Ánh mắt hai người, nhìn lướt qua trên người Chu Tuấn Trì.
Tôi cảm thấy người này có phần buồn cười, giống như con gián không thể bị đánh chết vậy.
Mấy ngày hôm trước vừa mới bị Lâm Dật đập cho một trận, bây giờ mới chưa qua bao lâu, vậy mà đã dám nhảy ra cao ngạo hiên ngang như vậy rồi.
Không hề cảm thấy thẹn với lòng chút nào sao?
"Tôi thực sự thấy buồn bực, hai người các cậu cái đến đây rốt cuộc là có mục đích gì?" Ninh Triệt hai tay vòng quanh trước ngực, chỉ chỉ ngoài cửa: "Nếu như không còn chuyện gì khác, phiền hai người cút hộ đi, đừng ở chỗ này ô nhiễm không khí nữa được không?"
Chu Tuấn Trì híp híp mắt lại: "Đã tới lúc này rồi, còn giả bộ hồ đồ không rõ sao?"
Sắc mặt của Ninh Triệt và Khưu Vũ Lạc khẽ biến.
Từ lúc hai người vào đây, bọn họ cũng đã đoán được một chút nguyên do
Hiện tại nghe được Chu Tuấn Trì nói nói như vậy, hai người có thể khẳng định, bọn họ hẳn là đã biết về chuyện ở nhà họ Chu.
Nếu không sẽ không làm ra chuyện nhàm chán như vậy.
Ngược lại, bọn họ có thể tìm được nơi này trong khoảng thời gian ngắn như vậy, khả năng điều tra của bọn họ tuyệt đối là đỉnh cao. Không hổ danh là người của tổ 4 Lữ đoàn Trung vệ.
"Tốt xấu gì cũng là ông lớn có tên tuổi, nói chuyện trực tiếp một chút đi, ngấm ngầm hại người như vậy có gì thú vị hả."
Cạch~
Chu Tuấn Trì kéo một cái ghế qua, châm điếu thuốc, dùng ánh mắt dò xét để nhìn Ninh Triệt.
"Tôi rất muốn biết, các cô tới Chu gia làm gì? Có thể cho tôi một lời giải thích không?"
Chu Tuấn Trì cũng không có che dấu lai lịch của chính mình.
Cho dù Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt là tổ trưởng của Lữ đoàn Trung vệ, bản thân lại chỉ là thành viên bình thường, nhưng là căn bản không có để hai người vào mắt.
Đổi một cách nói khác, ngoại trừ tiểu đội Viêm Long ra, tổ 4 không có bất kỳ một người nào đặt 3 tổ còn lại vào trong mắt.
Bởi vì dựa vào trình độ của chính mình, cũng đủ đảm nhiệm chức tổ trưởng.
Vì vậy, trong mắt Chu Tuấn Trì, hai người này chỉ là hậu bối, hơn nữa lại còn là phụ nữ, nếu không xảy ra chuyện như thế này, e rằng họ sẽ không thèm nhìn họ một cái.
"Giải thích?" Ninh Triệt nói:
"Chu Lương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng tôi là lãnh đạo của Lữ đoàn Trung vệ, tới đây để thể hiện sự an ủi, cũng là chuyện đương nhiên."
"Tới đây thăm hỏi quả thật không thành vấn đề, nhưng hình như các người đã làm ra chuyện không nên làm."
Chu Tuấn Trì vẻ mặt lạnh nhạt đích nhả ra một làn khói, ánh mắt đảo qua quét lại ở trên người hai người.
"Đã đến lúc này rồi, tôi thấy chúng ta nên thành thật với nhau một chút thì tốt hơn, hạng mục gần đây của chúng tôi và tập đoàn Hải Khắc Lực, có phải là do các cô bắt dừng lại không."
Khưu Vũ Lạc cùng Ninh Triệt, đều đã đoán được, Ngụy Dụ Long cùng Chu Tuấn Trì tới đây là vì chuyện này.
Nhưng khả năng nhìn thấy mọi chuyện của bọn họ lại vô cùng bất ngờ, đúng là người của tổ 4 không hề tầm thường.
"Chuyện này cậu không thể trách chúng tôi được, hai nhà của chúng tôi không có năng lực lớn như vậy, các cậu tìm lầm người rồi."
Chu Tuấn Trì không kiên nhẫn đích gãi gãi lỗ tai.
"Hai người các cô không cảm thấy hành vi của mình đang rất lừa người dối mình sao? Nếu như không có đủ lý do thì bọn tôi sẽ đến đây ư?"
Ninh Triệt nhún vai tỏ vẻ không có gì cả.
"Các người nghĩ thế nào cũng chẳng sao cả, dù sao thì việc này cũng chẳng liên quan gì tới chúng tôi, còn nữa, chúng tôi chuẩn bị đi tắm rửa trang điểm rồi, nếu như không còn chuyện gì khác thì hai người rời khỏi đây đi."
"Trước khi mục tiêu đạt được, muốn chúng tôi rời đi, chỉ sợ là không dễ dàng như vậy."
Ninh Triệt thuận tay châm một điếu thuốc, nhìn hai người nói:
"Tình hình của tổ 4, hai người hiểu rõ hơn chúng tôi nhiều, có bản lĩnh này, vẫn là đi lo chuyện của bản thân trước đi, đừng có nghĩ tới những chuyện vô dụng khác nữa."
Chu Tuấn Trì híp mắt, nghẹn một bụng tức giận.
