Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 242 - Chương 240. Dùng Cách Này Với Lâm Dật Tôi Sao?

Chương 240. Dùng Cách Này Với Lâm Dật Tôi Sao?
Chương 240. Dùng Cách Này Với Lâm Dật Tôi Sao?

“Được, vậy cứ xử lý như vậy đi.”

Tô Cách cũng không thèm nói nhảm, đủ cấp mặt mũi cho Lâm Dật.

Nghe thấy mấy từ ‘Bỏ tiết học lại’ này, mọi người ở chỗ này đều đã còn không bình tĩnh nổi nữa.

Bọn họ vốn chính là học kém, giờ lại tính thêm bỏ tiết thể dục, thì thật sự cách ngày học lại không còn xa.

Đây cũng không phải là hù dọa người, bởi vì hàng năm Sư Đại (viết tắt của đại học Sư Phạm) đều có người phải học lại!

“Thầy Lâm, thầy Lâm.”

Tôn Trường Vĩ không thể ngồi yên nữa, hoàn toàn không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ chơi ác như vậy.

Nếu như treo những học sinh này lên, thì bản thân mình cũng không thể trốn khỏi trách nhiệm.

“Có việc gì sao?” Lâm Dật quay đầu lại hỏi.

“Thầy Lâm, xin hãy bớt giận, bọn chúng đều là học sinh, đều có chút xúc động, thầy đừng so đo với bọn chúng làm gì.”

“Tôi có so đo gì sao?” Lâm Dật nói:

“Bọn chúng nói muốn nghỉ học, tôi chỉ là dựa theo lệ thường mà làm việc, thỏa mãn yêu cầu của bọn chúng, giáo viên tốt như tôi đi đâu mà tìm đây.”

Vẻ mặt Tôn Trường Vĩ suy sụp, cậu đây rõ ràng là ỷ có hiệu trưởng làm chỗ dựa, cho nên không sợ gì cả!

“Còn đứng thất thần ra làm gì đó, nhanh xin lỗi thầy Lâm đi!” Tôn Trường Vĩ dạy dỗ:

“Thân là học sinh, nguyên một đám không biết lớn nhỏ, thầy đúng là quá chiều các em rồi.”

“Thầy Lâm, chúng em sai rồi.” Mọi người không tình nguyện nói.

“Không cần miễn cưỡng, vừa lúc thầy đây cũng muốn có một kỳ nghỉ, các em không thể cho thầy một cơ hội sao?”

“Không, không có, chúng em không hề miễn cưỡng, thật sự đã biết sai.”

Ánh mắt Lâm Dật liếc về phía những người khác, “Các em thì sao?”

“Chúng em cũng đã biết sai!” Mọi người đồng thanh nói.

Tô Cách đứng ở một bên âm thầm cười trộm, thủ đoạn của Lâm Dật, những người khác thật sự đúng là không học được.

“Vậy thì chúng ta lên lớp thôi.” Lâm Dật bình tĩnh nói: “Nghiêm!”

Năm mươi mấy sinh viên, điều chỉnh tư thế đứng một chút, đứng thẳng người.

Nhưng trong lòng, oán niệm đối với Lâm Dật lại càng sâu hơn, nhưng lại không thể để bị treo môn, cho nên cũng chỉ có thể khuất phục.

Lâm Dật chỉ Trịnh Gia Thụy, “Bước ra khỏi hàng, hướng dẫn mọi người khởi động làm nóng người.”

“Đã rõ, thưa thầy Lâm.” Trịnh Gia Thụy trả lời một cách không mặn không nhạt.

Lâm Dật trước đó chưa có soạn bài, nhưng vẫn nắm rõ quá trình lên lớp.

Bởi vì lúc mình đi học, cũng đã từng học tiết bóng rổ, làm nóng người là cơ bản nhất, cũng bài tập quan trọng nhất.

Giống như lúc lên xe, nhất định phải thắt dây an toàn cẩn thận.

Sau mười phút, làm nóng người kết thúc, Lâm Dật nói:

“Chia thành hai lượt sau đó chạy lùi, mỗi lượt 20 lần, khoảng cách giữa hai lượt là năm phút, bắt đầu đi.”

