"Tại sao anh lại không tìm được em? Không phải anh còn có cái miệng sao."
"Bởi vì ngoại ngữ của anh quá tệ." Kỷ Khuynh Nhan đắc ý nói, trên mặt lộ ra một cảm giác ưu việt.
"Very được, phi thường good, loại từ ngữ Trung Quốc và Phương Tây kết hợp này, anh lúc trước không ít lần nói với em nha."
"Kỷ đại tổng giám đốc, em đây là có chút xem thường anh rồi, tốt xấu gì anh cũng tốt nghiệp đại học chính quy, hơn nữa còn dạy học ở trường Đại học nữa, trình độ tiếng Anh ít nhất vẫn phải có chứ."
"Nhưng anh chỉ vừa tốt nghiệp đại học chính quy. Trong trường của anh, anh là giáo viên dạy bóng rổ và Taekwondo, môn học này cùng tiếng Anh cũng không có quan hệ nha."
"Mọi việc đều phải lưu lại một đường, sau này còn nhìn mặt nhau, chẳng lẽ em đã quên, lúc trước anh hố em như thế nào. "
"Đó là trước kia, lần này không giống nhau."
"Vậy đánh cược không? "
"Cá thì cá." Kỷ Khuynh Nhan lộ vẻ mặt không sợ trời không sợ đất, "Đợi lát nữa đi tới khách sạn đặt phòng, em sẽ không tham gia vào toàn bộ quá trình, anh nếu như có thể đem chuyện này giải quyết, tối nay chỉ mở một gian phòng."
"Anh mới không thèm khát ở với em cùng một gian phòng đâu, nửa đêm ngáy ngủ, anh sẽ ngủ không ngon giấc."
"Anh nói bậy!"
Kỷ Khuynh Nhan ngượng ngùng nói: "Em mới không có bộ dáng đó."
"Vậy anh cũng không ở cùng một gian phòng với em, thay điều kiện khác đi."
"Em còn không ghét bỏ anh, anh dựa vào cái gì mà ghét bỏ em." Kỷ Khuynh Nhan tức thở phì phò nói: "Hôm nay nhất định phải thuê một gian phòng, ai thua người đó đi nằm dưới đất!"
"Ai, cuối cùng vẫn là để em đạt được mong muốn, xem ra chuyến đi Disney này, rất có thể biến thành chuyến đi thất thân của anh rồi!"
"Phi phi phi, buồn nôn chết mất, em còn sợ anh động tay động chân với em đây này." Kỷ Khuynh Nhan ghét bỏ nói:
"Nhanh đi đặt phòng đi, nếu anh thua anh phải ngủ trên mặt đất."
L m Dật bị Kỷ Khuynh Nhan đẩy ra đại sảnh khách sạn.
Là một khách sạn theo chủ đề thuộc sở hữu của Disney, nên có thể cảm nhận được bầu không khí vui vẻ ngay khi bước vào.
Hình ảnh nhân vật phim hoạt hình của Disney có ở khắp mọi nơi, cho đến cái góc chết cũng đều có, khiến người ta có một loại cảm giác lạc vào một thế giới kỳ lạ.
"Lâm Dật, em muốn mua cái này kẹp tóc này."
Theo hướng ngón tay của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật nhìn sang.
Bên trong máy bán hàng tự động có một chiếc kẹp tóc màu đỏ với một chấm nhỏ màu trắng trên đó và còn có hai lỗ tai con chuột hình tròn, đó là chiếc kẹp tóc kinh điển của Disney.
"Em thích thì mua đi."
"Không được, em muốn anh mua cho em."
"Em nói đùa sao, tận 39 dollar một cái, em có tiền mà không có chỗ xài sao!"
"Không được, em chỉ muốn cái này, anh mua cho em đi."
Mọi người trong đại sảnh cảm thấy có chút buồn cười khi nhìn thấy Lâm Dật cùng Kỷ Khuynh Nhan bởi vì một cái kẹp tóc xảy ra tranh chấp, nó không đáng lắm.
Nhưng nếu như Tần Hán ở đây, đoán chừng sẽ hướng về phía hai người dựng thẳng ngón giữa.
Một người là nữ CEO giá trị bản thân hơn 3 tỷ nhân dân tệ, người còn lại là một công tử có giá trị bản thân hơn 10 tỷ nhân dân tệ, thực mẹ nó bởi vì một đồ vật chỉ 39 dollar mà cãi nhau, bệnh thần kinh!
"Được được được, anh mua cho em."
"Hắc hắc, này là được rồi nha."
Bởi vì là tự giúp mình, trọn bộ thao tác, Lâm Dật chính mình liền hoàn thành.
