Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1771 - Chương 1769: Tôi Không Cần Luyện

Chương 1769: Tôi Không Cần Luyện
Chương 1769: Tôi Không Cần Luyện
Chương 1769: Tôi Không Cần Luyện




“Rời khỏi đây?”

“Cậu không nghe nhầm đâu, chỗ này của chúng tôi không thích hợp với cậu.”

Lúc đầu, Lỗ Quần vốn dĩ muốn làm theo sự sắp xếp của Tào Kiện, dạy dỗ Lâm Dật một trận.

Nhưng sau khi nhìn thấy dáng người của Lâm Dật, anh ta lập tức từ bỏ ý định này.

Dựa vào trình độ của mình, nếu như so đo những thứ đó với cậu ta thì có chút bắt nạt người quá đáng.

Giống như việc một người lớn bắt nạt trẻ nhỏ trong trường mầm non vậy.

Truyền ra ngoài sẽ rất mất mặt.

“Tôi còn chưa bắt đầu nữa, tại sao lại nói tôi không được?”

Bởi vì có Lưu Quảng Hiền và Lý Tường Huy chống lưng, Lâm Dật cũng không có dự định đến đây để chịu sự huấn luyện, anh chỉ đến chào hỏi một chút, sau đó sẽ quay trở lại cục xử lý vụ án của Tống Đức Viễn.

Bây giờ thì tốt rồi, mình còn chưa nói gì, vậy mà người ta đã chủ động kêu mình rời khỏi. Mẹ nó! Thật không thực tế chút nào.

“Cậu nhìn xem dáng người của mình, rồi nhìn lại vẻ ngoài mấy học viên của chúng tôi đây, tương lai cơ bản không thể nào đảm nhiệm được một công việc có cường độ mạnh như này. Cậu ở lại đây huấn luyện cũng chỉ lãng phí thời gian.”

“Người anh em, cậu nên đi đi. Cường độ huấn luyện của chúng tôi rất gắt gao, cậu nên tự lượng sức mình một chút.”

Người trên sân huấn luyện đều quan sát Lâm Dật bằng ánh mắt thờ ơ lạnh nhạt, không hề tỏ ra nhiệt tình chút nào.

Loại cảm giác này khác hoàn toàn với lúc Lâm Dật tham gia huấn luyện.

Nguyên nhân chủ yếu chính là nhóm người kia của Lâm Dật, chỉ cần thành tích không phải vô cùng kém thì đều có thể ở lại.

Nhưng những người trước mắt này không giống thế, ở đây có tổng cộng hai mươi sáu người, nhưng sau cùng chỉ có mười ba người ở lại, cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

Nếu có thêm một người chen chân vào, tất nhiên sẽ chiếm mất vị trí của bọn họ.

Cho dù thể trạng này của Lâm Dật không gây ra sự uy hiếp cho bọn họ, nhưng vẫn tồn tại sự nguy hiểm.

Căn cứ vào nguyên nhân này, người ở trên sân đều hy vọng Lâm Dật rút lui.

“Nếu như tôi rút lui, có phải chính là không có duyên phận với công việc này không?”

“Điều này còn phải hỏi sao.” Lỗ Quần nói tiếp:

“Không thông qua huấn luyện, làm sao có thể làm việc ở đây.”

“Vậy anh không cần phải lo lắng thay cho tôi, loại trình độ huấn luyện như thế này không tạo thành vấn đề lớn với tôi, vậy nên tôi không cần luyện, mấy người bận việc trước đi.”

“Đợi chút!” Lỗ Quần nói tiếp:

“Cậu nói có thể thông qua bài khảo hạch huấn luyện của chúng tôi?”

Lâm Dật gật đầu: “Cho nên tôi không tham gia buổi huấn luyện này nữa.”

“Phụt… Ha ha…”

Hai mươi mấy tên học viên ôm bụng cười lớn.

“Người anh em, anh nói cái gì? Anh nói có thể thông qua huấn luyện? Anh thật sự không nói đùa chứ? Anh có biết chúng tôi luyện tập cực khổ nhường nào không?”

Lâm Dật có chút dở khóc dở cười, đám người này khá đáng yêu đấy.

“Tôi không biết mấy người luyện tập cực khổ thế nào, nhưng việc tôi thông qua khảo hạch chắc chắn không là vấn đề.”

“Nào nào nào, cậu đừng đi vội.”

Lỗ Quần gọi Lâm Dật lại: “Không phải cậu nói mình có thể thông qua khảo hạch sao, trước tiên cậu cùng người của chúng tôi luyện tập chút đi.”

Tào Kiện nói muốn dạy dỗ Lâm Dật một chút, nhưng Lỗ Quần lại không muốn để tâm tới anh.

Bây giờ thì tốt rồi, mình đã tha cho cậu ta lần này, không so đo với cậu ta. Nhưng cậu ta lại lên mặt ra vẻ, dám phát ngôn bừa bãi ở đây.

Nếu không cho cậu ta biết chút lễ độ, cậu ta sẽ không biết vì sao hoa lại màu đỏ.

Lâm Dật nhìn đồng hồ, cảm thấy thời gian vẫn còn kịp, anh cũng không vội rời đi.

“Được thôi, anh nói luyện tập thế nào.”

“Chạy năm cây số trước đi.” Lỗ Quần nói tiếp:

“Nếu đến một hạng mục như này mà không cách nào đạt tiêu chuẩn, cậu nên sớm từ bỏ.”

“Không thành vấn đề, anh muốn lên thử sao?”

“Ha ha…”

Đám đông lại lần nữa bật cười lớn.