“Chạy lùi hai lượt?!”

Trịnh Gia Thụy cảm giác như mình đã nghe lầm, “Thưa thầy, thầy có nói nhầm không vậy?”

“Không, chia hai lượt chạy lùi, đây là bài tập cơ bản của tiết bóng rổ, chẳng lẽ các em không biết sao?”

“Nhưng cái này có phải hơi nhiều hay không? Chúng em tập luyện bình thường, đều là mỗi lượt 10 lần, sau đó chạy hai lượt.” Trịnh Gia Thụy nói:

“Hiện tại lượng huấn luyện lại tăng thêm gấp đôi, sau khi chạy xong, không phải là đem chúng em chạy đến phế sao.”

“Ngay cả một chút thể lực cũng không có, sau này sao có thể thi đấu?”

“Thưa thầy, việc này thầy không hiểu rồi.” Trịnh Gia Thụy nói:

“Chúng em tuy rằng muốn ra ngoài thi đấu, nhưng cường độ không lớn như vậy. Em cảm thấy cần phải dành thời gian để huấn luyện kỹ năng, thể lực của chúng em đủ dùng.”

“Anh Thụy nói có lý.” Khương Á Quân nói: “Thầy Lâm, tuy rằng thầy là giáo viên thể dục, nhưng cũng không thể quá tùy hứng, phải dựa theo tình hình thực tế.”

Tôn Trường Vĩ cười cười, lúc này đây chính là kết quả mà anh ta mong muốn.

Một người cái gì cũng không hiểu, còn muốn tới dạy bóng rổ?

Cậu có biết làm thế nào để ném bóng không?

“Luận về kỹ thuật bóng, các em không bằng người của trường khác. Về phần sức bề cũng không muốn bỏ công sức ra tập luyện, với tình trạng này, làm sao để thắng trận?”

“Thưa thầy, em không nghĩ rằng kỹ thuật bóng và thể lực hiện tại của bọn em lại thua kém người khác.” Khương Á Quân nói:

“Chúng em cần chính là huấn luyện bóng rổ chính thống nhất, chứ không phải là cứ chạy lùi trong vô ích như vậy.”

“Huấn luyện bóng rổ chính thống nhất?” Lâm Dật cười cười, “Vậy được rồi, thầy sẽ dẫn em đi xác định vị trí ném bóng, lấy 20 cái làm chuẩn, chỉ cần tỉ lệ chính xác là 90% trở lên, thì thầy sẽ dạy các em bóng rổ chính thống nhất.”

Phốc phốc!

Khương Á Quân nhịn không được, cười ra tiếng.

“Có gì đáng cười sao! Hiện tại đang là giờ học, các em nghiêm túc một chút!” Tô Cách xụ mặt nói.

“Tô chủ nhiệm, chuyện của thầy Lâm em có biết. Thầy ấy vốn dĩ là làm việc trong Ủy ban Đoàn trường, còn dạy qua tiết học《 Quy hoạch cuộc sống và nghề nghiệp cho sinh viên đại học》. Em thật sự không thể tưởng tượng được, thầy ấy sẽ dùng phương thức gì để dạy bóng rổ chính thống nhất cho chúng em.” Khương Á Quân nói:

“Chẳng lẽ thầy Lâm, cũng giống như thầy Tôn, từng tham gia CBA sao? Đánh ở vị trí nào vậy? Bao nhiêu điểm mỗi trận?”

“Thầy chưa từng tham gia CBA, nhưng hẳn là đủ để dạy các em.”

Tôn Trường Vĩ nháy mắt ra hiệu với Khương Á Quân. Cậu ta ban đầu còn sững sờ, sau đó lập tức kịp phản ứng, nói:

“Thầy không phải vừa mới nói rằng muốn để em xác định vị trí ném bóng sao, nhưng em lại muốn biết liệu rằng tỷ lệ ném bóng của thầy có thể lớn hơn 90% hay không? Thầy là giáo viên, nếu như ngay cả thầy cũng làm không được, hẳn là không có tư cách yêu cầu chúng em.”

“Chú ý thái độ nói chuyện của em đi!” Tô Cách giải vây nói:

“Lâm Dật là giáo viên thể dục của các em, thầy ấy sắp xếp thế nào thì các em phải làm như thế đó.”

