“Vậy em muốn anh tới kiểu gì? E, cũng đâu có nói muốn thứ gì đâu?”
“Ờ... cũng đúng.”
Kỷ Khuynh Nhan hồi phục lại bình thường: “Mau thay giày rồi vào ăn cơm, chút nữa nó nguội mất.”
Bữa sáng Kỷ Khuynh Nhan làm là Trung - Tây kết hợp, độ khó không cao, hương vị cũng tạm ổn, có thể ăn được.
Sau khi ăn xong, kỷ Khuynh Nhan lên lầu thay y phục, đồng thời trong lòng cũng có chút chờ mong, thầm nghĩ:
“Người theo chủ nghĩa đàn ông như Lâm Dật, chắc chắn sẽ không chủ động đưa hoa cho mình, nói không chừng đang để trong xe cũng nên, nhất định là như vậy.”
“Hôm nay sao em trang điểm ăn vận lộng lẫy xinh đẹp vậy?”
Trang phục của Kỷ Khuynh Nhan cũng không thay đổi gì mấy, nhưng trang điểm đậm hơn mọi khi một chút, không giống bình thường thanh lịch nhẹ nhàng.
“Bạn học thời em học tiến sĩ của em về nước, hôm nay tới công ty, cho nên em phải trang điểm xinh đẹp hơn một chút.”
Chút tâm tư ấy của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật nhìn cái là thấu ngay.
“Em muốn xinh đẹp lấn át người ta chứ gì.”
“Ayya, anh đừng có nói trực tiếp như vậy chứ, đây là một kiểu tôn trọng, anh không hiểu đâu.”
“Em dùng cả giá trị nhan sắc lẫn body lấn át người ta rồi, còn nói là tôn trọng người ta, mấy nhà tư bản như em đúng thật là miệng nam mô bụng một bồ dao găm mà.”
“Anh cũng vậy còn gì, Viện Viện ngày ngày tăng ca, anh còn nói đó là phúc báo.”
“Hơ hơ hơ~~~”
“Được rồi, hết nói nổi rồi chứ gì, đưa em đi làm đi.” Kỷ Khuynh Nhan lòng đầy chờ mong mà nói.
Nhưng trong lòng cô cũng đã nghĩ kĩ rồi, khi nhìn thấy bó hoa hồng lớn kia, bản thân không được kích động!
Nhất định phải bình tĩnh!
Cũng báo cho Lâm Dật biết, ngày ngày đều có người tặng hoa cho cô, chút hình thức này của anh, căn bản không đáng gì cả.
Quyết định như vậy đi!
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Kỷ Khuynh Nhan vẫn có chút không thể nhịn được sự kích động nho nhỏ trong lòng mình.
Thậm chí còn chủ động đặt đơn trước nữa, đủ thấy nàng đang vui vẻ cỡ nào.
Mở cửa lên xe, Kỷ Khuynh Nhan phát hiện bên trong xe trống trơn, không có gì cả.
Tâm trạng đang đi lên nháy mắt đã tụt xuống, dù đã ngồi vào xe rồi, vẫn còn liếc mắt nhìn khắp nơi.
Không lẽ thật sự không chuẩn bị gì sao?
Hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.
Quả nhiên, Lâm Dật vốn dĩ không hề để ý tới mình.
“Bỏ đi bỏ đi, anh ấy vốn là con người như này mà, không có thì không có, cũng chẳng phải chuyện gì to tát.” Kỷ Khuynh Nhan tự an ủi trong lòng.
30 phút sau, Lâm Dật lái xe tới tập đoàn Triều Dương.
“Hôm nay không tới bãi đỗ xe, dừng xe ở cửa lớn đi, bạn học của em đã tới đó rồi, cô ấy đang đợi em.”
“Được.”
Lái xe tới cửa, Lâm Dật nhìn thấy trước cửa có một cô gái mặc váy dài đứng đó.
Tóc búi cao, về giá trị nhan sắc và body, chỉ kém Kỷ Khuynh Nhan một chút chút.
Ở trên đường, Kỷ Khuynh Nhan đã giới thiệu qua, cô là bạn học bằng tiến sĩ, tên là Lục Điềm, quan hệ của 2 người vô cùng tốt, Hà Viện Viện cũng có quen.
“Điềm Điềm, đợi có lâu không, trên đường hơi kẹt xe nên mình tới trễ.” Kỷ Khuynh Nhan xin lỗi.
“Mình không tin cậu kẹt xe trên đường đâu.” Lục Điềm cười hihi nói:
“Chắc chắn là dành hết thời gian để trang điểm rồi, thời còn đi học cũng vậy, chỉ cần có chuyện gì, cậu cũng đều là người tích cực trang điểm nhất.”
“Aiya, làm gì có, thật sự là kẹt xe mà.” Kỷ Khuynh Nhan xấu hổ nói. Lâm Dật còn ở đó, sao lại vạch trần gốc gác của mình ra chứ.
“Được rồi được rồi, mình không nói nữa.” Lục Điềm cười nói:
“Bạn trai của cậu không tồi nha, không chỉ lái xe Lykan, mà còn đẹp trai như vậy nữa.”
Nói xong, Lục Điềm vươn tay ra: “Chào anh, Lục Điềm, Khuynh Nhan thường hay nhắc đến anh với em.”
Lâm Dật cũng vươn tay: “Lâm Dật, cô ấy cũng hay nhắc đến em với anh.”
Kỷ Khuynh Nhan xấu hổ cười nói: “Được rồi, chúng ta vào trong đi, anh ấy còn có việc phải làm. Chúng ta đừng làm phiền anh ấy.”
“Được, đi thôi.”
Kỷ Khuynh Nhan quay người nhìn Lâm Dật: “Bọn em vào trước nhé, anh lái xe chậm thôi, chú ý an toàn.”
“Biết rồi.”
Nhìn hai người bước vào tòa nhà văn phòng, Lâm Dật lái xe rời đi.
Nghĩ tới hình ảnh lúc nãy, Lâm Dật phát hiện, thật ra Kỷ Khuynh Nhan cũng chẳng khác gì những cô gái đang độ tuổi thanh xuân là bao.
Bệnh kiêu ngạo, tâm hồn thiếu nữ, thích làm dáng, còn có một chút hư vinh nho nhỏ.
Nhưng hư vinh của cô ấy, không hề phát sinh từ việc anh đi xe gì, mà là bởi việc trên xe có hoa hồng hay không.
Hai người tiến vào tòa nhà làm việc, Lục Điềm cười cười nhìn Kỷ Khuynh Nhan: “Có thể theo đuổi được hoa khôi trường Yến Đại của chúng ta, đúng là không tầm thường, quả thật rất đẹp trai.”
“Trời ơi, cậu nói gì đó, đẹp trai cũng đâu thành cơm ăn được.”
“Nhưng mình rất hiếu kì, anh ấy làm sao theo đuổi được cậu vậy?” Lục Điềm trêu ghẹo nói: “Mấy thứ mật ngọt chết ruồi như hoa hồng, nhẫn kim cương, có lẽ là không ít đâu nhỉ.”
“Còn lâu mới có, anh ấy chẳng phung phí chút nào, là một tên trai thẳng không hơn không kém.”
Trong lòng Kỷ Khuynh Nhan có chút tiếc nuối, nếu như Lâm Dật có thể chuẩn bị cho cô một bó hoa hồng trên xe thì tốt rồi.
Hiện tại bản thân cũng có thể chém gió một chút, rằng Lâm Dật là một người rất lãng mạn.
Nhưng bây giờ cái gì cũng không có, chỉ có thể tự lấp liếm giúp chính mình.
“Không phải chứ, không phải cậu ghét nhất là trai thẳng hả.” Lục Điềm nói:
“Lúc còn đi học xem phim Hàn, vừa đến cảnh nam chính tặng hoa hồng cho nữ chính cậu đã nhịn không được rồi, bây giờ sao vậy, thỏa hiệp với nhan sắc của anh ta rồi sao?”
“Làm gì có chứ, tớ còn đang xem xét đây này, căn bản chưa đồng ý với anh ấy.” Kỷ Khuynh Nhan chết cũng cần mặt mũi, nói.
“Đúng đúng đúng, phải xem xét được 1 chiếc xe cơ.”
“Aiya, không nói chuyện này nữa, về phòng làm việc của tớ đi, chúng ta từ từ tám.”
Ra khỏi thang máy, Kỷ Khuynh Nhan lấy chìa khóa, mở cửa văn phòng.
Hương hoa ngào ngạt từ phòng làm việc truyền ra.
Văn phòng siêu rộng nghiễm nhiên trở thành một biển hoa hồng, ngoại trừ khu vực gần bàn làm việc ra, đã không còn chỗ nào có thể đặt chân nữa rồi.
Kỷ Khuynh Nhan ngơ ngác đứng chôn chân tại chỗ, trái tim bé nhỏ đập thình thịch, làm rơi chiếc chìa khóa trên tay xuống mặt đất.
Không cần nghĩ cũng biết, những thứ này chắc chắn là do Lâm Dật chuẩn bị.
Bản thân chỉ muốn một bó hoa hồng, anh ấy, anh ấy lại mang tới nhiều tới vậy?
Không lẽ chuẩn bị cả đêm đó chứ?!
“Khuynh Nhan à, xem ra cậu được lợi còn khoe mẽ, chuẩn bị nhiều hoa hồng đến như vậy mà cậu còn nói người ta chỉ là tên trai thẳng? Quá đáng quá đó nha.” Lục Điềm ghen tị nói.
“Cái người này thật là, chuẩn bị nhiều vậy làm gì chứ, quá lãng phí rồi.” Kỷ Khuynh Nhan ra vẻ ghét bỏ: “Thật ra mình đâu thích mấy thứ này.”
“Giả bộ giả bộ giả bộ tiếp đi, mình ghét nhất là mấy người miệng thì nói không muốn mà thân thể lại vô cùng thành thật như cậu đấy.” Lục Điền nói:
“Có khi lúc ở trên giường cậu cũng như vậy đúng không, sống chết ôm lấy người ta không rời, sau đó lớn tiếng nói đừng mà, đừng mà.”
Mặt Kỷ Khuynh Nhan thoáng đỏ lên một chút: “Làm gì có chứ, đừng nói lung tung.”
Nhìn biển hoa hồng trong phòng làm việc, Kỷ Khuynh Nhan khó lòng khiến tâm tình bình tĩnh trở lại.
Bản thân chỉ muốn một bó hoa hồng nho nhỏ để thỏa mãn chút lòng hư vinh ở trước mặt bạn tốt, vậy mà anh ấy chuẩn bị cho mình cả một bất ngờ lớn đến như vậy.
Lúc đi chơi xe đu quay là như vậy, mua hoa hồng cũng như vậy.
Anh ấy vĩnh viễn không khiến mình thất vọng.
Người đàn ông thế này, hẳn là đáng để phó thác cả đời.
------
Dịch: MBMH Translate