Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 296 - Chương 294. Hiện Trường Lật Xe Cỡ Lớn

Chương 294. Hiện Trường Lật Xe Cỡ Lớn
Chương 294. Hiện Trường Lật Xe Cỡ Lớn

“Dù sao cũng là con trai của mình, không thể dùng từ nhắc nhở này.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Có khả năng chỉ là cho thấy một loại thái độ, còn về phần ý nghĩ trong đó thì cũng chỉ có người trong cuộc mới hiểu.”

Kỷ Khuynh Nhan vân vê tóc, lại tiếp tục nói:

“Nhưng nếu anh có thể tra được, chức vị của Tào Tĩnh Thu tại Cisco thì có thể dễ dàng phán đoán chuyện này hơn.”

Lâm Dật gật đầu, từ chối cho ý kiến, điều mà Kỷ Khuynh Nhan nói không phải là không có lý.

Xét thấy trạng thái hôm nay của Tào Tương Dư thì hình như còn thiếu chút thành thục ổn trọng.

“Hiện tại Cisco không phải là kẻ địch của anh sao, anh gặp anh ta ở đâu vậy?”

“Tại cổng của điện tử Khoa Sáng, anh ta mang theo thư ký qua.”

“Anh muốn thu mua Khoa Sáng à?” Kỷ Khuynh Nhan hỏi: “Mấy ngày trước em có xem tin tức tài chính và kinh tế, hình như nói Khoa Sáng tuyên bố phá sản, liệu Cisco có thể tiếp quản cái này hay không?”

Lâm Dật có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Kỷ Khuynh Nhan còn chú ý tới chuyện bên lĩnh vực khoa học kỹ thuật.

Thật ra cũng không hẳn là vậy, nếu như không phải là vì Lâm Dật thì Kỷ Khuynh Nhan cũng sẽ không chú ý nhiều như vậy.

“Em suy nghĩ nhiều rồi, bọn họ sẽ không thu mua đâu.” Lâm Dật nói.

“Sao anh chắc chắn như vậy? Căn cứ vào gì chứ?”

“Bởi vì Khoa Sáng đã bị anh mua.”

Kỷ Khuynh Nhan:???

“Anh đã mua Khoa Sáng rồi sao?!” Đôi mắt đẹp của Kỷ Khuynh Nhan trừng lớn, vẻ mặt không thể tin nổi.

“Hôm nay vừa mới mua, chỉ là một công ty phá sản mà thôi, có cần ngạc nhiên như vậy không.”

“Chủ yếu là không thấy Viện Viện nói đến chuyện này, vậy mà anh đã im hơi lặng tiếng mà thu mua rồi?”

Hà Viện Viện là CFO của Lăng Vân, là một Giám đốc Tài Vụ, bất kỳ khoản phương án thu mua nào cũng phải qua tay cô ấy, nếu không thì sẽ không có người trả tiền.

“Ngoài tập đoàn Lăng Vân, anh không phải còn có những sản nghiệp khác sao. Lúc đó vô tình nghe được tin Khoa Sáng phá sản, do đó thuận tiện thu mua luôn.”

Điện tử Khoa Sáng là khen thưởng của hệ thống, mà việc này lại không có cách nào nói rõ, chỉ có thể tùy tiện nghĩ một cái lý do để lấp liếm cho qua chuyện.

“Anh cũng quá biết đùa đi.” Kỷ Khuynh Nhan cười nói, “Sao em lại cảm thấy anh thu mua một công ty nhìn giống như là đang mua rau cải trắng ngoài chợ vậy.”

“Em nói sai rồi, so với mua một rau cải trắng thì còn nhẹ nhàng hơn nhiều.”

“Anh cứ khoác lác đi.”

Nhìn thấy sự nghiệp của Lâm Dật có thành tựu, Kỷ Khuynh Nhan cũng cao hứng theo, cũng không xoắn xuýt về vấn đề này nữa. Cô hỏi tiếp chuyện khác.

