“Bạn có đơn hàng mới, xin chú ý nhận đơn.”
Trong lúc Lâm Dật đang đi dạo trên đường, điện thoại hiển thị có đơn hàng mới.
Nhìn vị trí của đơn hàng, từ Phú Quý Gia Viên đến quảng trường Vạn Đạt.
Lâm Dật lục tìm trong đầu một chút, vô cùng xa lạ đối với nơi tên Phú Quý Gia Viên này, liền lái theo hướng dẫn.
Giống với tên gọi của tiểu khu, Phú Quý Gia Viên là một tiểu khu lâu đời.
Đường xá hai bên là chợ không còn đường lui, các bác các dì ở trước quầy hàng cẩn thận chọn lựa làm cho Lâm Dật đau đầu một cơn, hơn nữa tình hình giao thông cũng không tốt lắm, căn bản không thể vào trong được.
Lâm Dật lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của khách hàng.
“Chào anh, xin hỏi là Hoàng tiên sinh, đuôi số 9421 phải không?”
“Là tôi.”
“Tôi là tài xế Didi, trước tiểu khu của anh có cái chợ, hơn nữa giao thông không thuận lợi lắm, tôi không lái xe vào được, anh có thể đi bộ ra ngoài mấy chục mét không, tôi ở ngay bên cạnh chợ.”
“Giao thông không tốt? Cậu kiếm lý do gì vậy?” Đối phương không bằng lòng: “Trong tiểu khu ngày ngày có xe ra vào, người ta chẳng ai nói giao thông không tốt, đến lượt cậu sao lại không vào được, khoảng cách mấy chục thước, cậu có thể tiết kiệm được bao nhiêu xăng chứ?”
“Đây không phải vấn đề về xăng, là sàn xe của tôi quá thấp, rất dễ bị tróc sàn xe.”
“Cậu đang lừa tôi à? Tôi rất thường đặt xe của Didi, họ đều tới cửa đón tôi, sao chỉ mỗi cậu sàn xe thấp? Cậu lái xe gì cơ?”
“Xe tôi lái là xe thể thao.”
“Thôi đừng có mà chém gió nữa, nếu như cậu đi xe thể thao thì tôi đi tên lửa.” Đối phương không khách khí nói
“Mau lái xe vào đây, đừng có làm trễ thời gian của tôi, coi chừng tôi báo cáo cậu!”
“Xe bị tróc anh bồi thường sao?”
“Bồi thường thì bồi thường, đúng là phục con mẹ luôn, tiết kiệm chút tiền xăng đó cậu phát tài được chắc!”
Lâm Dật mở chế độ ghi âm: “Chắc chắn xe bị quẹt hư thì anh sẽ bồi thường?”
“Đm, mày có thể đừng lề mề nữa không, nếu ông đấy không gấp thì còn lâu mới ngồi xe mày.” Đối phương chửi rủa: “Chẳng qua là cái xe rách thôi mà, ông đây đền nổi!”
“Nếu như anh nói như thế thì tôi không sợ nữa rồi.”
Nói xong, Lâm Dật lái xe đi vào Phú Quý Gia Viên.
Nhìn thấy chiếc xe Lykan màu đỏ tiến vào, các cô các bác đang chọn chọn lựa lựa ở quầy hàng tự động nhường đường.
Mặc dù không biết chiếc xe này bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn không rẻ, tránh xa một chút thì tốt hơn.
Sau khi lái xe tiến vào tiểu khu, một số thanh niên nam nữ trẻ tuổi đang ra ra vào vào đều bị dọa một phen.
Tiểu khu cũ kĩ này lại có người lái siêu xe thể thao tiến vào?!
Xe này là đến đón ai chứ.
Lúc này, ở lối vào đơn vị 3, lầu 4, có một đôi vợ chồng trẻ hơn 30 tuổi đang đứng đó.
Người đàn ông tên là Hoàng Hạc Tùng, người phụ nữ là vợ của hắn, tên Lý Hiểu Vũ.
“Chuyện gì thế, khi nãy anh hùng hùng hổ hổ mắng người ta làm gì chứ, tiểu khu bao nhiêu người nhìn.” Lý Hiểu Vũ nói.
“Đừng nhắc nữa, anh đặt xe của Didi, xe dừng ở cửa chợ, còn bắt chúng ta đi bộ ra đó!” Hoàng Hạc Tùng nói.
“Phục vụ kiểu gì vậy, còn bắt chúng ta đi bộ ra đó?”
“Chứ còn gì nữa, theo anh thấy hắn ta chẳng qua là lười nhác, muốn tiết kiệm tiền xăng cho nên mới nói vậy.” Hoàng Hạc Tùng nói:
“Anh nghĩ kĩ rồi, đợi khi đến nơi, xuống xe thì đánh giá kém cho hắn.”
“Hừ, đánh giá kém cũng được lợi cho bọn họ.” Lý Hiểu Vũ nói:
“Bây giờ mấy cái người chạy Didi này, ai cũng lười muốn chết, hơn nữa còn điên cuồng đòi mạng, cũng chẳng biết bọn họ nổi điên cái gì nữa.”
“Không phải vậy sao, hơn nữa lý do hắn nói lạ cực, nói mình lái xe thể thao, đường vào tiểu khu khó đi, sợ quẹt hỏng gầm xe của hắn, không muốn lái xe vào. Mẹ nó chứ lý do kiểu chó má gì vậy.”
“Hắn nói hắn lái xe thể thao?” Lý Hiểu Vân bất ngờ nói: “Đầu óc của người này có bị sao không vậy, loại lý do này cũng dám nói?”
“Chứ còn gì nữa, anh đến phục loại người này luôn.” Hoàng Hạc Tùng nói:
“Lúc nãy nói chuyện anh nghĩ kĩ rồi, phải bắt hắn vào đây, đến lúc đó đánh giá kém cho hắn rồi báo cáo hắn.”
“Đúng, cứ làm vậy đi!”
Rừm rừm rừm...
Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện, bất ngờ nghe thấy tiếng ầm ầm vang trời.
Những người đi gần đó đều theo bản năng quay lại nhìn.
Bất ngờ phát hiện một chiếc xe thể thao màu đỏ ở cách đó không xa, đang chạy lại đây.
“Đây, đây không phải là Lykan sao!”
Hoàng Hạc Tùng là một kẻ mê điện ảnh không hơn không kém, càng vô cùng chung tình đối với tốc độ và cảm giác mạnh.
Cho nên vừa nhìn đã nhận ra, chiếc xe đang chạy đến chính là chiếc Lykan tiếng tăm lẫy lừng!
Không ngờ ở tiểu khu cũ kĩ này lại có thể nhìn thấy chiếc xe giá trị hơn 60 triệu này, khiến người ta kích động quá mà.
“Anh là Hoàng tiên sinh đuôi số 9421 đúng không?”
Nghe câu hỏi của Lâm Dật, Hoàng Hạc Tùng và Lý Hiểu Vũ đều ngây người.
“Cậu, cậu sao lại biết số điện thoại của tôi?”
“Tôi là tài xế Didi, không phải anh bảo tôi lái xe vào đón anh sao, tôi lái vào rồi.”
“Cậu, cậu là tài xế Didi?
Lúc này, Hoàng Hạc Tùng và vợ của anh ta đã biết cái gì là ngu người rồi.
Mà những người qua đường ở tiểu khu cũng đều trừng mắt lên nhìn, ai cũng không ngờ tới sẽ có người dùng siêu xe thể thao để lái Didi.
“Không sai, chính là tôi.”
Trong lòng Hoàng Hạc Tùng kích động, bản thân có phải là quá may mắn rồi?”
Tùy tiện gọi 1 chuyến xe, lại có thể gọi được chiếc xe tốt như vậy?!
Nếu như có thể ngồi một chuyến, sau này đến công ty cũng có thể chém gió với đồng nghiệp một chút.
“Anh đợi chút hẳn lên xe,” Lâm Dật nói.
“Ban nãy khi vào tiểu khu, sàn xe bị quẹt một chút, không phải anh nói, quẹt vào xe thì anh bồi thường à, bây giờ tôi gọi người phụ trách bảo hiểm của công ty tới, chúng ta thương lượng chuyện bồi thường một chút đi.”
“Bồi thường?!”
Hoàng Hạc Tùng và Lý Hiểu Vũ cả người toát mồ hôi lạnh.
Bản thân lúc nãy đúng là có nói lời như vậy.
Nhưng mà đây là Lykan đó!
Giá trị hơn 60 triệu!
Chiếc xe như thế này, sợ là sàn xe chỉ bị quẹt nhẹ một chút xíu, tối thiểu cũng ăn chắc 100 nghìn rồi, đủ cho bọn họ mua 2 chiếc xe đó.
“Tôi, vừa nãy tôi nói đùa ấy mà...”
“Nói đùa? Chuyện này thì tôi không quản được, tóm lại chiếc xe này là anh yêu cầu tôi lái vào, hơn nữa anh cũng nói sẽ đảm bảo đền bù tổn thất, cho nên không có gì để thương lượng nữa.”
Hoàng Hạc Tùng mặt cắt không còn giọt máu, không còn chút biểu cảm hưng phấn nào.
Bản thân căn bản không đền nổi!
“Cậu đừng có mà làm càn!” Lý Hiểu Vũ nói: “Chồng tôi căn bản không hề nói như vậy, là cậu tự nguyện lái xe vào, chẳng liên quan gì tới chúng tôi cả.”
“Đúng đúng đúng, chẳng liên quan gì tới chúng tôi cả, là cậu tự nguyện lái vào, đừng làm càn.”
Lâm Dật cạn lời lắc đầu: “Tôi biết rõ hai người không thừa nhận, cho nên tôi đã ghi âm trước rồi.”
“Cậu, cậu còn ghi âm lại?”
Lúc này hai người trợn tròn mắt, cũng không còn khí thế ương ngạnh như trước nữa.
“Ghi, ghi âm thì làm được gì chứ?” Lý Hiểu Vũ nói: “Ai mà biết xe của cậu bị quẹt từ lúc nào, đừng hòng đổ lên đầu chúng tôi!”
“Nếu như nói vậy thì hai người lại không chịu nói lí rồi.”
“Cái gì gọi là không chịu nói lí chứ? Tôi thấy cậu đang muốn lừa người thì có!” Lý Hiểu Vũ nói:
“Hơn nữa tôi cũng chẳng biết cậu lai lịch thế nào, trước khi tôi tố giác cậu, tốt nhất là biết điều chút, mau đi đi!”
------
Dịch: MBMH Translate