Chương 1757: Động Cơ Giết Người.
Chương 1757: Động Cơ Giết Người.
Đến lúc này, Lý Đông Lâm cũng không dám phản bác.
Không nói đến bản thân mình thật sự làm chuyện này, cho dù không có làm, anh ta cũng có lý do để đem mình đi.
Ra cửa, Dương Băng liên tục cúi đầu về phía Lâm Dật, vô cùng nhiệt tình.
Lại nói chuyện đơn giản vài câu, Lâm Dật đưa theo Lý Đông Lâm trở về.
"Người anh em, tôi có chút việc riêng, muốn nói chuyện riêng với anh."
Thấy trên xe không có ai, Lý Đông Lâm to gan nói.
"Hai chúng ta không có gì để nói cả, thủ đoạn kia của các người cũng không cần dùng trên người của tôi, không có tác dụng."
"Mọi thứ đều dễ thương lượng, anh đừng nói lời chết như vậy." Lý Đông Lâm nói:
"Anh cũng biết sức ảnh hưởng của Tesla chúng tôi tại Trung Hải, không cần thiết bởi vì chút chuyện nhỏ này khiến cho mọi chuyện không thoải mái. Hơn nữa, anh cũng đừng có vội từ chối, cách làm của chúng tôi nhất định sẽ khiến anh hài lòng."
"Tôi có thể lý giải thành anh đang hối lộ tôi hay không? Không sợ tội thêm một bậc à?"
Lý Đông Lâm hoàn toàn không nghĩ tới, Lâm Dật lại khó chơi như vậy.
“Nếu anh không đồng ý, tôi cũng không có gì đáng nói, lãnh đạo tổng công ty chúng tôi sẽ xử lý chuyện này."
“Mấy người các người đúng thật là đủ thú vị, kiếm lời tiền của người Trung lại không coi mạng của người Trung ra gì. Cho dù lãnh đạo của các người không đến, chúng tôi cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của bọn họ."
Lý Đông Lâm cười lắc đầu, "Anh nói những thứ này không có quan hệ gì với tôi, có năng lực thì nói chuyện với người của Tesla."
"Vậy tôi chờ bọn họ tới."
Rất nhanh, Lâm Dật đã dẫn Lý Đông Lâm tới phân cục.
Nhưng anh không xử lý việc này, mà giao cho Trương Bằng và Trương Tử Hân.
Vụ này thuộc về án kiện dân sự, giao cho bọn họ xử lý là được rồi.
Có chút thời gian thì nên nghĩ đến vụ án của Tống Đức Viễn mới tốt.
Đúng lúc này, hai chiếc xe cảnh sát dừng tại cửa phân cục, Cố Diệc Nhiên mang theo mười mấy người bước xuống từ trên xe, đi vào bên trong.
"Đây đều là những người nào?"
"Đều là người có tiếp xúc gần gũi với Đỗ Quyên trong khoảng thời gian gần đây, tôi mang về hỏi thăm tình huống một chút."
Cố Diệc Nhiên mang về tổng cộng mười mấy người, Lâm Dật nhìn xung quanh một vòng, phát hiện cách ăn mặc của những người này không hoàn toàn giống nhau, trong miệng còn không ngừng phàn nàn.
Nhưng càng nhiều là xuất phát từ tâm lý hoảng sợ.
Cho dù không có quan hệ nào với chuyện này, nhưng đi tới nơi đây thì vẫn luôn hoảng sợ theo bản năng, Lâm Dật cũng có thể hiểu được chuyện liên quan tới điểm này.
Bởi vì đang hợp tác với Cố Diệc Nhiên, cô đưa người về, Lâm Dật cũng không có nhàn rỗi, cùng cô đi vào phòng thẩm vấn, chuẩn bị giải quyết một số chuyện liên quan tới Đỗ Quyên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hai người thẩm tra liên tục sáu người trong hai giờ liên tiếp.
Trong đó có ba người là đồng nghiệp của Đỗ Quyên, ba người khác là bạn bè của bà ta.
Nhưng trên người những người này cũng không có mấy tin tức hữu dụng.
Phần nhiều chỉ là mấy tin tức liên quan tới thói quen sinh hoạt của bà ta, án kiện đã tiến triển đến giai đoạn này, những tin tức này có thể nói là không có chút trợ giúp gì.
"Nghỉ một lát rồi lại thẩm vấn tiếp, có chút mệt mỏi."
Lâm Dật gật gật đầu, anh đã sớm phát hiện, Cố Diệc Nhiên vẫn luôn dụi mắt, hiển nhiên là buổi sáng họp xong, vẫn tại bận rộn những việc này, mệt mỏi cũng là chuyện đương nhiên.
"Anh Lý hình như đã trở về, qua xem tình huống bên anh ấy thế nào rồi."
"Đi thôi."
Hai người đứng dậy, đi về văn phòng của Lý Tường Huy.
Ở trên bàn làm việc, có một xấp văn kiện thật dày, mặc dù không nhiều như văn kiện của Tống Đức Viễn, nhưng cũng không ít.