“Anh gặp phải Tào Tương Dư tại cửa công xưởng đúng không, em cho rằng mục đích của anh ta hẳn là cũng không đơn thuần.”

Vấn đề này Lâm Dật cũng đã nghĩ qua, nhưng còn chưa thể khẳng định.

“Ý của em là nói, anh ta đến Khoa Sáng để tìm kiếm EMO(*) sao?”

(*)nhà sản xuất phụ tùng gốc là một công ty sản xuất các bộ phận và thiết bị có thể được bán bởi nhà sản xuất khác. Ví dụ, Foxconn, một công ty sản xuất hợp đồng điện tử của Đài Loan, chuyên sản xuất nhiều bộ phận và thiết bị cho các công ty như Apple Inc., Dell, Google, Huawei, Nintendo, Xiaomi,... là công ty OEM lớn nhất thế giới, cả về quy mô và doanh thu.

Kỷ Khuynh Nhan gật gật đầu, “Chuyện liên quan tới Cisco, Viện Viện đã nói qua với em không ít. Hiện tại, vấn đề lớn nhất của bọn họ chính là sản lượng không đủ. Bởi vì không chỉ có tập đoàn Lăng Vân bên này, mà một số công ty có thực lực mạnh khác cũng vô cùng xem trọng sản phẩm của Cisco. Vì để nhanh chóng đứng vững gót chân, tất nhiên là trong khoảng thời gian ngắn phải tìm kiếm EMO.”

“Ngoại trừ chuyện đó ra, em còn nghe Viện Viện nói, Cisco vô cùng coi trọng Chip 1.0. Thậm chí bọn họ còn hô khẩu hiệu trong nội bộ rằng muốn trong vòng năm năm, trở thành công ty sản xuất lớn thứ ba sau Hồng Hải và Đài Điện. Cho nên điều cấp thiết nhất của bọn họ hiện tại chính là muốn đứng vững gót chân, cho nên em cảm thấy, có lẽ thật sự có thể đang tìm kiếm sự hợp tác.”

Lâm Dật ngồi khoanh chân trên giường, một tay xoa đầu, mày nhăn lại.

“Theo như em nói thì có hai loại khả năng khiến Tào Tương Dư đến Khoa Sáng.” Lâm Dật nói:

“Chuyện này có thể là ý của cha anh ta, anh ta chỉ chấp hành theo thường lệ thôi. Với lại cũng có thể là vì để củng cố địa vị của mình tại công ty, nên mới chủ động tìm kiếm hợp tác.”

“Hắc hắc, thật thông minh.”

Kỷ Khuynh Nhan nhéo mặt Lâm Dật, đi đến phía sau của anh, bóp vai.

“Em cảm thấy, nếu như là loại khả năng thứ hai thì càng có lợi hơn đối với anh, như vậy lúc đàm phán, lợi thế lại càng lớn, dễ dàng cò kè mặc cả.”

“Đúng là đạo lý này.” Lâm Dật nói.

Nhưng trong lòng của anh, cũng có chút lo lắng tiềm ẩn.

Ngoại trừ Tào Tương Dư thì Tào Tĩnh Thu không lộ diện kia, dường như cũng là một tai họa tiềm ẩn.

Nếu có cơ hội, thật sự phải điều tra người này một chút.

Reng reng reng

Ngay lúc Lâm Dật đang suy nghĩ những chuyện này, điện thoại di động bên cạnh vang lên.

Người gọi điện tới, là Vương Thiên Long.

“Xảy ra chuyện gì sao?”

“Lâm tổng, vừa rồi có người tên là Tào Tương Dư gọi điện thoại tới, nhưng tôi không có nhận, để vợ tôi nhận.”

Lúc trước trong lúc nói chuyện, Lâm Dật đã nói trước cho Vương Thiên Long rằng thời gian gần đây, có thể sẽ có người lạ gọi điện thoại cho anh ta. Đồng thời cũng căn dặn rằng nếu nhìn thấy số lạ thì không cần tự mình nhận, để cho người khác nhận rồi hỏi rõ tình huống, sau đó mới quyết định bước tiếp theo nên làm thế nào.