“Cậu đừng náo loạn nữa, thành tích tốt nhất của huấn luyện viên là 20 phút 08 giây, còn nhanh hơn một phút so với người nhanh nhất trong chúng tôi. Cậu muốn so với anh ấy, đây không phải đang tìm chết sao.”

“Tôi thế nào cũng được, chỉ cần mấy người thừa nhận kết quả cuối cùng, so tài với ai đều được.” Lâm Dật nói tiếp: “Mấy người tự sắp xếp người đi.”

“Nếu tôi so tài với cậu thì có chút bắt nạt người khác, tôi đành tùy tiện phái một người vậy.”

Lỗ Quần nhìn về phía đám đông, nói:

“Mã Lỗi, cậu ra đây một chút, chạy với cậu ta 5 km.”

“Rõ!”

Một người đàn ông tóc ngắn dáng người cân đối, anh ta bước ra từ trong đám người.

Nhìn thấy Mã Lỗi, đám đông không nhịn nổi thầm cười trộm.

Trong đám người này, Mã Lỗi là một người có tốc độ nhanh nhất.

Lúc trước làm kiểm tra, anh ta từng chạy đạt thành tích 21 phút 34 giây. Đây đã vô cùng khủng bố rồi.

Bây giờ anh ta so tài với thằng nhóc này, như vậy có thể loại bỏ Lâm Dật một cách nhẹ nhàng rồi.

“Mấy người chọn xong người rồi chứ.”

“Chính là cậu ta.” Lỗ Quần nói tiếp:

“Thêm hai người nữa bước ra tính giờ.”

“Để chúng tôi làm đi.”

Hai người đứng bên cạnh Mã Lỗi nói.

Không đến hai phút, mọi thứ đã chuẩn bị xong, Lâm Dật và Mã Lỗi đã đứng trên đường chạy. Mấy người phía sau cười nói:

“Anh bạn, anh cần gì phải làm vậy chứ.”

“Tôi làm sao?”

“Chúng tôi cũng không lừa gạt gì anh, thật sự việc huấn luyện rất khắc nghiệt. Nếu trong vòng 24 phút mà chạy không đạt sẽ bị đào thải. Lúc trước có hơn trăm người tham gia huấn luyện, nhưng bây giờ chỉ còn lại chừng này thôi. Anh thật sự không cần tự rước lấy nhục như thế.”

“Thử xem không phải sẽ biết sao.”

“Tôi thì không sao. Đối với tôi, chạy 5km như việc ăn cơm bữa hàng ngày, chỉ cần chơi đùa với cậu một chút là được rồi, đằng nào vẫn nhẹ nhàng hơn chuyện huấn luyện.”

“Được rồi. Hai người đừng nói chuyện phiếm nữa. Chuẩn bị xong thì bắt đầu thôi.” Lỗ Quần nói.

“Tôi không có vấn đề.”

Chính vào lúc này, một trong hai người phụ trách tính giờ nói: “Ba, hai, một. Bắt đầu!”

Vừa nói xong, hai người cùng xuất phát.

Lâm Dật vượt lên dẫn đầu chạy trước Mã Lỗi.

“Thằng nhóc này chạy khá nhanh đấy, vậy mà cậu ta qua mặt Mã Lỗi rồi.”

“Vừa nhìn đã biết anh ta là người không hiểu gì rồi. Mới bắt đầu đã chạy nhanh như vậy, vòng sau lại chạy không nổi.”

“Hồi tôi đi học, lúc mới bắt đầu chạy đã tăng tốc, nhưng sau một vòng thì không chạy nổi nữa, chỉ cần chạy nhanh sẽ bị đau sốc hông, chắc chắn cậu ta cũng sắp bị như vậy.”

“Cậu cứ nhìn mà xem, đợi sau khi chạy một vòng, Mã Lỗi sẽ nhẹ nhàng đuổi kịp cậu ta.”

“Đây không phải có kịch hay để xem sao.”

Chính vào lúc đám đông đang vui sướng trên nỗi đau của người khác, bọn họ thình lình phát hiện Lâm Dật đã chạy xong một vòng, mà Mã Lỗi đã bị anh ta bỏ sau mấy chục mét!

“Thằng nhóc này được đấy chứ, thế mà kiên trì được một vòng rồi.”

“Mới một vòng mà thôi, cơ bản đã là gì chứ. Nội trong ba vòng, nhất định có thể thấy được kết quả.”

Theo thời gian trôi đi, Lâm Dật chạy xong ba vòng. Anh đã chạy trước Mã Lỗi nửa vòng.

Bây giờ mọi người mới phát hiện chuyện không bình thường.

Đã chạy được ba vòng, khoảng cách của hai người không những không rút ngắn, ngược lại còn càng ngày càng xa hơn!”

Đây là tình huống gì vậy!

“Mã Lỗi, cậu đang làm gì vậy hả, cố ý nhường có phải không!” Lỗ Quần lớn tiếng nói.

Mã Lỗi cũng có chút sốt ruột: “Huấn luyện viên, tôi đã chạy rất nhanh rồi, nhưng thằng nhóc đó thật sự chạy tốt lắm đấy.”

“Vậy cũng phải chạy cho tôi, nếu cậu không thắng được cậu ta, để xem tôi sẽ xử lý cậu thế nào!”

Mã Lỗi rất bất lực, chỉ có thể tiếp tục tăng tốc, nhưng làm thế nào cũng không đuổi kịp bước chân của Lâm Dật!

Đến vòng thứ sáu, anh ta đã bị rớt lại phía sau một vòng!

Khi chạy hết 5 km, anh ta đã bị bỏ sau tận hai vòng. Mã Lỗi tím tái mặt mày nhìn người tính giờ.

“Thành tích chắc không tệ đúng không?”

Người tính giờ đã sững sờ đến lặng người rồi.

“17 phút 01 giây.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment