Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 359 - Chương 357. Chênh Lệch Giai Cấp Ở Thành Phố Lớn

Chương 357. Chênh Lệch Giai Cấp Ở Thành Phố Lớn
Chương 357. Chênh Lệch Giai Cấp Ở Thành Phố Lớn

Lâm Dật tiện tay cúp điện thoại, nếu cứ tiếp tục trò chuyện thì không biết sẽ nói đến khi nào, còn không bằng trực tiếp cúp luôn.

Sau đó, Lâm Dật lại bấm gọi cho Quách Nhị.

Đối phương là giáo viên của trường chị ấy, để cho chị ấy đến xử lý việc này thì sẽ phù hợp hơn.

Dưới sự dẫn dắt của Vương Oánh, hai người đi tới một tiểu khu lâu năm.

Trước cửa của một cửa hàng bán lẻ, Vương Lộ và bạn học của cô đều cảm thấy bất lực mà ngồi xổm ngồi ở đó.

Nhưng Lưu Trường Ninh gặp qua trước đây lại không có mặt ở nơi này.

“Anh Lâm, các người tới rồi!”

Bởi vì đã biết quan hệ giữa Vương Oánh và Lâm Dật cho nên Vương Lộ đã chuyển cách xưng hô thành anh Lâm.

Lâm Dật cười nhìn về phía mấy người Vương Lộ và Đỗ Vũ Hiên, rồi nói: “Suốt ngày nói mình đã trưởng thành, muốn đến câu lạc bộ đêm để thể nghiệm cuộc sống của người trưởng thành, hiện tại sao lại không làm được?”

“Anh Lâm, những người này quá khốn nạn, chúng em thật không được.” Vương Lộ cười hì hì nói: “Chúng em vẫn còn là những nụ hoa.”

“Đúng, đúng, đúng, chú à, chúng cháu còn chưa lên đại học, nào có năng lực xử lý việc này a.” Đỗ Vũ Hiên nói.

Lâm Dật ngẩng đầu nhìn bảng hiệu phía trên cửa hàng bán lẻ một chút. Trên đó có viết ‘Trường đào tạo nghệ thuật Đức Nghệ’, nhưng cửa lớn lại khóa chặt, nhìn không rõ bên trong rốt cuộc là có thứ gì.

“Người đâu rồi?”

“Các cô ấy vừa mới đi, chúng em không có ngăn lại.”

“Được, đừng gấp, bạn của tôi sẽ tới ngay, đến lúc đó cô ấy sẽ xử lý.”

“Ừm vâng.”

Nếu như Vương Oánh tới thì trong lòng của bọn họ hẳn là sẽ có chút lo lắng.

Nhưng Lâm Dật tới thì lại khác.

Đây chính là người có đị vị ngang hàng với Tần Hán, xử lý chút chuyện nhỏ này, nhất định là không thành vấn đề.

Khoảng mười phút trôi qua, một chiếc Mercedes-Benz E-Class màu trắng đi vào từ bên ngoài tiểu khu.

Sau khi dừng lại, Quách Nhị đeo kính râm bước xuống.

Cách ăn mặc của Quách Nhị vẫn luôn thành thục tài trí như trước, váy màu đậm, tất màu da phối với giày cao gót, toát lên vẻ đẹp hiền thục.

Tuy rằng đã có tuổi, nhưng khí chất của Quách Nhị lại khiến cho bọn người Vương Lộ cảm thấy kính phục.

Ánh mắt luôn nhìn thẳng.

“Vội gọi tôi tới đây, là có chuyện gì sao?” Quách Nhị cười hỏi.

“Cơ sở đào tạo này là giáo viên của trường chị mở, còn dính líu đến chuyện lừa đảo, chị có phải là nên đến xử lý một chút hay không?”

Biết được thân phận của Quách Nhị, bọn người Vương Lộ đều âm thầm kinh ngạc.

Anh Lâm còn quen biết người của Học viện Hí kịch Trung Hải?

Đây cũng quá lợi hại rồi đi.

“Chúng ta qua một bên nói chuyện đi.”

Quách Nhị và Lâm Dật đi sang một bên, tuy rằng trường học cấm giáo viên giảng dạy bên ngoài, nhưng loại chuyện này trong giới giáo dục đã nhìn tới quen mắt.

Nếu thật là có chuyện này thì vẫn nên xử lý nhẹ nhàng sao cho thỏa đáng, để tránh làm hỏng danh tiếng trường học.

“Chuyện này trước hãy khoan để lộ ra, tôi sẽ xem xét chuyện gì đã xảy ra trước.” Quách Nhị nói:

“Mấy năm nay, trường học rất nghiêm khắc trong loại chuyện như mở trường dạy học bên ngoài như thế này, trước đó đã đuổi mấy người rồi, chuyện này lẽ ra không nên xảy ra nữa mới đúng.”

“Chẳng lẽ là mạo danh?”

“Cũng có khả năng này.” Quách Nhị nói: “Nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện thì phải gặp qua mới biết được.”

“Vậy chuyện này lại càng thú vị rồi.”

“Các người đều đang làm gì vậy!”

Ngay lúc Lâm Dật chuẩn bị đưa ra chiến lược tiếp theo, chợt nghe có người kêu ầm lên.

“Anh Lâm, chính là cô ấy đã lừa tiền của chúng em!”

Lâm Dật ngẩng đầu nhìn một chút, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang đi tới từ phía sau.

Người phụ nữ mặc quần đùi bò cùng với áo cộc màu hồng, nhìn không ra nửa điểm khí chất của giáo viên nghệ thuật.

So sánh với Quách Nhị thì quả thực là một người trên trời một người dưới đất.

Mà bên cạnh cô còn có hai người đàn ông với làn da ngăm đen, hình như là có quan hệ thân thuộc với cô ấy.

“Cô này chính là người đã lừa tiền các em sao?”

“Vâng, chính là cô ấy.” Vương Lộ nói:

“Cô ấy tên là Trương Tuyết Mai, lúc chúng em báo danh, luôn miệng nói ba hoa chích chòe rằng 7000 tệ sẽ bao tất cả chương trình học. Bây giờ lại nói đó chỉ là một khóa hai giờ, rõ ràng chính là gạt người!”

“Khóa hai giờ thì thế nào.” Trương Tuyết Mai gào lên:

“Tôi nói cho các người biết, tôi đây chính là giáo viên khoa biểu diễn của Học viện Hí kịch Trung Hải, hai giờ 7000 tệ, đã không đắt rồi.”

“Đúng, các người thích học thì học, không thích thì cút, coi thời gian của chị tôi nhàn nhã lắm sao.” Người đàn ông trẻ tuổi mắng.

“Tôi nói cho các người biết, chúng ta đã ký thỏa thuận rồi. Nếu như các người muốn lên tiết thì đem số tiền còn lại nộp cho đủ, nếu như không muốn lên thì nhanh cút khỏi chỗ này, đừng làm chậm trễ việc làm ăn của tôi.”

“Chúng tôi mới không thèm lên cái lớp ấy của cô, chúng tôi chỉ muốn lấy lại tiền đặt cọc thôi!”

“Mấy tên nhà quê các người nghe không hiểu lời nói của tôi sao.” Trương Tuyết Mai nói:

“Giữa chúng ta đã ký thỏa thuận, muốn lấy tiền, mấy người cảm thấy có thể sao?”

Trương Tuyết Mai dám gióng trống khua chiêng ở chỗ này, cũng là bởi vì cô ta biết bọn người Vương Lộ đến từ thành thị nhỏ cấp ba. Đây là nguyên nhân khiến cho cô ta không chút kiêng kỵ nào.

Lâm Dật nhìn Quách Nhị, “Cô nói chuyện này nên làm sao bây giờ?”

Quách Nhị nhún vai, “Giữa bọn họ đã ký kết thỏa thuận, như vậy sẽ được luật pháp bảo vệ, đương nhiên là không thể lấy lại được tiền rồi.”

“Xem ra trong số các người cũng có người hiểu chuyện, vậy tôi cũng không nhiều lời nữa, nhanh tránh ra một chút, đừng đứng chặn cửa ở đây nữa.” Trương Tuyết Mai không nhịn được mà nói.

“Trước đừng có gấp, chúng tôi đương nhiên là không có ý định đòi tiền, nhưng làm đồng nghiệp có phải trước tiên nên phải làm quen một chút hay không?”

“Hả? Cô nói cái gì? Đồng nghiệp?”

Quách Nhị cười gật đầu, “Trước tiên tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là giáo viên của Học viện Hí kịch Trung Hải, Quách Nhị, cô là giáo viên chuyên ngành biểu diễn sao? Làm quen một chút đi.”

“Cô, cô là giáo viên của Học viện Hí kịch sao?”

Thân phận của Quách Nhị khiến cho nụ cười của Trương Tuyết Mai cứng lại, vẻ mặt xấu hổ đến vặn vẹo.

“Cái kia, vậy đúng là trùng hợp, lại gặp được một giáo viên cùng trường.”

“Quả thực là trùng hợp.” Quách Nhị cười nói: “Nhưng bây giờ, trường học đã cấm nhân viên giảng dạy ở bên ngoài, chẳng lẽ cô không biết sao?”

“Việc này...”

Trương Tuyết Mai xấu hổ đến nói không nên lời.

Mấy đứa học sinh từ thành phố nhỏ cấp ba lại tìm được giáo viên của Học viện Hí kịch Trung Hải tới.

Đây là chuyện người bình thường có thể làm sao?

“Chúng tôi đã biết thân phận của cô, tôi sẽ gọi cho cảnh sát đến xử lý.”

“Cô Quách, tìm cảnh sát tới cũng không có tác dụng đâu, chúng em trước đó cũng đã tìm rồi.” Vương Lộ nói.

“Không giống nhau, tôi gọi điện thoại thì bọn họ sẽ nhanh chóng xử lý.”

Mấy nữ sinh âm thầm kinh hãi và hâm mộ.

Bản thân mình gọi điện thoại, người ta còn đang bận đá bóng, nhưng cô Quách gọi điện thoại thì người ta lại nhanh chóng tới xử lý.

Đây chính là chênh lệch giai cấp địa vị trong thành phố lớn đi.

Lâm Dật đứng ở một bên, cười tủm tỉm nhìn Quách Nhị.

Khó trách có thể lên làm giáo viên đại học, loại khí chất và thủ đoạn sắc bén này thật sự không mấy người có.

“Cô, cô đừng có quá đáng.” Trương Tuyết Mai nói: “Tôi mở trường đào tạo nhiều năm như vậy đương nhiên là có quan hệ.”

“Tôi chỉ giải quyết việc chung.” Quách Nhị nói: “Các người cần phải cảm thấy may mắn vì tôi đến xử lý sự kiện này. Nếu như đổi thành vị tiên sinh bên cạnh tôi đây thì kết quả của các ngươi, có thể sẽ thảm hại hơn đó.”

“Tôi, tôi chẳng cần biết anh ta là ai, tóm lại các người đừng quá đáng, cẩn thận tôi tìm người đến thu thập các người!”

Quách Nhị chỉ vào chiếc Lykan phía sau.

“Cái gọi là quan hệ của các người đáng tiền bằng chiếc xe đua hơn 60 triệu kia không?”

“Cô, cô nói cái gì? Chiếc xe thể thao kia là của các người?!”

“Đương nhiên.”

Trương Tuyết Mai gục xuống mặt đất, kêu trời khóc đất.

Nhưng không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với kết quả cuối cùng.

Sau khi cảnh sát đến, Quách Nhị tiết lộ thân phận của mình, ba người Trương Tuyết Mai trực tiếp bị mang đi.

Tiền đặt cọc của mọi người cũng được trả trở về.

Điều này cũng làm cho bọn người Vương Lộ lần nữa nhận thức được chỗ mạnh của tầng lớp thượng lưu.

Một ông chủ bình thường thật sự là không so sánh được.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 357.
Bình Luận (0)
Comment