Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 211 - Chương 209. Lâm Dật Thiên Mã Hành Không

Chương 209. Lâm Dật Thiên Mã Hành Không
Chương 209. Lâm Dật Thiên Mã Hành Không

Thời điểm Lâm Dật đưa ra suy nghĩ muốn làm Chip bán dẫn trong nước, hai người đều bị dã tâm của anh ta khiến cho rung động.

Mà tại thời điểm nghe thấy mấy câu này, Tôn Phú Dư và Lục Dĩnh đều cảm giác được, chính mình còn đánh giá thấp người thanh niên trước mắt này.

Dã tâm của anh ta còn lớn hơn so với sự tưởng tượng của mình!

Thậm chí đã lớn đến mức độ chính mình khó có thể tưởng tượng nổi!

"Hiện tại tôi cho các vị hai mạch suy nghĩ, có thể đi thử nghiệm."

Lâm Dật đặt ly rượu vang đỏ trong tay xuống và nói:

"Thứ nhất, chính là chúng ta nghiên cứu nguồn sáng EUV. Đây là kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới, cũng vì nắm giữ hạng kỹ thuật này mà công ty ASML mới trở thành bá chủ trong lĩnh vực máy quang khắc. Nếu như chúng ta cũng có thể nghiên cứu ra được, vậy thì có thể đánh vỡ địa vị độc quyền của công ty ASML."

Hai người liên tục gật đầu, bọn họ đều là người làm nghiên cứu, hơn nữa còn đều là chuyên gia trong lĩnh vực chất bán dẫn Chip, nên đối với phương diện sự tình này, bọn họ tự nhiên nắm rõ như lòng bàn tay.

"Phương hướng thứ hai đây là?"

Lục Dĩnh không kịp chờ đợi đã hỏi.

"Phương án thứ hai chính là cải biến môi giới."

Lâm Dật trả lời:

"Cần nguồn sáng có bước sóng ngắn hơn, có thể thông qua khúc xạ đến thực hiện."

"Lấy môi trường nước để ví dụ, nước có độ dẫn khúc xạ là 1.33. Nếu như đem nguồn sáng 100 Nano khúc xạ thông qua nước, bước sóng sẽ biến thành 75 Nano. Nếu như tìm tới chất môi giới khác, bước sóng có thể sẽ trở thành ngắn hơn."

Lâm Dật nhìn hai người,

"Chắc là hai người đều nghe rõ ý tứ của tôi chứ?"

Hai người đều sững sờ tại chỗ. Nếu như biện pháp nghiên cứu nguồn sáng EUV xem như thường quy, như vậy biện pháp thông qua khúc xạ để cải biến bước sóng, là ý tưởng cao xa, thuộc về thiên mã hành không!

Trong đầu của anh ta đến cùng lắp đặt cái gì vậy?

Vì sao có thể nghĩ ra những vật này?

Lâm Dật không có quan tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của hai người,

"Hiện tại, việc hai người phải làm chính là chiêu binh mãi mã. Đây là một ngành nện tiền sống, cho nên không cần quan tâm đến tiền. Tôi chỉ cần hai người thu nạp những nhà khoa học hàng đầu thế giới để tới làm việc này, ở trong khoảng thời gian ngắn nhất phải đánh hạ cửa ải khó khăn này."

Lâm Dật dành cho hai người sự động viên lớn.

Hiện tại, phần mềm chương trình thiết bị kết nối Chip 2. 0 đã nghiên cứu thành công.

Nói một cách khác, chỉ cần nghiên cứu ra máy quang khắc cao cấp, vậy thì nan đề Chip cao cấp sẽ được giải quyết dễ dàng!

Cuối cùng đánh vỡ sự phong tỏa của nền công nghệ ngoại quốc, độc chiếm vị trí đứng đầu!

Chỉ là, công trình này làm cho Tôn Phú Dư và Lục Dĩnh đều vô pháp tưởng tượng, thậm chí là không nhìn thấy ánh sáng.

