Chương 1812: Sóng Ngầm Cuồn Cuộn.
Chương 1812: Sóng Ngầm Cuồn Cuộn.
Yến Kinh, đại viện Tổng Tham Mưu.
Lục Bắc Thần ngồi uống trà ở trong sân, cách đó không xa có thể nghe được tiếng trên bãi tập.
Lương Hướng Hà ngồi đối diện ông, vừa uống trà vừa đánh cờ.
"Ông định bỏ mặc không quan tâm chuyện của Lâm Dật bên hả?" Lương Hướng Hà nói.
"Trên tay tôi còn có không ít chuyện, không có thời gian quan tâm đến nó." Lục Bắc Thần nói:
"Bên bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nghe nói gặp phải vấn đề trên phương diện làm ăn?"
Nhân lúc đánh cờ, Lương Hướng Hà nói lại chuyện bên Panama một lần cho Lục Bắc Thần.
"Nếu như vậy, đúng là có điểm kỳ quái, đám người của cục quản lý kia có chút cố ý nhằm vào Lâm Dật."
"Ai nói không phải đâu, tôi luôn cảm thấy trong này có mờ ám."
"Nhưng tập đoàn Lăng Vân còn chưa phát triển gì trên thị trường quốc tế. Người xảy ra xung đột với cậu ấy trước đó hiện tại cũng bị xử lý xong. Hơn nữa, tôi cũng không nghĩ ra, rốt cuộc là lực lượng gì mà có thể điều động được cục quản lý của kênh đào làm ra chuyện như vậy."
"Quả thật có chút kỳ quái." Lục Bắc Thần suy nghĩ sâu xa.
"Chuyện này có hai loại khả năng." Lương Hướng Hà tỉnh táo phân tích:
"Thứ nhất, cục quản lý của kênh đào làm việc theo quy định, sau đó giữ lại hàng của bọn họ."
"Nếu như là loại khả năng này, lấy năng lực của Lâm Dật thì hoàn toàn có thể xử lý tốt." Lục Bắc Thần nói:
"Dù sao bọn người bên kia, đều là người làm việc vì tiền, chỉ cần dùng tiền đúng chỗ là có thể quyết được vấn đề. Điều quan trọng nhất chính là, kéo thời gian dài như vậy, mặc dù là bọn họ có lý, nhưng cũng khiến cho người ta nghi ngờ."
"Vậy cũng chỉ có loại thứ hai khả năng, có độc thủ đang âm thầm điều khiển chuyện này." Lương Hướng Hà nói:
"Tất cả nghiệp vụ của Lâm Dật cơ hồ đều là ở trong nước, cho dù hạng mục máy quang khắc và chip có mở ra một bộ phận thị trường quốc tế, cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với tư bản quốc tế. Nếu như thật sự có người giở trò quỷ trong bóng tối, tôi nghi ngờ đối phương có lẽ đến từ trong nước."
Lục Bắc Thần vừa muốn đánh, tay bỗng nhiên dừng một chút.
"Ông đang nghi ngờ Vương gia sao?"
"Tôi cũng không quá muốn nghi ngờ bọn họ, nhưng dường như trừ bọn họ ra thì thật không tìm thấy người thứ hai."
"Chân của Vương Miện bị Lâm Dật đánh gãy, hiện tại đã thành phế nhân, quả thực có động cơ để làm chuyện này." Lục Bắc Thần nói:
"Nhưng qua chuyện năm trước, thế lực của Vương gia đã không lớn bằng lúc trước. Bọn họ thật sự có can đảm làm chuyện như vậy sao."
"Đây cũng là chỗ mà tôi nghi ngờ, cảm thấy có chút mâu thuẫn." Lương Hướng Hà nói:
"Chân Vương Miện bị gãy, Vương gia trở thành trò cười của người khác. Nhưng bọn họ lại không có bất kỳ phản kích nào, tựa như là nhận mệnh. Hành động này không phù hợp với tính cách của Vương Đình Sơn."
"Tôi hiểu ý của ông, cho nên từ đầu năm, tôi cũng có lưu ý động tĩnh của Vương gia. Nhưng bọn họ vẫn như thường, không có bất kỳ hành động khác người nào, qua thời gian dài như vậy, vẫn là gió êm sóng lặng như cũ. Hành động như vậy thật sự là ý vị sâu xa."
Lương Hướng Hà không nói chuyện, đánh giá này mười phần đúng chỗ.
Hai người bọn họ đều có chút không đoán được, chân tướng của chuyện này rốt cuộc là gì.
"Thủ trưởng!"
Ngay tại lúc bầu không khí lâm vào cục diện bế tắc, cảnh vệ của Lục Bắc Thần chạy tới, trên tay cầm điện thoại di động.
"Thủ trưởng, có điện thoại."
Ông nhìn cái tên phía trên, phát hiện là Lưu Hồng gọi tới, Lục Bắc Thần tiện tay nhận điện thoại.
"Thủ trưởng, ngài có ở tại đại viện không, tôi có chút chuyện khẩn cấp muốn báo cáo, nếu ngài ở thì tôi sẽ đến ngay."
"Tôi ở đây, cậu qua đây đi."
"Được."
Sau khi cúp điện thoại không đến vài phút, Lưu Hồng lái xe, dừng lại tại trước mặt Lục Bắc Thần.
"Xảy ra chuyện gì mà vội vã vậy."
"Theo nguồn tin tức đáng tin cho thấy, một số thế lực biên giới đang tiến về phía Panama, rất có thể phát hiện đã phát hiện tung tích của khoáng thạch Buss. Nếu không không có khả năng gây nên oanh động như như vậy."
"Đều đến Panama rồi? !"
Nghe thấy tin tức này, hai người đều có chút ngồi không yên.
Bởi vì Lâm Dật đang ở bên kia!
Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Bắc Thần và Lương Hướng Hà không đúng lắm, Lưu Hồng hỏi dò:
"Thủ trưởng, có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?"
"Lâm Dật và người của tổ một đều đang ở Panama."
Lưu Hồng: ? ? ?
Tin tức này khiến ông cảm thấy rất kinh ngạc.
"Chẳng lẽ cậu ấy sớm đã nghe được phong thanh?"
Lưu Hồng cũng hiểu rõ Lâm Dật, biết cậu hành động lơ lửng không cố định. Nếu như cậu ấy xuất hiện tại Panama, cũng không tính là kỳ quái.
Nhưng toàn bộ người của tổ một đều xuất hiện ở chỗ đó, chuyện này vô cùng kì quái.
"Cậu ấy đi Panama là xử lý vấn đề riêng, không có quan hệ gì với vấn đề này."
Lục Bắc Thần hững hờ trả lời, bởi vì tâm trạng của ông đang bị một chuyện khác chiếm cứ.
Ông và Lương Hướng Hà đều đang tự hỏi một vấn đề.
Người biên giới đều chạy tới Panama, liệu có liên quan đến chuyện xung đột giữa Lâm Dật và cục quản lý hay không?
"Thủ trưởng? Chúng ta nên xử lý việc này thế nào đây?" Lưu Hồng thử thăm dò:
"Có cần phái người của tổ hai và tổ ba tới hỗ trợ không?"
"Tạm thời không cần." Lục Bắc Thần nói:
"Tin tức từ bên ngoài còn chưa được xác nhận, không cần thiết phải gióng trống khua chiêng. Lâm Dật còn đang xử lý chuyện riêng của mình.Nếu như anh phái người của tổ hai và tổ ba qua, lấy tính cách không sợ trời không sợ đất kia của Lâm Dật, cậu ấy sẽ đốt cục quản lý mất."
"Vậy cứ yên lặng quan sát tình huống đã?"
Lục Bắc Thần gật gật đầu, trên tay vuốt vuốt quân cờ, "Cậu nói lại chuyện này cho Lâm Dật, để cậu ấy có chuẩn bị."
"Được, tôi sẽ đi xử lý việc này."
Sau khi báo cáo động tĩnh bên ngoài với Lục Bắc Thần, Lưu Hồng liền lái xe rời đi.
Nhưng vẻ mặt của hai người quả thực không phải là rất dễ nhìn.
"Lớp trưởng, ông nói xem chuyện này liệu có liên hệ nào đó với nhau không?"
"Lấy kinh nghiệm từ quá khứ, sẽ không có liên hệ gì." Lục Bắc Thần nói:
"Những người biên giới kia làm việc đều có mục đích rất mạnh, hành động khủng bố, chỉ cần tiền và khoáng thạch."
Lương Hướng Hà gật gật đầu, tán đồng với cách nói của Lục Bắc Thần.
"Ba mục đích này, Lâm Dật chỉ phù hợp với một cái bên trong. Nhưng chút tiền này của cậu ấy, còn không đến mức để cho những người này huy động nhân lực, có lẽ chỉ là trùng hợp."
"Nếu là như này thì không phải là vấn đề lớn." Lương Hướng Hà nói:
"Đã qua nhiều ngày như vậy, chuyện công ty của bọn họ đoán chừng cũng đã xử lý được kha khá, có thể để cho bọn họ làm thêm một nhiệm vụ liên tiếp không có khe hở, thuận tiện huấn luyện tổ một một chút."
"Nói như vậy cũng không sai." Lục Bắc Thần cầm lấy quân cờ, "Tới đi, đừng nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đánh cờ."
...
Thành Panama, hơn 1h sáng, điện thoại của Lâm Dật vang lên.
Đang lúc vừa muốn mắng người, phát hiện người gọi điện thoại tới không phải là Hà Viện Viện.
"Hiện tại là rạng sáng, gọi điện thoại lúc này là rất không đạo đức!"
"Tiểu tử cậu khoan lại ngủ, có chuyện chính muốn nói cho cậu." Lưu Hồng nghiêm túc nói:
"Căn cứ theo tin tức đáng tin, có một đám người từ biên giới đang đi tới thành Panama, cậu chú ý quan sát động tĩnh của bọn họ, nếu có tình báo thì nhớ báo lại ngay."
------
Dịch: MBMH Translate