Vương Thiên Long cũng rất nghe lời, để cho vợ của mình gánh vác nhiệm vụ gian khổ này.

“Đối phương nói như thế nào?”

“Anh ta nói mình là quản đốc điện tử Cisco, muốn hẹn tôi nói chuyện, hình như có ý muốn hợp tác, còn lại cũng không có nhiều lời.”

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan liếc nhau một cái.

Cảm giác mọi chuyện phát triển hoàn toàn giống như trong tưởng tượng của mình.

Tào Tương Dư gọi điện tới ở thời điểm này, tất nhiên là tới tìm OEM.

Suy nghĩ vài giây, Lâm Dật nói:

“Anh nói lại với anh ta rằng bản thân mình không có thời gian, sau đó đem phương thức liên lạc của tôi cho anh ta, nhưng không được bại lộ thân phận của tôi.”

“Vậy thì dù sao cũng phải có một thân phận chứ, nếu không việc này rất khó làm nha.”

“Việc này còn không đơn giản sao, anh cứ nói tôi là em vợ anh, công xưởng giao cho tôi xử lý.”

“Việc này thật ra thì không thành vấn đề, nhưng em vợ tôi hai năm trước xảy ra tai nạn xe cộ, bị một chiếc xe tải lớn đâm phải, lúc phát hiện đã máu thịt be bét, chết rất thảm...”

Lâm Dật:…

Kỷ Khuynh Nhan bên cạnh cười ngặt nghẽo, hoàn toàn không nghĩ tới, sẽ phát sinh cuộc đối thoại này.

“Vậy thì đúng thật là rất thảm, có muốn tôi tìm giúp anh một xe tải để anh cũng có thể thể nghiệm một chút hay không?”

“Đừng đừng, Lâm tổng, chúng ta từ từ nói chuyện. Nếu như tôi hy sinh oanh liệt thì ai sẽ giúp ngài quản lý khách sạn đây.”

“Có tiền còn sợ tìm không được người làm việc sao?”

“Lâm tổng, cũng không thể nói như vậy chứ.” Vương Thiên Long nói:

“Không phải tôi khoác lác đâu, quy mô khách sạn Bán Đảo bày ra đó, thật sự là không có mấy người có thể đem một khách sạn lớn như vậy quản lý gọn gàng ngăn nắp đâu.”

“Được rồi, đừng khoác lác nữa.” Lâm Dật nói: “Lúc làm việc nhớ cẩn thận một chút, việc này không được để lộ.”

“Đã biết, Lâm tổng, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

“Ừm.”

Trao đổi đơn giản vài câu, Lâm Dật liền cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Dật bỗng nhiên cảm giác hơi run, “Cũng không mở điều hòa, trong phòng sao lại lạnh như vậy...”

Tiếng nói chuyện im bặt lại, Lâm Dật nhìn thấy vẻ mặt Kỷ Khuynh Nhan tràn ngập sát khí.

Cô ấy đây là làm sao vậy?

Cho dù dì cả có đến thì cũng không đến mức biến ảo không ngừng như này chứ, vừa rồi không phải đang còn rất tốt sao?

“Anh vừa mới nói, khách sạn Bán Đảo là của anh?”

“Phải, phải, là một khách sạn mà thôi, cũng không có gì lớn cả.”

“Trước đó, tập đoàn Triều Dương muốn thuê địa điểm để họp báo, quản lý Vương thay đổi thái độ bất ngờ, tích cực phối hợp, thì ra là do anh đến sao.”

“Ai... Không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là vậy...”

“Anh còn dám thừa nhận!” Kỷ Khuynh Nhan tức giận, nói: “Thế mà lại dùng phương pháp như vậy, gạt em làm động tác Squat, xem em thu thập anh thế nào !”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 294.
Bình Luận (0)
Comment