Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1746 - Chương 1744: Giết Người Chuẩn Xác!

Chương 1744: Giết Người Chuẩn Xác!
Chương 1744: Giết Người Chuẩn Xác!
Chương 1744: Giết Người Chuẩn Xác!




"Phát hiện cái gì rồi?" Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn.

"Chúng ta xem lại video được không."

Hai người để đũa xuống, lại đến bàn trà, mở video giám sát ra.

"Nhìn ra được chỗ nào không giống nhau à?"

Kiều Hân nhìn Lâm Dật chăm chú, "Anh Lâm, anh không cảm thấy video quay quá rõ ràng rồi sao?"

"Rõ ràng?"

"Trước đó em và những đồng nghiệp khác đã từng đến đây, còn nhớ quang cảnh bên trong. Hơn nữa địa điểm gây án còn là khu trọ cho du khách nơi khác qua đêm, nhưng hoàn cảnh khá là bình thường. Tính tình của ông chủ chỗ đó cũng không phải là rất tốt, lúc anh điều tra video theo dõi hẳn là còn có ấn tượng đúng không."

"Đúng vậy."

Miêu tả Kiều Hân gần như không khác biệt với tình huống thật lắm.

Hôm qua lúc điều tra chứng cứ với Cố Diệc Nhiên, anh cũng có chút ít lý giải đối với tình huống nơi này.

Đúng là có mười mấy nhà homestay liên tiếp, cho dù là ông chủ nam hay bà chủ nữ thì trên người ít nhiều đều mang đến cảm giác vô lại.

Đây cũng là một trong những đặc sắc của khu thắng cảnh, bởi vì bọn họ kiếm sống dựa vào du khách.

"Anh nhìn những hình ảnh theo dõi này mà xem, rất rõ ràng. Em cảm thấy mấy nơi giống như cửa hàng nhỏ này, bình thường sẽ không dùng cameras tốt như vậy."

Kiều Hân đổi tư thế, lại tiếp tục nói:

"Anh nhìn góc độ quay chụp những video này xem, gần như chụp rõ đường đi của nạn nhân, còn có nhất cử nhất động lúc người ngã xuống núi. Nhất là hình ảnh ngã xuống sườn núi kia, hình ảnh người chết nằm ngay trung tâm video giám sát, giống như đang cố ý chụp như vậy."

Lời nói của Kiều Hân khiến cho Lâm Dật bừng tỉnh đại ngộ.

Nghe cô nói như vậy, lại nhìn hình ảnh giám sát, quả thật là có chút không thích hợp.

Có chút không hợp lý, thật giống như những Cameras này là chuẩn bị cho người chết.

Hai người liếc nhau một cái, trong lòng của mọi người đều có đáp án.

"Anh Lâm, có lẽ đây là một vụ giết người được lên kế hoạch cẩn thận. Mấy cái Cameras này rất có thể là hung thủ cố ý sắp xếp, chính là vì để cho các anh tìm được manh mối, dùng nó để chứng minh nạn nhân tự mình ngã xuống sườn núi, không có quan hệ với người khác."

"Chậc chậc chậc, làn sóng phân tích này của em đúng là rất được." Lâm Dật nói: "Trước đó anh cũng không phát hiện ra."

Lâm Dật vừa khích lệ Kiều Hân vừa mắng hệ thống máu chó đầy đầu ở trong lòng.

"Cậu mẹ nó cho tôi kỹ xảo cảnh sát hình sự cấp đại sư, là sách lậu à, còn mẹ nó không lợi hại bằng một fan Conan lâu năm."

Hệ thống biết mình đuối lý, không dám tỏ vẻ nhiều.

"Ai nha, cũng tạm, cũng tạm, bình thường thôi." Kiều Hân nói:

"Nhưng mà vụ án đã rõ ràng không ít, rất có thể sẽ phát hiện được cái gì, cũng có lẽ là sắp phát hiện ra cái gì đó. Sau đó hung thủ đã dùng phương thức như vậy để giết chết nạn nhân."

Phân tích của Kiều Hân vô cùng hợp logic, cũng không có chỗ nào đột ngột.

"Ăn cơm trước đi, lát nữa anh sẽ nói lại việc này với người trong cục."

"Ừm." Kiều Hân gật đầu nói:

"Nhưng mà nếu như có tiến triển mới thì nhớ nói trước cho em biết đó."

"OK."

Sau khi nói chuyện vụ án với Kiều Hân, Lâm Dật về tới trên bàn cơm, sau khi cơm nước xong xuôi, ba người lần lượt đi ra cửa.

Hai người đi dạo phố, Lâm Dật về tới phân cục.

Lúc đi vào văn phòng, phát hiện chỉ có một mình Lý Tường Huy.

"Sao chỉ có hai ta? Những người khác đâu?"

Lý Tường Huy ngáp không ngừng, "Hôm qua trở về quá muộn, sáng sớm người nào cũng không dậy nổi, vừa mới gọi điện thoại thông báo, lập tức tới ngay."

Ngay tại lúc hai người nói chuyện, cửa phòng bị đẩy ra, Cố Diệc Nhiên đi vào từ bên ngoài, cũng ngáo không ngừng, hiển nhiên là chưa tỉnh ngủ.

