Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 360 - Chương 358. Cúi Đầu Trước Đồng Tiền Xấu Xa

Chương 358. Cúi Đầu Trước Đồng Tiền Xấu Xa
Chương 358. Cúi Đầu Trước Đồng Tiền Xấu Xa

“Cảm ơn cô Quách đã giúp đỡ.” Lâm Dật cười ha ha, nói.

“Cậu cũng đừng nói móc tôi nữa.” Quách Nhị nói:

“Lấy năng lực của cậu thì chỉ cần vài phút là có thể đem chuyện này xử lý tốt. Tôi đến đây đúng là vẽ vời cho thêm chuyện mà.”

“Chủ yếu là có chút chuyện khác, muốn nói với chị một chút.” Lâm Dật nhìn Vương Lộ, nói:

“Mấy người này đều là học sinh cấp ba thuộc khoá này, sau này thi đại học muốn báo danh vào trường của chị. Chị có thể nghĩ một chút biện pháp gì đó hay không?”

“Cậu đã lên tiếng rồi, dù tôi không muốn thì cũng phải cho cậu mặt mũi chứ.”

Trong lòng mấy nữ sinh kia đều kích động, nếu cô Quách đã nói như vậy thì nhất định sẽ có cơ hội!

Dù sao người ta là cũng là giáo viên của Học viện Hí kịch!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh Lâm có thể làm cho cô Quách nói như vậy, chẳng phải là càng trâu bò sao?

“Tôi có một người bạn, mở trường đào tạo, trình độ quả thật không tệ, tôi sẽ giới thiệu cho các em ấy qua đó.” Quách Nhị nói:

“Sau khi có điểm, nếu như không tự tin với số điểm của mình thì báo lại với Học viện m nhạc và Nghệ thuật của cô. Lúc đó cô sẽ giúp các em điều chỉnh, trước lấy việc được vào học tại trường học làm chủ, như vậy những việc phía sau cũng dễ dàng hơn.”

“Thật sao? Có thể tùy chỉnh chuyên nghành sau khi vào học sao?”

“Người khác thì không thể, nhưng nhờ mặt mũi của anh Lâm các em cho nên những thứ này đều không thành vấn đề.”

“Anh Lâm trâu bò!”

“Chúng em yêu anh!”

“Bắn tim bắn tim.”

“Đều chú ý một chút đi, giáo viên tương lai của các em đang ở đây đó.”

“Hắc hắc...”

“Tôi còn phải đi đón con, đợi lát nữa cậu đem số điện thoại của tôi cho các em ấy. Về chuyện tiếp theo, cậu bảo các em ấy liên hệ với tôi là được, không cần bận tâm nhiều làm gì.”

“Được rồi.”

Nhìn bóng người Quách Nhị rời đi, trong lòng Vương Lộ mặc niệm một trăm lần ‘Anh Lâm trâu bò’.

Ngay cả phụ nữ có con cũng thu phục được!

Tuyệt!

“Chị, em vừa mới phát hiện, quan hệ của anh Lâm và cô Quách hình như không bình thường.” Vương Lộ nhẹ nhàng nói.

“Không bình thường thì không bình thường thôi, chuyện này cũng chẳng có gì.” Vương Oánh cũng không để ý.

“Chị nói cũng đúng, anh Lâm ưu tú như vậy, nhiều nữ nhân một chút cũng là chuyện bình thường.”

Sau đó, Lâm Dật để lại số điện thoại của Quách Nhị, nói chuyện với Vương Oánh vài câu, rồi mới lái xe đi vào trong ngõ hẻm kế công ty, mua cơm chiên trứng cho Kỷ Khuynh Nhan.

“Chú Khổng, hai phần cơm chiên trứng, thêm hai quả trứng tráng nữa.” Lâm Dật nói.

“Anh tiểu Dật.”

Nhìn thấy Lâm Dật tới, Khổng Tĩnh đang lau bàn liền chạy tới chào hỏi, “Lâu rồi anh không có tới.”

“Gần đây công việc luôn bận bịu cho nên không tới được, hình như thi xong đại học rồi đúng không, thành tích thế nào?”

