Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 280 - Chương 278. Năm Khoản Bảo Hiểm Xã Hội Và Quỹ Nhà Ở Trong Truyền Thuyết

Chương 278. Năm Khoản Bảo Hiểm Xã Hội Và Quỹ Nhà Ở Trong Truyền Thuyết
Chương 278. Năm Khoản Bảo Hiểm Xã Hội Và Quỹ Nhà Ở Trong Truyền Thuyết

“Không có không có không, không có...”

Vương Nhiễm hơi kích động, làm rơi cả nửa miếng giăm bông xuống đất.

“Hù chết thầy rồi, nếu như em thật sự có ý nghĩ này, thì sang năm có lẽ thầy còn phải phát lì xì cho em.” Lâm Dật nói:

“Nhưng em cũng là hoa khôi của Sư Đại, lẽ ra hẳn là không thiếu người theo đuổi em chứ.”

Vương Nhiễm có chút ngượng ngùng, “Bởi vì nhà em nghèo, cho nên mới không ai theo đuổi.”

“Bình thường thôi.” Lâm Dật nói: “Xã hội hiện tại, con gái sẽ cân nhắc con trai có điều kiện, ngược lại thì cũng giống như thế.”

“Nhưng thầy Lâm lại không có chê em.”

“Bởi vì thầy đây đẹp trai nhiều tiền, ghét bỏ em làm gì.”

“Cho nên em mới phải cảm ơn thầy.” Vương Nhiễm nói: “Nhưng thầy Lâm yên tâm, về sau em nhất định sẽ làm việc thật tốt, tuyệt đối sẽ không lười biếng.”

“Có lời này của em là được rồi.”

Sau khi ăn hết bánh, lại uống một hớp nước khoáng, Lâm Dật phủi mông một cái, chuẩn bị rời đi.

“Thầy đi trước đây, em ở đây đi.” Lâm Dật nói: “Thầy sẽ giúp em xin nghỉ tiết trên trường học, ngày mai mẹ em phẫu thuật xong thì báo cho thầy một tiếng.”

“Đã biết, cám ơn thầy Lâm.” Vương Nhiễm cúi người với Lâm Dật.

“Mau đứng lên đi, đều đi hết rồi.” Vẻ mặt Vương Nhiễm có chút lúng túng, liền vội vàng đứng lên.

“Được rồi, trở về đi, mỗi ngày luôn nói cám ơn, thầy nghe đến phiền mất.”

“Vâng.”

Lâm Dật khoát tay, chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị Vương Nhiễm gọi lại từ phía sau.

“Thầy Lâm, em, em muốn hỏi thầy một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Lúc em còn đang làm việc tại Đại Đô Hội, gặp được rất nhiều khách hàng, bọn họ đều thích để các chị gái bên cạnh gọi là baba...”

“Sau đó thì sao?”

“Thầy, nếu như thầy Lâm thích, em cũng có thể gọi thầy như vậy, chỉ cần thầy vui là được.”

Lâm Dật:…

Chẳng lẽ trong lòng mỗi một người phụ nữ, đều có khát vọng bị chinh phục sao?

“Thầy không có con gái nhỏ như vậy.”

Nói xong, Lâm Dật lái xe, nghênh ngang rời đi.

“Em, em đã 20, không nhỏ nha.”

Rất nhanh, Vương Nhiễm kịp phản ứng lại, cái thầy Lâm nói hình như không phải là tuổi tác.

Nhưng B cũng coi như là có thể mà!

...

Rời khỏi bệnh viện, Lâm Dật cũng không có về nhà mà lái xe đến Hoa Thanh Trì.

Làm thẻ đế vương rồi thì phải hưởng thụ, cũng không thể lãng phí được.

Sau khi tắm rửa thoải mái thì có nhân viên kỹ thuật hàng đầu tới xoa bóp chân cho mình, sau đó đắp mặt nạ.

Reng reng reng

Điện thoại di động vang lên, Lâm Dật liếc nhìn, phát hiện là Lục Dĩnh gọi tới.

“Lâm tiên sinh, ngài đã ngủ chưa?” Đầu bên kia điện thoại, Lục Dĩnh dò hỏi.

“Đừng có hỏi ngủ hay chưa, có việc thì cứ nói thẳng là được.”

“Chuyện là như thế này, tôi và anh Tôn đang ở sân bay Washington. Buổi sáng ngày mai có thể về tới Trung Hải, chúng tôi muốn báo cáo với ngài về hành trình trong khoảng thời gian này một chút.”

“Khoảng thời gian này vất vả rồi, hai người các người còn bị chênh lệch múi giờ, những ngày này đã phải chịu khổ rồi.”

“Lâm tiên sinh, ngài cũng đã vất vả, so với ngài, hai người chúng tôi không tính là gì.”

“Tôi thật sự không khổ cực, lúc này đang xoa bóp chân đắp mặt nạ đây.”

Lục Dĩnh:…

“Kỳ thật xoa bóp chân cũng không dễ dàng, là một việc khổ cực.”

Lục Dĩnh chỉ có thể an ủi mình như này.

“Như vậy đi, sau khi xuống máy bay, tôi sẽ phái người đi đón các người, ở nhà nghỉ ngơi một ngày cho thật tốt. Buổi tối tôi sẽ mang các người đến chỗ tốt, thả lỏng một chút, đến lúc đó lại nói chuyện cụ thể.”

“Đã biết thưa Lâm tiên sinh.”

Hạng mục máy quang khắc này Lâm Dật cũng gấp, nhưng ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, cũng không thể quá hà khắc đối với bọn họ được.

Trong khoảng thời gian này, bay khắp thế giới, quả thực rất vất vả.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật lái xe đến trường học.

Hiện tại tiến độ nhiệm vụ đã là (17/20), tính cả một tiết bù hôm qua cộng với một tiết của hôm nay thì tổng cộng có hai tiết.

Sau khi kết thúc, tiến độ nhiệm vụ sẽ là (19/20).

Ngày mai còn có một tiết học khác của mình, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của nghề giáo viên, suy nghĩ một chút thì có chút kích động.

Ngoại trừ việc lên lớp, Lâm Dật còn bồi Tô Cách đánh mấy ván game, thành công mang nàng tới hạng kim cương.

Vào hơn hai giờ chiều cùng ngày, Lâm Dật nhận được wechat của Vương Nhiễm, nói phẫu thuật rất thành công, lại lần nữa biểu đạt cảm tạ.

Trả lời đơn giản một câu, Lâm Dật liền bỏ điện thoại di động vào trong túi.

Mấy ngày này công việc tương đối nhiều, chờ sau khi hết bận, sẽ đi qua nhìn một chút.

Chiều muộn, Lâm Dật lái xe đến đón Lục Dĩnh và Tôn Phú Dư.

Nhìn qua, hai người đều biết chăm chút cách ăn mặc hơn, nhất là Lục Dĩnh, váy dài đến đầu gối, còn mang theo mũ rơm, trước ngực cài một cái kính râm. Không ai có thể nhận ra đây là một vị nữ tiến sĩ ngành kỹ thuật.

Mà Tôn Phú Dư cũng có đột phá mới trong cách ăn mặc, đã đổi một áo sơ mi kẻ sọc.

“Ra ngoài một chuyến, hai người các người đúng là khác đi không ít.”

Tôn Phú Dư cười hắc hắc, “Quần áo của hai chúng tôi đều mua ở cửa hàng miễn thuế tại sân bay, đều là nhãn hiệu lớn.”

“Nhãn hiệu lớn không phải cũng chỉ là áo sơ mi kẻ sọc sao?”

Lâm Dật xem như đã nhìn ra, áo sơ mi kẻ sọc không chỉ phù hợp với nam giới khoa học tự nhiên Trung Quốc, mà còn là thị hiếu của các nam giới khoa học tự nhiên tại các quốc gia khác.

“Lâm sở trưởng, anh cũng không cần nhìn tôi như vậy, xem cách ăn mặc của Tiểu Dĩnh một chút đi, thật sự không tệ đúng không.”

“Quả thực là rất tốt, nhưng không cần thiết, dù sao lát nữa cũng phải cởi.”

Ngạch...

Mặt Lục Dĩnh đỏ lên, Lâm tiên sinh đây là muốn làm gì vậy?

“Lâm sở trưởng, tôi có phải là có chút hơi thừa rồi hay không?” Tôn Phú Dư hỏi dò: “Hiện tại tôi rời đi luôn nha?”

“Đừng đi, anh nên ở bên cạnh xem.”

“Tôi đã kết hôn, có vợ không dùng, nhìn các người làm gì.”

“Kích thích.”

Tôn Phú Dư nuốt ngụm nước miếng, đừng nói các người kích thích, hiện tại tôi nghe thôi cũng đã kích thích rồi.

Một đường lái xe, Lâm Dật dẫn hai người tới Hoa Thanh Trì.

Tôn Phú Dư ngẩng đầu nhìn một chút, “Lâm sở trưởng, nếu như tôi nhớ không lầm thì đây cũng là nơi tắm rửa lớn nhất Trung Hải đúng không?”

“Xem ra anh cái gì cũng biết nhỉ!”

Tôn Phú Dư cười hắc hắc, “Đều là nghe người khác nói, giá cả ở đây lại không rẻ, tôi không trả nổi.”

“Dựa vào!” Lâm Dật mắng một câu, “Chuyện này là sao, tôi mỗi tháng thưởng cho anh 20 ngàn, xem như là ngân sách cho quỹ tắm rửa. Làm sở trưởng của Sở nghiên cứu Long Tâm ngay cả cái dịch vụ chăm sóc sức khỏe cũng không mua nổi, cái này không phải là đánh vào mặt tôi sao.”

Lục Dĩnh:…

Còn có quỹ tắm rửa?!

Đây chính là năm khoản bảo hiểm và quỹ nhà ở trong truyền thuyết sao?

Lâm Dật quay đầu nhìn Lục Dĩnh, “Cô bình thường có chăm sóc sức khỏe không? Nếu như muốn tới đây, tôi cũng có thể tăng lương cho cô.”

“Tôi bình thường chỉ tắm rửa ở nhà, không tới chỗ như thế.”

Mặc dù là con gái ngành khoa học tự nhiên, mỗi ngày đều giao tiếp với nam nhân, nhưng dù sao cũng là con gái, da mặt vẫn là rất mỏng.

“Vậy thì khó rồi, có thời gian sẽ tặng cô một bộ bồn tắm lớn đi. Như vậy mỗi lần cô tắm đều có thể nhớ tới tôi.”

“Lâm sở trưởng, lẽ ra không phải là trong đêm tịch mịch khó nhịn nhớ tới anh, như vậy mới hợp lý sao?” Tôn Phú Dư nhàm chán nói.

“Trước khi làm việc anh không tắm rửa sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 278.
Bình Luận (0)
Comment