Khi nhìn thấy con trai của bà ta, ánh mắt Lâm Dật dừng lại ở trên người anh ta.
Cho đến khi anh ta chào mình một tiếng là Lâm sở trưởng, Lâm Dật mới thật sự xác nhận thân phận của anh ta.
Không có gì bất ngờ xảy ra, anh ta có lẽ là thành viên trong Sở nghiên cứu, tên là Đỗ Học Hồng.
Đi vào làm ở Long Tâm đã hơn sáu năm.
Ngoại trừ Tôn Phú Dư ra, anh ta là nhân viên có thâm niên công tác lâu nhất.
"Quả thật là trùng hợp đúng lúc, thế mà lại gặp anh ở đây."
Lâm Dật cười ha hả nói.
"Đúng thế."
Đỗ Học Hồng nói ra:
"Thật sự là xin lỗi, ý thức an toàn của mẹ tôi quá yếu kém, chẳng may va vào xe của anh, việc này là chúng tôi không đúng."
Đỗ Học Hồng liên tục cúi đầu, nói xin lỗi Lâm Dật.
"Anh nhìn việc này là do bà ấy đã gây ra, nhưng nếu sớm biết là mẹ của anh, thì việc này tôi đã không truy cứu nữa."
Mọi người ở xung quanh xem náo nhiệt, ai cũng không ngờ rằng sự việc sẽ xảy ra tình huống đảo ngược như vậy.
Con trai của bà lão này lại là nhân viên cấp dưới của chủ nhân xe Bentley.
Hơn nữa nhìn thái độ nói chuyện với nhau của bọn họ, có vẻ như quan hệ cũng không tệ lắm. Sự việc này có lẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không có gì.
"Con trai, anh bạn này là lãnh đạo của con sao?"
Lão đại nương ngoài ý muốn nói.
"Không sai, anh ấy là Sở trưởng của Sở nghiên cứu bọn con."
"Nhìn xem việc mẹ đã gây ra này, thật không tốt."
Lão đại nương cũng chắp tay xin lỗi Lâm Dật,
"Anh bạn trẻ, mới vừa rồi là tôi vô lý gây sự, cậu tuyệt đối đừng chấp nhặt với tôi. Đồng chí cảnh sát giao thông không phải nói xe này của cậu rất đắt sao? Chúng tôi khẳng định bồi thường, xin ngài trong lòng đừng ghi hận con trai tôi."
Đỗ Học Hồng biến sắc, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường, cũng không có bị những người khác nhận ra được.
"Anh Đỗ là nhân viên trong sở nghiên cứu khoa học, quan hệ của chúng tôi cũng không tệ, tiền bồi thường thì coi như xong, tôi cũng không thiếu chút tiền ấy."
"Ôi, vậy thì tốt quá. Sau này, tôi khẳng định bảo con trai tôi thật chăm chỉ làm việc cho cậu, tuyệt đối không cho nó lười biếng."
"Vậy thì cám ơn dì."
Lúc này, cảnh sát giao thông đi tới.
"Nếu mọi người đều là người quen biết, vậy thì việc này trở nên dễ làm. Anh muốn giải quyết riêng, hay là làm theo luật pháp?"
"Chúng tôi giải quyết riêng."
Lâm Dật vừa cười vừa nói:
"Vất vả cho hai vị."
"Không khổ cực, đều là trách nhiệm của chúng tôi, các người hòa bình giải quyết sự việc này là được rồi."
"Được."
Đưa mắt nhìn hai nhân viên cảnh sát giao thông rời đi, Lâm Dật cười nhìn Đỗ Học Hồng nói ra:
"Xe này nhìn không tệ lắm, giá chắc phải hơn một triệu tệ?"
"Không không không, Lâm sở trưởng hiểu lầm, tôi làm sao có thể mua nổi chiếc xe tốt như vậy."
Đỗ Học Hồng hơi có vẻ khẩn trương giải thích:
"Mấy ngày trước, không phải ngài phát cho chúng tôi mỗi người 500 ngàn tiền thưởng sao? Tôi đã lấy số tiền này, mua lại chiếc xe second-hand này của một người bạn."
"Hóa ra là xe second-hand."