"Tra được tin tức hữu dụng gì không?" Lâm Dật nói:
"Nếu như các người không có thời gian xem thì buổi tối tôi sẽ mang đi."
"Không cần phiền toái như vậy, tôi đã tra được." Lý Tường Huy nói:
"Đồng nghiệp bên khoa điều tra thương vụ nói, đây là một công ty bao bì, không có tính nghiệp vụ thực chất, cái gọi là hạng mục hợp đồng đều là ngụy tạo."
Nghe thấy tin tức này, hai mắt Lâm Dật và Cố Diệc Nhiên lập tức tỏa sáng.
"Như vậy, nói cách khác, trong hạng mục này, Tống Đức Viễn đã bị lừa." Cố Diệc Nhiên nói.
"Theo mạch suy nghĩ này, động cơ giết người đã xuất hiện." Lâm Dật nói:
"Công ty của Tống Đức Viễn tại nửa năm trước có ký hợp đồng với công ty Thịnh Khoa, ba tháng trước khi hợp đồng ký kết, hành động của Tống Đức Viễn vẫn vô cùng bình thường, nhưng bắt đầu từ tháng thứ tư thì lại khác."
"Tôi đoán tại tháng thứ tư, Tống Đức Viễn đã nhận ra vấn đề của Thịnh Khoa, cho nên hung thủ đã bắt đầu lên kế hoạch ám sát ông ta."
"Nhưng vấn đề là, nếu như ba tháng trước, Tống Đức Viễn đã nhận ra chỗ không thích hợp, không có khả năng cứ kéo dài đến bây giờ, nhất định sẽ đến tìm Thịnh Khoa tính sổ trước."
"Tiểu Cố nói không sai, hơn nữa tôi vừa mới tra xét một chút, ông chủ của Thịnh Khoa là nam, tên là Trương Hạo, chuyện giữa bọn họ nhất định không thể qua loa, điểm này rất khó nói thông."
"Muốn làm loại chuyện này, không nhất định phải do ông ta tự ra mặt. Ông ta có thể tìm người, nói thẳng thắn hơn, ông ta có thể tìm phụ nữ tới làm sự kiện này."
"Nhưng người phụ nữ thân cận nhất với Tống Đức Viễn chỉ có Đỗ Quyên..."
Trương Huy lẩm bẩm một câu, hai mắt lập tức tỏa sáng.
"Tôi đã hiểu, nếu Đỗ Quyên có thể trở thành tình nhân của Tống Đức Viễn, như vậy cũng có có thể trở thành tình nhân của Trương Hạo, sau đó bọn họ phối hợp trong ngoài, cùng hại chết Tống Đức Viễn."
Được Trương Huy nhắc nhở, Cao Minh Tuấn cũng vỗ đùi.
"Sau khi Đỗ Quyên được thả ra, người tên là Trương Hạo này sợ bà ta tiết lộ bí mật của mình, nên mới giải quyết bà ta trước, như vậy sẽ không còn chứng cứ nữa."
"Cách giải thích này không thuyết phục." Lý Tường Huy nói:
"Lúc Tống Đức Viễn chết, Đỗ Quyên cũng không ở tại hiện trường, hơn nữa chúng ta cũng đã điều tra tỉ mỉ đồng nghiệp bên cạnh bà ta, sau khi Đỗ Quyên nói chuyện video với Tống Đức Viễn xong thì trở về khu nghỉ ngơi, cùng ăn cơm với đồng nghiệp. Mà trong chính khoảng thời gian đó, Tống Đức Viễn ngã xuống sườn núi bỏ mình, bà ta căn bản là không thể có hành động hướng dẫn."
"Điều quan trọng nhất chính là lúc Đỗ Quyên chết, là có người thông qua camera giám sát quan sát được tình trạng của bà ta, sau đó mới bóc băng dính để khí gas rò rỉ ra ngoài." Cố Diệc Nhiên nói:
"Hơn nữa camera giám sát là Tống Đức Viễn lén lắp đặt trong nhà của Đỗ Quyên, Trương Hạo căn bản không có khả năng biết, điểm này rất mâu thuẫn."
"Nhưng nếu như Đỗ Quyên và Trương Hạo không có quan hệ gì thì nguyên nhân mưu sát bà ta là gì đây?" Cao Minh Tuấn nói:
"Đỗ Quyên rốt cuộc đã biết cái gì, mới khiến cho hung thủ phải giết người diệt khẩu?"
"Bây giờ nghĩ những việc này đoán chừng rất khó có đầu mối, tôi cảm thấy nên bắt người tên là Trương Hạo này lại. Ông ta là chủ một công ty bao bì đi lừa gạt Tống Đức Viễn, ít nhất là ông ta có động cơ giết người."
Đề nghị của Trương Huy được sự nhất trí đồng ý của những người khác.
Cho dù có mục đích gì, việc đưa Trương Hạo về xem xét thẩm vấn đều là chuyện nên làm!
"Đi, hiện tại đi bắt người!"
Sau khi quyết định, năm người chỉnh sửa lại đồng phục, cầm lấy chìa khóa xe, lái về phía Thịnh Khoa.
------
Dịch: MBMH Translate