Tô Cách theo tới đây, chính là sợ chuyện này xảy ra.

Bởi vì có quan hệ với hiệu trưởng cho nên Lâm Dật mới có thể lên lớp. Nhưng trình độ bóng rổ của anh ấy khẳng định là không bằng những chủ lực của đội bóng trường được.

Nếu như trúng chiêu khích tướng của bọn chúng, thì sẽ không có cách nào để lên lớp lần nữa.

“Thầy Lâm, em biết sai rồi, không nên so xác định vị trí ném bóng với thầy, thầy cũng không thể đánh giá em bỏ tiết được.” Khương Á Quân âm dương quái khí nói.

“Sẽ không có chuyện đó đâu, thầy hẳn là nên làm gương cho người khác. Nếu như ngay cả chút bố cục cũng không có thì sao có thể làm giáo viên.”

Nhìn dáng vẻ chắc chắn của Lâm Dật, những người trên sân đều cười trộm không thôi.

Một người chỉ dựa vào mặt để kiếm cơm, dựa vào quan hệ mới tới được trường học, còn muốn so tài ném bóng với Khương Á Quân?

Người ta chính là hậu vệ dẫn bóng chủ lực của đội, ném bóng vào rổ là bản lĩnh giữ nhà của cậu ta. Thầy ấy thật sự là không biết gì cả!

“Lâm Dật, anh đừng kích động.” Tô Cách nhỏ giọng nói, “Ít nhất tôi còn có thể trấn trụ bọn chúng, có thể bảo đảm trật tự lớp học.”

“Trấn cái gì mà trấn, làm giáo viên thì phải lấy lý để chế phục người.”

Lâm Dật nhặt quả bóng rổ trên đất lên, đứng tại vị trí đỉnh vòng cung, trực tiếp ra tay, ném trúng đích.

Hả?

Thế mà có thể ném ba điểm!

“Thầy Lâm, cảm xúc không tệ nha, em sẽ đi nhặt bóng cho thầy.”

Khương Á Quân ném bóng rổ qua, Lâm Dật không chút do dự, đứng tại vị trí đỉnh vòng cung, lại làm thêm một quả bóng ba điểm!

Xoát!

Lại vào rổ!

“Lại trúng!”

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, có chút không thể tin được, Lâm Dật có thể ném trúng liên tục hai quả ba điểm.

Bởi vì những người như bọn họ đều không có sức lực để ném bóng xa như vậy.

Mà tư thế của thầy ấy lại còn rất tiêu chuẩn, đây cũng không phải đơn giản chỉ là vận khí tốt.

Lâm Dật hướng về phía Khương Á Quân ngoắc ngoắc tay, “Đem bóng nhặt tới, tiếp tục đi.”

Người sau không tin tà, lại đem bóng ném qua.

Liên tục ném trúng hai quả, không đáng kể chút nào, kỷ lục cao nhất của mình chính là trúng sáu quả liên tiếp!

Tiếp được bóng, Lâm Dật không chút do dự, lại ném thẳng vào rổ!

Đôi mắt xinh đẹp của Tô Cách trừng lớn, trình độ của Lâm Dật cũng được nha!

Khoảng cách xa như vậy, vậy mà ném vào ba quả liên tục!

Quả thực rất lợi hại!

Xoát xoát xoát!

Trong mấy phút tiếp theo, Lâm Dật đứng tại hai cánh, hai góc 45 độ và vị trí đỉnh vòng cung, lần lượt ném trúng 19 quả!

Đến quả cuối cùng thì anh tùy tiện ném bừa, sau đó thì bóng va phải khung rồi ra ngoài.

“Đừng nói là thầy không cho em cơ hội, em chỉ cần ném trúng hết là có thể thắng thầy.” Lâm Dật nói:

“Ngoài ra, chỉ cần em thắng thì khóa thể dục của học kỳ này các em cũng không cần lên lớp nữa, cuối kỳ thầy sẽ cho các em điểm tối đa.”

P/S: Giới thiệu truyện hay cùng thể loại đã full: Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 240.
Bình Luận (0)
Comment