Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 357 - Chương 355. Sự Nghi Ngờ Của Tào Tĩnh Thu

Chương 355. Sự Nghi Ngờ Của Tào Tĩnh Thu
Chương 355. Sự Nghi Ngờ Của Tào Tĩnh Thu

Nhìn thấy chiếc chìa khóa Lykan sáng chói, người phụ nữ đeo kính râm sửng sốt.

Cảm thấy hình ảnh trước mắt mình hơi không thực tế.

Lâm Dật ấn chìa khóa, kéo mở cửa xe, chứng minh thực hư lời nói của mình.

“Đi cùng không, tôi đưa cô đi hóng gió?”

“Anh, không phải anh chạy Didi hả?”

Dù cho người phụ nữ đeo kính râm đã gặp bao nhiêu sóng to gió lớn, cũng khó lòng mà chấp nhận chuyện Lâm Dật là chủ xe Lykan trong một thời gian ngắn được.

“Đúng đó, dùng Lykan để chạy Didi, cũng coi như là không ngừng vươn lên, tự lực cánh sinh rồi.”

“Còn chả đủ cho anh đổ xăng nữa.”

“Cuộc sống mà, nếu không phản kháng được thì cứ dạng chân, yên lặng hưởng thụ là được rồi.” Lâm Dật quơ quơ chìa khóa xe: “Ngồi chút không?”

“Không có công lao không dám nhận lộc, thật sự ngồi không nổi.”

“Đặt đơn là được rồi, tôi chạy Didi mà.”

“Tôi nói Không có công lao không giám nhận lộc mà anh không nói nổi một câu khách sáo, chả ga lăng tí nào.”

“Tôi có tiền lại đẹp trai, ga lăng làm cái gì chứ, cuối cùng cũng vẫn lột đồ người ta đấy thôi.”

Người phụ nữ đeo kính râm cười nghiêng ngả, người đàn ông này đúng là không xuất chiêu theo lẽ thường.

“Tôi làm chậm trễ việc chạy Didi của anh rồi, chiều nay còn có việc phải làm, có duyên thì gặp lại.”

Lâm Dật xuống xe, lên chiếc Lykan của mình trước ánh mắt vô cùng hâm mộ của đám người vây xem.

Từ kính chiếu hậu, người phụ nữ nhìn Lâm Dật rời đi, trong đầu trước sau vẫn thắc mắc một vấn đề.

Một mình hắn, đến cả xe cũng không lái, chạy đến khu công nghiệp Hướng Dương làm gì?

...

Dưới lầu của tòa nhà Cisco, Tào Tương Dư đỗ xe xong, hăng hái tiêu sái bước vào.

Những người lui tới ồn ào sôi nổi, chào hỏi thái tử gia của Cisco.

“Tào Tổng đến rồi.”

Lưu Sở mặc một bộ trang phục giản dị, đi tới chào hỏi Tào Tương Dư.

Tuy rằng Tào Tương Dư phụ trách nghiệp vụ bên công xưởng, nhưng ở công ty vẫn treo một cái chức phó tổng, chỉ là không có bao nhiêu quyền lực thực tế.

“Ồ, viện trưởng Lưu đấy à, đúng là lâu rồi không gặp, bên viện nghiên cứu còn bận không?”

Nhìn thấy Lưu Sở, Tào Tương Dư khá là nhiệt tình.

Hắn là viện trưởng viện nghiên cứu, là người phát triển công nghệ Chip 1.0, có thể nói, Cisco có được cục diện như ngày hôm nay, anh ta chính là công thần.

Cũng là tương lai của mình, là đối tượng quan trọng phải lôi kéo.

“Tôi đang đổi mới công nghệ chip 1.0, tranh thủ trình độ lớn nhất, để tạo ra sự khác biệt với những bên cùng ngành khác, có chỗ đứng vững chắc trong giới.”

“Cisco có được những nhân viên như viện trưởng Lưu đúng là phúc phần của tôi.” Tào Tương Dư không tiếc lời ca tụng:

“Gần đây có thời gian không, tôi nghe nói gần Trung Hải có cái làng chài, ăn chơi cũng khá, tranh thủ thời gian qua đó dạo chơi chút?”

“Vậy thì tốt quá, Tào tổng đã mời, tôi nhất định có mặt.”

“Chuyện cứ quyết định vậy nhé, để tôi hoàn thành công việc trong tay rồi gọi cho anh.

“Được.”

Tám dóc vài câu, Tào Tương Dư vào thang máy, đi tới phòng tổng tài.

“Bố, con có tin tức này muốn báo...”

Mở cửa ra, lời mới nói một nửa đã khựng lại.

Bởi vì Tào Tĩnh Thu cũng đang ngồi trên sofa trong phòng.

Tào Tĩnh Thu ăn mặc, trang điểm hơi sắc, quần ống rộng thắt eo màu đen, bên trên là thắt lưng màu trắng và áo choàng voan mỏng in hoa.

Nếu mặc bộ đồ này mà đi bar thì chắc chả ai có ham muốn đến bắt chuyện đâu.

“Tĩnh Thu đến đấy à.” Tào Tương Dư cười ha hả nói: “Sao không nói sớm, anh em mình đi chung luôn.”

“Việc bên công xưởng bận rộn như vậy, em nào dám làm phiền anh.”

