Chương 1745: Có Sữa Chính Là Mẹ.
Chương 1745: Có Sữa Chính Là Mẹ.
Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, Lâm Dật biết bọn họ đã hiểu ý của mình.
Sau đó anh lại nói kết quả mà Kiều Hân phân tích ra được.
Mà điểm này cũng khiến người ta phải cảnh giác.
"Lâm Dật, tiểu tử cậu được đó nha, thậm chí còn nhìn ra cả những thứ này, xem ra chúng tôi cũng phải thêm chút sức, nếu không sẽ không bằng cậu."
Lâm Dật cũng không có tham công, thành thật nói:
"Tôi có một người bạn là fan Conan, lúc ăn cơm, cô ấy đã giúp tôi phân tích."
"Người bạn này của cậu đúng là lợi hại." Lý Tường Huy tán dương, còn nói thêm:
"Hiện tại đã có thể xác định sơ bộ, vụ án này là mưu sát, cho nên phải sửa lại phương hướng điều tra một chút."
"Hôm qua chúng ta tìm được ghi chép trò chuyện giữa Đỗ Quyên và Tống Đức Viễn, đây là rất chứng cứ quan trọng, cần xem xét thẩm tra không?"
"Tạm thời không cần." Lý Tường Huy nghĩ một lúc rồi nói:
"Nhưng từ giờ trở đi, hạn chế tất cả mọi người đến thăm, cho đến khi thời gian giam giữ kết thúc!"
"Đã biết."
"Tiểu Cao đi điều tra chuyện công ty của Tống Đức Viễn, đoán chừng cần chờ một đoạn thời gian nữa mới có thể trở về." Lý Tường Huy nói với Lâm Dật và Cố Diệc Nhiên:
"Hai người lại đi một chuyến đến khu thắng cảnh đi, điều tra chuyện camera giám sát một chút, xem xem có phát hiện mới gì không."
"Tôi không muốn đi cùng anh ta." Cố Diệc Nhiên nói: "Tôi đi cùng anh Huy."
"Đừng, gần đây tôi sắp có con thứ hai, mỗi đêm đều thức khuya, tôi phải tìm chỗ ngủ bù một giấc." Trương Huy nói.
“Bảo cô đi thì cứ đi, sao còn nhiều yêu cầu như vậy."
"Đã biết, anh Lý."
Cố Diệc Nhiên không tình nguyện đi ra ngoài cửa với Lâm Dật, người kia nói:
"Thế nào vậy, không phải lợi hại lắm sao? Có năng lực thì đừng đi với tôi."
"Anh cố ý chọc giận người có phải không!"
Cố Diệc Nhiên nhấc chân, đá về phía Lâm Dật.
Tốc độ phản ứng của Lâm Dật nhanh hơn Cố Diệc Nhiên nhiều, hời hợt tránh khỏi, sau đó nắm lấy cánh tay của cô, vững vàng ném qua vai.
Hô thông một tiếng!
Ném Cố Diệc Nhiên trên mặt đất.
"Móa! Cái mông của tôi!"
Lâm Dật nghênh ngang rời đi, những người của khoa khác đều thò đầu ra, muốn nhìn xem là có chuyện gì xảy ra.
"Nhìn cái gì!"
Cố Diệc Nhiên thở phì phò mắng một câu, sau đó cũng đi theo ra ngoài.
Cô muốn xoa xoa cái mông, nhưng nhiều người nhìn như vậy, lại thấy ngại.
Con bà nó, đang còn tốt tự nhiên động thủ với anh ta làm gì!
Lẩm bẩm một câu, Cố Diệc Nhiên không tình nguyện lên xe của Lâm Dật, lái về khu thắng cảnh núi Nhị Long.
"Dưới mông cô mọc đinh à? Không thể ngồi đàng hoàng một chút sao, có phải là lệch băng vệ sinh rồi hay không?"
"Anh không biết xấu hổ mà còn nói, nếu không phải do anh thì tôi cũng không thể như này."
"Lấy cái mông xẹp lép kia của cô, một chút thịt cũng không có, ngã một chút đương nhiên là sẽ đau." Lâm Dật nói:
"Trở về luyện nhiều một chút, luyện ra bờ mông, như vậy có ngã một chút cũng không có cảm giác."
"Anh ai xẹp hả, tôi cũng có!"
"Có sữa chính là mẹ, cô nói cái gì cũng đúng."
"Mẹ nó!"
Quãng đường tiếp theo, một đường không ai nói chuyện.
Cố Diệc Nhiên lật xem chi tiết vụ án, Lâm Dật lái xe.
"Trong lòng tôi còn có một điểm đáng ngờ."
Cố Diệc Nhiên là người công và tư rõ ràng, trong lòng không ưa Lâm Dật, nhưng lúc làm việc, cũng sẽ không náo loạn với Lâm Dật.
"Nói đi."
"Hung thủ muốn giết Tống Đức Viễn, phương pháp hắn nghĩ tới là thông qua việc hút hàng cấm để ông ta sinh ra ảo giác, từ đó ngã xuống núi bỏ mình. Nhưng đối phương, làm sao nhất định có thể chắc chắn rằng Tống Đức Viễn sẽ ngã xuống chỗ núi đó?"
