“Các người còn muốn tố cáo tôi”
Lâm Dật bị chọc tức quá hóa cười, “ Lẽ ra người cần phải tố cáo các người là tôi mới đúng”
“Anh ngay cả tới thân phận của mình là gì còn không biết mà muốn đi tố cáo chúng tôi?” Lý Hiểu Vũ không buông tha nói:
“Anh lấy xe của công ty Didi, đến đây để chạy, sau đó đi khắp nơi để lừa gạt, muốn lừa chúng tôi một khoản để kiếm lời bỏ túi riêng có phải không !”
“Thì ra chuyện là như vậy”
Hoàng Hạc Tùng như bừng tỉnh hiểu ra, “Thì ra là lái xe công ty, đi ra ngoài giả bị dụng.”
"Không sai, Didi không phải có nghiệp vụ xe sang trọng sao, đây nhất định đều là xe của công ty."
“Tôi đã nói rồi người mình thường làm sao có thể lấy xe sang trọng như vậy đi lái Didi được, suy nghĩ cả nửa ngày thì ra đều là lừa gạt!” Hoàng Hạc Tùng nói ra:
Lý Hiểu Vũ hai tay ôm trước ngực, “ Việc hôm nay chúng tôi không muốn cùng anh so đo. Anh đi nhanh một chút đi, nếu như còn đứng ở đây chờ chúng tôi tố cáo thì anh không chỉ bị sa thải mà nhiều khi còn phải vướng vào kiện cáo rồi ngồi tù nửa không chừng, sau này đừng có nói là tôi không nhắc nhở anh.” “ Vậy thì hôm nay tôi sẽ không rời đi, các người cứ tố cáo tôi đi, để tôi xem các người làm thế nào khiến tôi vào tù”
“Được, vậy anh đợi đi, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại khiếu nại!”
Lý Hiểu Vũ lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại tổng đài khiếu nại của Didi.
"Có phải tổng đài Didi không? Tôi muốn khiếu nại về hành vi gian lận của tài xế Didi của công ty các người. Biển số xe là Trung Hải ANB 666!"
"Đúng vậy, tôi không nhầm, đó là chiếc Lykan màu đỏ mang biển số Trung Hải ANB 666, tài xế xe này đi khắp nơi lừa đảo, mong các người xử lý nhanh một chút , bồi thường tổn thất tinh thần cho chúng tôi!"
"Chúng tôi đang ở trong Phú Quý gia viên, ở cổng căn nhà số 4, anh có thể nhìn thấy chúng tôi khi đi vào.”
“Vợ à, người bên kia nói thế nào.” Hoàng Hạc Tùng hỏi.
"Người của Didi rất hợp tác. Khi nghe tin tài xế lừa đảo, họ lập tức nói rằng sẽ cử người đến xử lý". Lý Hiểu Vũ nói:
“Hôm nay chúng ta không cần làm gì cả cùng tên lừa đảo này chơi tới cùng!”
“Đúng, phải làm sao cho hắn bồi thường phí tổn thất tinh thần cho chúng ta”
Nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của hai người.
Bà lão đang xem náo nhiệt ở bên cạnh cũng lên tiếng: "Chàng trai, tôi nghĩ cậu mau đi đi, cậu không thể trêu vào hai người bọn họ đâu."
"Tại sao không thể trêu? Bọn họ cũng không phải có ba đầu sáu tay."
“Hai người bọn họ là Lai gia nổi danh có tiếng trong khu này, nhất định sẽ hủy hoại ngươi.” Lão bà thuyết phục: “Không cần cùng bọn họ tranh đoạt, cuối cùng chính ngươi phải là người chịu thiệt. "
"Hai người bọn họ rất là nổi danh trong cái tiểu khu này, họ nhất định sẽ lừa lấy của cậu một khoản tiền." Bà lão khuyên nhũ: "Không cần thiết cùng bọn họ phân cao thấp, sau cùng người thua thiệt khẳng định cũng là cậu."
Lâm Dật cười haha nói.
“Không sao, tôi tin tưởng ác hữu thiện báo.”
Người xem âm thầm lắc đầu, xem ra người trẻ tuổi này cũng là người có tính tình hung bạo.
Muốn cùng bọn họ so kè.
"Theo tôi thấy anh mới là ác nhân đó, hy vọng khi lãnh đạo của anh tới anh sẽ biết thế nào là sợ hãi." Lý Hiểu Vũ nói ra:
"Lấy xe của công ty để đi lừa đảo, lá gan của anh cũng không nhỏ nhỉ, chỉ riêng cái việc này thôi cũng có thể khiến anh ngồi tù mục xương rồi."
"Tiểu tử, chúng tôi cũng không muốn làm khó cậu, đưa 10 ngày tệ ra đây, việc này chúng tôi không truy cứu nữa." Hoàng Hạc Tùng nói ra.
“Anh không truy cứu, nhưng tôi vẫn còn muốn truy cứu .” Lâm Dật cười nói: “Làm người phải cũng phải nói đạo lý chứ, các người thật sự là không biết xấu hổ”.
“Ha ha, còn dám nói chúng tôi không biết xấu hổ?” Lý Hiểu Vũ nói: “Anh đây là công kích cá nhân chúng tôi, vừa rồi vốn chỉ cần bồi thường 10 ngàn là xem như xong việc, nhưng hiện tại không có 20 ngàn tệ thì anh đừng nghĩ tới chuyện rời đi! "
"Thiểu năng trí tuệ năm nào cũng có, mà năm nay đặc biệt nhiều, các người thật sự để cho tôi mở mang thêm kiến thức."
"Chúng tôi cũng lười nói nhảm với anh. Đợi lát nữa có người đến anh sẽ nếm mùi đau khổ."
