Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1832 - Chương 1830: Nội Gián

Chương 1830: Nội Gián
Chương 1830: Nội Gián

Mệnh lệnh cưỡng chế can thiệp do Lục Bắc Thần hạ lệnh.

Dựa vào tính cách kiên quyết mạnh mẽ của ông ấy, đương nhiên đã nói là làm.

Nhưng trong chuyện này vẫn có nhiều nguyên nhân chen ngang vào.

Muốn làm được thuận lợi, vẫn có độ khó nhất định.

Chính tình hình trước mắt đã nói lên tất cả. Nhiều thế lực tập trung tại một chỗ, tất nhiên sự sắp xếp của phía Hoa Hạ sẽ chịu cản trở, đây là điều gần như có thể khẳng định.

Nhưng mình và Chu Lương ở Santa Clara.

Điểm này vẫn chưa ai biết rõ.

Mà bên phía Lưu Hồng đã biết được vị trí chính xác của mình.

Cộng thêm khoảng cách không xa, có thể phái người đến đây rất nhanh, cũng sẽ không bị cản trở.

Nhưng bây giờ, trong thành phố vẫn không có chút động tĩnh nào.

Có một giọng nói nào đấy đang nói với Lâm Dật, rất có thể sẽ xảy ra chuyện mà mình không muốn nhìn thấy nhất.

Tin tức của mình bị bại lộ, người đến bên này cứu viện cũng gặp phải cản trở!

"Đừng ngủ nữa!"

Lâm Dật cầm chai nước khoáng uống hết nửa còn lại, ném về phía Chu Lương.

Người sau đột nhiên bừng tỉnh.

"Tôi mới ngủ có hai phút, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì à?"

"Ngủ hai phút cái cọng lông gì chứ, đã ngủ hơn hai tiếng rồi."

Chu Lương giống như quả bóng cao su bị xì hơi, dụi dụi mắt.

"Không được rồi, thật sự quá mệt luôn. Tôi sắp chống đỡ không nổi rồi."

"Vực dậy tinh thần chút đi. Tôi có dự cảm không tốt, hình như chúng ta bị lộ rồi."

"Mới đến đây mấy tiếng, làm sao hành tung của chúng ta có thể lộ chứ! Vả lại chúng ta ẩn nấp tốt như này. Không có khả năng đấy."

"Tôi cũng hy vọng không thể, nhưng cẩn thận một chút cũng không sai."

"Lão đại, tôi cảm thấy anh quá căng thẳng rồi, sẽ không xảy ra chuyện đó đâu."

Chu Lương đứng dậy nói: "Anh đi ngủ một lúc, để tôi phụ trách quan sát."

"Ngủ không được. Chúng ta kiên trì thêm mấy tiếng, sắp có tin tức của bọn người Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt rồi, cố gắng kiên trì thêm đi."

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Chính vào lúc hai người đang nói chuyện, nghe thấy một loạt tiếng gầm rú của động cơ.

Nhìn ra phía ngoài cửa sổ, hai chiếc xe việt dã có vết rỉ sét loang lổ từ phía xa chạy đến.

Nhưng điều khiến hai người ngạc nhiên nhất là hai chiếc việt dã cũ rách thế mà dừng lại trước cửa căn nhà trọ nhỏ này.

Bảy tám người từ trên xe đi xuống, mặc trang phục ngụy trang màu xanh quân đội, trên tay cầm khẩu súng, có ý định xông thẳng vào trong.

Nhìn thấy những thứ này, hai người nhìn nhau một cái, trên trán toát từng hàng mồ hôi!

Bởi vì trên người của những người này đều có một ký hiệu đồng nhất, mắt rắn màu đen!

Chính là những người đã tấn công bọn họ ngày hôm qua ở trong cục quản lý!

"Đm! Đám người này là thuộc họ chó sao, tại sao bọn họ đến đây nhanh vậy!"

Binh!

Chính vào lúc này, tiếng súng truyền tới, cúi đầu nhìn một cái đã thấy ông chủ của nhà trọ nhỏ đã chết dưới nòng súng của bọn chúng rồi!

Tiếng hét thất thanh của người trên đường truyền đến, người đi ngang gần đó ôm đầu vắt giò lên cổ chạy như điên. Mọi người bắt đầu tìm đồ che chắn, nhằm bảo vệ sự an toàn của bản thân.

"Ra tay! Tôi đánh phía trước, cậu đánh phía sau!"

"Rõ!"

Hai người đặt vũ khí trên khung cửa sổ, quá trình ngắm chuẩn trong giây lát đã hoàn thành!

Bùm bùm bùm!

Sau mấy tiếng súng vang lên, ba người gục xuống đất, năm người còn lại cũng cùng lúc giơ vũ khí lên, đồng thời đưa nòng súng hướng thẳng về phía Lâm Dật và Chu Lương.

Cho dù số lượng người hai bên khác biệt nhưng không ảnh hưởng đến chất lượng, Lâm Dật và Chu Lương chiếm được cơ hội trước, cho nên năm người kia không chiếm được bất luận tiện nghi nào, không đến một phút đã bị tiêu diệt toàn bộ rồi!

"Đi nhanh, nhảy xuống dưới!"

Ra lệnh một tiếng, hai người trước sau từ trên cửa sổ nhảy xuống dưới, sau đó xông về phía chiếc xe Raptor mà mình đậu trước cửa khách sạn.

