“Cũng đúng.”
Tôn Phú Dư giật mình nói, “Mặc dù tôi lớn hơn không ít so với Lâm sở trưởng, nhưng vẫn không am hiểu sinh hoạt bằng ngài ấy.”
Lục Dĩnh:???
Bọn họ đang nói cái gì vậy?
Làm sao nghe cứ là lạ?
“Đừng như vậy, thật ra tôi rất đơn thuần, chỉ là thấy các người quá cực khổ, muốn mang các người đến thả lỏng một chút. Tôi cũng chưa từng tới loại địa phương này, hai người tuyệt đối không nên hiểu lầm.”
“Ái chà chà, Lâm tổng, ngài đã tới.”
Lâm Dật vừa đỗ xe, thì thấy quản lý đại sảnh đi tới, vô cùng nhiệt tình.
“Thủ pháp của số 18 thế nào? Tôi hôm nay lại kêu cô ấy tới cho ngài nhé?”
Mẹ nó tệ!
Sự trong sạch của lão tử đều đã bị cô hủy rồi.
Theo cách nói của người xưa thì miệng của nam nhân đều là gạt người gạt quỷ, lúc trước Lục Dĩnh không hiểu.
Hiện tại cuối cùng cũng đã hiểu.
Anh cũng biết lừa dối a!
“Hôm nay không cần số 18.” Mặt Lâm Dật không đỏ không trắng, nói.
Quản lý đại sảnh liếc mắt nhìn thấy Lục Dĩnh bên cạnh, “Lâm tổng, tôi biết, với thân phận này của ngài đều có bệnh thích sạch sẽ, sẽ chướng mắt những cô gái của chúng ta, không nghĩ tới còn tự mình mang theo một người.”
Lục Dĩnh:???
Tôi chỉ là lộ cái chân, hơn nữa còn là bắp chân, còn có thể bị hiểu lầm?
Chẳng lẽ là do đi tất đen sao?
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, gọi người đi sắp xếp gian phòng đi.”
“Đã biết, Lâm tổng.”
Ba người Lâm Dật được đưa vào, xông hơi một hồi, rồi khoác áo choàng tắm, đi tới gian phòng.
“Lâm sở trưởng, anh thường xuyên đến đây sao?” Tôn Phú Dư hiếu kỳ hỏi.
“Tôi thật không hay đến, nhưng tôi có người bạn tên Tần Hán, lúc nào cũng kéo tôi tới nơi này. Tôi không biết nên từ chối thế nào, không có cách nào khác, cũng chỉ có thể tới thôi.”
“Hắc hắc hắc, tôi hiểu mà.” Tôn Phú Dư cười cười.
“Tôi rốt cuộc hiểu rõ tại sao kinh phí trong sở lại eo hẹp như vậy.” Lục Dĩnh nói.
“Cô không hiểu, cái này gọi kích phát linh cảm. Nếu tôi không tới đây thư giãn ngày đêm thì làm sao có thể trong một đêm viết ra mã nguồn Chip 2.0 được.”
Lâm Dật và Tôn Phú Dư như xe nhẹ quen đường, thư giãn nằm xuống, hưởng thụ sự phục vụ của nhân viên mát xa.
Lục Dĩnh không có thói quen cho người xa lạ đụng vào thân thể, liền từ chối ý tốt của Lâm Dật.
Một mình nằm ở trên giường, cũng là thả lỏng.
“Tới đi, nói một chút chuyện trong khoảng thời gian này đi.” Lâm Dật nói.
“Tiểu Dĩnh, cô nói đi, vừa lúc cô đang nhàn rỗi.”
Lâm Dật khinh bỉ nhìn Tôn Phú Dư, “Cái gì gọi là cô ấy đang nhàn rỗi, người ta cũng không có ấn miệng của anh.”
“Chủ yếu là cô ấy ấn quá sảng khoái, tôi cũng không muốn động.”
“Lão lưu manh.” Lâm Dật mắng.