Mẹ của Đỗ Học Hồng thất vọng nói:
"Trước đó không phải con nói là xe mới sao?"
"Con đây cũng thích sĩ diện, nên mới nói như vậy."
Đỗ Học Hồng nói với mẹ mình:
"Lâm sở trưởng là ông chủ của con, ở trước mặt anh ấy chúng ta cũng không cần khoe khoang."
"Nói cũng đúng."
"Đều là chút việc nhỏ không ảnh hưởng toàn cục."
Lâm Dật cười ha hả nói:
"Tôi còn có việc nên không hàn huyên thêm với anh nữa. Một lát nữa tôi sẽ bảo bên phòng tài vụ, chuyển cho anh 100 ngàn tệ, anh đưa dì đi khám qua một chút. Nếu như không đủ thì lại nói với tôi, nhất định tôi sẽ chịu trách nhiệm tới cùng."
"Ôi, việc này không nên đâu, thật ra tôi cũng không bị làm sao cả, đầu gối chỉ trầy ít da, trở về vệ sinh sát trùng là được rồi, ngài không cần để ở trong lòng."
"Như vậy sao được, một ngựa thì một ngựa, tôi nhất định phụ trách việc này."
Nói xong, Lâm Dật khoát tay áo với Đỗ Học Hồng,
"Tôi đi trước."
"Vâng vâng vâng, Lâm sở trưởng đi thong thả."
Lâm Dật gật gật đầu, lái xe rời đi, tự nhủ:
"Anh bạn Đỗ Học Hồng này cũng không thành thật lắm."
Chẳng bao lâu, Lâm Dật lái xe đến nhà hàng Cua Hoàng Đế, Tôn Phú Dư và Lục Dĩnh đã chờ đợi từ lâu.
Cách ăn mặc của Tôn Phú Dư vẫn trong quy củ như vậy.
Nhưng hôm nay Lục Dĩnh ăn mặc thì lại khiến cho Lâm Dật hai mắt tỏa sáng.
Áo thun Louis Vuitton nửa tay màu trắng, kèm theo quần bò short ngắn màu xanh lam, dưới chân xỏ đôi giày thể thao Nike AJ 1, hoàn toàn lật đổ nhận biết của Lâm Dật đối với nữ tiến sĩ.
"Lâm tiên sinh, Tiểu Dĩnh mặc đồ này đẹp mắt chứ, có thể nói là đủ làm gương mặt đại diện của Sở nghiên cứu chúng ta."
"Áo mặc bình thường, nhưng đôi chân cũng không tệ lắm."
Đổi lại là trước đây thì Lâm Dật sẽ cảm thấy, Lục Dĩnh mặc đồ này quả thực không tệ.
Nhưng sau khi tiếp xúc nhiều với Kỷ Khuynh Nhan, thì nhất thời anh cảm thấy mặc đồ này không thơm.
"Lâm sở trưởng không cần xem thường người ta, nữ sinh Thanh Hoa chúng tôi cũng rất biết cách ăn mặc, chỉ là hôm nay tôi vội vàng đi ra ngoài, nên chưa kịp thay đổi mà thôi."
Lục Dĩnh nói ra.
"Đúng thế, tôi cũng cảm thấy Tiểu Dĩnh mặc đồ này không tệ."
"Đám đàn ông chỉ chăm chú làm nghiên cứu khoa học các anh, gu thẩm mỹ cũng chỉ dừng lại ở thời đại áo sơ mi kẻ sọc và quần bò ngắn kia."
Lâm Dật cười ha hả mà nói.
Một hàng ba người đi tới nhà hàng Cua Hoàng Đế. Bởi vì đang là giữa trưa, nên không có đông người tới nơi này ăn cơm, lại thêm là nhà hàng Michelin ba sao, cho nên trong toàn bộ nhà hàng chỉ có một bàn khách nhân.
Lâm Dật muốn một gian phòng riêng, lựa chọn vài món, chuẩn bị trước tiên lấp đầy cái bụng.
"Lâm tiên sinh, ngài giữa trưa hẹn chúng tôi tới đây, chắc là có chuyện quan trọng để nói."
