Nghe được tiếng thông báo, tiếng cười nhạo trong sảnh chờ máy bay đột nhiên im bặt.
Vừa rồi còn đang soát vé lên máy bay, hiện tại lại nói thiết bị có vấn đề, đây là đang làm cái cọng lông gì vậy?
Đôi mắt đẹp của Kỷ Khuynh Nhan trừng lớn, không thể lý giải nổi, Lâm Dật vì sao lại có thể trì hoãn việc cất cánh.
Đây không phải là chuyện có tiền là có thể làm được.
Mà anh ấy vẫn luôn ngồi ở chỗ này, hình như cũng chưa có làm cái gì, làm sao lại có thể lùi chuyến bay lại được chứ?
“Triệu tổng, lần này đánh vào mặt có đau không?” Lâm Dật cười ha hả nói.
Triệu Chính Dương xấu hổ đứng tại chỗ, vẻ mặt phách lối chuyển thành đứng ngồi không yên.
Đây phải chăng chỉ là sự trùng hợp?
“Chẳng lẽ cậu chưa từng ngồi máy bay sao? Trễ giờ là chuyện rất bình thường, không nên lấy sự thiếu hiểu biết để cảm thấy mình ưu việt.”
“Nếu như không tin, thì cứ đợi đi, dù sao thì tôi cũng không vội.”
Lâm Dật cầm điện thoại di động, hướng về phía Kỷ Khuynh Nhan, nói: “Muốn chơi game hay không? Anh đưa em chơi pubg.”
“Em không muốn.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Hay là chúng ta tìm một bộ phim Hàn để xem một chút đi, dù sao cũng là giết thời gian.”
“Thì ra em cũng thích phim Nhật phim Hàn sao, khẩu vị của hai chúng ta đúng là rất hợp.” Lâm Dật nói:
“Lúc trước anh thích khẩu vị nặng như u Mỹ cơ, nhưng sau khi xem hàng loạt bộ phim thì vẫn cảm thấy thể loại tươi mát như Nhật Hàn tương đối thích hợp với anh hơn.”
“Thật sao.” Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ nói:
“Vậy chúng ta tìm một bộ xem đi, em nghe nói gần đây có bộ phim Hàn tên là 《 Hai thế giới 》rất hay.”
“Được, xem cái này đi.”
Lâm Dật lấy điện thoại di động ra, hai người tụ lại cùng một chỗ, cùng nhau coi phim Hàn.
Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy như này cũng rất tốt, có thể ở cùng một chỗ với Lâm Dật thì có đi Mỹ hay không cũng không sao cả.
“Cố làm ra vẻ mà thôi, chờ hai mươi phút sau, tôi nhìn xem các người còn có gì để nói!”
Máy bay trễ giờ, trong lòng các hành khách còn lại đều oán giận.
Nhưng việc này quá kỳ hoặc, bọn họ cũng không xác định được liệu có phải là do Lâm Dật cho nên máy bay mới trễ giờ hay không.
Mà bọn họ cũng vô cùng đồng ý với lời nói của Triệu Chính Dương, chuyện máy bay trễ giờ đúng là chuyện rất bình thường.
Không còn cách nào khác, mình chỉ có thể chờ đợi thôi.
Sau hai mươi phút, hai người xem hưng phấn đến nỗi quên mất Triệu Chính Dương.
“Anh cảm thấy cách hôn môi này rất mới lạ, có thể dành thời gian để luyện một chút.”
“Anh có tin nếu còn nói bậy như vậy thì em sẽ nhéo má anh không.” Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói.
“Quân tử động miệng không động tay nha.”
“Nhưng em là con gái mà.”
Nhìn thấy hai người liếc mắt đưa tình ở một bên, Triệu Chính Dương cảm thấy ngứa ngáy.
“Lâm Dật, hiện tại đã qua hai mươi phút, chúng tôi lập tức sẽ lên máy bay, cậu còn có gì để nói không?”
“Ừ, thật sao? Xem phim quá chuyên chú, đã quên mất chuyện này.”
Triệu Chính Dương giơ vé máy bay trên tay lên, “Quên cũng không sao cả, các người tiếp tục xem đi, chúng tôi lên máy bay đây.”
“Đừng có đi gấp vậy chứ, nếu không lát nữa phải để nhân viên công tác đưa ra đó.”
Lâm Dật cầm điện thoại di động lên, bấm số của Tần Hán, “Chuyển lời giúp tôi, lùi giờ cất cánh của máy bay lại.”
“Cụ thể phải đợi bao lâu thì xem tâm trạng của tôi đã.”
Nhắn nhủ đơn giản vài câu, Lâm Dật cúp điện thoại.
Mọi người đều cảm thấy khó hiểu mà nhìn Lâm Dật, chẳng lẽ máy bay trễ giờ, thật sự có liên quan đến anh ta sao?
Triệu Chính Dương rõ ràng không tin, hừ lạnh nói:
“Đều tỉnh táo lại chút đi, các người cho là cậu ta là ai? Trễ giờ hai mươi phút chỉ là trùng hợp thôi, cuộc điện thoại vừa rồi chỉ là để giả bộ mà thôi.”
Mọi người đều gật đầu, nếu như anh ta thật có năng lực để máy bay cất cánh trễ, như vậy hẳn là phải ngồi máy bay cấp bậc tư nhân, sao có thể ở chỗ này cùng chờ chuyến bay với bọn họ được?
Không thể nào!
Leng keng
Lúc này, thông báo tại sân bay lại vang lên lần nữa.
“Các vị hành khách tôn kính, vô cùng xin lỗi khi phải nói với các ngài rằng chuyến bay số MU5 305 đến Orlando - Mỹ, bởi vì thiết bị có vấn đề cho nên không thể lên máy bay đúng giờ, thời gian lên máy bay cụ thể xin chờ đợi các thông báo khác.”
Tê
Gì vậy!
Vậy mà lại trễ giờ!
Mà thời gian lên máy bay cũng không được xác định, nói cách khác thời gian có thể lên máy bay vẫn là ẩn số!
Ánh mắt của mọi người, đều rơi xuống trên người Lâm Dật, lần này bọn họ thật sự tin rồi.
Người đàn ông đẹp trai trước mắt này quả thực là có năng lực khiến cho máy bay trễ giờ!
“Triệu tổng, anh không phải muốn đi Mỹ sao, sao lại không đi nữa?” Lâm Dật cười ha hả nói: “Có muốn thử một chút hình thức lái xe rồi ngồi thuyền hay không? Một tháng thôi đã đến.”
“Cậu!”
Thân thể Triệu Chính Dương phát run, tức suýt nữa muốn ngất đi.
Máy bay hai lần liên tục phát thông báo trễ giờ, việc này tuyệt đối không phải là trùng hợp!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Triệu Chính Dương đỏ lên, vô cùng xấu hổ.
“Vị tiên sinh này, tôi muốn đi công tác đến Orlando, tôi hi vọng ân oán giữa hai người các người không nên ảnh hưởng tới người khác, chúng tôi là vô tội.”
“Vô tội sao?”
Lâm Dật nhìn người đàn ông trung niên đang nói chuyện, “Lúc nãy không phải ông mới bỏ đá xuống giếng (thấy người gặp nguy, nhân cơ hội hãm hại) sao, lúc đó sao không thấy ông nói vô tội vậy? Không phải ông nói để cho con trai học tập theo anh ta sao, tiếp tục học đi.”
“Cái này...”
“Tiên sinh, chúng tôi thật sự rất vội, hy vọng ngài không nên hồ nháo.”
Lâm Dật nhún vai, nói: “Vừa rồi Triệu tổng không phải đã nói rồi sao, đây chỉ là trùng hợp thôi, tôi nào có quyền gì để có thể khiến cho máy bay ngừng bay được. Nếu như các người thật sự muốn bay thì nên tìm anh ta mới đúng.”
Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều rơi xuống trên người Triệu Chính Dương, nhìn chằm chằm, mang theo một tia địch ý.
“Tiên sinh, chuyện này đều là do ngài gây nên, chúng tôi hy vọng ngài có thể xin lỗi anh ấy, không nên kéo dài hành trình của chúng tôi.”
“Để cho tôi xin lỗi sao?” Triệu Chính Dương hừ lạnh nói: “Các người có biết tôi là ai hay không, thế mà để cho tôi xin lỗi cậu ta sao!”
“Chúng tôi chẳng cần biết anh là ai, nhưng chúng tôi muốn máy bay cất cánh, hy vọng anh có thể suy nghĩ cho chúng tôi một chút.”
“Mẹ nó cất cánh cái rắm, dám nói chuyện như vậy với tôi, có tin tôi làm chết các người hay không!”
“Triệu tổng bớt giận.” Khúc Nam tiến lên, khuyên nhủ:
“Tôi thấy chuyện hôm nay cũng không đơn giản, hay là chúng ta đi thôi, đừng đứng ở đây nữa, đổi hãng hàng không khác là được.”
Hai tay Triệu Chính Dương nắm chặt, năm lần bảy lượt bị Lâm Dật đánh vào mặt, việc này khiến anh ta không thể nhịn được nữa!
Nhưng tình huống lúc này, mình đã không thể làm gì được cậu ta.
“Xin nhường đường một chút, nhường một chút!”
Ngay tại lúc Triệu Chính Dương chuẩn bị buông bỏ mặt mũi và rời đi, chợt nghe phía ngoài đoàn người, vang lên tiếng quát tháo.
Người vây xem tự động tản ra, bọn người Tần Hán, Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên đi tới.
“Lão Tần, cậu đã đến.”
Liếc mắt nhìn Triệu Chính Dương một cái, Tần Hán cũng không nói chuyện với anh ta, chỉ nhìn Lương Kim Minh rồi nói:
“Lão Lương, việc này anh xử lý đi.”
Lương Kim Minh gật gật đầu, “Trước tiên tự giới thiệu một chút, tôi là Lương Kim Minh, là Tổng giám đốc của hãng hàng không này, và hàng không Tân Hoa chính là nhà của chúng tôi.”
“Vậy thì thật là tốt.” Triệu Chính Dương nói: “Cậu là bạn bè của lão Tần, nên tôi cũng không nhiều lời nữa, nơi này có người gây rối, cậu đến xử lý đi.”
“Thực sự xin lỗi, anh Lâm là bạn của tôi, hơn nữa lệnh hoãn chuyến bay cũng là do tôi truyền đạt, anh để cho tôi xử lý cái gì? Tự mình xử lý chính mình sao?”
------
Dịch: MBMH Translate