Cứ cảm giác như vừa đánh một đòn thật mạnh vào bông vậy, đối phương hoàn toàn không có cảm giác gì.
Nhưng ngay lúc này, Ngụy Dụ Long mở miệng.
"Hai người nên hiểu rõ tình hình hơn đi. Hôm nay chúng tôi đến đây, không phải để thảo luận về chuyện này đâu. Tôi hạn cho các cô trong vòng một ngày, phải khôi phục được hạng mục của 3 nhà, nếu không hậu quả, các cô sẽ phải tự chịu trách nhiệm."
Biểu tình của hai người phụ nữ đồng thời đông cứng, đều nhìn về phía Ngụy Dụ Long từ nãy giờ không nói gì.
So với Chu Tuấn Khi, cái tên im hơi lặng tiếng này càng khó đối phó hơn.
"Cậu có ý gì hả? Chẳng lẽ còn định ra tay với hai chúng tôi sao?" Ninh Triệt nói.
"Tuy rằng chúng ta không cùng một tổ, nhưng cũng xem như là đồng nghiệp, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, tôi khẳng định sẽ không động thủ đâu." Ngụy Dụ Long nói:
"Nhưng các người âm thầm, phá hủy hạng mục của ba công ty nhà chúng tôi, nếu không cho chúng ta một lời giải thích, tôi khẳng định sẽ phải nói chuyện tử tế với hai người.."
"Vậy thì phải nói một tiếng xin lỗi rồi, giữa chúng ta không có gì để nói cả."
Ngụy Du Long nheo mắt lại, hơi cúi đầu nói:
"Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đây là cơ hội cuối cùng!"
"Tùy cậu thích nói thế nào thì nói, tôi không có rảnh đi quan tâm tới cậu."
Ninh Triệt vừa mới nói xong, liền cảm giác một bóng đen lao đến, hiện lên trước mắt mình.
Lúc cô kịp phản ứng, phát hiện ra Ngụy Dụ Long đã vọt tới trước mặt chính mình!
Không còn đường lui, trong lòng vội vàng, Ninh Triệt bày ra tư thái phòng ngự, hai cú đánh giao nhau kết hợp chồng chất ở trước ngực, nhưng vẫn là chậm hơn một bước!
Ngụy Dụ Long đá một cú thật cứng rắn, đá lên người Ninh Triệt.
Vốn dĩ thực lực của hai người còn có chênh lệch, hơn nữa Ngụy Dụ Long chiếm lợi thế ra tay trước, một đá này đã đá cho Ninh Triệt phải lui vài bước.
Cho đến đụng vào chiếc giường hai người phía sau, mới ngừng lại được!
Rầm!
Vừa ngay lúc này, Khưu Vũ Lạc xông lên phía trước, đạp lên thành giường, đá về phía Ngụy Dụ Long.
Hai người đã quen biết nhau cũng đã nhiều năm nhiều năm, đã hình thành sự hiểu biết sâu sắc về nhau.
Bây giờ có chuyện xảy ra với Ninh Triệt, Khưu Vũ Lạc đã phản ứng ngay lập tức!
Ngụy Dụ Long phản ứng cực nhanh, ngay lúc Khưu Vũ Lạc hướng tới, cũng đã làm ra động tác phòng thủ.
Hắn lùi người lại một bước, vươn tay nắm lấy chân của cô, ngăn cản chiêu thức của Khưu Vũ Lạc.
Thấy tình hình không ổn, Khưu Vũ Lạc ra sức phát lực ở bụng và thắt lưng, mạnh mẽ thoát khỏi sự khống chế của Ngụy Du Long, ngã xuống nền đất.
Mà Lúc này, Ninh Triệt cũng đã phản ứng lại, phi tới phía Ngụy Dụ Long.
Cô rất rõ ràng, nếu đơn đả độc đấu, ai cũng không phải đối thủ của Ngụy Dụ Long!
Chỉ có hai người kết hợp, mới có thể có chút cơ hội!
Nhưng ở ngay lúc Ninh Triệt định ra tay, Chu Tuấn Trì vốn chưa làm gì đã bắt đầu động thủ !
Chân đạp mặt đất, vọt tới trước mặt Ninh Triệt, một cước đá vào bụng của cô!
Ninh Triệt không kịp phản ứng, bị Chu Tuấn Trì đánh lèn thành công, thân mình bay ngược ra ngoài, văng với vị trí cửa sổ.
Từ điểm này, có thể thấy Chu Tuấn Trì đã dùng hết toàn lực.
Trình độ của Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt quả thật kém xa Ngụy Dụ Long, nhưng so với Chu Tuấn Trì thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Nếu như không phải bị hắn đánh lén, sẽ không thể nào chật vật như vậy được.
"Ninh Triệt!"
Khưu Vũ Lạc kinh ngạc hô một tiếng, bỏ đi ý định tấn công một lần nữa của mình, xông về phía Ninh Triệt, muốn giúp cô kiểm tra vết thương.
"Tôi không sao."
Cuộc chiến giữa bốn người, tạm thời bị gián đoạn, Ninh Triệt lau đi vết máu trên khóe miệng của mình, đứng song song với hai người.
Ngụy Du Long sắc mặt thâm trầm nhìn hai người: "Các cô vẫn muốn tiếp tục như vậy sao."
"Xem ra trình độ của các cô là bị đánh cho ngã ấy hả, không muốn ở lại Lữ đoàn Trung Vệ nữa rồi đúng không."