Lục Dĩnh bĩu môi, trong lòng oán thầm: “Anh về già, hẳn cũng là dạng này đi.”
“Tôi ra ngoài trước một chút, đi lấy ít tài liệu.”
Lục Dĩnh mang dép, lấy túi văn kiện mà mình đem tới ra, sau đó giao cho Lâm Dật.
“Lần này chúng tôi ra ngoài mười ngày, đào được tổng cộng 32 chuyên gia trong lĩnh vực Chip và máy quang khắc, văn kiện bên trong là tư liệu cá nhân của bọn họ. Tôi sẽ gửi bản chi tiết cho ngài sau.”
Lâm Dật cầm lấy tư liệu không nói chuyện, cẩn thận xem.
Nửa giờ sau, Lâm Dật rút năm phần tư liệu ra.
“Đã có chuyện gì xảy ra với năm người này vậy? Tuy rằng lúc trước đều là đại thần kỹ thuật, nhưng đã kinh doanh nhiều năm, đoán chừng trong đầu cũng đã không còn lại bao nhiêu thứ đi.”
“Mà phí cố vấn mà các người đưa ra trung bình là 96. 320 ngàn đô la mỹ một năm, có phải hơi nhiều hay không?”
“Là như vậy, tuy bọn họ xuống biển kinh doanh nhiều năm, nhưng công ty mình muốn kinh doanh thì phải tích góp nhân mạch qua nhiều năm để dành người tới. Bọn họ có thể mang tới cho chúng ta lợi ích cực lớn trong việc chế tạo máy quang khắc.” Lục Dĩnh nói:
“Muốn nghiên cứu chế tạo máy quang khắc thì không thể chỉ dựa vào một mình được. Nói không khoa trương thì máy quang khắc là thiết bị khoa học kỹ thuật cao cấp nhất trên toàn thế giới. Tại phương diện kỹ thuật, cho dù là vũ khí hạt nhân hay là tàu sân bay, thì cũng không thể so sánh với nó.”
“Một thành phẩm máy quang khắc có tổng cộng hơn 5000 linh kiện, mà xưởng sản xuất những linh kiện này đều là người nổi bật trong mỗi một lĩnh vực chia nhỏ ra. Chúng ta muốn lợi dụng, cũng không phải là kỹ thuật của bọn họ mà chính là quan hệ giao thiệp của bọn họ.”
“Tôi đã hiểu ý của cô.” Lâm Dật nói:
Trong nước có rất nhiều nhà máy lớn, đều sẽ thuê các nhà lãnh đạo đã nghỉ hưu có ban ngành liên quan để giao cho chức vị quan trọng.
Nhưng những lãnh đạo cơ quan am hiểu uống trà đàm đạo, sao có thể quản lý tốt một công ty được?
Đáp án đương nhiên là không, trong lòng mỗi ông chủ cũng đã nắm rõ.
Thứ bọn họ muốn chính là mạng lưới quan hệ của những người này.
Chỉ cần có thể bật đèn xanh tại một cửa khẩu thì đã tiết kiệm được bao nhiêu chi phí, hoặc là có thể sáng tạo ra lợi ích, chỉ sợ là con số mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được.
Cho nên cách làm của Lục Dĩnh và Tôn Phú Dư là hoàn toàn hợp tình hợp lý.
“Nói tiếp đi.” Lâm Dật nói.
“Dựa theo tính toán của tôi và anh Tôn, dựa vào 32 vị đại thần kỹ thuật này có thể tạm thời đem hạng mục máy quang khắc khởi động, về phần những người còn lại, đang từ từ tìm tới.”
Lâm Dật vừa nghe vừa gật đầu.
Lục Dĩnh và Tôn Phú Dư đều là người có tâm tư kín đáo, suy tính cũng rất chu đáo. Cô nói là có thể, như vậy thì sẽ không có vấn đề gì lớn.
