Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1951 - Chương 1949: Giống Như Cũng Không Có Gì.

Chương 1949: Giống Như Cũng Không Có Gì.
Chương 1949: Giống Như Cũng Không Có Gì.

"Anh đừng cản tôi, tôi thử lại hai lần."

Bản thân Vương Song cũng biết, cho dù có thử thêm vài chục lần thì kết quả có lẽ cũng giống vậy.

Nhưng anh là một người sĩ diện, nếu như cứ xám xịt đi xuống như vậy thì mặt mũi của anh sẽ không nhịn được.

"Đi xuống đi, đi xuống đi."

Người vây xem bên dưới bắt đầu ồn ào.

"Anh đã đá nhiều lần như vậy cũng không đá nát được cục gạch, còn muốn thử bao nhiêu lần nữa, xem thời gian của chúng tôi không đáng tiền sao?"

"Cũng không biết là ai, vừa rồi còn khoác lác rằng mình có thể đá nát cục gạch, giờ thì hay rồi, không những không đá nát còn bị cục gạch đập lại cho một cái, nghĩ đến thôi đã thấy buồn cười."

"Anh!"

"Được rồi, được rồi, không cần thiết phải chấp nhặt với bọn họ." Lâm Dật tiến lên khuyên can.

Hiện tại hai người là cùng một bọn, dù sao cũng phải giải vây giúp anh ta.

Vẻ mặt Vương Song uể oải, cảm thấy đã mất hết mặt mũi, mà anh cũng không định thử nữa.

Lúc này, Chu Chấn Vũ đi tới, cười híp mắt nói với hai người:

"Ngay cả một cục gạch đều không đá nát được, chắc hẳn các người hiện tại đã thấy được sự lợi hại của nội lực Đạo gia chúng tôi. Tôi nghĩ hai người không còn nghi ngờ gì nữa đúng không."

Vương Song không nói chuyện, anh thừa nhận đạo sĩ trước mắt này quả thực thật sự có tài.

"Được, nếu như đã không còn nghi vấn thì hai người xuống sân khấu đi. Tôi còn muốn tiếp tục biểu diễn cho các vị đạo hữu phía dưới xem, không lãng phí thêm thời gian."

Vương Song ủ rũ cúi đầu chuẩn bị xuống đài, nhưng Lâm Dật lại không có đi.

Chu Chấn Vũ có chút kinh ngạc nhìn về phía anh, nói:

"Anh còn ở lại đây làm gì nữa?"

"Tôi còn không có thử đâu, sao lại để cho tôi đi xuống vậy?"

Người ở dưới đài đều cảm thấy kinh ngạc, nhìn Lâm Dật với vẻ chế giễu.

"Đồng bọn của anh còn không thể đá vỡ cục gạch, anh cũng không cần làm chuyện mất mặt xấu hổ."

Nhìn ngoại hình của anh, mọi người đều cho rằng anh là lãnh đạo ngồi phòng làm việc.

Mà người đàn ông da đen trước đó hẳn là người lao động chân tay.

Ngay cả anh ta đều không thể đát nát cục gạch, tên tiểu tử da thịt non mềm trước mắt này lại càng không có thể.

Mà lời nói của Lâm Dật cũng khiến cho Chu Chấn Vũ có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới anh ta còn cố chấp như vậy.

"Đồng bạn của anh đều đã thử qua, chẳng lẽ anh còn muốn thử một chút?"

"Đương nhiên, anh ấy là anh ấy, tôi là tôi, chuyện anh ấy không làm được không có nghĩa là tôi cũng không làm được."

Chu Chấn Vũ bị chọc cười, "Nếu anh đã có suy nghĩ như vậy, thì lại thử một lần đi, tránh việc nói không cho anh cơ hội."

Lâm Dật không nói chuyện, đi tới trước giá đỡ, sau đó hời hợt đá lên.

Cục gạch lập tức vỡ nát, vang ra khắp nơi.

Người vây xem dưới sân khấu đều ngây ngẩn cả người.

Ngay cả Chu Chấn Vũ cũng ngây ra.

Bao gồm cả các đạo sĩ ở nơi khác cũng đều cảm thấy thật không thể tin nổi.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Bản thân mình còn chưa chuẩn bị xong, anh ta sao lại đã vỡ cục gạch rồi?

"Anh không phải nói, nhất định phải dùng nội lực của Đạo gia mới có thể đá vỡ cục gạch sao? Nhưng hình như cũng không phải như vậy." Lâm Dật thản nhiên nói.

Chu Chấn Vũ trên sân khấu cũng không kịp phản ứng, việc này nằm ngoài dự liệu của anh ta, trong lúc nhất thời chưa nghĩ ra nên ứng đối như thế nào.

Vài giây đồng hồ sau, Chu Chấn Vũ khôi phục lại bình tĩnh.

"Anh đây là may mắn một chút, cũng không thể chứng minh cái gì."

"Tôi gặp may sao?"

"Vừa rồi đồng bạn của anh đá mười mấy lần nhưng bên ngoài cục gạch đều không có sự thay đổi gì, nói không chừng bên trong đã bắt đầu lỏng đi, đúng lúc bị anh bắt kịp nên mới bị đá nát."

