Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 386 - Chương 384. Kỹ Thuật Khâu Tuyệt Đẹp

Chương 384. Kỹ Thuật Khâu Tuyệt Đẹp
Chương 384. Kỹ Thuật Khâu Tuyệt Đẹp

"Lý, chủ nhiệm Lý, trình độ của em khả năng có hạn, tạm thời không có cách nào khâu lại vết thương vào lúc này."

Lý Sở Hàm đút hai tay vào túi áo khoác, lông mày xinh đẹp cũng nhíu lại.

Vết thương tuy rằng nhìn hơi dọa người, nhưng một chút việc đều không có, nhiều lắm tiến hành khâu bốn mũi lại, là được rồi.

Vết thương đơn giản như vậy, lấy trình độ của bọn họ cũng đủ năng lực để xử lý, học nhiều năm như vậy, đều học được trên thân chó à.

"Hai người các cậu có được hay không?" Lý Sở Hàm quay đầu lại nhìn Lâm Dật cùng Kiều Hân.

Kiều Hân liếc nhìn Lâm Dật, lần đầu tiên đối mặt với tình huống như vậy, cô có chút không quyết định được.

"Cứ để tôi làm." Lâm Dật nói: "Cũng không phải vấn đề gì lớn."

"Không được!"

Người phụ nữ trung niên kêu ầm lên: "Trừ viện trưởng của các cô cậu ra, không ai có tư cách phẫu thuật cho con trai tôi!"

"Vậy hãy để cho con trai của cô chờ chết đi, dù sao vết thương cũng không ở trên người tôi."

Lý Sở Hàm cùng Kiều Hân sửng sốt một chút, tính khí thật là lớn nha!

"Ôi ô ô, cậu nói cái gì đấy, cậu là bác sĩ gì vậy, tôi muốn khiếu nại cậu!"

"Được rồi được rồi, cô đừng có ồn ào nữa, nơi này là bệnh viện, không phải là chỗ để cô khóc lóc om sòm."

Lý Sở Hàm lấy bảng tên của mình ra, "Tôi là chủ nhiệm của khoa cấp cứu, nếu như cô đồng ý, liền để cho tôi khâu lại đi, nếu như không đồng ý, hiện tại liền chuyển viện, viện trưởng là không thể nào tự mình xuống được."

"Chuyện này..."

Người phụ nữ trung niên có chút do dự, cuối cùng nói: "Vậy thì cô làm đi, nhưng tôi cũng phải nói trước, nếu như khâu không tốt, tôi khẳng định tìm cô đòi một lời giải thích!"

"Nếu như cô không tin tôi, hiện tại có thể đi." Lý Sở Hàm nói: "Tôi nhìn thấy người chết còn nhiều hơn so với cô nhìn thấy người sống, cũng không thiếu con trai của cô một cái đâu."

Lâm Dật nhìn Lý Sở Hàm.

Cô nàng này cũng là nhân vật hung ác!

Người phụ nữ trung niên bị Lý Sở Hàm trấn trụ, cũng biết bệnh tình của con trai mình không thể chậm trễ được nữa, hơn nữa cũng không có thời gian đi bệnh viện khác.

"Vậy thì cô làm đi."

"Đẩy vào phòng mổ, ba người các cậu theo tôi đi vào."

Mấy phút sau, bệnh nhân được đẩy lên bàn mổ, Chu Tự Cường xung phong nhận việc, nói:

"Chủ nhiệm Lý, em tới làm trợ thủ cho cô, lấy tư cách học trò tâm đắc của cô, nhất định có thể phối hợp tốt với cô ạ."

Lý Sở Hàm ngẩng đầu liếc nhìn Chu Tự Cường, "Việc đơn giản như khâu vết thương này cậu không đủ tự tin làm, còn không thấy ngại nói là học trò tâm đắc của tôi sao?"

"Em ..."

"Cậu đứng một bên quan sát."

Lý Sở Hàm không phản ứng lại Chu Tự Cường, nhìn Lâm Dật cùng Kiều Hân, "Hai người các cậu đến làm trợ thủ cho tôi."

"Dạ vâng chủ nhiệm Lý."

Mặc dù anh không phải tốt nghiệp từ trường y học, nhưng bởi vì có trí tuệ Hiền Giả, làm cho trình độ của Lâm Dật hoàn toàn có thể ngang bằng với Chu Tự Cường và Kiều Hân, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ một chút.

Trợ giúp bác sĩ khâu vết thương nhất định là không có vấn đề.

Quá trình khâu diễn ra vô cùng thuận lợi, Lý Sở Hàm tự mình cầm dao, muốn gặp sự cố cũng khó khăn.

"Bắp thịt và mỡ cũng đã khâu xong, còn có dưới da và da thịt, hai người các cậu thử xem, cũng không có vấn đề gì đâu."

"Được." Lâm Dật nói.

"Anh Lâm, em làm trợ thủ cho anh nha, lần này em xem anh làm, lần sau em sẽ làm." Kiều Hân đề nghị.

Tuy rằng dưới da và da thịt khâu lại không có bất kỳ độ khó nào, nhưng Kiều Hân còn cần thời gian thích ứng.

"Không thành vấn đề."

Nhìn thấy hai người đang khâu vết thương cho bệnh nhân, Chu Tự Cường tức giận đấm một cái vào không khí.