“Người đều đã tìm tới, khi nào thì có thể khởi động hạng mục máy quang khắc?”
“Mặc dù bây giờ, cũng có thể khởi động hạng mục máy quang khắc, nhưng chúng tôi đề nghị nên đợi thêm một chút, hiện tại còn chưa phải lúc.” Lục Dĩnh xoa tóc, tiếp tục nói:
“Có một nhân vật mấu chốt nhất, tôi và anh Tôn đã đến hỏi tìm anh ta hai ngày, nhưng ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có.”
“Đã dùng tất cả các phương pháp rồi sao?”
Lục Dĩnh gật gật đầu, vẻ mặt có chút uể oải, “Tôi và anh Tôn đã dùng hết tất cả biện pháp có thể nghĩ tới rồi, nhưng đối phương vẫn không cho cơ hội, chúng tôi đã không còn biện pháp nào.”
“Anh ta chắc là một người đàn ông trung niên hèn mọn, không đề cập tới anh ta cũng được.” Lâm Dật nhìn Lục Dĩnh, “Nhưng sao tôi luôn cảm thấy, cô đang lười biếng.”
“Tôi không có!”
Lục Dĩnh nói nghiêm túc: “Anh Tôn luôn nói, chuyện luôn dễ làm hơn giữa nam nhân và nữ nhân, và mỗi lần đều là tôi xung phong đi, tuyệt đối không có lười biếng.”
“Chẳng lẽ là lấy sắc dụ không có tác dụng sao?”
Lục Dĩnh:….
Giày cao gót của tôi đâu!
“Bớt giận đi, bầu không khí quá nặng nề, tôi chỉ đùa một chút thôi.” Lâm Dật cười ha hả mà nói:
“Người kia là ai? Lại trâu bò như vậy? Giá cũng rất lớn nha.”
“Phó tổng của Microsoft, chuyên gia thị giác máy tính cấp thế giới, đồ họa máy tính, chuyên gia máy móc, Trầm Thiên Trác.”
Nói đến đây, Lục Dĩnh dừng một chút, “Tuy rằng anh cũng rất lợi hại, nhưng tôi cảm thấy, anh ta cũng không kém anh là bao.”
“Nếu cô đã so sánh như vậy, tôi đã biết anh ta trâu bò như nào rồi, thế mà lại ngang tài với tôi, đúng là mẹ nó là một thiên tài.”
Lục Dĩnh:…
Mình khiêm tốn một chút không được sao...
Chuyện của mình tự mình biết, tại phương diện khác, mình đã có trí tuệ của Hiền giả thêm vào, đương nhiên là có thể lấy ra trình độ của người bình thường tại các phương diện khác.
Nhưng đứng trước ngành nghề trâu bò này thì khẳng định là không đủ tư cách.
Nhưng mà tại lĩnh vực Chip máy tính, Lâm Dật chưa từng phục qua người nào.
Bởi vì ở phương diện này, bản thân mình có sự trợ giúp của bậc thầy trí nhớ cấp đại sư, trong đầu tràn ngập ký ức về Chip.
Nhưng ngay cả như vậy, Lục Dĩnh còn nói, người này không kém mình là bao, có thể tưởng tượng trình độ anh ta trâu bò như nào.
Mà đối với chuyện này, dù mình có thể giúp một tay, nhưng cũng không nhiều lắm.
Mình nắm kỹ thuật về Chip, nhưng chế tạo máy quang khắc là một lĩnh vực kỹ thuật khác, độ trùng hợp không cao. Cho dù mình có tự cầm đao thì tác dụng cũng không lớn.
Lâm Dật sờ cằm, trong lòng nghĩ nói:
“Xem ra cần phải nghĩ biện pháp bắt người tên Trầm Thiên Trác này về mới được.”
“Lần đầu triển khai cuộc tấn công đối với một nam nhân, cảm giác này, thật mẹ nó đúng là cả người không được tự nhiên a!”
------
Dịch: MBMH Translate