Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 282 - Chương 280. Đối Phó Với Bọn Họ Còn Cần Phải Chuẩn Bị Sao?

Chương 280. Đối Phó Với Bọn Họ Còn Cần Phải Chuẩn Bị Sao?
Chương 280. Đối Phó Với Bọn Họ Còn Cần Phải Chuẩn Bị Sao?

“Các người chắc chắn muốn người này sao?” Lâm Dật hỏi một cách nghiêm túc.

“Chắc chắn!”

Tôn Phú Dư ngồi xuống, nói:

“Tôi cảm thấy người này, là nhân tố quan trọng nhất trong quá trình khai phá máy quang khắc. Nếu như có thể thì nhất định phải bắt anh ta về tay.”

Lâm Dật sờ cằm, “Việc này có chút khó làm, giá trị nhan sắc của tôi cũng không có chỗ phát huy.”

“Ai...”

Lục Dĩnh thở dài, “Lâm tiên sinh, chúng ta đang nói chuyện chính sự, anh nghiêm túc một chút đi!”

“Tôi không mặc quần áo sao, sao lại không đứng đắn rồi?”

Lục Dĩnh:…

“Coi như tôi chưa nói gì cả.”

“Chuyện của Trầm Thiên Trác trước tiên bỏ qua một bên. Tôi sẽ dành thời gian đi Mỹ một chuyến, xem có thể bắt người về tay hay không.” Lâm Dật nói:

“Ngoài chuyện đó ra, còn có chuyện gì không.”

“Hiện tại, Long Tâm có ba hạng mục đang tiến hành, một cái là Chip, một cái là hệ thống sinh thái điện thoại di động hoàn toàn mới, cái còn lại là máy quang khắc.” Lục Dĩnh nói:

“Nhưng nếu không có máy quang khắc, tốc độ nghiên cứu phát triển Chip sẽ vô cùng chậm chạp. Cho nên tôi và anh Tôn đã nghiên cứu một chút, trước tiên sẽ hạ cấp hạng mục Chip, ưu tiên cho hệ thống di động của của sở nghiên cứu, còn về phần máy quang khắc, chúng tôi muốn dùng một phòng thí nghiệm khác.”

“Lại muốn một phòng thí nghiệm khác?”

“Ừm.” Lục Dĩnh gật gật đầu, “Hệ thống điện thoại di động không có gì phải bảo mật, mà lại có rất nhiều công ty đều đang làm, đặt ở Long Tâm là thích hợp nhất. Nhưng máy quang khắc thì lại không giống. Đây là một hạng mục bí mật có thể liệt vào bảo mật công nghiệp cấp quân sự, phải giữ bí mật tuyệt đối. Cho nên chúng tôi muốn xin một phòng thí nghiệm mới, nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ của chúng tôi, còn cụ thể thế nào thì còn cần ngài cân nhắc thế cục, nhìn xem có được hay không.”

“Không thành vấn đề!” Lâm Dật không có bất kỳ do dự nào, nói:

“Hiện tại, các người có thể bắt đầu chuẩn bị thiết bị, trong một tuần, tôi sẽ tìm đất mới cho các người, để tránh chậm trễ thời gian.”

“Cám ơn Lâm tiên sinh.”

“Đừng gọi tôi là Lâm tiên sinh nữa, nghe không được tự nhiên.” Lâm Dật nói: “Gọi ông chủ là được rồi.”

“Ông chủ?”

“Đúng, như vậy nghe có chút kích thích.”

Đầu Lục Dĩnh đều là dấu chấm hỏi, xưng hô thế này rất bình thường mà!

Có cái gì kích thích đâu?

Tôn Phú Dư cười hắc hắc, “Nhìn là biết tuổi trẻ ngây ngô.”

“Còn có chuyện gì muốn báo cáo nữa không?”

“Tạm thời là không có.”

“Nếu như đã không còn chuyện gì, cô có thể về trước, hai chúng tôi ở lại thêm chút nữa.”

Lục Dĩnh:…

Lục Dĩnh cũng không quan tâm lắm đối với mấy cái dịch vụ chăm sóc sức khoẻ này, sau khi báo cáo xong chuyện thì thay quần áo rồi rời đi.

Mà Tôn Phú Dư cũng không có ở lâu, nửa giờ sau, cũng chào hỏi rồi rời khỏi.

Lâm Dật một mực không đi, ngủ ở chỗ này một giấc, tám giờ sáng ngày thứ hai mới lái xe đi làm.

Tiết học của mình là tiết thứ hai buổi sáng, Lâm Dật cũng không vội, chậm rãi vừa lái xe vừa sắp xếp lại chuyện trước mắt lại một lần.

Nhìn thái độ của Lục Dĩnh và Tôn Phú Dư có thể thấy người tên Trầm Thiên Trác này tuyệt đối là một nhân tài, muốn phát triển nghiên cứu máy quang khắc, thiếu đi anh ta có lẽ thật sự là không được.

Chuyến đi Mỹ này của mình, hẳn là không dễ dàng, nhưng nhất định phải đi một chuyến.

Về phần có thể đem người về hay không, Lâm Dật cũng không có niềm tin tuyệt đối, chỉ có thể hết sức nỗ lực.

Nghĩ vậy, Lâm Dật xem qua hệ thống, tiến độ nhiệm vụ đã đến (19/ 20), hôm nay còn có một tiết nữa là hoàn thành nhiệm vụ.

Chờ hoàn thành nhiệm vụ này, rồi đi Mỹ cũng không muộn.

Reng reng reng

Điện thoại di động của Lâm Dật bỗng vang lên, là Hà Viện Viện gọi tới.

“Ông chủ, đã xảy ra chuyện, ngài nhanh tới công ty đi.”

“Được rồi!”