Kỷ Khuynh Nhan cầm kẹp tóc Minnie, vui vẻ đeo lên trên đầu mình, "Lâm Dật, nhìn có đẹp hay không?"
Sau khi rút kinh nghiệm trước khi lên máy bay, Lâm Dật nói: "Kẹp tóc bình thường, còn người thì đẹp hơn."
"Miệng thật ngọt." Kỷ Khuynh Nhan cao hứng nói: "Nhìn anh biểu hiện tốt như vậy, chờ tới lúc anh thua, em sẽ không để anh phải ngủ trên sàn nhà đâu, nhường ghế sô pha cho anh đấy."
"Em làm sao biết được là anh nhất định sẽ thua, lẽ nào anh đến năng lực đặt một gian phòng cũng không có sao "
"Không có, bởi vì trình độ của anh quá tệ đi."
"Lão hổ không phát uy, em tưởng anh là Hello kitty à."
Hai người đi tới quầy lễ tân, nữ nhân viên lễ tân dùng tiếng Anh được chào hỏi:
"Hoan nghênh quý khách đến với khách sạn Disney’s Animal Kingdom."
Kỷ Khuynh Nhan xoay người nghiêng đầu nhìn Lâm Dật, giống như làm bộ đang chuẩn bị xem kịch vui.
Lâm Dật chần chờ chốc lát, cuối cùng cau mày nói:
"Cô có biết nói tiếng Trung không?"
"Biết ạ." Nhân viên lễ tân nói: "Mỗi ngày, có rất nhiều khách Trung quốc tới đây, cho nên chúng tôi có thể nói một ít tiếng Trung."
Kỷ Khuynh Nhan: ???
Này tính là gì?
Diễn viên ư?
"Cho tôi một căn phòng tốt nhất, chỉ cần một cái giường cái là đủ, bạn của tôi thích ở sô pha."
"Vâng, ngài chờ một lát, tổng cộng 349 dollar."
Lâm Dật đem tiền đưa tới, đổi lấy thẻ phòng cùng với một món quà kỷ niệm chuyến đi, nó giống như chùm chìa khoá vậy.
"Lâm Dật, anh chơi xấu!"
Hai người tiến vào thang máy, Kỷ Khuynh Nhan thở phì phò nói, "Cái gì gọi là cô có biết nói tiếng Trung không! Nào có ai như anh chứ!"
"Em đây là không tin tưởng anh rồi." Lâm Dật nói:
"Trước khi đi vào, là chính em nói, chỉ có em mới có thể giải quyết được việc này, em chính là ngủ trên sofa, hiện tại anh đã làm xong, bây giờ em lại không chịu nhận thua à?"
"Ai cho các anh nói tiếng Trung."
"Người ta có thể nói tiếng Trung, như vậy trao đổi sẽ dễ dàng hơn, lẽ nào anh còn bỏ gần cầu xa nói tiếng Anh làm gì."
Kỷ Khuynh Nhan phồng hai má lên không nói, tức chết người đi được.
"Có chơi có chịu, ngủ trên sofa thì ngủ trên sofa!"
Ra khỏi thang máy, hai người tìm được gian phòng của mình.
Gian phòng được trang trí cũng theo chủ đề của Disney.
Đặc biệt là phòng ngủ, bày rất nhiều món đồ chơi của các nhân vật trong hoạt hình, tâm tình Kỷ Khuynh Nhan vui vẻ hẳn lên khi thấy chúng nó.
Đặc biệt là ga giường, vẫn là màu hồng nhạt của Minnie, hơn nữa so với giường hai người của cô còn lớn hơn, Kỷ Khuynh Nhan không nỡ để cho Lâm Dật ngủ một mình.
"Em nếu như thật yêu thích, vậy ở trong phòng ngủ đi." Lâm Dật cười nói.
"Không nên." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Có chơi có chịu, em không thể không có tiền đồ như vậy được."
"Đây chính là do em nói, vậy anh thật sự không quản em nữa, buổi tối cảm lạnh cũng đừng có trách anh."
"Em đã ngủ ở trên máy bay một giấc dài rồi, không có chút nào buồn ngủ, em có thể kiên trì một đêm không ngủ."
"Máy bay nhiều xóc nảy, em có thể ngủ ngon sao?"
"Không ngủ ngon cũng không cần anh quan tâm." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Ngày hôm sau em sẽ nghĩ biện pháp trả lại anh, anh tốt nhất nên cẩn trọng một chút."
"Được được được, anh sẽ chờ." Lâm Dật dở khóc dở cười nói.
Lâm Dật không để ý đến Kỷ Khuynh Nhan, một mình trở về phòng, cũng đem cô khóa ở bên ngoài phòng ngủ.
Tuy rằng khoang hạng nhất cung cấp môi trường thoải mái hết sức có thể, nhưng trước sau chỗ đó cũng không thích hợp ngủ ngon, buổi tối ngủ một giấc ngon, ngày mai mới có tinh thần đi chơi được.
Hai tay gối ở sau gáy, Lâm Dật sắp xếp lại chuyện sắp phải làm.
Cùng Kỷ Khuynh Nhan tới chơi, cũng không phải mục đích chính của anh, phải nghĩ biện pháp đem cái người tên Trầm Thiên Trác giải quyết.
Microsoft có trụ sở chính tại Washington, mà mình ở Orlando, vì vậy phải nghĩ biện pháp để di chuyển đến đó.
Nhưng mấu chốt của vấn đề nằm ở trên người của Hà Viện Viện, chỉ có thể hành động sau khi cô ấy điều tra được tư liệu của Trầm Thiên Trác.
Mà trong khoảng thời gian này, nhiệm vụ của mình là đưa Kỷ Khuynh Nhan đi chơi một cách điên cuồng.
Cũng may Orlando là một thành phố du lịch nổi tiếng, ngoại trừ Disney ra còn có hơn chục công viên giải trí, đủ để chơi một trận.
Ngoài ra, Miami cũng gần Orlando, nếu chơi chán ở đây liền có thể đến Miami đi dạo, nói chung thời gian cũng đủ để kéo dài.
Nếu như trong khoảng thời gian này, Hà Viện Viện vẫn chưa thể điều tra ra tin tức về Trầm Thiên Trác, trở về thì mẹ nó mình đem cô ta đuổi luôn!
Nhưng trong khoảng thời gian này, chính mình còn phải chuẩn bị một chút, nếu như bị Kỷ Khuynh Nhan biết, mình có ý đồ riêng mới đi chơi với cô ấy, thì cũng không vui lắm.
Nghĩ tới đây, Lâm Dật duỗi eo liền cảm thấy buồn ngủ.
Lâm Dật xuống giường, lặng lẽ mở cửa phòng ra, phát hiện Kỷ Khuynh Nhan đã ngủ rồi.
Nàng cuộn tròn người, điện thoại rơi trên mặt đất, bên trong còn đang chiếu bộ phim Hàn quốc vừa xem.
"Cần gì phải làm như này chứ."
Lâm Dật lặng lẽ ôm Kỷ Khuynh Nhan lên giường, xem như là hoàn thành giấc mơ giường lớn Minnie của cô ấy.
Khi Kỷ Khuynh Nhan thức dậy vào sáng sớm hôm sau, bất ngờ phát hiện, chính mình đang ngủ ở trên giường!
Đầu tiên là ngạc nhiên bất ngờ, lập tức trong lòng ấm áp, nhất định là Lâm Dật đau lòng, đem mình ôm tới.
Yên lặng đứng dậy, Kỷ Khuynh Nhan nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng vệ sinh, phát hiện Lâm Dật đang rửa mặt.
"Lâm Dật, cám ơn anh." Kỷ Khuynh Nhan tựa ở cạnh cửa, mắt to híp lại thành trăng lưỡi liềm, ngọt ngào nói.
Nếu như không phải chưa đánh răng, khẳng định đã đi qua cho anh ấy một nụ hôn khích lệ rồi.
"Ngủ có ngon không?"
"Ừ." Kỷ Khuynh Nhan nặng nề gật đầu, "Giường đặc biệt thoải mái, đương nhiên ngủ rất là ngon."
"Có nằm mơ hay không?"
"Ừ!"
Nhắc tới giấc mơ tối ngày hôm qua, Kỷ Khuynh Nhan lên tinh thần, khua tay vui vẻ nói:
"Em buổi tối hôm qua thật sự mơ một giấc mơ dài, nhưng rất có ý tứ để em kể cho anh nghe."
"Hôm qua em nằm mơ thấy mình biến thành công chúa Bạch Tuyết, chú lùn đang đuổi giết em, nhưng đang chạy trốn trên đường thì gặp một con gấu trắng lớn, nó giúp em đem chú lùn đuổi chạy, lại dẫn em đi vào sâu trong rừng, sau đó nó em ôm, ngủ một giấc đẹp, hơn nữa anh biết không, lúc em ôm nó cảm giác đặc biệt thoải mái, đặc biệt mềm ... Ủa làm sao anh biết em nằm mơ?"
Lâm Dật vén áo của mình lên, lộ ra vài vết xước đỏ.
"Em nói xem, làm sao anh biết được."
------
Dịch: MBMH Translate