Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1725 - Chương 1723: Liên Tiếp Loại Bỏ

Chương 1723: Liên Tiếp Loại Bỏ
Chương 1723: Liên Tiếp Loại Bỏ
Chương 1723: Liên Tiếp Loại Bỏ




“Mấy người lo tốt cho bản thân là được rồi, đừng để người ta đến xử lý hết cả ổ.”

“Mày nói lại lần nữa!”

“Các người đang làm gì vậy hả!”

Lưu Quảng Hiền lạnh lùng “hừ” một tiếng: “Có biết giờ là lúc nào rồi không, còn không bắt đầu đi, chưa gì bên chính mình đã xảy ra nội chiến trước, không thấy mất mặt sao!”

Bị dạy dỗ một câu, những người khác không nói thêm gì nữa.

Mặc dù bọn họ rất chướng mắt Lâm Dật, nhưng cũng không thể để người ngoài chê cười.

“Lãnh đạo, hay là để tôi lên đi. Tôi cảm thấy trình độ của mình chắc chắn mạnh hơn anh ta.”

Người nói câu này đứng ở bên cạnh Cố Diệc Nhiên, tuy vóc dáng không cao lắm, nhưng thân hình lại rất phát tướng, cả người đều là cơ bắp, nhìn qua đã biết không phải người bình thường.

Người nói chuyện tên là Lưu Chí Cường, em trai của Lưu Chí Hào, cũng là tuyển thủ mà Lưu Quảng Hiền tìm đến tham gia trận đấu cá nhân lần này, trình độ kỹ thuật chiến đấu cá nhân vô cùng mạnh.

“Cậu chờ một chút trước đã.” Lưu Quảng Hiền nói tiếp:

“Sau khi kết thúc cuộc tác chiến đoàn đội sẽ đến trận đấu cá nhân, cậu cần phải duy trì thể lực, nếu không chút nữa không cách nào thi đấu.”

“Quan trọng là tôi cảm thấy không tin tưởng vào trình độ của anh ta cho lắm, vốn dĩ chúng ta đã không nắm chắc phần thắng trong trận tác chiến đoàn đội, anh ta còn không nghe lời, nhất định sẽ khiến những đội tuyển khác tóm được kẽ hở, đến lúc đó chúng ta sẽ rơi vào thế bị động mất thôi.”

“Tôi hiểu rõ trình độ của Lâm Dật, nếu như bản thân cậu ta không có ưu thế, tôi cũng không thể phái cậu ta ra đó. Mọi người không cần nói thêm gì nữa, cứ làm theo sắp xếp của tôi là được rồi.”

“Vâng!”

Lưu Quảng Hiền đã nói vậy rồi, những người khác cũng không nói thêm gì nữa, trong lòng thầm cầu nguyện Lâm Dật không gây cản trở, như vậy mọi người mới có chút khả năng.

Rất nhanh, bốn đội tuyển đều đã chuẩn bị hoàn tất, đồng thời thông qua phương thức bốc thăm đi đến địa điểm xâm lấn được chỉ định, bắt đầu cuộc tác chiến theo đoàn đội lần này.

Cùng lúc đó, mấy lãnh đạo của ba địa phương khác đi đến chỗ Lưu Quảng Hiền đang đứng.

“Lão Lưu, tôi vừa nghe nói một chút về tình hình bên phía mấy người, thi đấu còn chưa bắt đầu, sao lại xảy ra mâu thuẫn rồi. Đây là chuyện lớn trong việc tác chiến theo đoàn đội đấy, làm không tốt có thể sẽ ảnh hưởng tới thành tích.”

Người nói lời này tên là Ngụy Đại Long, là lãnh đạo của phân cục Nguyên Hà.

“Bọn họ chỉ là đang thảo luận chiến thuật, mấy người nghe nhầm rồi.”

Lưu Quảng Hiền cũng cười ha ha nói, không hề để mất khí thế.

“Vậy thì chúc các người may mắn, giành được thành tích tốt của năm nay, đừng có đứng hạng chót giống như năm ngoái.”

“Năm ngoái bọn tôi không được may mắn, nếu không hai nhà chúng ta, ai đứng chót còn chưa nói được đâu.”

“Hai người các ông đừng ở đây giằng co qua lại nữa, chắc chắc vị trí đứng đầu năm nay là của bọn tôi rồi, sau khi hoàn thành mời các ông ăn cơm, cũng thơm lây niềm vui của chúng tôi.”

Người nói tên là Tạ Xuân Thành, là lãnh đạo của phân cục Bảo Sơn.

Mặc dù bọn họ thường xuyên phân cao thấp trong công việc, nhưng mối quan hệ riêng tư đều khá tốt.

“Lão già như ông cũng đừng đắc ý, năm nay ai thắng ai thua còn chưa biết chắc đâu.” Lưu Quảng Hiền nói.

“Tôi hiểu rõ một chút về tình huống đội viên của các người, trong đó có bốn người đều là người cũ, còn có một người mới, nghe nói người đó còn là một người mới tham gia huấn luyện xong mà ông đã cử cậu ta lên, quả thật vò đã mẻ rồi thì không sợ sứt.” Tạ Xuân Thành nói tiếp:

“Nói thật, ông phái một người mới ra, tôi có thắng cũng không cảm thấy huy hoàng.”

“Lão Lưu đang tìm cho mình bậc thang để xuống mà, nếu như phái năm cao thủ lên đấu, thua cuộc thì mất mặt biết bao. Bây giờ phái một người mới lên, thua cuộc thì có người chịu trận.” Ngụy Đại Long cười ha ha nói.

