“Viện Viện chính là điển hình cho một người hám tiền, nếu như anh dám trừ tiền lương của em ấy, cẩn thận em ấy sẽ cầm đao, đi tìm anh liều mạng.” Kỷ Khuynh Nhan trêu ghẹo.
“Không có việc gì, đến lúc đó anh sẽ cho cô ấy một cái bánh lớn. Với IQ của cô ấy thì nhất định sẽ bị mắc lừa.”
“Hai người các người sao cứ tổn thương lẫn nhau như vậy.” Kỷ Khuynh Nhan cười nói:
“Thật ra, việc này cũng có trách nhiệm của em. Nếu như em không đi lên lầu hai nói chuyện, thì Triệu Chính Dương cũng sẽ không nhìn thấy, anh cũng sẽ không bị cuốn vào chuyện kiện cáo này.”
“Vậy em có phải nên bày tỏ chút gì đó hay không, không nên ngồi không như vậy.”
“Xem biểu hiện của anh, nói không chừng ngày nào đó tâm tình tốt, em sẽ mặc đồ tắm cho anh xem.”
“Chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay cũng không xung đột gì cả, vừa vặn là ngày tốt cảnh đẹp, chúng ta cũng đừng cô phụ ánh trăng đêm nay.”
“Hôm nay không được, anh mát xa cho em rất thư thái, em một chút cũng không muốn động đậy.” Kỷ Khuynh Nhan lười biếng nói.
“Ăn xong hết nằm sấp rồi lại không muốn động đậy, nếu như em mà không béo thì đúng là không theo lẽ thường nha.”
“Béo em cũng ăn, hừ.” Kỷ Khuynh Nhan nói:
“Đúng rồi, em đã đặt trước vé máy bay cho buổi tối ngày mai, buổi tối ngủ một giấc, mở mắt là đã đến Mỹ. Nhưng bởi vì chênh lệch múi giờ cho nên lúc xuống máy bay, thì vẫn là trời tối.”
“Được rồi, em xem đó mà làm, anh nghe theo sắp xếp của em.”
“Vậy là được rồi nha, phải làm một bé ngoan nghe lời.”
Ong ong ong
Điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là cuộc gọi video của Hà Viện Viện.
Bối cảnh trong video, là tập đoàn Lăng Vân, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy Kỳ Hiển Chiêu đang đi phía sau cô ấy.
“Đêm hôm khuya khoắt, hai người các người không trở về nhà, còn ở công ty làm gì, sẽ không phải là làm chút việc gì đó không thể để lộ ra ngoài chứ.”
“Đừng nói như vậy, da mặt tôi dày, nhưng anh Kỳ sẽ không chịu được.”
“Được rồi, đại lão gia sợ trái trứng, nói cho anh ta rằng sau này đi ra ngoài, đừng nói là người của tập đoàn Lăng Vân, tôi gánh không nổi người kia.”
“Anh còn không biết xấu hổ mà nói người khác, trong thời gian dài như vậy, còn không bắt được học tỷ của tôi, thật mất mặt.”
“Cô cũng không phải cùng một dạng sao? Nếu như cô trâu bò, vậy đẩy ngã lão Kỳ thử coi.”
“Anh khác tôi, Hà Viện Viện tôi cũng không sợ anh, nếu như anh đẩy được học tỷ của tôi, thì tôi sẽ đẩy ngã anh Kỳ ở trong văn phòng!”
“Đây chính là do cô nói đó.”
Lâm Dật đưa di động nhắm vào Kỷ Khuynh Nhan, “Học tỷ của cô đang nằm đây, hiện tại xin hãy bắt đầu màn biểu diễn của cô.”
“Lâm Dật, tên chết tiệt, đừng chụp em.”
Kỷ Khuynh Nhan vội vàng nhảy sang một bên, tránh né camera của Lâm Dật.
“Chúng tôi vừa xong một đợt, giờ tới lượt cô.”
“Các người vậy mà...”
Ở đầu dây bên kia, Hà Viện Viện đang trợn mắt há hốc mồm.
Tuy rằng cô luôn nói Lâm Dật nhanh bắt Kỷ Khuynh Nhan về tay một chút, nhưng cô cũng biết, lấy tính cách bảo thủ của chị ấy thì trong thời gian ngắn căn bản không thể có khả năng bị hạ gục.
Cho đến khi trông thấy hình ảnh trong video, Hà Viện Viện mới phát hiện, mình vẫn còn là một thiếu nữ đơn thuần.
Mà học tỷ còn mặc đồ ngủ, điểm quan trọng nhất chính là đang Cửu Châu Các.
Đây như một cái búa giáng vào hiện thực vậy!
“Nhanh nhanh nhanh, tôi đã chuẩn bị xong bắp rang rồi, chỉ chờ các người bắt đầu thôi, là bát phụ tọa Liên hay là hổ nữu thôi xa, nhanh cho tôi mở mang thêm kiến thức nào.”
“Học tỷ ~~~”
Hà Viện Viện đã khóc không ra nước mắt, chỉ có thể tìm kiếm trợ giúp bên ngoài.
“Được rồi, đừng nháo nữa.” Kỷ Khuynh Nhan đoạt lấy điện thoại của Lâm Dật, nói: “Tìm anh ấy có việc gì không?”
“Việc của em bây giờ chỉ là việc nhỏ.” Hà Viện Viện gấp gáp hỏi: “Học tỷ, chị sao lại đến nhà Lâm tổng vậy?”
