Chương 1722: Trước Tiên Bắt Bọn Họ Khai Đao.
Chương 1722: Trước Tiên Bắt Bọn Họ Khai Đao.
Người nói chuyện tên là Lưu Chí Hào, vóc dáng không cao, xương gò má còn có chút hơi gầy, với vẻ mặt tức giận.
"Nếu như 4V5, vẫn rất tốt, sợ anh ta kéo chúng ta xuống, đến lúc đó cũng không phải là 4V5, mà là 3V5, thậm chí là 2V5 rồi."
Người nói chuyện tên là Chu Thành Hạo, vóc người có chút mập, trong lời nói cũng lộ ra vẻ bất mãn.
Mặc dù Lưu Nghiễm Hiền với Lý Tường Huy đều biết trận này phần thắng không lớn, nhưng những người này đối với trình độ của mình lại rất là tự tin.
Chỉ cần sắp xếp nhân lực đúng chỗ, trận chiến tổ đội này chắc chắn sẽ thắng được lần này.
Bất đắc dĩ là, trong đó có một đội viên, trạng thái thân thể đột nhiên không tốt, vốn tưởng rằng có thể phục hồi được.
Không nghĩ tới cuối cùng, lại sắp xếp một người mới vào.
Lúc nghe được tin tức này, bọn họ suýt chút nữa bỏ quyền.
"Đã đến rồi thì nên ở lại, không nên nghĩ nhiều như thế."
Người nói chuyện có vóc người cân xứng, tóc ngắn, trên mặt không có biểu cảm gì, nhìn không nhìn ra anh ta đang suy nghĩ gì.
Anh ta tên là Hàn n Long, là đội trưởng của lần tác chiến này, phụ trách chỉ huy tác chiến của đoàn thể.
"Tôi sẽ lên kế hoạch lại, nếu như may mắn thì coi như là 4V5, chúng ta cũng vẫn sẽ có cơ hội."
Có thể thấy Hàn n Long cũng rất bất mãn với sự sắp xếp của lãnh đạo, chỉ là không có cách nào nói rõ mà thôi.
"Lý đội đến rồi!"
Nhìn thấy Lý Tường Huy đi vào, bốn người đứng lên chào hỏi.
Đặc biệt khách khí.
Chuyện liên quan với Lý Tường Huy, Lâm Dật biết được một chút bát quái ở chỗ Trương Tử Hân.
Anh lúc trước là cảnh sát của năm, cuối cùng bởi vì bị chấn thương mà xuất ngũ.
Trước mắt trong những người này, Hàn n Long chính là do anh ta mang ra ngoài, ba người còn lại quan hệ cũng không tệ.
Đối với anh ta đặc biệt tôn trọng.
"Tôi giới thiệu cho cậu một chút, cậu này tên là Lâm Dật, tài thiện xạ của cậu ấy rất tốt. Trong quá trình đánh giá, cậu ấy đã ghi được thành tích 100 điểm. Cho nên lần này, bên trên phái cậu ấy đi theo các anh cùng nhau hành động."
Bốn người liếc mắt nhìn Lâm Dật, chỉ có Hàn n Long bị vướng bởi mặt mũi, gật gật đầu.
"Sao lại có biểu hiện như thế?" Lý Tường Huy nói:
"Trình độ của Lâm Dật tôi biết rất rõ, mặc dù là người mới, nhưng cậu ấy rất có thiên phú. Các cậu bày vẻ mặt thối đấy với tôi là muốn cho ai xem đây."
Lý Tường Huy cũng là người có tính khí nóng nảy, một lời không hợp sẽ liền giáo huấn.
"Chúng tôi không có ý đó."
Hàn n Long cười ha hả nói, những người khác cũng gật đầu ra hiệu, cho Lý Tường Huy mặt mũi.
"Cuộc thi cũng sắp bắt đầu rồi, tôi đem người giao cho các cậu, thương lượng một chút phương án cụ thể, tranh thủ giành được thành tích tốt."
"Biết rồi."
Sau khi dặn dò vài câu xong Lý Tường Huy rời đi, để lại Lâm Dật ở trên xe, anh ta còn có chuyện khác phải xử lý.
Lý Tường Huy đi rồi, bốn người lại trở về chỗ ngồi.
Nhưng không ai nói gì với Lâm Dật một câu, vẫn thảo luận kế hoạch theo ý tưởng ban đầu.
Mà lúc đang thảo luận, cũng đều là lấy bốn người làm trụ cột, Lâm Dật bị loại bỏ ra ngoài.
Vốn dĩ Lâm Dật là muốn tham dự, nhưng nhìn tư thế của bốn người cũng không có ý muốn mang anh theo cùng.
Anh cũng không mặt nóng dán mông lạnh, ngồi xuống ghế ở bên cạnh, lấy tai nghe ra, vững vàng chơi One Piece.
Lần này Hàn n Long và những người khác ngồi không yên.
Trong trường hợp quan trọng như vậy, lại đi ngồi chơi anime One Piece?
Coi đây là trò đùa sao?
"Tiểu tử, anh làm gì đấy? Không nhìn thấy chúng ta đang bàn bạc kế hoạch sao?"
Lâm Dật lấy tai nghe xuống.