“Lão Lưu, không thể không nói cách này của ông quá xảo quyệt đấy, nếu như luận về đầu óc toan tính chi li, mấy người bọn tôi đều không bằng ông.”

“Bớt ở đó nói lời vô dụng đi, tôi biết rõ trình độ của Lâm Dật, kỹ thuật bắn súng tương đối chuẩn, tôi phái cậu ta vào đó để làm quân đánh úp.” Lưu Quảng Hiền nói tiếp:

“Tư duy kỹ thuật chiến đấu của mấy người các ông quá kém, cơ bản không thể hiểu được ý đồ của tôi, đợi chút có thứ để các ông chịu đựng.”

Ba người kia liếc nhìn nhau một cái, rồi cười lớn ha ha.

“Vậy bọn tôi sẽ đợi xem, hy vọng ông có thể làm ra điều gì ngạc nhiên, cũng để cho bọn tôi mở rộng tầm mắt.”

“Cứ đợi đó mà xem.”

Cũng cùng lúc này, mấy người Lâm Dật đã vào đến bên trong nhà máy hóa chất bị bỏ hoang.

Lâm Dật nhìn lướt sơ qua một lượt, tổng cộng có ba vị trí chứa thiết bị cảm ứng, bốn vị trí tháp trao đổi nhiệt lượng, còn lại vô số lò phản ứng và máy trao đổi nhiệt, tăng thêm không ít độ khó trong việc giải cứu con tin.

“Hành động dựa theo kế hoạch.”

Sau khi vào trong, Hàn n Long cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó trông coi những người khác cùng nhau hành động.

Trái lại Lâm Dật hoàn toàn rơi vào trạng thái bị cô lập, sau khi bốn người rời đi, bỏ mặc anh ở một bên, cơ bản không xem anh như một phần tử trong đội.

Bên dưới lán trại ở phía ngoài cửa, mấy người Lưu Quảng Hiền chăm chú nhìn màn hình, bầu không khí có chút nặng nề.

Không có người nào ngờ tới, vừa vào trong cửa, bọn họ đã bỏ mặc Lâm Dật.

“Đám nhóc này thật là vô pháp vô thiên, coi lời nói của tôi cứ như gió thổi bên tai sao!”

Đám đông không ai dám nói gì, đặc biệt là Cố Diệc Nhiên, chuyện này nằm trong dự liệu của cô ấy.

Vừa nãy mấy người bọn họ đã cãi nhau, chắc chắn mọi người đều mâu thuẫn không nhỏ, thêm nữa Lâm Dật là một người mới nhưng không khiêm tốn chút nào, muốn để bốn người bọn họ tiếp nhận anh ta, rõ ràng là không thể nào.

Nhưng Lâm Dật đang ở trong nhà máy hóa chất lại không hề hoảng loạn.

Anh tìm một vị trí an toàn, chính mình ẩn nấp.

Cuộc thi đấu như thế này không giống với diễn tập quân sự, không có đối kháng, chỉ cần có thể cứu được con tin ra ngoài thì xem như thành công.

Vì vậy, chắc chắn không thể gây ầm ĩ hay âm thầm tiến lên là được, dễ dàng như vậy thì người khác đã nhanh chân đến trước rồi.

Chỉ có thể cố gắng đảm bảo tốc độ, sau đó cứu con tin ra ngoài, như vậy mới có khả năng chiến thắng.

Nhưng nếu như chỉ cứu con tin không thôi, vậy không có ý nghĩa rồi.

Lý Tường Huy cật lực phản bác, sắp xếp cho mình vào đây, nói rõ ra chính là anh ta muốn cho mình một cơ hội để biểu hiện.

Vì anh ta, mình cũng phải biểu hiện tốt một chút, phải tranh giành lại thể diện.

Vậy nên không chỉ giải cứu con tin đơn giản như thế, tiện thể xử lý hết mấy đội kia, như thế mới có ý nghĩa.

Nghĩ tới đây, Lâm Dật nhìn xung quanh một chút, phát hiện khắp nơi có nhiều camera, nhằm thuận tiện cho người bên ngoài quan sát.

Nhìn có vẻ toàn bộ đều bị theo dõi, nhưng vẫn có góc khuất, chỉ cần tìm được góc độ tốt, mình có thể biến mất trong camera, không ai có thể nhìn thấy.

Bóng dáng của Lâm Dật lóe lên, kẹt lại ở góc chết của camera, biến mất trước mặt tất cả mọi người.

Tiếp sau đó, Lâm Dật liếc nhìn bốn tòa tháp trao đổi nhiệt trong nhà máy hóa học bỏ hoang.

Một tháp cao nhất hơn sáu mươi mét. Anh đang nhẹ nhàng trèo lên trên.

Nhưng lúc đang trèo đến nửa đường, loa phát thanh trong nhà máy hóa học vang lên.

“Đại biểu đội Tân Sơn, Lưu Chí Hào bị loại!”

“Không phải chứ, mới vào còn chưa tới nửa tiếng đã bị loại rồi sao? Đây là trình độ thế nào vậy?”

Phàn nàn một câu, Lâm Dật cũng không quản nhiều như thế, tiếp tục trèo lên trên.

Đằng nào bản thân anh với bọn họ cũng là một đội, làm tốt việc của mình là được rồi.

Rất nhanh, loa phát thanh trong nhà máy lại vang lên.

“Đại biểu đội Tân Sơn, Hàn n Long bị loại!”

Lâm Dật: “…”

Đội trưởng cũng bị loại rồi, đây rốt cuộc là trình độ thế nào vậy?

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment