Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 283 - Chương 281. Lâm Dật, Anh Thật Là Tốt Nha

Chương 281. Lâm Dật, Anh Thật Là Tốt Nha
Chương 281. Lâm Dật, Anh Thật Là Tốt Nha

Hà Viện Viện làm một cử chỉ OK.

"Không thành vấn đề, ngày hôm qua em đã mua vài cái mới rồi."

Kỳ Hiển Chiêu: ???

Tổng giám đốc và giám đốc tài chính của công ty như thế này, trong tập đoàn chắc chắn phải chuẩn bị mấy viên thuốc tránh thai!

"Đúng rồi, có chuyện cần thiết bàn giao cho cô." Lâm Dật nói: "Trước đây không phải cô khoe khoang, nói năng lực tình báo của cô rất mạnh sao, giúp tôi điều tra một người."

"Ai?"

"Phó giám đốc Trầm Thiên Trác của Microsoft, tốc độ cành nhanh càng tốt."

"Cái này lợi hại nha, là một con cá lớn à!" Hà Viện Viện thở dài nói: "Điều tra tới trình độ nào?"

"Chính xác là vợ anh ta khi nào đến kỳ kinh nguyệt."

"Được." Hà Viện Viện vỗ bộ ngực, "Tất cả cứ giao cho tôi."

Kỳ Hiển Chiêu:

Đây không phải là vấn đề sớm muộn chuẩn bị thuốc nữa, mà là phải lập tức mua thuốc tránh thai khẩn cấp!

"Được rồi, các người trước tiên xử lý những chuyện ở công ty trước đi." Lâm Dật nói: "Tôi xuống dưới đi một vòng."

"Lâm tổng, anh là đi thị sát à? "

"Không thể nói là thị sát được, tôi cũng không phải là nhân vật lớn gì, chính là tùy tiện nhìn chút."

Quỹ tài chính đã đi vào quỹ đạo, mình dù gì cũng là ông chủ, dù sao cũng phải đi quan sát một chút.

"Tôi cùng ngài đi."

"Không cần, các người đều đi theo tôi, thì làm thế nào mà cải trang vi hành được."

"Ông chủ, anh là muốn làm ra vẻ à."

"A a ..." Lâm Dật cười lạnh một tiếng, chắp tay rời đi, "Tiền lương tháng sau không còn."

"Hả?" Hà Viện Viện sửng sốt một chút, "Người ta đều là khấu trừ tiền thưởng, sao đến lượt anh ta lại là trừ hết tiền lương chứ"

Kỳ Hiển Chiêu vỗ vai an ủi Hà Viện Viện:

"Bởi vì chúng ta chỉ có tiền lương, không có tiền thưởng."

"Chết tiệt!"

Hà Viện Viện cầm điện thoại lên, "Tôi phải nói cho học tỷ biết, anh ấy đúng là chủ nghĩa tư bản độc ác mà!"

Ở trong công ty đi một vòng, Lâm Dật trở lại xe.

Mắt nhìn thời gian, phát hiện đã hơn mười giờ, vội vàng gọi điện thoại cho Tô Cách.

"Tiết thứ hai Taekwondo là lớp của tôi, cô giúp tôi đổi được không? "

"Sao anh không thông báo trước cho tôi." Tô Cách nói: "Tôi để thầy Trần lên lớp rồi, làm sao vậy, anh có việc à?"

"Được rồi, không có chuyện gì." Lâm Dật nói:

"Tôi ngày mai buổi sáng có chút việc, đem lớp bóng rổ buổi sáng chuyển qua ca chiều đi."

"Anh có cho tôi gì không?" Trong điện thoại, Tô Cách cười híp mắt nói.

"Cho cô một thùng Nước Uống Cho Quý Bà, ở tuổi của cô uống cái này là thích hợp nhất."

"Cút!"

"Có muốn làm vương phi hay không? "

"Tôi sai rồi."

"Ngoan."

Cúp điện thoại, tâm tình Lâm Dật trở nên phiền muộn.

Lớp học đã có người nhận, hôm nay muốn hoàn thành nhiệm vụ, là không có khả năng rồi.

Vì sao mỗi lần làm nhiệm vụ chung cực, đều xảy ra một chút chuyện không đâu vậy chứ.

Lại phải kéo dài thêm một ngày.

Sau khi cúp điện thoại của Tô Cách, Lâm Dật cũng không nhàn rỗi.

Cầm điện thoại di động lên, lại gọi cho Kỷ Khuynh Nhan.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, vui lòng gọi lại sau ..."

"Vẫn rất bận bịu." Lâm Dật lẩm bẩm một câu, cũng không để ý, đợi một phút sau, lại gọi tới cho Kỷ Khuynh Nhan.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, vui lòng gọi lại sau..."

"Hả? Vẫn bận."

Trong mơ hồ, Lâm Dật linh cảm được có chuyện không ổn.

Mọi việc thật kỳ lạ!

Lâm Dật ném điện thoại qua một bên, không gọi lại cho Kỷ Khuynh Nhan nữa.

Nếu đúng như những gì mình dự đoán, cô ấy nhất định sẽ gọi lại cho mình.

Nghĩ tới đây, Lâm Dật liền lái xe về phía bệnh viện.

Không cần phải lên lớp nữa, nhàn rỗi không có chuyện gì làm, vậy thì đi xem mẹ của Vương Nhiễm như thế nào rồi.

Leng keng leng keng ——

Xe vừa mới lái đi khoảng mấy phút, Kỷ Khuynh Nhan đã gọi điện thoại lại.

"Em bận rộn gì sao, anh tìm em có việc đây này."

Không đợi Kỷ Khuynh Nhan mở miệng, Lâm Dật đã nói.

"Tìm em có chuyện gì?"

Giọng điệu của Kỷ Khuynh Nhan có chút nghiêm túc, không vui vẻ như bình thường.

"Trước đây không phải em nói sức khỏe của em không tốt sao? Anh hỏi thăm được một người bạn, nói có một bác sĩ trung y thủ pháp đặc biệt tốt. Anh liền nghĩ dẫn em đi xoa bóp thử, có thể giảm bớt thân thể đau nhức, em ngồi một chỗ lâu như vậy, eo dễ bị đau nhức, dễ bị căng cơ thắt lưng, nếu không cẩn thận không khéo còn bị thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng nữa."

"Anh quan tâm em như vậy, lúc đó em chỉ là thuận miệng mà nói ra thôi."

Nghe ra, tâm trạng của Kỷ Khuynh Nhan đã tốt hơn một chút.

"Em thuận miệng nhắc tới, nhưng với anh đó là việc quan trọng."

"Hì hì, coi như anh có lòng." Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ nói:

"Nhưng mà quên cái chuyện massage y học Trung Quốc đi, em xem trên internet nói là có nhiều nơi này là những tên lừa đảo. Em cũng không muốn để người xa lạ chạm vào người của mình."

"Anh cũng đoán được là em sẽ nói như vậy, vì vậy cũng chuẩn bị cái khác cho em rồi."

"Anh còn chuẩn bị cái gì nữa?"

"Vị bác sĩ trung y kia còn có một cô con gái, đã được ông ta chân truyền nghề lại, cũng đã ký hợp đồng nghiệp vụ vật lý trị liệu ở Hoa Thanh Trì rồi." Lâm Dật nói:

"Tay nghề của đại tỷ đó cũng tốt, anh đã mua cho em một thẻ Đế Vương, em dành chút thời gian đi kiểm tra đi, tuy rằng kiếm tiền rất quan trọng, nhưng em cũng phải chú ý sức khỏe của thân thể mình."

Nghe được Lâm Dật làm thẻ cho mình rồi, trong lòng Kỷ Khuynh Nhan rất cảm động, thầm oán trách Hà Viện Viện một trận.

Cư nhiên lại nói xấu sau lưng Lâm Dật, hơi quá đáng!

Rõ ràng chính là làm thẻ cho mình!

Đến trong miệng của cô ấy đều biến thành gì rồi!

"Em không đi massage ở bên ngoài đâu, vừa nãy em cũng đã nói với anh rồi, em không thích người lạ sờ tới sờ lui trên người mình."

