Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 246 - Chương 244. Trước Đây Tôi Chưa Từng Tiếp Xúc Qua Taekwondo

Chương 244. Trước Đây Tôi Chưa Từng Tiếp Xúc Qua Taekwondo
Chương 244. Trước Đây Tôi Chưa Từng Tiếp Xúc Qua Taekwondo

“Ai nha, anh cũng đừng mắng tôi chứ.” Tô Cách uỷ khuất nói:

“Tôi cảm thấy mình phát huy vẫn tốt, ít nhất cũng thắng được hai ván.”

“Lại còn như vậy nữa?” Lâm Dật nói: “Cô còn có mặt mũi nói như vậy sao.”

“Được rồi được rồi, bớt giận.” Tô Cách cười híp mắt, sợ Lâm Dật sẽ không mang mình chơi game nữa.

“Cô cứ chơi tiếp đi, tôi phải lên lớp.”

“Ừm, buổi trưa tôi sẽ mua cơm giúp anh.”

Ra khỏi văn phòng, Lâm Dật đi đến sân vận động, nhưng lần này là tại tầng hai.

Khi đi đến đầu bậc thang, liền bị một đoàn học sinh nữ vây quanh.

“Thầy Lâm, ngoài tiết 《 Quy hoạch cuộc sống và nghề nghiệp cho sinh viên đại học》, thầy còn phụ trách tiết khác sao?” Một học sinh nữ mặc quần bó sát lên tiếng hỏi.

“Tiết bóng rổ và Taekwondo cũng đều do thầy phụ trách.”

“Thầy Lâm cũng thật là lợi hại, vậy mà còn biết bóng rổ và Taekwondo.”

“Thầy Lâm, bây giờ chúng em muốn chuyển tiết, đi học Taekwondo và bóng rổ, còn kịp không?”

“Ngạch... sắp kết thúc khóa học cuối kỳ rồi, hình như là không thể chuyển tiết nữa.”

“Vậy thầy có thể tới dạy thể dục nhịp điệu cho chúng em không?”

“Dựa theo sắp xếp các giờ dạy thì tiết thể dục nhịp điệu sẽ do các giáo viên khác phụ trách, thầy cũng không có cách nào để dạy.” Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Sắp bắt đầu giờ học rồi, đừng vây quanh ở đây nữa, các em cũng đi lên lớp đi.”

“Vâng, thưa thầy Lâm, thầy nhớ chú ý thân thể, cũng không nên quá mệt mỏi.”

“Được rồi.”

Sau khi đuổi mấy học sinh nữ của lớp thể dục nhịp điệu đi, Lâm Dật đến phòng Taekwondo.

Mới đi vào từ cửa lớn, đập vào hai mắt anh là từng dãy giấy khen, tượng trưng cho quá khứ trong quá khứ của Sư Đại.

Bên trong có một cái hình như là Á quân cả nước.

Những vinh quang này, ngược lại khiến cho Lâm Dật cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Không nghĩ tới trường như Sư Đại này, tại phương diện Taekwondo lại xuất sắc như thế.

“Trời ạ, là thầy Lâm!”

Nhìn thấy Lâm Dật đứng ở cửa ra vào, một học sinh tóc dài kích động nói.

Nữ sinh kia tên là Trịnh Nhã Văn, bởi vì bạn trai Trần Thiên Bác của cô là đội viên chủ lực của câu lạc bộ Taekwondo, có quan hệ tốt với giáo viên phụ trách Taekwondo, cho nên cô đã báo danh khóa này.

Lúc cuối kỳ, sẽ được chiếu cố thêm và cho thêm vài điểm.

“Văn Văn, cậu nói nhỏ chút, bạn trai cậu còn đứng ở hàng trước đó.” Bạn cùng phòng của Trịnh Nhã Văn nói.

“Xin lỗi xin lỗi, là tớ đã quá kích động.” Trịnh Nhã Văn nhếch miệng, hưng phấn đến không ngậm miệng được, “Tiết 《 Quy hoạch cuộc sống và nghề nghiệp cho sinh viên đại học》của thầy Lâm, tớ mỗi lần đều không giành được chỗ, không nghĩ tới lại có thể thấy thầy ấy ở lớp Taekwondo. Đúng là quá hạnh phúc.”

Sau khi nghe thấy tiếng xì xào bàn tán ở hàng sau, một học sinh nam tóc ngắn hàng trước quay lại nhìn Trịnh Nhã Văn.

Nhìn thấy vẻ mặt của bạn trai mình có chút không đúng, Trịnh Nhã Văn lập tức thu lại nét mặt hưng phấn, làm ra vẻ chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Anh Bác, xem ra việc này là thật, tiết của thầy Trần sẽ bị thầy ấy thay thế.”

“Trường học đang làm mấy cái lông gì vậy, tìm người như vậy đến dạy Taekwondo, không thấy buồn nôn sao.”

“Lão Trần, tôi thấy cậu vẫn nên lo lắng cho bạn gái phía sau của mình đi, cẩn thận bị dụ dỗ đi mất.” Lại một nam sinh lên tiếng.

“Cút đi, nhìn bộ dạng lớn lên của thầy ấy liền biết là miệng cọp gan thỏ (ý chỉ yết ớt), có thể so sánh với tôi sao?” Trần Thiên Bác khinh thường nói: “Có tin tôi chỉ cần một chân là có thể đá chết thầy ấy.”

“Việc này tôi tin, cậu là chủ lực của đội Taekwondo, đã đến đai đỏ, ngoại trừ thầy Trần ra thì không có mấy người có thể chống đỡ được một cước này của cậu.”

Lâm Dật cũng không quản những xì xào bàn tán của đám học sinh phía dưới, mà chỉ đang chờ Trần Kiến Nghiệp tới để bàn giao lại lớp học.

Cùng lúc đó, Trần Kiến Nghiệp đi tới cùng một nam sinh da ngăm đen.

Nam sinh tên là Vương Hạo Vũ, là tuyển thủ hạt giống số một của câu lạc bộ Taekwondo tại Sư Đại, thực lực mạnh hơn nhiều so với Trần Thiên Bác, đã sắp bước vào đai đen.

“Thầy Trần, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy, không phải vẫn đang rất tốt sao, sao lại đổi giáo viên chứ?” Vương Hạo Vũ hỏi.

“Đối phương có quan hệ thân thích với hiệu trưởng, cho nên đã lấy tiết học của thầy và thầy Tôn, như vậy liền có thể kiếm thêm học phí dạy học.”

“Nói đùa gì vậy chứ? Tiết chuyện nghiệp như Taekwondo mà thầy ta muốn lên là lên sao? Cho dù là thấy tiền sáng mắt thì cũng không nên như vậy.”

“Có khả năng thầy ấy cảm thấy tiết thể dục không quan trọng, chỉ cần tùy tiện lừa gạt một chút là được rồi, cho nên mới to gan như vậy.”

“Thối lắm!” Vương Hạo Vũ mắng: “Rõ ràng là xem thường tiết Taekwondo của chúng ta mà.”

“Em bình tĩnh một chút đi.” Trần Kiến Nghiệp nói: “Thầy hôm nay gọi em qua đây, là muốn nói việc này.”

“Thầy Trần có biện pháp đuổi thầy ta đi sao?”

Trần Kiến Nghiệp gật gật đầu, “Thầy đã nghĩ biện pháp rồi, chờ khi em lên lớp, liền ở trước mặt thầy ấy, thể hiện thực lực của mình, để cho thầy ấy biết khó mà lui là được rồi.”

“Việc này đơn giản, giao cho em là được.”

Ngay lúc hai người nói chuyện, đã đi tới trước cửa hội quán Taekwondo.

Nhìn thấy Lâm Dật, Vương Hạo Vũ khinh thường liếc sang, sau đó về lại bên trong đội ngũ.

Trần Kiến Nghiệp đi đến trước mặt Lâm Dật, ra vẻ khách khí lên tiếng chào hỏi.

“Thầy Lâm.”

“Thầy Trần.”

Sau khi chào hỏi, Trần Kiến Nghiệp hướng về phía những người khác, nói:

“Tin rằng mọi người cũng đều đã nghe nói qua, từ hôm nay trở đi, thầy sẽ không phụ trách khóa Taekwondo của mọi người nữa. Phần còn lại sẽ do thầy Lâm phụ trách, mọi người vỗ tay hoan nghênh.”

Tuy rằng số lượng nữ sinh học Taekwondo không nhiều, nhưng vỗ tay lại vô cùng hăng say, hạ những nam sinh khác xuống.

“Thầy Lâm, kế hoạch cho tiết dạy Taekwondo lúc bắt đầu khai giảng tôi đã chuẩn bị xong, thầy có thể dựa theo kế hoạch dạy học này mà tiến hành.”

Lúc nói chuyện, Trần Kiến Nghiệp đem giáo án đưa cho Lâm Dật.

“Được, cứ tiến hành dựa theo kế hoạch dạy học của thầy đi. Nếu như xáo trộn tiết tấu giữa chừng, thì sẽ ảnh hưởng tới thành quả học tập của học sinh.”

Lâm Dật liếc nhìn giáo án, nói: “Dựa theo kế hoạch dạy học, hôm nay sẽ học bài tập một đối một, nhưng trước đó cần phải vận động làm nóng người, để giảm bớt chấn thương.”

Có giáo án trong tay, Lâm Dật cũng dễ dàng hơn không ít, không cần dùng đầu óc của mình nhiều, dựa theo quá trình lên lớp là được rồi.

Mà giáo án của Trần Kiến Nghiệp lại làm vô cùng cẩn thận, thậm chí chính xác đến tên người, có thể tiết kiệm được không ít chuyện.

Sau mấy phút đồng hồ, vận động làm nóng người đã hoàn thành, Lâm Dật nhìn giáo án một chút, nói:

“Để cho hai vị bạn học Vương Hạo Vũ và Trần Thiên Bác làm mẫu cho mọi người.”

Nghe thấy Lâm Dật nhắc đến tên của Vương Hạo Vũ và Trần Thiên Bác, những người ngồi dưới đất vỗ tay như sấm động.

“Hai người bọn họ chính là hai đại cao thủ của đội Taekwondo, có thể nhìn thấy bọn họ đấu nhau, khẳng định là vô cùng đặc sắc.”

“Tớ vẫn là thích nam sinh như Vương Hạo Vũ hơn, cậu nhìn cơ bắp của cậu ấy xem, đứng ở bên cạnh cậu ấy nhất định sẽ có cảm giác an toàn.”

“Cảm giác an toàn thì làm được cái gì, tìm bạn trai phải tìm người đẹp trai giống như thầy Lâm chứ.”

Vương Hạo Vũ nhíu mày, thấp giọng nói:

“Thầy Lâm, thầy được cắt cử xuống dạy Taekwondo cho chúng em, chắc hẳn trình độ của bản thân cũng không kém đi, hiện tại là đai đen mấy đẳng rồi?”

“Thầy lúc trước chưa từng tiếp xúc qua Taekwondo, cho nên không có đai gì cả.” Lâm Dật nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 244.
Bình Luận (0)
Comment