Đạp mạnh chân ga, chiếc xe Raptor phát ra tiếng gầm rú, phóng nhanh về phía xa.

"Mẹ nó, chẳng lẽ đám người này thông qua radar định vị được vị trí của chúng ta sao!"

"Nếu như chỉ thông qua radar khóa chặt vị trí thì không sao cả, điều đáng sợ nhất chính là lữ đoàn Trung Vệ có nội gián rồi!"

Chu Lương hoảng hốt, lời suy đoán của Lâm Dật khiến trái tim anh ta đập thình thịch.

"Không quá có khả năng đó chứ. Làm sao Lữ đoàn Trung Vệ có thể xuất hiện người như vậy?"

"Tôi cũng không muốn tin chuyện này, nhưng sự thật ở trước mắt đều chỉ về hướng khả năng này."

Lúc nói câu này, Lâm Dật quan sát xung quanh, sau khi phát hiện không có nguy hiểm lại tiếp tục nói:

"Ở khu Collen, chúng ta bị phát hiện còn có thể xem như trùng hợp, nhưng ở Santa Clara lại bị phát hiện nữa, điều này có thể nói rõ vấn đề rồi."

Chu Lương trầm mặc, không phát biểu ý kiến gì nữa.

Bởi vì hai chuyện này có vẻ quá trùng hợp rồi.

Vừa nãy người của Hắc Xà không hề tìm kiếm xung quanh, thậm chí nhìn thấy xe cũng không thu hút sự chú ý của bọn họ, mà bọn họ trực tiếp xông về phía ngôi nhà trọ nhỏ.

Nếu trên tay của bọn họ không có tin tức chính xác, đánh chết Chu Lương cũng không tin bọn họ sẽ xông thẳng đến đây!

Vì vậy, nội bộ của lữ đoàn Trung Vệ rất có khả năng đã xuất hiện nội gián!

"Đổ xăng ra đi." Lâm Dật nói tiếp:

"Càng ngày sẽ càng có nhiều người đến Santa Clara, trước tiên chúng ta phải gây nên hỗn loạn, tạo cơ hội tháo chạy."

"Đã rõ!"

Chu Lương mở nắp thùng xăng, xuôi theo cửa sổ đổ ra một phần, sau đó lợi dụng viên đạn cọ sát tạo ra tia lửa đốt cháy.

Ngọn lửa lớn bắt đầu đốt cháy hừng hực, khói đen che khuất tầm nhìn mắt người, phá vây cho hai người, cung cấp cơ hội tốt nhất.

Lâm Dật lái xe về mấy phương hướng khác nhau, Chu Lương bắt đầu phóng hỏa khắp nơi.

Chỉ trong khoảnh khắc, Santa Clara giống như một thành phố bị lửa bao trùm, khắp nơi đều là khói bụi mù mịt, chỉ có thể quan sát trong phạm vi mười mét.

"Lão đại, cẩn thận chút, phía trước có người!"

Chính vào lúc Chu Lương nói ra lời nhắc nhở, nháy mắt cửa kính bị phá nát, các mảnh vỡ bay khắp bốn phương tám hướng.

Lâm Dật đột ngột cúi đầu, nhưng mảnh vỡ vẫn trượt qua làn da trên cánh tay, trên mặt cũng lộ ra vết máu.

Vào lúc này chiếc xe bị mất khống chế, đâm trúng cột điện bên cạnh.

May mà Lâm Dật phản ứng nhanh, vội vàng quay xe trở về trục chính, nếu không hai người sẽ chết thẳng cẳng rồi.

Bùm bùm bùm!

Lại là một loạt tiếng súng truyền đến, bắn lên trên tấm thép của trần chiếc xe Raptor.

Tiếng vang bốp bốp binh binh khiến cho chiếc xe này đã thủng cả trăm nghìn lỗ, nhưng vẫn còn gánh vác được sứ mệnh của nó.

Chu Lương ngồi ở ghế sau, gác giá vũ khí xong, dùng lửa đạn mạnh mẽ hồi đáp lại, đồng thời cũng tạo cơ hội cho Lâm Dật.

Dưới tình huống như thế này, nếu không làm ra vài động tác phản công, hai người kiên trì không nổi mấy phút.

"Ngồi chắc vào, tôi chuyển hướng đấy!"

Nhắc nhở một câu, Lâm Dật quay mạnh vô lăng, rẽ vào trong một con hẻm nhỏ bên cạnh.

Con đường gập ghềnh, rất khó để chứa được thân xe của chiếc Raptor cực lớn.

Khoảng cách của hai bên trái phải cách thân xe không đến mười cm, nếu không phải kỹ thuật lái xe của Lâm Dật xuất thần nhập hóa, chắc chắn đã đụng trúng tường rồi.

Nhưng cho dù như vậy, hai bên trái phải của chiếc xe vẫn có vết xước.

Tai của chiếc xe đã bị đụng rơi rồi.

Nhưng dưới tình hình có kẻ địch đuổi theo ở phía sau, Lâm Dật cũng không dám giảm tốc độ, bắt buộc duy trì lái tốc độ cao.

Chu Lương nâng khẩu súng, bắn về phía binh lính đang đuổi theo sau!

Nhưng đối mặt với sự tập trung lửa đạn của mười mấy người, chút hỏa lực này của anh ta như muối bỏ biển, cơ bản không thể chống đỡ!

"Chết tiệt, lão đại, phía trước có rào cản!"

Bình Luận (0)
Comment