“Chị đến đây ăn cơm, buổi tối anh ấy không cho chị đi.” Kỷ Khuynh Nhan đem trách nhiệm đẩy đi không còn một mảnh.
“Vậy đồ ngủ kia là đã xảy ra chuyện gì? Nhà anh ấy sao lại có sẵn đồ ngủ của phụ nữ?”
“Đây cũng là anh ấy mua cho chị, anh ấy cũng năn nỉ đến mấy lần rồi, vừa lúc chị cũng lười động đậy cho nên cố mà ở lại đây một đêm vậy.”
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan trợn mắt nói dối, Lâm Dật cũng không có vạch trần cô.
Cho cô ấy chút mặt mũi đi.
“Học tỷ, tuy rằng Lâm tổng không phải người như vậy, nhưng em cảm thấy theo như lời nói của anh ấy thì chuyện không phải là như vậy”
“Ừm? Ý em là gì? Chẳng lẽ em cảm thấy, là chị chủ động tới?”
“Cũng có khả năng này.”
“Vậy em phát trực tiếp cho Lâm Dật coi đi.”
Kỷ Khuynh Nhan thở phì phò ném di động qua, sau đó đi ra ngoài đắp mặt nạ.
Người gì vậy chứ, đã có lòng tốt giúp cô trừng trị Lâm Dật, thế mà lại còn nghi ngờ mình.
Tôi là người tùy tiện như vậy sao!
Rõ ràng cũng là do anh ấy kéo mình tới!
Lâm Dật tiếp lấy điện thoại di động, nghiêm túc lại, nói:
“Muộn như vậy còn gọi tới, khẳng định là có chuyện đúng không.”
“Ban ngày anh không phải muốn tôi điều tra một chiếc Land Rover màu đen sao, đã tra được.” Hà Viện Viện nói: “Anh biết không xe này là của Tào Tương Dư!”
“Tào Tương Dư?”
Lâm Dật sửng sốt một chút, một lúc sau mới phản ứng lại được. Người tên Tào Tương Dư này không phải là con trai của ông chủ Cisco, Tào Gia Đống sao.
Vậy mà mình lại gặp anh ta tại xưởng nhà mình, quả thực là ngoài ý muốn.
“Không sai, chính là hắn.” Hà Viện Viện hỏi:
“Anh có phải là đã nghe được tin tức gì đó hay không. Đây cũng quá đúng lúc đi, anh để tôi đi điều tra người vậy mà tra được trên đầu Tào Tương Dư.”
“Không có việc gì, chỉ là tùy tiện điều tra một chút thôi mà thôi.” Lâm Dật tuỳ tiện trả lời: “Nếu như không có chuyện gì khác thì tôi cúp trước đây.”
“Gấp gáp như vậy làm gì, trò chuyện thêm một chút đi.”
"Học tỷ của cô đang còn ở đây này, cô còn muốn lôi kéo tôi đi nói chuyện phiếm? Cô gái, cô đã thu hẹp đường đi của tôi rồi!
“À, tôi đã hiểu, anh cúp máy đi, không tán gẫu nữa.”
Vừa cúp điện thoại thì thấy Kỷ Khuynh Nhan đắp mặt nạ đi đến.
Trên tay cô còn cầm một cái mới, chuyện vừa rồi hình như không ảnh hưởng chút nào tới cô cả.
“Đến đây, em đắp cho anh một cái, cái mặt nạ này rất tốt.”
“Anh dùng làm gì.”
“Không được, nhất định phải đắp.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Anh có còn muốn xem em mặc đồ tắm nữa không.”
“Gương mặt này của anh phơi gió phơi nắng, đã không còn bộ dáng đẹp trai năm đó, cho nên cần gấp một miếng mặt nạ để bù đắp nước.”
Kỷ Khuynh Nhan vô cùng vui mừng, “Anh chính là muốn giở trò lưu manh.”
Kỷ Khuynh Nhan đem mặt nạ xé ra, thuần thục đắp lên mặt cho Lâm Dật.
“Anh có biện pháp có thể tránh cho việc sau này anh lại giở trò lưu manh.”
“Biện pháp gì vậy?”
“Hiện tại để cho anh đùa giỡn đủ, chờ đến lúc anh không hứng thú nữa thì sẽ không còn như vậy.”
“Anh nghĩ thì hay lắm.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Đúng rồi, Viện Viện gọi có chuyện gì vậy.”
“Hôm nay anh đã gặp phải một người, là con trai của ông chủ Cisco - Tào Tương Dư, cũng là người phụ trách nghiệp vụ công xưởng Cisco.”
“Để cho con mình quản lý công xưởng sao?” Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy ngoài ý muốn.
“Thế nào? Điều này rất bình thường đi, đều là người nhà mình cả.”
Kỷ Khuynh Nhan chần chờ mấy giây rồi nói, “Ông chủ Cisco có mấy đứa con?”
“Hai đứa, một trai một gái, nữ tên là Tào Tĩnh Thu, có vẻ như nhỏ hơn Tào Tương Dư ba tuổi.”
“Như vậy thì rõ rồi.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Tuy rằng không hoàn toàn đúng, nhưng khả năng này, là đang biểu đạt một thái độ.”
Lâm Dật khẽ nhíu mày, “Ý của em là, Tào Gia Đống đang dùng phương pháp này để nhắc nhở rằng Tào Tương Dư đã thất sủng rồi sao?”
------
Dịch: MBMH Translate