Chương 1799: Lộ Ra Ý Muốn Giết Người!
Chương 1799: Lộ Ra Ý Muốn Giết Người!
Ở trong phòng làm việc, Lâm Dật đùa giỡn với Kỷ Khuynh Nhan một lúc rồi bị đẩy ra.
"Đi đi, tránh qua một bên, em phải làm việc."
Vừa nói chuyện, Kỷ Khuynh Nhan vừa đứng lên đi về phía phòng thay quần áo của mình.
"Không phải em phải làm việc sao?"
"Tất chân bị anh xé rách rồi, em đi đổi một đôi khác." Kỷ Khuynh Nhan lấy ra một đôi tất chân mới, sau đó tự mình thay.
"Đúng rồi, chiều nay anh dự định làm gì không, có phải cùng bọn họ ra ngoài chơi không?"
Lâm Dật gật gật đầu: "Người ta đã đến rồi, đương nhiên phải sắp xếp cho tốt."
"Em không đi cùng anh được rồi, buổi tối em phải đến chỗ của mẹ."
"Cũng được."
Trò chuyện một lúc, Lâm Dật rời khỏi tập đoàn Triều Dương, lái xe đi đến khách sạn Bán Đảo.
Đến khách sạn, Tiếu Băng và đám người kia đã rời giường.
Trước hết chuẩn bị cho bọn họ một “bữa ăn sáng”, sau đó sẽ sắp xếp các hoạt động tiếp theo.
Hơn năm giờ chiều, sau khi cơm nước no nê, Lâm Dật dẫn bọn người Tiếu Băng tới bãi đua xe, chuẩn bị chạy mấy vòng.
Sau khi mọi người chơi ở bãi đua xe đến hơn chín giờ tối, ra khỏi trường đua, ngắm cảnh đêm của Trung Hải.
Người tuổi trẻ không thể ngày nào cũng đến hộp đêm.
"Anh Lâm, không ngờ anh lại dẫn chúng tôi đến một nơi như vậy, chúng tôi có chút không kịp thích ứng đấy! Ha ha..." La Kỳ cười nói.
"Không phải ngày hôm qua cô mới chơi với mãnh nam(*) xong sao? Loại chay mặn này phải phối hợp, ngày mai tôi sẽ sắp xếp cho mọi người chơi thứ khác."
(*)Mãnh nam: mấy anh chàng cao to mạnh mẽ
"Được rồi."
Reng reng reng.
Khi mọi người đang ở chỗ tham quan, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, đó là một dãy số lạ.
Lâm Dật dự cảm đây có thể là người của Tesla.
"A lô?"
"Tổng giám đốc Lâm, tôi là Vương Nam, thư ký của tổng giám đốc Kỳ. Tổng giám đốc Kỳ bị người ta đánh, bác sĩ nói tình huống không tốt lắm, tổn thương rất nặng."
Trong điện thoại còn có thể nghe thấy tiếng khóc thút thít của Vương Nam.
"Lão Kỳ bị đánh sao!"
Nghe được tin tức này, Lâm Dật ngây người, thật lâu vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Anh không thể nào tin được lại có chuyện như thế này.
Thấy biểu cảm của Lâm Dật thay đổi, nhóm người Tiếu Băng đều dừng bước lại.
Khả năng quan sát nhạy bén nói cho các cô biết có lẽ đã xảy ra chuyện xấu.
"Cụ thể là có chuyện gì xảy ra, từ từ nói."
"Thuyền từ Trung Hải phái sang chở hàng đã cập bến cảng vào chiều hôm qua. Tổng giám đốc Kỳ sắp xếp bốc dỡ hàng xuống vào sáng hôm nay, nhưng vào lúc sáng khi đến nơi thì cục quản lý nói có hàng lậu chất cấm trong hàng của chúng ta, bọn họ muốn vận chuyển đến nơi chỉ định để kiểm tra, không có vấn đề gì mới được bốc hàng xuống. Tổng giám đốc Kỳ cảm thấy đối phương bức ép người quá đáng nên xảy ra tranh chấp với bọn họ, cuối cùng bị bọn họ đánh."
"Các người đang ở bệnh viện à?" Lâm Dật lạnh lùng hỏi.
"Sau khi xảy ra chuyện này, tôi đã liên lạc cho người bên đại sứ quán, sau đó chúng ta được đưa đến bệnh viện. Nhưng tổng giám đốc Kỳ bị đánh vào đầu, tất cả đều là máu, bị thương rất nặng."
"Cậu để ý tới lão Kỳ trước, bây giờ tôi qua đó. Đừng tắt máy, giữ liên lạc bất cứ lúc nào."
"Tôi biết rồi tổng giám đốc Lâm, tôi sẽ chăm sóc tổng giám đốc Kỳ thật tốt."
Cúp điện thoại, Lâm Dật nói với mấy người khác:
"Công ty xảy ra chút chuyện, không có thời gian tiếp đãi mọi người. Mọi người tự mình trở về trước, tôi phải đi xử lý chút chuyện."
Lâm Dật bước nhanh hơn, chạy chậm tới xe của mình.
"Anh Lâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Tiếu Băng đuổi theo hỏi.
"Công ty của tôi có một lô hàng đang xảy ra chút vấn đề ở Panama, một phó tổng giám đốc cấp cao của công ty bị đánh, tôi đến đó xem xét một chút."
Từ rất lâu trước đây Lâm Dật đã nhận ra hạng mục này có chỗ không thích hợp.
Vậy nên anh mới để lão Kỳ qua đó. Anh nghĩ rằng dựa vào năng lực của anh ta, muốn xử lý xong chuyện này chắc chắn không có vấn đề.
Không ngờ đến cuối cùng lại xảy ra chuyện như vậy.
Trong thâm tâm, Lâm Dật có một loại dự cảm không lành.
Cảm giác đây là một âm mưu lớn, chân tướng rất nhanh sẽ nổi lên mặt nước.
"Dám động vào người của anh Lâm!" Tiếu Băng giận không có chỗ phát tiết: "Mụ nội nó! Tôi đi với anh. Tôi muốn nhìn một chút xem ai có gan lớn như vậy, có phải kẻ đó có ba đầu sáu tay không!"
"Lão đại, chúng tôi cũng đi với anh!" Tuỳ Cường ồm ồm nói.
"Tôi xin ghi nhớ ý tốt của mọi người trong lòng, nhưng bây giờ mọi người cũng là người có thân phận, không thể đi cùng tôi, nếu không chuyện này sẽ thành dùng việc công báo thù riêng."
"Bây giờ chúng tôi cũng không phải đang làm nhiệm vụ cho Lữ đoàn Trung Vệ. Đây là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, cấp trên không xen vào."
"Tôi mặc kệ. Dù thế nào tôi cũng muốn đi." Tiếu Băng nói tiếp: "Cho dù bị xử phạt tôi cũng không sợ!"
"Đúng vậy. Chúng ta là người một tổ, không sợ gì cả!"
Lâm Dật bật cười. Biết không ngăn cản được đám người này, anh dứt khoát đồng ý.
"Đi thôi."
Mấy người cùng nhau lên xe. Lâm Dật gọi điện thoại cho Lương Kim Minh để anh ta sắp xếp đường bay, không thể chậm trễ một giây phút nào.
Sau khi nói với Lương Kim Minh xong, Lâm Dật gọi điện thoại cho Kỷ Khuynh Nhan.
Anh kể tóm tắt đơn giản đầu đuôi câu chuyện, Kỷ Khuynh Nhan rất tức giận, sắc mặt cũng không tốt.
Ngay cả anh Kỳ cũng dám động, mấy người này to gan quá rồi.
Về phần chuyện của Tesla, Lâm Dật không còn tâm tư để xử lý nữa, chuyện đó để Kỷ Khuynh Nhan giao cho Hà Viện Viện phụ trách.
Sự việc đã đến hồi kết, Tesla đã như con thiêu thân không gây ra được việc gì nữa.
Có Hà Viện Viện và Điền Nghiên xử lý chuyện này không thành vấn đề.
Rất nhanh, từng chiếc siêu xe tốc độ lao qua các con đường ở Trung Hải, ngay cả ánh đèn đỏ rực cũng không thể ngăn được tiếng nổ của động cơ.
Mỗi người ngồi trong xe đều là những tay lái lụa.
Mặc dù trên đường xe rất nhiều, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến việc bọn họ di chuyển.
Vả lại những người trên đường đều nhận ra những chiếc xe thể thao này có giá rất cao, không ai dám chặn ở giữa đường, vội vàng chọn cách né tránh.
Chỉ hơn nửa tiếng sau, mấy người đã lái xe đến sân bay, lập tức lên máy bay, bay về phía Panama.
Trên máy bay, bầu không khí có chút ngột ngạt, khác hoàn toàn với không khí đi chơi lúc trước.
Lâm Dật vẫn luôn cầm điện thoại di động liên lạc nhận tin tức bên phía Vương Nam.
Anh còn yêu cầu Vương Nam gửi báo cáo kiểm tra của Kỳ Hiển Chiêu cho mình.
Lâm Dật nhìn một lúc lâu, tâm trạng căng thẳng mới nguôi ngoai không ít.
Mặc dù tình huống không phải tốt, nhưng ít ra cũng không ảnh hướng đến tính mạng.
Sau đó, Lâm Dật gọi điện thoại cho Alice.
Yêu cầu cô ấy điều động một nhóm bác sĩ từ Mỹ đến, như vậy mới có thể không xảy ra sai sót.
Căn cứ vào hành trình hiện tại, giữa đường sẽ phải dừng lại để bổ sung nhiên liệu. Ít nhất phải hai mươi tiếng nữa mới đến Panama. Nếu cử bác sĩ từ Mỹ đến đó có thể đến sớm hơn mười mấy tiếng, về mặt chăm sóc càng chu đáo hơn.
Đến lúc mình đến nơi, kiểm tra lại cho lão Kỳ một chút. Như vậy sẽ không xảy ra vấn đề lớn.
Cùng lúc đó, trong đầu Lâm Dật xuất hiện một lời nhắc nhở của nhiệm vụ.
Nhắc nhở nhiệm vụ trước mắt đã thực hiện được (5/10).
Nói cách khác, việc thương lượng với Tesla đã có kết quả.
Vả lại kết quả chính là bọn họ đồng ý nhượng bộ!
Nhưng bây giờ Lâm Dật không có tâm tư chú ý đến mấy chuyện này, anh chỉ muốn nhanh chóng bay đến Panama.
Lâm Dật tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Căn cứ vào tình huống trước mắt, anh có thể khẳng định trong chuyện này có người đang dở trò, nhưng người đó là ai, thì vẫn chưa biết được.
Nhưng cho dù người đó có là ai, cũng phải lôi kẻ đó ra.
Lâm Dật thở dài một hơi.
Trên trán lộ ra ý muốn giết người!
------
Dịch: MBMH Translate