Nghe Chu Chấn Vũ nói kiểu này, những người khác lập tức hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, quả thực là có khả năng này.

Bất kể nói thế nào, cũng chỉ là một cục gạch, bị đá liên tiếp nhiều lần như vậy, bị đá nát cũng là chuyện đương nhiên.

Lâm Dật nhịn không được mà bật cười, "Nếu như anh không thừa nhận thành tích của tôi, có thể lấy mấy khối gạch mới tới, tôi đều không sao cả."

Ánh mắt của Chu Chấn Vũ di chuyển lòng vòng, cảm thấy việc này có chút không đơn giản, mình nên làm cho chắc chắn một chút, trên hoạt động lớn như vậy tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

"Thật ra cho dù anh đá vỡ được một cục gạch, cũng không thể chứng minh cái gì cả."

"Có ý gì?"

"Bởi vì một cục gạch cũng không chắc chắn, cường độ cũng không đủ lớn, cho dù là người bình thường không hiểu nội lực Đạo gia thì luyện tập nhiều hơn cũng có thể làm được."

"Anh có ý gì?"

"Anh có thể thử với ba cục gạch một lần, dù sao trước đó tôi cũng đã đá vỡ ba cục gạch, chứng minh được sự tồn tại của nội lực Đạo gia." Chu Chấn Vũ nói:

"Chỉ có tiến hành khảo nghiệm dưới loại tình huống này, mới là công bình nhất, anh cảm thấy thế nào."

"Tôi không có vấn đề gì, anh gọi người đưa gạch lên đây đi."

"Chờ một lát."

Chu Chấn Vũ gọi đạo sĩ dưới sân khấu, người phía dưới lập tức ngầm hiểu.

Bọn họ đã sớm nhìn Lâm Dật không vừa mắt, đều đã chuẩn bị xong gạch.

Đúng lúc này, Trương Ngạn Quân đứng ở một bên, nói qua tai nghe cỡ nhỏ với hai tiểu đạo sĩ phía dưới:

"Chọn gạch cứng một chút, sau đó buộc lại chặt hơn một chút, phân đoạn phải cẩn thận một chút, không thể xảy ra sự cố."

"Đã biết, tôi vừa rồi đã chọn một hồi lâu, đều là loại bền nhất, anh ta có mệt chết cũng không có khả năng đá nát."

"Vậy là tốt rồi, nhanh chuẩn bị đi."

Nói xong, hai tiểu đạo sĩ tiếp tục làm việc, tay chân lanh lẹ đem ba cục gạch buộc lại với nhau, sau đó treo lên trên giá sắt.

Mà tại lúc xuống sân khấu, trên mặt bọn họ không khỏi lộ ra vẻ khinh thường.

Đừng nói là đá nát, một cước này đá xuống, chân của anh ta có thể cũng gãy luôn, có trò vui để xem rồi.

Chu Chấn Vũ làm một tư thế mời, vẻ mặt có chút kiêu căng.

"Gạch đều đã chuẩn bị xong, anh có thể thử một lần, nhưng tôi phải nhắc nhở anh, không có sự bảo vệ của nội lực Đạo gia, làm như vậy rất dễ bị thương, lát nữa còn nên cẩn thận một chút."

"Đa tạ anh nhắc nhở, tôi cảm thấy không phải là vấn đề gì lớn cả."

"Ha ha..."

Quần chúng dưới sân khấu đều cười ha hả.

"Tiểu tử này đúng là rất biết giả trang? Thật sự cho rằng đá vỡ được một cục gạch thì có thể đá nát được ba khối sao? Anh ta đúng là quá khoa trương rồi."

"Không quan trọng, để cho anh thử đi, dù sao gạch cũng không đáng tiền, coi như là trò vui."

Không ai dưới sân khấu cảm thấy rằng Lâm Dật có thể một hơi đá nát ba cục gạch.

Giống như Chu Chấn Vũ nói, vừa rồi đá vỡ một cục, chỉ là ăn may mà thôi, không đáng kể chút nào.

Nếu như muốn đá nát ba cục gạch, chỉ dựa vào vận may thôi nhất định là không được.

Nhất định phải có công phu thực sự mới làm được, mà anh ta chỉ là một người bình thường, chắc chắn là không thể làm được!

Dù sao không phải ai cũng hiểu nội lực của Đạo gia.

"Người anh em, như này là được rồi, chấp nhận thôi."

Dưới sân khấu, Vương Song nhỏ giọng nói với Lâm Dật.

Bọn họ đều là du khách bình thường, có thể đá nát một cục, coi như là đã tìm được mặt mũi trở về, không cần thiết tích cực làm gì.

Dù sao đá vỡ một cục gạch thôi đã là chuyện vô cùng khó khăn.

"Chút chuyện nhỏ, các người ở phía dưới quan sát là được rồi."

Lâm Dật đứng trước giá đỡ với vẻ không quan tâm, cũng không thấy anh có động tác đặc biệt gì, chỉ là tùy tiện đá một chân lên.

Ào ào ào!

Ngay tại lúc mu bàn chân của Lâm Dật rơi xuống phía trên cục gạch, ba cục gạch lập tức vỡ vụn!

Bình Luận (0)
Comment