Lấy tính cách của Hà Viện Viện thì nếu như không phải chuyện gấp, chắc chắn sẽ không dùng loại ngữ khí này để nói chuyện.

Lâm Dật cũng không dây dưa, đáp lại đơn giản một câu, liền quay đầu xe, hướng về phía tập đoàn Lăng Vân.

Lái xe đến dưới sảnh công ty, Lâm Dật đến văn phòng của Kỳ Hiển Chiêu thì phát hiện anh ta và Hà Viện Viện đang ngồi đối mặt nhau.

“Lâm tổng, ngài đã tới.”

Lâm Dật gật gật đầu, “Đã xảy ra chuyện gì? Vội vã gọi tôi tới như vậy.”

Hà Viện Viện đem giấy tờ trên bàn làm việc đến trước mặt Lâm Dật.

“Giấy gọi của tòa án.”

“A? Giấy gọi tôi sao?” Lâm Dật cảm thấy ngoài ý muốn, nói:

“Chẳng lẽ là do dáng vẻ tôi quá tuấn tú nên đã khiến cho toàn dân căm phẫn? Cái này thì xong rồi, con mẹ nó không được phán tử hình nha.”

“Giấy trắng mực đen kia kìa, không sai được.” Hà Viện Viện nhìn Lâm Dật: “Ông chủ, ngài gần đây có phạm phải chuyện gì không, hay là trúng chiêu ai đó rồi?”

“Trúng chiêu cái cọng lông, họ gọi chúng ta là vì thích thì gọi thôi.”

“Đừng ngụy biện nữa, mấy ngày trước Hoa Thanh Trì đã đưa hóa đơn cho tôi, nói ngài tại đó tiêu hết 376 ngàn, làm hai thẻ đế vương.”

“376 ngàn 2 thẻ đế vương? Vậy một thẻ là bao nhiêu chứ.” Kỳ Hiển Chiêu nói.

“Anh Kỳ, về cuộc nói chuyện này, anh trước tiên nên tránh qua một chút, có khả năng anh sẽ nghe không hiểu.”

“A.”

“Được rồi, đừng dài dòng nữa.”

Lâm Dật cầm giấy gọi, liếc nhìn nội dung phía trên, “Làm cái cọng lông? Khởi tố quỹ ngân sách của Lăng Vân giở trò bịp bợm?”

“Ừm, họ nói chúng ta không có bất kỳ thông báo công khai nào về kế hoạch viện trợ, làm trái 《 Điều lệ quản lý quỹ ngân sách 》, cho nên khởi tố chúng ta.” Hà Viện Viện nói.

“Tôi vừa mới tra xét một chút, người khởi tố chúng ta là quỹ Thiên Hồng nổi tiếng trong nước, đơn vị hầu tòa là Tòa án Trung Hải thứ hai.” Kỳ Hiển Chiêu nói:

“Quỹ Thiên Hồng này thật không đơn giản, bọn họ trực thuộc tập đoàn Thiên Hàng tại Trung Hải, còn thuộc người của nhà họ Triệu - Trung Hải, là một trong những gia tộc đứng đầu Trung Quốc.”

“Hơn nữa, tòa án Trung Hải thứ hai được xem như là chiến trường chính của bọn họ, chỉ cần là tại tòa thì bọn họ chưa từng thua qua.”

“Không khác Đằng Tấn Nam Sơn tất thắng là bao.” Lâm Dật nói.

“Chính là ý này.” Kỳ Hiển Chiêu nói:

“Mà phiên tòa lại mở vào ngày mai, rõ ràng là không phù hợp lẽ thường, bên trong nhất định có chuyện mờ ám, không muốn cho chúng ta thời gian chuẩn bị.”

Lâm Dật gật gật đầu, điều Kỳ Hiển Chiêu nói, anh đương nhiên biết.

Chỉ là quỹ Thiên Hồng này cùng cái gọi là Triệu gia kia tại sao lại quen thuộc như thế?

Lâm Dật nghĩ một lúc, sau đó chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Mấy ngày trước, mình có đi tham gia bữa tiệc từ thiện, do quỹ Thiên Hồng của nhà họ Triệu tổ chức.

Hơn nữa còn gặp phải cái tên Triệu Chính Dương ngốc kia, muốn theo đuổi Kỷ Khuynh Nhan, sau đó còn bị mình hố 50 ngàn tệ.

Nghĩ đến đây, Lâm Dật chợt hiểu rõ, đoán chừng là cái thằng ngu kia đã tra xét mình, cho nên mới chơi như thế.

Phương thức này rất cao cấp, vậy mà lại không có tìm lưu manh đến báo thù mình.

Quả thật không tệ.

“Thời gian ra tòa là chín giờ sáng ngày mai, đến lúc đó tôi sẽ đi qua một chuyến.” Lâm Dật nói.

“Sau đó thì sao?” Hà Viện Viện hỏi.

“Cái gì mà sau đó?”

“Ngài chuẩn bị hầu tòa, chúng tôi cũng phải chuẩn bị chút gì đó chứ?”

“Chuẩn bị cái cọng lông, một đám gà con, đối phó với bọn họ mà còn cần phải chuẩn bị sao?” Lâm Dật nói:

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chuẩn bị một chút cũng được.”

“Tôi đã nói mà, chuyện lớn như vậy, sao có thể đơn thương độc mã mà đi được.”

Lâm Dật gật gật đầu, “Ngày mai cô mặc váy ngắn và đi tất đen, rồi đi với tôi.”

“A? Đến một nơi trang trọng như vậy mà lại đi tất đen và mặc váy ngắn sao?”

“Cô chính là đi làm cổ động viên, không mặc cái này thì mặc cái gì?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 280.
Bình Luận (0)
Comment