Sau gần hai mươi phút chờ đợi, một chiếc Bentley và một chiếc BMW đời 7 từ bên ngoài tiểu khu lái vào đậu bên cạnh chiếc Lycan của Lâm Dật
Cửa xe mở ra, bốn người xuống xe, Lâm Dật liếc mắt nhìn cũng không nhận ra bốn người này.
Mình thật sự là một cổ đông có chút không hợp cách.
Nhìn thấy người đàn ông bước xuống từ Bentley, Hoàng Hạc Tùng và Lý Hiểu Vũ nhiệt tình bước tới chào hỏi.
"Xin chào ngài có phải là lãnh đạo của Didi không, chúng tôi muốn tố cáo người này lấy chiếc xe sang trọng của công ty ngài để đi lừa đảo. Ngài cần phải xử lý nghiêm túc việc này ". Hoàng Hạc Tùng là người lên tiếng trước:
"Tôi nghĩ rằng các người có một chút hiểu lầm về vấn đề này."
Người đàn ông đang nói chuyện hơi mập mạp, mặc vest, tên là Dương Siêu, là giám đốc bộ phận kinh doanh của Didi ở Trung Hải, mới được cất nhắc lên chức vị này gần đây.
"Hiểu lầm? Làm sao có thể có hiểu lầm." Lý Hiểu Vũ nói:
"Sự việc đã quá rõ ràng. Anh ta dùng xe sang để chạy Didi, chúng tôi kêu anh ta chạy vào đây, nhưng khi vào đến nơi anh ta nói khung xe bị trầy kêu chúng tôi bồi thường tiền. Sự việc đã rất rõ ràng, các người còn muốn bảo vệ anh ta?"
"Xem ra trước khi xử lý chuyện này, tôi cần giới thiệu cho các người thân phận của Lâm tổng chúng ta."
Dương Siêu đứng thẳng người nghiêm mặt nói, "Người đang đứng trước mặt hai người là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Didi chúng tôi, Lâm Dật, Lâm tiên sinh. Mặc dù Didi có một nghiệp vụ lái xe hơi sang trọng, nhưng chúng tôi vẫn không đủ khả năng chi trả cho xe Lycan hơn 60 triệu."
"Tóm lại, xe Lycan này không phải là xe của công ty Didi chúng tôi, mà là xe cá nhanh của Lâm tổng, cho nên Lâm tổng không phải lái xe của công ty đi lừa đảo."
"Thứ hai, với giá trị của Lâm tổng, không thể lừa gạt một tiểu nhân vật như anh. Đối với việc anh vu khống danh tiếng của Lâm tổng, công ty Didi của chúng tôi sẽ điều tra đến cùng."
Mộng bức...
Mặt của Hoàng Hạc Tùng và Lý Hiểu Vũ tái nhợt, so với uống thuốc diệt chuột còn khó nhìn hơn.
"Ông , ông nói hắn là cổ đông lớn thứ hai của Didi?"
“Đúng vậy, giá trị con người hơn 10 tỷ.” Dương Siêu hừ lạnh một tiếng: “Anh vu khống Lâm tổng lừa đảo, thật sự là vô căn cứ!
Tê --
Xác định được thân phận của Lâm Dật, tất cả những người đang quan sát xung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Lớn lên đẹp trai lại còn giàu có đến như vậy mà còn ra ngoài chạy Didi, chẳng lẽ là cải trang vi hành sao?
"Tôi, chúng tôi..."
Hoàng Hạc Tùng lắp bấp cả nửa ngày, anh ta sợ đến mức không thể nói nên lời.
Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây, không ngờ mình lại gặp một nhân vật ngưu bức tới như vậy? !
“Lâm tổng, tôi thực sự xin lỗi, chúng tôi sẽ xử lý vấn đề này một cách hợp lý.” Dương Siêu xu nịnh nói
“Những chuyện như thế này thực sự phải xử lý nghiêm túc.” Lâm Dật nói:
"Hiện tại có nhiều khách hàng cố tình gây sự, ỷ vào việc mình là khách hàng mà đi khi dễ tài xế lái xe Didi, sự việc này không thể nhân nhượng."
"Chúng tôi biết."
"Đúng rồi, còn chi phí sửa xe nhớ kêu họ bồi thường."
"Vâng tôi biết rồi!"
"Không, tôi không muốn!"
Hoàng Hạc Tùng đi tới nắm lấy cánh tay Lâm Dật, trực tiếp quỳ xuống đất, “Lâm tiên sinh, van cầu ngài cho chúng tôi một cơ hội, chúng tôi thật sự không có khả năng đến tiền."
"Không có khả năng trả thì ngồi tù, liên quan gì đến tôi."
Nói xong, Lâm Dật liền lái xe rời đi.
Việc còn lại cứ để Dương Siêu xử lý là được, mình không cần phải bận tâm.
Rời khỏi gia viên Phú Quý, Lâm Dật tiếp tục nhận đơn hàng mới.
Lâm Dật nhận một hơi sáu đơn hàng và chạy được hơn 80km, vậy mà cũng chỉ nhận được có một đánh giá năm sao.
Nhưng đối với Lâm Dật, đánh giá giờ cũng không quan trọng, vì hiện tại yêu cầu nhiệm vụ của hệ thống là số km có đánh giá tốt hay không thì cũng kệ đi.
Bận làm việc cả buổi sáng đến cả cơm còn chưa có ăn, ngay khi Lâm Dật đang định tìm chỗ ăn thì chuông điện thoại vang lên, là Vương Nhiễm gọi tới.
"Hu hu hu ... thầy Lâm, em đang gặp rắc rối, thầy có thể đến giúp em hay không?"
------
Dịch: MBMH Translate