Bọn họ không biết sẽ nện bao nhiêu tiền, cũng không biết muốn tìm đến bao nhiêu người, càng không biết sẽ dùng bao lâu thời gian, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.

Giống như anh từng nói trước đó, ở trên con đường khai hoang này tràn đầy sương mù và bụi gai.

Nhưng nếu như ngã xuống ở trên con đường này, thì tương lai sẽ rất khó lại đứng được lên.

"Chúng tôi nhất định cố gắng hết sức!"

Lâm Dật gật gật đầu,

"Hai người đi làm việc đi, tiếp theo tôi sẽ cho người chuyển khoản 1 tỷ nhân dân tệ qua, dùng làm kinh phí phát triển thời kỳ đầu."

Lâm Dật nói ra:

"Vẫn là quy củ cũ, sự kiện này chỉ có hai người biết là được rồi. Giai đoạn hiện tại còn cần phải giữ bí mật tuyệt đối, không thể xuất hiện bất kỳ điểm sơ suất gì."

Trầm mặc mấy giây, Lâm Dật tiếp tục nói:

"Chờ mấy ngày nữa, tôi lại tìm cho hai người một địa phương mới, để thành lập phòng thí nghiệm máy quang khắc. Đây là việc lớn nhất mà tôi có thể cố gắng thực hiện, còn lại thì phải giao cho các vị."

"Vâng, Lâm tiên sinh, chúng tôi nhất định sẽ không cô phụ ngài!"

"Được rồi, đừng nói những thứ vô dụng kia nữa, ăn cơm trước đã."

"Tốt!"

Mặc dù chuyện máy quang khắc đã nâng lên mức độ quan trọng, nhưng vẫn nên ăn cơm đã.

"Đúng rồi, tôi có chuyện muốn hỏi hai người. Tình huống cá nhân của Đỗ Học Hồng, hai người có hiểu rõ về anh ta không?"

"Anh Đỗ?"

Tôn Phú Dư hơi bất ngờ, không biết vì sao Lâm Dật lại nhắc đến anh ta.

Tuy rằng anh ta cũng coi là nhân viên có thâm niên ở trong Sở.

Nhưng trình độ nghiệp vụ chỉ có thể xếp hạng trung bình, so sánh với Lục Dĩnh còn có sự chênh lệch nhất định.

Thậm chí cũng không bằng Lưu Sở đã bị đuổi ra khỏi cửa.

"Lâm tiên sinh, sao thế, ngài nhắc đến anh ta làm gì? Chẳng lẽ là muốn điều anh ta tham gia vào trong dự án máy quang khắc?"

"Cũng không phải, chỉ là tùy tiện hỏi một chút, nói cho tôi biết qua về tình huống cá nhân của anh ta là được."

"Người này cũng không tệ, tuy rằng không có thành tích gì chói sáng, nhưng cũng là người cẩn trọng, chưa từng mắc phải sai lầm gì quá lớn. Khuyết điểm duy nhất của anh ta là dùng tiền vung tay quá trán, lại ưa thích chơi bài. Nhưng đây đều là vấn đề cá nhân, không nên xếp cùng một bên với công tác, nói tóm lại vẫn là tạm ổn."

"Ưa thích chơi bài?"

Lục Dĩnh gật gật đầu,

"Không phải vài ngày trước anh phát cho chúng tôi 500 ngàn tiền thưởng sao? Tôi nghe nói anh Đỗ cầm lấy số tiền kia, cùng với chị dâu đi một chuyến đến sòng bài Áo Môn. Tôi đoán chừng là thắng không ít, lúc làm việc mỗi ngày đều tươi cười rạng rỡ, còn nhiều lần chủ động mua cà phê cho tôi nữa."

"Còn chủ động mua cà phê cho cô?"

Tôn Phú Dư trêu ghẹo nói:

"Tôi thấy cậu ta có ý tưởng đối với cô đấy."

"Anh Tôn, anh cũng đừng lấy tôi ra để trêu đùa, tôi thật không có suy nghĩ gì đối với anh ta."

Lục Dĩnh nói ra.

"Anh ta bình thường lái xe gì?"