"Lý đội trưởng."

Cố Diệc Nhiên lên tiếng chào hỏi, cũng không quan tâm đến Lâm Dật.

"Hôm qua hẳn là ngủ không ngon đúng không." Lý Tường Huy nói.

"Sau nửa đêm mới ngủ, nếu không phải anh gọi điện thoại thì có lẽ đến chiều tôi mới có thể dậy."

"Người trẻ tuổi vẫn nên chú ý tiết chế một chút, lời nói quá càn rỡ không quá tốt đối với thân thể."

"Anh nói ai quá càn rỡ, tôi trở về liền đi ngủ."

"Nhưng ngủ với ai thì không nhất định, tuy cô là phụ nữ nhưng cũng phải chú ý tiết chế."

"Anh!"

"Được rồi, hai người có thể hòa bình một chút hay không, còn chưa được mấy ngày, lại cãi vã rồi."

"Chủ yếu là một số người không chơi nổi, đánh cược thua tôi nên thẹn quá hóa giận."

Vừa nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua, Lý Tường Huy cũng không nhịn được cười, tiểu tử Lâm Dật này hố người cũng quá sâu.

Thế mà lại dùng Type-R đi lừa Cố Diệc Nhiên.

"Đừng oan uổng tôi, Cố Diệc Nhiên tôi không phải là người không chơi nổi, tôi đã làm tròn lời hứa."

"Sớm biết cũng như lần trước thì tôi đã không chơi với cô."

Cố Diệc Nhiên trừng Lâm Dật, "Nếu như anh dám tiết lộ việc này ra ngoài, xem tôi thu thập anh như thế nào."

"Yên tâm đi, cho dù có tiết lộ ra ngoài thì người khác cũng không có hứng thú, đừng quá đề cao chính mình."

"Ngừng ngừng ngừng, nếu như hai người có tinh lực, thì đều đặt vào vụ án đi, đừng cãi đi cãi lại ở đây nữa."

"Lười phản ứng đến anh ta."

Cố Diệc Nhiên hất đầu, tựa lưng vào ghế, ngồi nhắm mắt dưỡng thần, thật sự không quan tâm đến Lâm Dật nữa.

Không bao lâu sau, Trương Huy đi vào từ bên ngoài, trạng thái tinh thần coi như là không tệ.

"Tiểu Cao đã đến công ty của Tống Đức Viễn, hiện tại người đã đông đủ, bắt đầu nói chuyện chính đi."

Lý Tường Huy đưa một phần báo cáo ra.

"Đây là báo cáo kiểm tra thi thể, đã chứng minh Tống Đức Viễn trước khi chết quả thực có dấu hiệu hút hàng cấm, hơn nữa liều thuốc còn không ít." Lý Tường Huy nói :

"Bên pháp y cũng đưa ra phán đoán ban đầu, người chết là bởi vì hút hàng cấm quá liều, dẫn đến xuất hiện ảo giác, từ đó ngã xuống sườn núi."

Nghe thấy tin tức này, tất cả mọi người đều không kinh ngạc, bởi vì khớp với phần lớn suy đoán của bọn họ, cũng không khác là bao.

"Hiện tại chỉ chờ tin tức bên phía Tiểu Cao, xem cậu ấy có thể điều tra ra cái gì, sau đó sẽ tiến hành bước thẩm vấn tiếp theo đối với người có hiềm nghi."

"Anh Lý, bên tôi cũng phát hiện ra một chút manh mối."

Lời nói của Lâm Dật hấp dẫn sự chú ý của những người khác, mọi người đều nhìn về phía anh.

"Phát hiện ra cái gì rồi? Lấy ra nói một chút."

Lâm Dật phát video giám sát lên máy vi tính, cho mọi người xem một lần, nhưng bọn người Lý Tường Huy cũng không phát hiện ra bất kỳ chỗ khác nhau nào.

"Video thế nào?"

"Các người không cảm thấy, những video này quay chụp vô cùng rõ ràng sao?" Lâm Dật nói:

"Lúc trên đường tới, tôi đã tìm người tra xét một chút, giá cả của camera giám sát pixel này ít nhất cũng từ 1000 tệ trở lên. Nhưng lấy điều kiện của mấy nhà xung quanh thì không có khả năng lắp đặt camera đắt tiền như vậy."

Lời nói của Lâm Dật khiến cho những người khác như tỉnh ra.

Bởi vì cái gọi là phần đuôi quyết định phần đầu.

Mục đích làm việc của bọn họ là kiếm tiền, cũng không phải là để cung cấp chứng cứ cho cảnh sát.

Nhìn từ góc độ lợi ích thì chỉ cần trang bị một Cameras giá rẻ, có thể thấy rõ người, đã phù hợp với yêu cầu, không cần phí quá nhiều sức lực đi lắp Camera cao cấp làm gì.

Mà điều quan trọng nhất chính là, một nhà làm như vậy cũng không quan trọng.

Nhưng hình ảnh hoàn chỉnh từ trong giám sát là được ghép lại từ bốn tổ Cameras.

Mà độ sắc nét của bốn cameras gần như đều giống nhau, dường như là cùng một nhãn hiệu!

Điểm này rất khả nghi!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment