“Anh đã hiểu ý của em.” Lâm Dật nói:
"Anh không phải là chúa cứu thế. Anh cũng chỉ có thể cố hết sức giúp đỡ. Về điểm này em cứ yên tâm đi, anh sẽ không lẫn lộn đầu đuôi."
Kỷ Khuynh Nhan gật gật đầu, Lâm Dật có thể hiểu được đạo lý này, đương nhiên là rất tốt.
Làm từ thiện đương nhiên là một việc tốt, nhưng cần phải nắm chắc được mức độ, bởi vì đó là vấn đề lớn đã có từ xưa nay.
Nó không thể chỉ do ý chí cá nhân mà thay đổi, đó là vấn đề của toàn xã hội, một mình Lâm Dật không thể làm gì được.
“Em có một kiến nghị.” Hà Viện Viện nói:
"Chúng ta có thể đem quỹ hội này như một tấm danh thiếp của Tập đoàn Lăng Vân. Mỗi khi kế hoạch xóa đói giảm nghèo được đưa ra, nó sẽ được công bố rộng rãi. Nó sẽ mang lại lợi ích to lớn cho việc nâng cao văn hóa doanh nghiệp và hình ảnh xã hội."
“Chuyện này cũng có thể” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Nhưng chị cảm thấy những việc này chờ tới hậu kỳ làm sẽ tốt hơn.”
"Tại sao vậy?"
"Bây giờ vây cánh của Tập đoàn Lăng Vân vẫn còn non yếu, không phải là thời điểm tốt để tiết lộ ra ngoài. Những nhà tư bản thuộc tầng lớp thượng lưu luôn duy trì sự ổn định của vòng tròn này. Một khi có ai đó vươn lên quá vượt trội, việc đầu tiên bọn họ làm là cùng nhau bao vây, trấn áp. Có rất nhiều doanh nghiệp mới nổi chính trong hoàn cảnh như vậy mà âm thầm chết đi, chỉ khi không kiềm chế được nữa mới chọn cách bắt tay làm hòa.”
"Với quy mô của Tập đoàn Lăng Vân, muốn chống lại toàn bộ thị trường tư bản, vẫn còn thiếu chút hậu thuẫn. Vì vậy, hiện tại trong giai đoạn này chúng ta vẫn nên giữ vị trí thấp, chúng ta hãy tiến từng bước một cách vững vàng và ổn định."
Về sự hiểm ác của thị trường tư bản, Kỷ Khuynh Nhan nhìn thấu đáo hơn Lâm Dật và Hà Viện Viện.
Cô cũng không chắc liệu những nhà tư bản khác có gây hại cho Tập đoàn Lăng Vân hay không, nhưng luôn phải đề phòng trước khi những chuyện khác xảy ra.
Lâm Dật trước kia không hiểu, nhưng hiện tại anh cũng đã có cảm nhận sâu sắc.
Long Tâm chính là một ví dụ điển hình, việc mua máy quang khắc đã bị từ chối để hạn chế sự phát triển của Long Tâm. Đây là sức mạnh của tư bản.
"Ông chủ, ý anh thế nào?"
"Học tỷ của em đã lên tiếng, ai dám không nghe theo?"
"Ha ha ha ha, em thật sự không nhìn ra, chị ấy lại là một người vợ quản nghiêm khắc như vậy."
“Em đang nói linh tinh cái gì vậy.” Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói, nhưng trong lòng rất vui, “Ý kiến của chị rất hợp lý, anh ấy không có lý do gì để bác bỏ nó.”
"Được, được, được, em đã hiểu rồi."
Hà Viện Viện cười nói: "Anh Lâm, vấn đề Cisco gần đây rất suôn sẻ. Bên kia không nghi ngờ gì về khoản một trăm triệu anh để học tỷ đầu tư."
"Đây là những gì anh đã dự kiến trước. Mặt khác Cisco không có động tĩnh gì sao?"
"Còn có một chuyện lớn nữa. Bọn họ đã mở rộng nhà máy." Hà Viện Viện vuốt tóc nói:
"Theo một số tin đồn nhỏ truyền ra, nhà máy của Cisco nằm ở ngoại ô thành phố Thượng Hải đã nhập thêm 5 bộ thiết bị, có thể tăng năng lực sản xuất lên ít nhất 30% và đang làm việc thêm giờ để sản xuất các đơn đặt hàng của chúng ta."
"Về thời điểm nhận hàng, hai người đã có thời gian cụ thể chưa."
"Việc này anh Kỳ củng Cisco cũng đã có bàn qua, phải cần từ ba đến bốn tháng."
"Bọn họ đã nâng cấp thêm thiết bị mới còn phải mất nhiều thời gian như vậy?"
“Đây đã là một con số rất thận trọng.” Hà Viện Viện nói: “Mặc dù đơn hàng được dự kiến sẽ hoàn thành trong vòng ba đến bốn tháng, nhưng em nghĩ rằng có thể giao hàng trong vòng bốn tháng là rất tốt rồi.”
"Việc này mà làm rắc rối lên, em thật sự không thể chờ đợi."
Kỷ Khuynh Nhan nhìn rõ các thủ đoạn mà Lâm Dật dùng để đối phó với Cisco, nhưng cô vẫn chưa hình dung được ý định của anh.
"Nhân tiện, người phụ trách cụ thể tại nhà máy Cisco là ai?"
"Giám đốc nhà máy Tào Tương Dư, chính là con trai của Tào Gia Đống chủ tịch của Cisco."
"Ông ta thực sự gửi con trai của ông ta đến sao?"
"Chúng em cũng không biết nhiều về Tào Tương Dư. Chúng em chỉ biết rằng khi anh ta còn đang học trung học đã được gửi đi du học ở Anh và mới chỉ trở về Trung Quốc vào năm ngoái." Hà Viện Viện nói.
Lâm Dật dựa vào lưng ghế, ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn, nói:
"Tào Gia Đống có phải là chỉ có một đứa con trai duy nhất hay không?"
"À việc này, hình như ông ta chỉ có một đứa con trai, nhưng ông ta còn có một đứa con gái tên là Tào Tĩnh Thu cũng đi du học ở Anh và nhỏ hơn Tào Tương Dư ba tuổi."
Lâm Dật ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Hà Viện Viện.
"Anh cảm thấy cho em làm giám đốc tài chính có chút không thích hợp, em nên đi làm thám tử, điều tra thông tin rõ ràng như vậy."
"Làm gì có chuyện đó." Hà Viện Viện giả vờ nói: “Nếu anh muốn biết, ngày nào dì của cô ấy đến, em cũng có thể giúp anh điều tra.”
Kỷ Khuynh Nhan lắc đầu không nói nên lời, đúng là ông chủ như thế nào thì cấp dưới cũng như vậy, hai người này quả là cặp bài trùng.
"Tôi cần biết mấy cái này làm gì, muốn kiểm tra thì cũng nên kiểm tra học tỷ của em đi."
"Học tỷ không cần kiểm tra. Đều là mấy ngày cuối tháng, nếu anh có ý gì thì tranh thủ mấy ngày hôm nay đi."
Kỷ Khuynh Nhan: ??
Mới như vậy đã bán cô đi?
"Hai người có thể nói chuyện bình thường được không? Đây là một cuộc họp!" Kỷ Khuynh Nhan nghiêm nghị nói.
"Học tỷ, chị không cần phải xấu hổ, hai người đã là người lớn hết rồi. Còn xấu hổ cái gì nữa?"
"Như vậy cũng không được."
“Không sao, em chỉ là một kế toán nhỏ, ông chủ chỉ đâu đánh đó.” Hà Viện Viện trêu đùa, sau đó nhìn Lâm Dật:
"Ông chủ, hợp đồng bây giờ đã là chuyện ván đã đóng thuyền. Sau vài tháng, bọn họ sẽ giao hàng. Chúng ta sẽ nhận hàng thật sao?"
"Chúng ta mua nhiều chip như vậy cũng đâu có để làm gì."
"Ai nói anh thật sự muốn mua, không phải chúng ta đang chờ họ làm trài với điều khoản của hợp đồng sao? Em cứ chờ đi."
“Chuyện này em biết.” Hà Viện Viện lo lắng nói:
"Nhưng mấy ngày qua em đã hỏi qua anh Kỳ. Công nghệ chip 1.0 của Cisco đã là cấp độ cao nhất trong lĩnh vực chip của Trung Quốc. Nhiều chuyên gia liên quan đã bày tỏ rằng bọn họ ước tính thận trọng rằng trong vòng ba năm tới, ngành công nghiệp chip của Trung Quốc có thể sẽ thuộc độc quyền của Cisco. Về mặt kỹ thuật, việc đạt được vị trí dẫn đầu trong ngành là điều hoàn toàn có thể, vì vậy điều khoản bồi thường của chúng ta là vô ích."
“Em cũng nghi ngờ về vấn đề này.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Nếu không có sự tự tin như vậy, Cisco sẽ không thể đồng ý điều khoản bồi thường gấp mười lần. Chỉ dựa vào chuyện này để đối phó với Cisco, có vẻ hơi quá đơn độc, những rủi ro vô hình sẽ rất nhiều."
Sau khi nói về những điều này, Kỷ Khuynh Nhan dừng lại, "Và em cũng hơi khó hiểu, anh đối phó với Cisco để làm gì? Bọn họ đang bận tham gia vào nghiên cứu khoa học, và bọn họ không có liên quan gì đến anh."
“Đừng lo lắng, sau này em sẽ nhận ra thôi.” Lâm Dật cười nói.
Cả hai đều không biết Lâm Dật đang suy tính gì trong đầu.
Nhưng dường như anh không lo lắng nhiều, với tính cách của anh thì anh sẽ không tùy tiện làm việc gì có hại cho mình.
“Ông chủ, hiện tại Lăng Vân đã được thành lập, anh có việc gì cụ thể muốn làm không.” Hà Viện Viện hỏi.
“Ở giai đoạn này, trước tiên hãy tập trung vào ngành công nghệ, đặc biệt là các dự án dựa trên dân sinh, đây sẽ là tiêu chí quan trọng của chúng ta.” Lâm Dật nói:
"Tận dụng càng nhiều càng tốt, em và lão Kỳ nên mạnh dạn hơn. Em có thể đầu tư nếu cảm thấy thích hợp. Đừng sợ mất tiền. Ngay cả khi em đầu tư một trăm nhưng chỉ thành công một, chúng ta vẫn có thể lấy được kinh nghiệm, cứ yên tâm mà làm là được."
Hà Viện Viện luôn cẩn thận khi đề cập đến các vấn đề kinh doanh, cô ấy đã ghi nhớ và viết lại những lời của Lâm Dật vào sổ tay của mình, sẵn sàng quay về thực hiện từng lời một.
"Ngoài ra, dữ liệu lớn và trung tâm điện toán đám mây cũng là ưu tiên hàng đầu. Việc triển khai hai dự án này càng sớm càng tốt là tiền đề và nền tảng của Tập đoàn Lăng Vân, không được chậm trễ."
"Em đã biết."
"Đó là tất cả những gì anh muốn nói, vì vậy chúng ta hãy làm những điều này ngay bây giờ."
"Được."
Tiếp theo, liên quan đến các vấn đề chi tiết, ba người thảo luận thêm nửa giờ nữa thì cuộc họp mới xem như kết thúc. Sau đó Hà Viện Viện rời đi không làm phiền hai người.
Sau khi Hà Viện Viện rời đi, Lâm Dật cũng định rời đi, nhưng anh lại phát hiện Kỷ Khuynh Nhan nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng kì lạ.
"Em dùng ánh mắt thế này nhìn anh là có ý gì. Từ giờ đến cuối tháng em không phải sẽ có ý nghĩ gì khác chứ."
------
Dịch: MBMH Translate