"Haizz, vậy thì không dễ xử lí rồi." Lâm Dật thở dài một hơi.

Đồng thời trong lòng vô cùng hối hận, sớm biết vậy đã gọi video, như vậy cô ấy có thể nhìn thấy bộ dạng đau khổ của mình rồi.

"Em biết anh đau lòng cho em, nhưng vẫn còn có một biện pháp khác nha." Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ nói:

"Trước anh không phải đều xoa bóp cho em sao, anh có biết xoa bóp không? Anh tới xoa bóp cho em không được sao? Vừa vặn mấy ngày nay em có chút không thoải mái."

Lâm Dật: ???

Mẹ nó, vậy mà còn thu hoạch ngoài ý muốn nữa chứ.

"Cái này không tốt lắm đâu." Lâm Dật giả vờ khổ sở nói: "Không phải vừa rồi em nói không thích để người lạ sờ tới sờ lui trên người mình sao."

"Ha ha..." Kỷ Khuynh Nhan ở đầu bên kia điện thoại mỉm cười, "Bổn tiểu thư cho anh một đặc quyền, anh ở chỗ này của em, không tính là người xa lạ."

"Khụ khụ khặc, cực kỳ vinh hạnh."

"Được rồi, em còn bận làm việc, em không thèm nghe anh nói nữa."

"Đừng cúp máy." Lâm Dật vội nói.

"Làm sao vậy, còn có chuyện gì khác sao?" Kỷ Khuynh Nhan hỏi:

"Chuyện xoa bóp hôm nay không được, buổi tối ba mẹ em tới đây, em phải đi cùng với bọn họ."

"Anh không phải nói cái này." Lâm Dật nghiêm túc nói:

"Anh cảm thấy cường độ công việc gần đây của em quá lớn, muốn cho em thả lỏng một chút."

"Thả lỏng?" Kỷ Khuynh Nhan sửng sốt một chút, "Không phải đã nói rồi sao, anh đến xoa bóp cho em, đây chính là phương thức thả lỏng tốt nhất."

"Này tính là gì chứ, anh suy nghĩ một chút, gần đây anh không có việc gì bận, muốn dẫn em đi Mỹ chơi một chút, anh nghe nói bên đó có Disney quy mô lớn nhất toàn thế giới, vẫn luôn muốn dẫn em đi, nhưng không biết mở miệng như thế nào."

"Thật ư? Thật ra em cũng rất muốn đi."

Từ giọng điệu nói chuyện, có thể nhận thấy được sự hưng phấn của Kỷ Khuynh Nhan, đã đến mức độ tối đa.

Sức hút của Disney, vẫn là rất lớn.

"Đương nhiên là thật rồi, anh lừa em làm gì."

"Công việc của em có thể sắp xếp được, nhưng anh không phải là giáo viên trong trường sao? Anh có thể dễ dàng rời đi sao?" Kỷ Khuynh Nhan lo âu buồn phiền hỏi:

"Nếu không chúng ta đừng đi nước Mỹ nữa, Trung Hải cũng có Disney, anh dẫn em đi tới đó chơi cũng được."

"Ách ..."

Đi Disney Trung Hải, anh liền không làm được chuyện chính!

"Chúng ta ở Trung Hải mỗi ngày, đi Disneyland Trung Hải cũng không thể coi như là thả lỏng được." Lâm Dật nói:

"Dù sao cũng là lần đầu tiên anh đưa em ra ngoài đi chơi, phải đi ra nước ngoài chứ. Về phần trường học bên kia, em không cần lo lắng, anh đều có thể sắp xếp được."

"Thật sự sao? Sẽ không làm lỡ thời gian của anh ư?"

"Đương nhiên là không, thời gian của anh làm tùy ý, dựa theo lịch trình của em để sắp xếp là được."

"Vậy em sẽ sớm sắp xếp công việc lại và đặt vé máy bay!"

"Ừm, toàn bộ đều nghe em sắp xếp."

"Hắc hắc, anh thật tốt nha, cho anh cái khen thưởng." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Moa moa ~~~ "

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 281.
Bình Luận (0)
Comment