“Chưa có kết quả, nhưng em đánh giá được khoảng 680 điểm. Thầy Cố nói em có thể đỗ Thanh Hoa và Yến Đại, nhưng em vẫn muốn đi Phục Đán học y hơn, hơn nữa cũng gần nhà.”

“680 điểm cũng không tệ, về phần học đại học nào thì do em quyết định mới tốt, dù sao con đường tương lai sau này của em cũng phải tự mình đi.”

“Ừm vâng, vẫn là anh Lâm tốt, cha mẹ em muốn để em báo danh Thanh Hoa, Yến Đại, em đều không muốn.”

“Chú Khổng, dì Lưu, các người cũng đừng mang nặng tư tưởng cũ như vậy, Phục Đán cũng không tệ, thậm chí một số chuyên ngành còn tốt hơn so với Thanh Hoa và Yến Đại đó.” Lâm Dật khuyên.

“Được, nghe cậu vậy.” Mẹ của Khổng Tĩnh nói: “Chúng tôi chưa từng đọc sách, cái gì cũng đều không hiểu, vậy đành làm phiền cậu giúp đỡ góp ý một chút.”

“Việc nhỏ thôi.”

Lâm Dật sờ đầu Khổng Tĩnh, “Chờ khi có thư thông báo trúng tuyển nhớ nói cho anh biết một tiếng.”

“Vâng, đã biết, anh Tiểu Dật.”

Nói chuyện với một nhà ba người một lúc, Lâm Dật mang theo hai phần cơm chiên trứng, đi đến tập đoàn Triều Dương tìm Kỷ Khuynh Nhan.

Nhìn thấy Lâm Dật mua cho mình cơm chiên trứng, ngoài ra còn thêm hai quả trứng tráng, Kỷ Khuynh Nhan vui mừng nhướng mày.

“Lâm Dật anh thật tốt, em muốn ăn thêm một cái, anh vậy mà lại thêm hai cái, không tệ không tệ.”

Lâm Dật im lặng: “Có một cái là của anh, đều cho em ăn.”

...

Hơn hai mươi ngày trước đó, ngoại trừ chạy Didi, phần lớn tâm tư của Lâm Dật đều đặt ở trên người Tào Tương Dư.

Với chiến tích hiển hách thì hiệu quả tương đối khá.

Nhưng cũng phát sinh một chuyện khiến anh ta bị chấn động.

Tại thời điểm mình bàn giao chuyện với Vương Nhiễm tại Khoa Sáng, đột nhiên nhìn thấy Tào Tĩnh Thu.

Mặc dù không bị cô ấy phát hiện, nhưng Lâm Dật cảm thấy hình như Tào Tĩnh Thu đã bắt đầu nhúng tay vào chuyện của Cisco.

Nhưng quyền hạn của cô tại Cisco lớn bao nhiêu, Lâm Dật vẫn chưa thể nào biết được.

Nhưng nhìn theo một loạt hành động của Tào Tương Dư, Lâm Dật cảm thấy mình chưa cần phải đối đầu chính diện với Tào Tĩnh Thu kia.

Tên Tào Tương Dư ngu xuẩn kia đã phát động tấn công.

Không chỉ có tăng cường tuần tra khu xưởng, thậm chí còn tăng thêm mười mấy cái camera giám sát. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là vì đề phòng Tào Tĩnh Thu.

Từ điểm này, Lâm Dật cũng có thể nhìn ra, Tào Tương Dư đang đề phòng Tào Tĩnh Thu, dường như đã đến một loại trình độ cực đoan.

Lâm Dật thậm chí hoài nghi, thằng ngu Tào Tương Dư này, có một ngày sẽ làm ra loại chuyện như giết em gái.

Giữa trưa, cơm nước tại khách sạn Bán Đảo xong xuôi, Lâm Dật cầm điện thoại di động lên, gọi cho Tào Tương Dư.