“Em là em gái anh, đến tìm anh sao lại gọi là làm phiền được.” Tào Tương Dư vỗ vỗ ngực nói:

“Sau này có việc đến công ty thì cứ gọi điện cho anh, anh đưa em đến, từ lúc làm việc tới nay, thời gian hai anh em chúng ta ở cùng nhau không nhiều, không thể vì công việc mà phai nhạt tình thân được.”

“Cảm ơn anh.”

“Khách khí cái gì.” Tào Tương Dư cười ha hả nói.

Nhưng trong lòng từ đầu đến cuối thắc mắc một vấn đề, rốt cuộc là bố kêu nó tới, hay là nó tự chủ động tới đây vậy.

Nếu như là vế sau, thì không có chuyện gì lớn.

Nhưng nếu như bố kêu nó tới thì lớn chuyện rồi, chẳng lẽ bố định giao cho nó nhiệm vụ quan trọng gì sao?

Vậy thì mình phải làm sao?

Xem ra hôm nay đến đúng lúc lắm, nếu như đợi mấy ngày nữa mới tới, có khi quá muộn rồi.

“Tương Dư à, vừa nãy con nói có tin tức gì cần nói, bây giờ nói đi.” Tào Gia Đống cười ha hả nói.

“Bố, là thế này.” Tào Tương Dư gấp rút nói:

“Bây giờ dây chuyền sản xuất của Khoa Sáng toàn bộ đều bị con nắm trọn trong tay rồi.”

“Thật sao?” Tào Gia Đống bất ngờ: “Chẳng lẽ bọn họ không phái người qua đó?”

“Lúc mới đầu cũng có phái người tới, nhưng bị con lấy lý do đuổi đi rồi, một vài trang thiết bị nòng cốt cũng đều bị con lôi kéo về đây hết rồi.” Tào Tương Dư vỗ vỗ ngực nói:

“Có thể nói thế này, bây giờ dòng chảy của Cisco đều là của nhà chúng ta rồi, chỉ cần con nói một câu, bọn họ đều sẽ làm theo yêu cầu của con.

“Đây đúng là tin tức tốt, chuyện này làm tốt lắm.” Tào Gia Đổng vừa lòng nói:

“Bố, tạm thời bố đừng mừng vội, vẫn còn một chuyện tốt khác con muốn nói với bố.”

“Chuyện gì? Cứ nói từ từ?” Tào Gia Đống châm thuốc, cho có thêm hứng thú nghe.

Nhìn biểu cảm của bố, Tào Tương Dư hơi nhíu mày, nhưng không nói gì.

“Con không chỉ lấy được dây chuyền sản xuất của Khoa Sáng, mà kho hàng của bọn họ cũng là của con rồi, toàn bộ đều là người của chúng ta quản lý, bọn họ không được nhúng tay vào.”

“Thật hay giả vậy? Người của Tư Khoa đâu có rộng lượng thế?”

“Chuyện này đúng là rất khó, con phải vận lộn với bọn họ lâu lắm, dùng bao nhiêu là cách mới lấy được kho hàng của Tư Khoa đó.” Tào Tương Dư thở dài một hơi: “Bận rộn bao nhiêu ngày trời, cuối cùng cũng có thời gian ngủ một giấc ngon.”

“Bây giờ dây chuyền sản xuất và kho hàng của Tư Khoa đều nằm trong tay chúng ta rồi, nếu như bọn họ muốn tiếp quản những hạng mục lớn khác thì phải nhìn sắc mặt của chúng ta.” Tào Gia Đống nói.

“Không sai, bởi vì khi đó con nghĩ như vậy cho nên mới ngày đêm bận làm chuyện này, bây giờ cuối cùng cũng thấy thành công rồi.” Tào Tương Dư nói.

“Quan trọng nhất là đối phương nhanh trí quá, may mà con chuẩn bị đầy đủ, nếu không thì đúng thật là không thể làm nổi chuyện này mất.”

“Chuyện này con làm khá lắm, tiếp tục cố gắng đi.”

“Bố yên tâm, việc bố giao cho con, con không chỉ hoàn thành đúng và đảm bảo chất lượng đâu, mà còn phải hoàn thành vượt cả nhiệm vụ cơ, nhất định không phụ sự kỳ vọng của bố.”

Tào Gia Đống vừa lòng gật đầu. “Khoảng thời gian này con vất vả rồi, đợi hạng mục Didi hoàn thành thì đến công ty nhận chức đi.”

Tào Tương Dư vui mừng, chỉ hận không thể ôm hôn Tào Gia Đống hai cái.

Bản thân tới quá đúng lúc rồi, nếu không thật sự dễ làm chân sai vặt.

Nghĩ đến đây, Tào Tương Dư đắc ý liếc Tào Tĩnh Thu một cái, trong lòng cũng rủa thầm:

“Tiểu tiện nhân, chỉ mày mà cũng định tranh giành với anh á? Còn kém xa!”

“Bây giờ người phụ trách Khoa Sáng là ai? Là cái người tên Vương Thiên Long kia à?” Tào Tĩnh Thu hỏi.

“Em hỏi cái này làm gì? Chẳng nhẽ có ý kiến gì khác sao?”

Tào Tĩnh Thu lắc đầu: “Ý kiến thì không có, nhưng mà cảm thấy có chút kỳ quặc.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 355.
Bình Luận (0)
Comment