"Các anh thương lượng của các anh, tôi mang tai nghe của tôi, cũng không quấy nhiễu ảnh hưởng gì đến các anh cả."
"Lẽ nào cậu không biết đây là tác chiến đoàn thể sao!"
"Biết, nhưng lúc các anh thảo luận cũng không tính cả tôi vào. Đều là lấy bốn người các anh làm trụ cột, sau đó lại nói với tôi đây là tác chiến đoàn thể, các anh cũng quá thú vị rồi."
Hàn n Long sửng sốt một câu cũng không nói được, việc này xác thực chính mình không nói lý được.
Chỉ là anh không nghĩ tới, chỉ là một người mới, Lâm Dật lại dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với mình!
"Được rồi đội trưởng Hàn, không cần phải tức giận với anh ta." Lưu Chí Hào khuyên:
"Tôi cảm thấy như vậy cũng rất tốt, để tự anh ta chơi của mình, như vậy liền không đến nỗi cản trở. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, nói không chắc liền có thể khắc phục được khó khăn này."
"Cũng không biết đội trưởng Lý nghĩ như thế nào lại đi chiêu mộ anh ta vào đây được!"
"Nguôi nguôi giận, chúng ta tiếp tục làm chính sự, tranh thủ sắp xếp toàn diện một chút, lãng phí thời gian ở trên người anh ta không đáng giá."
Hàn n Long hừ lạnh một tiếng, "Chúng ta tiếp tục!"
Một tiếng sau, bốn người lại thuật lại một lần cơ hội tác chiến, đem Lâm Dật hoàn toàn loại trừ ở bên ngoài, cũng không hề có ý định mang anh theo cùng, để cho anh tự sinh tự diệt.
Mà thi đấu tác chiến tổ đội, cũng vào lúc này chính thức bắt đầu.
Nội dung so tài rất đơn giản, cũng rất sát với thực tế, chính là giải cứu con tin.
Ai có thể là người đầu tiên giải cứu được con tin ra, liền coi như là thắng!
Cho nên, chỉ có một đội duy nhất có được điểm ở lượt thi đấu này.
Sau đó chồng chất ở trận thi đấu thứ hai, chuyện này đối với bình thường luận võ, sẽ có hỗ trợ lớn.
Chỉ đến trận đấu cá nhân thứ hai, đội có thành tích vượt trội mới có thể vượt qua.
Bằng không sẽ không có hy vọng.
Mà lúc này, bầu không khí cũng đã nóng lên, căng thẳng mà tập trung.
Mặt khác ba đội còn lại đền hướng ánh mắt dừng lại ở trên người Lâm Dật bên này, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu.
"Nghe nói phân cục Tân Sơn bên kia, có người xảy ra chuyện, sau đó tìm một người mới lắp vào, thật không biết là nghĩ như thế nào nữa." Người phân cục Nguyên Hà nói.
Người nói chuyện, tên là Lý Dã, vóc dáng rất cao, cũng là người cao nhất trong đội, cũng là đội trưởng của đội nguyên hà.
"Chiến thuật tính từ bỏ chứ." người phân cục Bảo Sơn nói:
"Trình độ tác chiến của đội bọn họ, rõ ràng là kém nhất, khẳng định không tranh nổi với chúng ta. Cho nên mới tìm người mới đeo lưng nồi này, như vậy thua trận liền có lý do."
Người nói chuyện tên là Lục Nhuệ, anh ta nhìn vẫn còn rất trẻ, hình như vẫn chưa tới ba mươi tuổi, cũng là đội trưởng.
"Nói cũng đúng, nếu không thua cũng xấu hổ lắm, ha ha ..."
Người nói chuyện tên là Chung Tín Hoành, đội trưởng của đội thái bình.
Đồng thời, anh ta cũng là người hấp dẫn nhất trong ba người.
"Vậy chúng ta loại bọn họ, trước tiên liên thủ đem bọn họ tiêu diệt, sớm đào thải bị loại, sau đó ba đội của chúng ta đấu với nhau sau." Lý Dã nói.
"Tôi không thành vấn đề." Lục Nhuệ nhún vai một cái, cười nói.
"Tôi cũng nghĩ như vậy." Chung Tín Hoành nói.
Vào giờ phút này, năm thành viên của đội Lâm Dật, ở trong mặt ba đội khác tương đương với dê con đợi bị làm thịt vậy.
Hoàn toàn không đem bọn họ để ở trong mắt.
Trước khi trận đấu bắt đầu, trọng tài đã phát trang bị cho mỗi người, đều là đợi lát nữa có thể sử dụng được.
"Anh Lâm, tôi vừa nãy nghe lý đội nói người đóng giả kẻ bắt cóc là người khu canh gác Trung Hải, chúng ta có cơ hội thắng không?" Trương Tử Hân nói.
Người khu canh gác?
Việc này cũng thật thú vị, cũng không biết Mạc Hồng Sơn sau khi biết mình đến đây sẽ có phản ứng gì nhỉ.
Lâm Dật thản nhiên nói: "Chuyện này cô không thể hỏi tôi được, chủ yếu vẫn là bốn người bọn họ, tôi chỉ là có mặt cho có khí thế thôi."
"Biết là tốt, đừng làm vướng chân chúng tôi là được." Lưu Chí Hào nói.
------
Dịch: MBMH Translate