“Tào lão ca, anh quản lý công xưởng như thế nào vậy, thư ký em mỗi ngày đều báo cáo rằng có một người phụ nữ ngày nào cũng đến khu xưởng. Những thứ chúng ta nghiên cứu đều là bí mật, vạn nhất bị người ta ăn cắp bản quyền thì làm sao bây giờ.”

Lâm Dật không chỉ mặt gọi tên, tuy Tào Tương Dư có chút ngu xuẩn, nhưng cũng có thể biết mình nói tới ai.

“Lâm lão đệ, việc này anh đã biết, cậu yên tâm, anh đã nghiên cứu ra biện pháp, về sau chỉ có người cầm công bài mới có thể tự do ra vào khu xưởng. Nếu không thì một con ruồi anh cũng không để cho nó bay vào.”

“Thủ đoạn của Tào lão ca em biết, nếu không thì cũng chống đỡ không nổi nhà máy lớn như vậy. Em chỉ là đơn giản nhắc anh một chút, tránh khỏi xảy ra vấn đề.”

“Cám ơn ý tốt của Lâm lão đệ, chờ anh đây đem chuyện này giải quyết xong sẽ mời cậu ăn cơm.”

“Không thành vấn đề, quyết định như vậy đi.”

Sau khi nói chuyện với Tào Tương Dư, Lâm Dật lại gọi một cuộc điện thoại cho Hà Viện Viện.

“Ông chủ, tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Tìm cô đi khách sạn thuê phòng.”

“Lâm Dật, anh nói bậy bạ gì đấy!”

“Ừm hả?”

Nghe thấy giọng nói mềm mại này, Lâm Dật sửng sốt một hồi lâu, đây không phải giọng của Kỷ Khuynh Nhan sao?

“Sạo cô lại ở tập đoàn Triều Dương?”

“Đương nhiên rồi, đến tìm học tỷ thỉnh giáo chút chuyện, không nghĩ tới anh muốn hẹn tôi đi thuê phòng, quả thực chính là tra nam.”

“Người trên toàn thế giới, đều có tư cách mắng tôi là tra nam, nhưng cô thì không được, đừng có giả bộ thiếu nữ thanh thuần với tôi.”

“Dựa vào, lão nương mặc kệ.”

“Được rồi, hai người các người vừa thấy mặt nhau đã tranh cãi.” Kỷ Khuynh Nhan nói xen vào:

“Em vẫn là lần đầu nhìn thấy, ông chủ và nhân viên có thể nháo đến nước này, hai người thật sự là đủ năng lực.”

“Nếu không phải mức lương 5 triệu một năm, em nhất định sẽ không làm.”

“Cuối năm cho thưởng cô thêm 1 triệu.” Lâm Dật nói.

“Ông chủ đúng là người tốt, ông chủ cả đời bình an, có nhiệm vụ gì mới, cứ việc sắp xếp, tôi nhất định sẽ hoàn thành thật tốt, tuyệt đối nghiêm túc.”

Kỷ Khuynh Nhan:…

Hà Viện Viện, em thật sự là sỉ nhục của Yến Đại mà!

“Chuyện bên văn hóa Phong Lan, gần đây cô có tìm hiểu qua không?”

“Chỉ là một công ty nhỏ mà chúng ta đầu tư vào thôi, tôi nào có tâm tư quản nhiều như vậy.”

“Dành thời gian sắp xếp nhiệm vụ cho bọn họ, tóm lại là càng nhiều càng tốt, đừng để cho bọn họ rảnh rỗi là được rồi.”

“Ông chủ, anh có phải là lại có thao tác cợt nhả mới hay không?”

“Đây là thủ đoạn thương nghiệp bình thường của tôi, cái gì gọi là thao tác cợt nhả. Cô đây là đang vũ nhục nhân cách của tôi sao.”

“Ôi ôi ôi~~~” Hà Viện Viện cười lạnh, “Anh căn bản không có nhân cách, tôi sao có thể vũ nhục anh.”

“Phần thưởng cuối năm 2 triệu.”

“Nhân cách của ông chủ luôn cao, phẩm đức cao thượng, là một người tốt thoát ly khỏi phẩm cấp kém.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 358.
Bình Luận (0)
Comment