Cố Diệc Nhiên nói ra nghi vấn của mình.
"Nếu như suy đoán của anh là thật, hung thủ cố ý điều chỉnh Cameras, muốn che giấu vụ mưu sát này thành một vụ ngã xuống núi ngoài ý muốn, nhưng nếu như Tống Đức Viễn đi nhiều thêm mấy bước, thì hình ảnh xuất hiện trong video sẽ không có chút tác dụng gì."
"Tôi cũng đã nghĩ đến điểm này." Lâm Dật trầm tư một lúc mới nói tiếp:
"Cho nên có lẽ trong khi gây án, hung thủ đang ở trong trạng thái câu thông với Tống Đức Viễn, sau đó để ông ta đứng ở địa điểm chỉ định, chỉ có thể giải thích như này."
Hai mắt Cố Diệc Nhiên lập tức tỏa sáng, "Theo như anh nói, người giữ liên lạc với Tống Đức Viễn rất có thể là hung thủ!"
"Không sai!" Lâm Dật nói:
"Cho nên, sau khi chúng ta điều tra camera giám sát thì lại đến hiện trường nhìn xem một chút."
"Được!"
Hơn một giờ sau, hai người tới khu thắng cảnh núi Nhị Long.
Phát hiện khu thắng cảnh đã đóng cửa.
Xảy ra chuyện như vậy, hơn nữa còn có tin tức, cho dù không đóng cửa thì cũng sẽ không còn du khách đến đây.
Hai người tới cổng, Cố Diệc Nhiên đưa giấy hành nghề của mình ra.
"Có chuyện gì sao?"
Bảo vệ là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, gương mặt chữ quốc(国), dáng vẻ chất phác đàng hoàng.
"Hôm qua nơi này có người ngã xuống núi rồi chết, chúng tôi muốn vào xem một chút."
"Được được được, chờ một lát."
Bảo an trung niên vô cùng phối hợp, không dám chậm trễ.
Trong lòng của dân chúng bình thường luôn tồn tại một cảm giác kính sợ đối với cảnh sát, tuy lãnh đạo nói đóng cửa, nhưng cũng sẽ mở cửa cho bọn họ.
Thanh chắn được mở ra, Cố Diệc Nhiên chuẩn bị đi vào, nhưng Lâm Dật lại không đi, mắt nhìn camera giám sát trước cổng.
Tuy hình ảnh cũng không tệ, nhưng vẫn còn kém hình ảnh mà Tống Đức Viễn ngã xuống sườn núi.
"Đại ca, tôi muốn hỏi thăm chút chuyện." Lâm Dật khách sáo nói.
"A? Muốn hỏi chuyện tôi sao?"
Vẻ mặt của bảo nên trung niên trở nên bối rối, "Tôi chỉ là người gác cửa lớn, không biết cái gì cả."
Lâm Dật dở khóc dở cười, anh rất hiểu tâm trạng của đối phương.
Mấy dân chúng nhỏ chỉ muốn sống an ổn, không muốn chọc chuyện phiền toái.
Bọn họ theo bản năng cảm thấy sợ hãi chuyện cảnh sát hỏi chuyện, cảm thấy là điềm xấu.
Nếu như bị người trong xóm làng biết, nhất định sẽ lọt bị khinh thường và ghét bỏ.
"Ông đừng sợ, chỉ là hỏi thăm chút tình huống, không có ý gì khác."
"Vậy, vậy thì cậu hỏi đi."
"Tôi thấy camera giám sát này của các người rất được, đã dùng bao nhiêu năm, nhãn hiệu gì vậy?"
"Cậu nói cái này sao."
Thấy Lâm Dật hỏi chuyện camera, bảo an trung niên buông lỏng đi không ít, nói:
"Khoảng được gần một tháng rồi, chất lượng quả thực rất tốt, vào tuần lễ trước, có một bà lão bị người giả vờ đụng, giám sát chụp rất rõ ràng."
Hơn một tháng trước...
Lâm Dật lẩm bẩm một câu, "Là bởi vì nâng cấp cải tạo khu thắng cảnh, sau đó mới đổi Cameras sao?"
"Tôi chỉ là một bảo an, nào biết được những chuyện này." Bảo an nói:
"Dù sao lúc trước, có không ít cameras không tốt, cộng với luôn có lãnh đạo tới kiểm tra, nên đoán là mới quyết định đổi."
"Vậy trong khu thắng cảnh các người còn có không ít cửa hàng tư nhân, camera của bọn họ đều là khu thắng cảnh đổi cho sao?"
Bảo an suy nghĩ kỹ một hồi, "Chuyện này thì không chắc, dù sao người tới đây buôn bán hầu hết đều có thân thích với lãnh đạo, về phần phí dụng tính thế nào, tôi cũng không biết."
"Được rồi, cảm ơn đại ca."
"Khách sáo."
Hỏi xong chuyện muốn biết, hai người lái xe vào khu công nghiệp, Cố Diệc Nhiên hỏi:
"Tra được cái gì sao."
"Giám sát có vấn đề, đợi lát nữa đi vào xác định lại một chút."
------
Dịch: MBMH Translate