng.
Bởi vì lái xe về phía trước mấy trăm mét, còn có một cánh đồng hóa chất bị bỏ hoang, dựa theo Cố Diệc Nhiên, nơi đó chính là chỗ so tài đoàn thể.
Quả thực chính là khôi phục lại tình huống trong phim.
Cũng không biết bọn họ làm thế nào mà được chỗ này.
Bởi vì trước tiến là thi đấu đoàn thể, Lâm Dật lái xe đến cổng nhà xưởng.
Phát hiện vài chiếc xe buýt đậu ở đây, hơn nữa bên ngoài cũng đã dựng lều trại, để làm căn cứ quan sát của từng người.
Tổng cộng có bốn màu đỏ xanh trắng cam, màu đỏ dưới đáy lều vải đều là người đến từ chi nhánh Johor Bahru, Trương Bằng với Trương Tử Hân đều ở đó.
Mặt khác ba đội còn lại, theo thứ tự là phân cục Nguyên Hà, phân cục Thái Bình, phân cục Bảo Sơn.
"Anh Lâm!"
Nhìn thấy Lâm Dật, Trương Tử Hân vẫy tay chào Lâm Dật.
"Thi đấu còn chưa bắt đầu, gấp làm gì."
"Không phải, là bởi vì anh sắp phải ra trận rồi!"
"Thật quyết định dùng tôi à?" Lâm Dật nhìn Lý Tường Huy, "Chuyện này đã quyết định xong chưa?"
"Vốn dĩ không có ý định cho anh đi, nhưng có người trạng thái tạm thời xảy ra chút vấn đề, không có ứng cử viên thích hợp hơn liền quyết định cho cậu thử một lần."
"Tôi đặc biệt hoài nghi, các anh để cho tôi tới đây, là để cho tôi úp nồi."
Trừng mắt nhìn Lâm Dật, Lý Tường Huy đem anh kéo qua một bên.
"Tiểu tử cậu làm sao không biết phân biệt đây."
"Tôi nói không phải là sự thật sao?"
"Tài nghệ của cậu lãnh đạo cũng biết, căn bản cũng không hy vọng anh đạt được thành tích gì. Hơn nữa cậu là người mới, cho dù muốn cậu đội cái nồi này, cũng không tới phiên cậu đâu."
"Vậy để cho tôi đi làm gì."
"Tôi là muốn cho cậu mượn cơ hội này biểu hiện bản thân một chút." Lý Tường Huy nói:
"Chỉ cần cậu ở trong trận đấu đoàn thể này, có một chút bắt mắt liền có thể để cho lãnh đạo nhớ kỹ tới cậu, đối với phát triển của cậu sau này mới có lợi."
Lâm Dật nhấp môi, "Nói như vậy, tôi hình như là hiểu lầm rồi à."
"Cho nên cậu phải nghiêm túc một chút, hơn nữa cậu cũng thông minh, năng lực phản ứng cũng nhanh, nói không chắc liền có cơ hội thể hiện bản thân đấy."
"Đã hiểu."
Lý Tường Huy nhìn xung quanh một chút, sau đó nhỏ giọng nói:
"Tôi nói cho cậu biết, lãnh đạo cũng không ôm hy vọng nhiều vào lần thi đấu này, chỉ là ngoài miệng không nói mà thôi. Cho nên nếu cậu có cơ hội, liền nghĩ biện pháp biểu hiện mình một chút, hiểu ý của tôi chứ."
Lý Tường Huy rất coi trọng Lâm Dật, tương lai cũng chuẩn bị đưa anh tới bên cạnh mình, cho nên đối với anh càng thêm chiếu cố hơn.
"Đã hiểu."
Lâm Dật trong lòng có chút hơi cảm động.
Dù sao cũng là thực sự nghĩ cho mình.
Sau khi hai người thì thầm nói chuyện xong, Lý Tường Huy liền đem Lâm Dật dẫn tới trước mặt Lưu Nghiễm Hiền.
"Lãnh đạo, tôi đã nói xong chi tiết cụ thể với cậu ta rồi, tinh thần thi đấu cũng không tệ lắm."
Lưu Nghiễm Hiền gật đầu, hài lòng nói:
"Tiểu Lâm, đây chính là cơ hội mà tiểu Lý dành được cho cậu, cậu ấy nói tài thiện xạ của cậu rất chuẩn. Đừng để tôi thất vọng, tất cả đều đánh cược vào cậu."
"Không thành vấn đề, xin lãnh đạo yên tâm."
"Tiểu Lý, cậu mang theo cậu ấy đi làm quen với các đội viên còn lại đi, đợi lát nữa thi đấu sẽ bắt đầu rồi, trước tiên để cho bọn họ giao tiếp với nhau."
"Dạ vâng lãnh đạo."
Dưới sự dẫn dắt của Lý Tường Huy, hai người tới một chiếc xe buýt.
Trên xe có bốn người, tuổi trung bình khoảng ba mươi tuổi, không lớn hơn với Lâm Dật là bao nhiêu. Trong xe đang thảo luận biện pháp đối phó, tâm trạng và bầu không khí vô cùng căng thẳng.
"Vừa nghĩ tới có người mới đi vào, tôi thậm chí không có tâm trạng để thương lượng kế hoạch tác chiến nữa. Rõ ràng là chơi 5V5, lần này thì hay rồi, đến con gà mờ, biến thành 4V5 rồi."
------
Dịch: MBMH Translate