Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 298 - Chương 296. Ba Chị Em Ferrari

Chương 296. Ba Chị Em Ferrari
Chương 296. Ba Chị Em Ferrari

“Tôi còn nửa chai soda nữa, nếu như không phải cô cứ giục thì cũng không đến mức lãng phí.” Một cô gái tóc đỏ khác nói.

“Lý Phỉ, Mạnh Hân, không phải tôi đã nói với hai người rồi sao, bữa cơm này là tôi mời, lần sau sẽ còn mời các người quay lại.” Cô gái tóc ngắn còn lại lên tiếng.

“Vu Kiều Kiều, sao không nói là cô keo kiệt đi, không phải chỉ là một bữa bún thập cẩm cay sao, đây cũng coi là mời cơm à?” Lý Phỉ nói:

“Tôi nói cho các người biết, tôi gần nhất mới quen được Lương thiếu, nhà bọn họ chính là mở công ty hàng không, là người có tiền. Mà lần này lại là anh ta mời tôi đi trường đua xe chơi, chỉ cần tôi hầu hạ anh ta tốt thì có thể kiếm được không ít tiền từ anh ta. Đến lúc đó chúng tôi sẽ mời các người đến khách sạn năm sao, để cho các người có thêm kiến thức một chút, cái gì gọi là xa hoa.”

“Đừng nói về khách sạn năm sao nữa, tôi thực sự nóng lòng muốn đến trường đua xe Trung Hải. Nghe nói đó là trường đua xe xa hoa nhất Trung Quốc, người bình thường đều không có cơ hội đi vào.” Mạnh Hân nói.

“Cho nên mới nói, lăn lộn theo Lý Phỉ tôi, sau này nhất định có thịt ăn.”

“Chúng ta dù sao cũng là chị em tốt nhiều năm, có chuyện tốt cô cũng đừng quên chúng tôi đó.” Vu Kiều Kiều nói.

“Không thành vấn đề, tôi là người có nghĩa khí, các người cũng không phải là không biết.”

Lý Phỉ cầm điện thoại di động, nhìn khắp bốn phía, vẻ mặt đã không thể kiên nhẫn được nữa.

“Có lầm hay không vậy, đã hơn mười phút đồng hồ rồi, sao xe còn chưa tới?”

“Đoạn đường này hay tắc, có khả năng sẽ đến chậm vài phút đồng hồ.” Mạnh Hân nói:

“Các người đã nghe qua chưa, đoạn thời gian trước, có một phú nhị đại, mỗi ngày đều chạy Didi, mấy người nói xem chúng ta có thể gặp phải người này hay không?”

“Vớ vẩn?” Vu Kiều Kiều nói: “Nhà phú nhị đại ai lại lấy xe đua đi chạy Didi, tất cả đều là mánh khóe thôi.”

“Chuyện này không phải là lừa đảo đâu.” Lý Phỉ nói: “Tôi cũng nghe nói, xác thực có việc này.”

“Cho dù là sự thật, chuyện như vậy cũng là trăm năm khó gặp một lần, mấy người chúng ta cũng đừng suy nghĩ nữa, chỉ cần có thể đến một cái xe tốt một chút thôi thì tôi đã thỏa mãn rồi.” Vu Kiều Kiều nói.

“Nói cũng đúng.” Mạnh Hân nói:

“Hiện tại những người chạy Didi, còn có mấy cái xe chỉ có 10 vạn. Thật là nếu không phải là tôi không có bằng lái, thì cũng muốn chạy thử Porsche một chút.”

“Porsche thì tính là gì, gần đây tôi nhìn trúng một chiếc Lamborghini màu xanh lục, vô cùng đẹp. Tôi quyết định rồi, chờ sau này kiếm được tiền thì sẽ mua chiếc xe kia.”

“Nói như vậy lại khiến người ta cảm thấy hai người không có kiến thức đấy.” Lý Phỉ ngẩng cao đầu, ngạo nghễ nói:

“Mấy ngày nay, tôi có nghe Lương thiếu nói qua, nhãn hiệu giống như Porsche và Lamborghini này cũng chỉ là bình thường thôi. Nói đến xe đua thì cũng phải là Ferrari, lái như vậy mới có phong cách, Chờ đến lúc tôi mua xe thì nhất định sẽ chọn Ferrari, để cho những tên nam nhân thô bỉ mỗi ngày đều dùng điện thoại bắt chuyện với tôi kia tránh xa một chút, đúng là phiền muốn chết.”

Mạnh Hân và Vu Kiều Kiều liếc nhau một cái, “Nếu không hai chúng ta cũng chọn một chiếc Ferrari?”

“Cũng được, chờ khi về tôi sẽ đi thăm dò xem sao, đến lúc đó lại chọn.”

Két két

Xe Lâm Dật, dừng tại cửa tiệm bún cay cầu Bắc.

Nhìn thấy FAW của Lâm Dật, ba người đều không tự chủ được mà cơ thể đứng sang một bên. Xe này cũng ít nhất phải 10 năm rồi, trên thị trường đều không có nhiều.

Nếu như đứng quá gần, thì cấp bậc của mình sẽ bị kéo xuống.

Lâm Dật nhìn ba người phụ nữ trang điểm đậm này, hỏi: “Trong các người, ai là cô Lý có số đuôi 4229 vậy?”

“Anh, sao anh lại biết số đuôi điện thoại di động của tôi?” Lý Phỉ cảm thấy ngoài ý muốn, nói.

“Cô không phải mới vừa gọi xe sao, tôi là tài xế Didi.”

“Anh là tài xế Didi sao?!”

Nhìn thấy Lâm Dật lái FAW, ba người phụ nữ đều cùng nhau lộ ra vẻ chán ghét.

“Chẳng lẽ tôi không thể à?”

“Làm cái gì vậy! Nếu như là cái xe mấy trăm ngàn thì thôi, tôi có thể nhịn, làm sao lại là FAW, xe gì cũng đều có thể chạy Didi sao!”

Ba người vốn tưởng rằng nói không chừng sẽ có thể có cái xe hai trăm mấy ngàn, hoặc là trên đó một chút.

Nếu như không được, như vậy thì xe mấy trăm ngàn cũng có thể tạm chấp nhận.

Nhưng không nghĩ tới, lại là một chiếc FAW!

Chênh lệch giữa tưởng tượng và thực tế có chút lớn, làm cho các cô trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận nổi.

“Cũng không cần các cô xuống đẩy, mà tốc độ cũng không chậm, có đến mức như vậy không?”

Lâm Dật im lặng một hồi, tuy rằng cấp bậc của FAW có kém một chút, nhưng cũng không đến nỗi ghét bỏ như vậy chứ.

“Cái gì gọi là không cần chúng tôi xuống đẩy?”

Lý Phỉ cảm thấy bất đắc dĩ, “Bình thường chúng tôi ngồi, kém nhất cũng là xe 100 ngàn trở lên, cái xe FAW này của anh, ngay cả xe điểu ti cũng không bằng, còn muốn chở chúng tôi? Nằm mơ đi?”

“Anh đây là muốn mượn danh nghĩa chạy Didi để động tay động chân với những cô gái độc thân xinh đẹp như chúng tôi đi.” Mạnh Hân nói.

Lâm Dật im lặng.

Mấy người ngốc này từ đâu đến vậy?

“Tôi không ngồi, gọi chiếc khác đi, xe giống như vậy, ngồi lên sẽ kéo thấp cấp bậc của tôi.”

“Phỉ Phỉ, cô bớt giận chút đi, cô không phải nói là Lương thiếu đã ở trên đường rồi sao, vốn dĩ đã tốn không ít thời gian, giờ mà gọi xe lần nữa thì không biết bao giờ mới có thể tới nơi đâu. Đi cái này đi, chuyện chính quan trọng hơn.”

Lý Phỉ nhíu mày, người như Lương thiếu, nhất định là không thích người khác đến trễ. Mình vừa mới để lại cho anh ấy chút ấn tượng tốt, nếu như bởi vì việc này mà đến trễ, vậy thì không đáng.

“Vậy tôi cho cô mặt mũi, cho anh ta một cơ hội.”

Nói xong, ba người Lý Phỉ mở cửa lên xe, nhưng đều ngồi ở hàng sau, không ai ngồi ghế cạnh tài xế cả.

Nhìn ba người thiểu năng trí tuệ ở đằng sau, Lâm Dật im lặng, cảm thấy trong xe đầy vị trà xanh.

“Hàng sau của xe này thật là chật, ngồi còn cấn mông, không có không khí chút nào.” Lý Phỉ phàn nàn nói.

“Trước cứ ngồi tạm đi, chờ sau này chúng ta mua được Ferrari rồi, nhất định sẽ dễ chịu hơn so với cái này.” Vu Kiều Kiều nói.

Phốc phốc

Lâm Dật nhịn không được mà cười ra tiếng.

Mấy cái trà xanh có phải là quá hài hước hay không, còn muốn mua Ferrari?

“Anh có ý gì, cười cái gì mà cười!”

Lý Phỉ lạnh mặt nói: “Xem thường chúng tôi sao?”

“Bèo nước gặp nhau, tôi không cần thiết phải xem thường các người.” Lâm Dật vừa cười vừa nói:

“Cũng là muốn nhắc nhở các người một chút rằng tôi cũng có Ferrari, hơn nữa còn là loại mới nhất, nhưng ghế dựa lại không có dễ chịu chút nào. Nếu như không hiểu thì có thể lên mạng tra một chút, đừng nói lung tung.”

“Anh nói anh có Ferrari sao?” Lý Phỉ khinh bỉ nói:

“Đừng có khoác lác, chạy FAW, còn nói mình có Ferrari mới nhất?! Anh cho rằng chúng tôi là đứa trẻ ba tuổi sao?”

“Đúng đấy, thật biết khoác lác!” Mạnh Hân nói:

“Anh có phải là thấy chúng tôi mặc ít quần áo cho nên có ý đồ xấu hay không? Ha ha, tôi nói cho anh biết, người lái xe FAW giống như anh, cả đời này sẽ không thể chạm tới phụ nữ cấp bậc như chúng tôi được đâu.”

“Có khả năng anh ta cảm thấy mình tướng mạo đẹp, cho nên mới khoác lác trước mặt chúng ta, muốn thể hiện cảm giác ưu việt một lần.” Vu Kiều Kiều cười cười, vẻ mặt nghiền ngẫm:

“Em trai à, loại lời này, cậu vẫn là giữ lấy để nói cho những nữ sinh đại học kia nghe đi. Các chị đây sớm đã nghe qua những lời yêu đương như vậy rồi, vẫn là nên tiết kiệm sức lực đi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 296.
Bình Luận (0)
Comment