Lâm Dật ném cái chân con cua trên tay xuống,
"Tình hình vụ máy quang khắc thế nào rồi, giai đoạn sau có tiếp tục thương lượng thêm không?"
"Có."
Tôn Phú Dư trả lời,
"Nhưng thái độ của bọn họ rất cứng rắn, một mực nói uy tín quốc tế của chúng ta có vấn đề, thủy chung không chịu hợp tác."
"Ngài nhìn ánh mắt của Tiểu Dĩnh xem, bởi vì chuyện này mà cô ấy ngủ không ngon giấc mấy ngày liền."
Trong sự phân công nhiệm vụ của Lâm Dật, Lục Dĩnh phụ trách nghiệp vụ bên mảng Chip.
Hiện tại không mua được máy quang khắc, người cuống cuồng phát hỏa lớn nhất tự nhiên là nàng.
"Nếu con đường ASML này không đi thông, vậy thì mở ra lối riêng là được."
"Mở ra lối riêng?"
Lục Dĩnh vuốt vuốt mái tóc,
"Ngoại trừ ASML ra, ở trên trường quốc tế chỉ có máy quang khắc của hãng Nikon có thể đem ra dùng được."
"Nhưng ở lĩnh vực máy quang khắc, hãng Nikon đã bị chậm rãi đào thải. Máy quang khắc của bọn họ sản xuất chỉ có chùm sáng 12 Nano, mà ASML đã sản xuất ra máy quang khắc đạt cấp bậc 5 Nano. Với sự chênh lệch quá xa, cho dù thật sự mua về, chúng ta cũng không có khả năng chiếm lĩnh thị trường quốc tế. Đây là một loại phương thức phí sức mà không có kết quả tốt."
"Điều này tôi biết."
Lâm Dật nói ra:
"Cho nên ý của tôi là. . ."
Lâm Dật dừng một chút,
"Tự mình làm ra máy quang khắc."
Tôn Phú Dư đang say mê ăn càng của cua Hoàng Đế đến quên cả trời đất, nhưng sau khi nghe được câu này, lập tức ngừng động tác trên tay.
Lục Dĩnh cũng giống như vậy, ánh mắt nhìn về phía Lâm Dật đều giống như nhìn một kẻ điên.
Nếu như Sở nghiên cứu Long Tâm có thể làm ra máy quang khắc đạt tới 5 Nano, như vậy sự cống hiến ở phía trên lĩnh vực sản nghiệp cao cấp, hoàn toàn không thua gì nghiên cứu ra thế hệ Chip mới.
"Tiếp tục ăn đi, đều trừng mắt nhìn tôi làm gì."
"Lâm tiên sinh, ngài xác định không phải nói đùa chứ? Thật sự phải tự làm máy quang khắc? Đây chính là một công trình lớn đấy!"
"Thật ra đối với loại hình máy quang khắc này, sớm muộn gì tôi cũng sẽ muốn làm. Chỉ là ngay từ đầu, tôi đặt nó ở trong kế hoạch tương lai. Dù sao công nghệ Chip mới là sản phẩm hiệu quả cuối cùng, là một kiện lợi khí có thể đánh phá sự phong tỏa của lĩnh vực công nghệ. Nhưng nếu công ty ASML đã làm ra chuyện như vậy, tôi cũng chỉ có thể đem sự tình máy quang khắc đưa vào danh sách quan trọng."
Lâm Dật cầm ly rượu vang đỏ, khẽ nhấp nhẹ một ngụm.
"Ở trên con đường khai hoang này, tất cả mọi người chúng ta đều là từng bước tiến lên. Tất nhiên chúng ta có thể bị vấp ngã ở một chỗ nào đó, đến mức đập đầu chảy máu, nhưng nếu cứ như vậy ngã xuống, như vậy cả đời này người Hoa đều không ngẩng đầu lên được. Vì vậy, bọn họ phong tỏa cái gì, chúng ta sẽ làm ra cái đó!"
"Cản ở phía trước chính là con người, ta sẽ giết người đó."
"Cản ở phía trước chính là Quỷ, ta sẽ bắt Quỷ."
"Cản ở phía trước chính là Thần, như vậy ta sẽ đồ Thần chứng Đạo!"
-----
Dịch: MBMH Translate