"Chiếc xe Sagitar, biển số A67391, tôi nhớ rất rõ."

Tôn Phú Dư nói ra.

"Hiện tại còn lái không?"

"Ừm còn."

Tôn Phú Dư nói ra:

"Cậu ta vẫn luôn hà tiện với chính bản thân mình, có chút tiền là tranh thủ thời gian đi chơi bài."

Tôn Phú Dư nói khiến cho ý nghĩ trong lòng Lâm Dật càng thêm khẳng định.

Nội ứng nằm trong Sở nghiên cứu rất có thể chính là người đàn ông gọi là Đỗ Học Hồng này.

Phát tiền là đi tới sòng bài Áo Môn chơi, đoán chừng là dân cờ bạc có thâm niên.

Mà trong chuyện này, có rất nhiều sự tình đều vô cùng kỳ quái.

Anh ta lái là chiếc BMW đời 7, là động cơ 6.6T thuần nhập khẩu, trong nước bán với giá hơn 2 triệu nhân dân tệ, còn đắt hơn gấp đôi chiếc đời 7 mà mình mới mua cho Vương Oánh.

Hơn nữa, xe của anh ta còn là mẫu xe mới nhất, xem như quy ra tiền, cũng không có khả năng bỏ ra 500 ngàn tệ mà có thể mua được đến tay.

Tiếp theo, mẹ của anh ta cũng có thái độ cũng rất khả nghi.

Khi cảnh sát giao thông báo cho bà ta phải bồi thường 300 ngàn tệ, bà ta cũng không toát ra bất luận tâm tình hốt hoảng gì, còn kêu gào nhà mình có thể bồi thường nổi.

Nói một cách khác, tiền tiết kiệm của nhà bọn họ khẳng định không chỉ có 300 ngàn nhân dân tệ.

Đương nhiên, số tiền này cũng có thể là do anh ta đi sòng bài Áo Môn thắng được.

Nhưng thắng được nhiều tiền như vậy, lúc đi làm việc anh ta lại lái xe Sagitar giá 100 ngàn tệ, việc này có chút không phù hợp với logic của người bình thường.

Đừng nói là đàn ông, cho dù là phụ nữ sau khi kiếm lời được khoản tiền lớn, đều nghĩ đến thay đổi một chiếc xe tốt hơn để giữ thể diện. Vì vậy, một loạt những động thái của Đỗ Học Hồng dường như cũng công bố chính anh ta là người khả nghi nhất.

Một số tiền tài lớn như thế mà chỉ dựa vào đánh bạc, chỉ sợ rất khó thắng được trở về.

Cần phải dành thời gian đi điều tra người kia một chút.

Mà loại việc trộm cướp này giao cho Tần Hán đi làm dường như thích hợp hơn.

Chỉ là hiện tại còn không thể động đến Đỗ Học Hồng, đầu dây dài này còn phải tiếp tục thả xuống, nói không chừng nối tiếp theo bên phía Cisco, mình càng có thể câu lên cá to hơn.

Khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau, thấy hai người đều dừng đũa, Lâm Dật đứng dậy nói:

"Chuyện ngày hôm nay, ba người chúng ta biết là được rồi, không cần nói ra bên ngoài."

"Vâng, Lâm tiên sinh, chúng tôi chắc chắn sẽ không nói lung tung."

"Cũng không cần phải khẩn trương như vậy, tôi cũng không phải nhà tư bản ăn thịt người."

"Nhưng Lâm tiên sinh cho tôi có một loại cảm giác không giống bình thường."

"Điểm nào không giống bình thường rồi? Chẳng lẽ là ám chỉ vẻ đẹp trai của tôi?"

"Đó cũng không phải."

Tôn Phú Dư cười nói:

"Làm ông chủ, thế mà anh không có tuân theo quy tắc ngầm là có ý nghĩ với nữ nhân viên cấp dưới, điều này khiến cho tôi rất khó hiểu."

Lâm Dật: . . .

Đàn ông ngành khoa học tự nhiên đều có mùi khai như thế sao?

--------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 209.
Bình Luận (0)
Comment