"Tiên sư nó, lão tử sớm muộn gì cũng đem mày đuổi ra khỏi bệnh viện!"

Lâm Dật cùng Kiều Hân bắt đầu khâu dưới da và da thịt lại.

Bởi vì một đêm không ngủ, Lý Sở Hàm ngồi ở một bên, xoa huyệt Thái dương, cố gắng để cho mình tỉnh táo một chút.

Không tới nửa giờ sau, quá trình khâu lại toàn bộ kết thúc.

"Anh Lâm, vết khâu của anh cũng quá tốt rồi!"

Nhìn thấy vết thương được Lâm Dật khâu lại, Kiều Hân thở dài nói:

"Thật may vừa này là do anh làm, đổi lại là em, khẳng định là không làm được tốt như vậy."

Lý Sở Hàm bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy đi tới, cũng ở trong lòng oán thầm nói:

"Bây giờ mấy cô gái nhỏ này, làm sao lại ầm ĩ như vậy, lẽ nào lớn lên đẹp trai, làm gì cũng tốt sao? Đây là cái gì ... Còn giống như thật sự không tệ ..."

Nhìn thấy vết thương Lâm Dật khâu lại, trong đôi mắt của Lý Sở Hàm hiện lên một chút kinh ngạc.

Từ góc độ xử lý vết thương, nếu như không có mười năm kinh nghiệm lâm sàng trở lên, khẳng định không khâu được tốt đến như vậy.

Đổi lại là chính mình, chỉ sợ cũng không được như vậy.

Sở dĩ nói như vậy, bởi vì biểu bì khâu lại cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Chỉ cần cố gắng nhiều hơn, là có thể dễ dàng hoàn thành.

Cũng giống như các giáo viên mẫu giáo tốt nghiệp đại học, dạy trẻ mẫu giáo có hiệu quả hơn các giáo sư đại học.

"Xác thực thật không tệ, về sau cố gắng nhiều hơn, đừng kiêu ngạo quá."

"Dạ vâng, chủ nhiệm Lý."

Lý Sở Hàm gật đầu, trong lòng có quyết định, đợi lát nữa tìm Lâm Dật nói chuyện.

Chu Tự Cường lơ đễnh bĩu môi, rất tốt sao?

Tôi thấy rất bình thường nha!

"Được rồi, khâu lại xong rồi, đẩy ra ngoài đi."

"Được."

Nhìn thấy con trai mình được đẩy ra, người phụ nữ trung niên tiến lên nhìn một chút, đột nhiên mắng to lên khiến mọi người còn không kịp chuẩn bị.

"Cô khâu kiểu gì vậy? Nhất định sẽ lưu lại một vết sẹo lớn, con trai của tôi còn chưa có kết hôn mà, về sau làm thế nào tìm bạn gái đây!"

"Có thương tích có sẹo là chuyện bình thường, vết thương lớn như vậy, làm sao có khả năng một chút sẹo cũng không có" Lý Sở Hàm nói:

"Sau vài tháng, vết thương sẽ hoàn toàn khép lại, hiệu quả cũng sẽ tốt hơn rất nhiều, sẽ nhìn không nghiêm trọng như bây giờ."

"Tôi thấy cô chính là lừa dối người mà!" Người phụ nữ trung niên chỉ vào mũi Lý Sở Hàm nói:

"Cô chính là kỹ thuật không được còn thể hiện, con trai của tôi nửa đời sau tất cả đều hủy ở trên tay của cô!"

"Cô đừng có mà chỉ tay." Lâm Dật nói:

"Bụng con trai của cô là do tôi khâu, có việc gì cô nói với tôi là được."

"Cậu!"

Biết được chân tướng, người phụ nữ trung niên càng khó chịu hơn, hướng về phía Lý Sở Hàm nói:

"Cô làm bác sĩ như vậy sao? Rõ ràng đã nói là cô khâu, tiến vào phòng mổ, lại giao cho trợ thủ của cô, cái này không phải là lừa người sao!"

"Bắp thịt và mỡ đều là tôi khâu, dưới da cùng da thịt là cậu ta tới làm, hơn nữa tôi có thể nói chắc chắn cho cô biết, cậu ta khâu lại cũng không kém, coi như là để tôi làm, cũng không được tốt như vậy."

"Cô nói cái gì? Cô là chủ nhiệm lại cùng với trở thủ cùng trình độ, cô còn không thấy ngại mà nói ra à!" Người phụ nữ trung niên lớn tiếng nói:

"Còn cậu nữa, chính mình cái trình độ gì cũng không biết sao, một chút tự mình biết mình đều không có, còn dám khâu cho con trai tôi, cậu xứng sao? Có tin hay không chỉ cần một cú điện thoại của tôi, liền có thể cho hai người nghỉ việc!"

"Chỉ là một giám đốc nho nhỏ, liền lớn lối như vậy nói để cho chúng tôi nghỉ việc sao?"

"Cậu cho rằng tôi ở Trung Hải này chỉ là nói suông sao?" Người phụ nữ trung niên nói:

"Tôi nói cho cậu biết, cậu nên thấy may mắn khi người đến hôm nay là tôi, nếu như là chồng của tôi đến, nhìn thấy các cậu đem con trai của tôi biến thành như vậy, toàn bộ bệnh viện này của các cậu cũng đừng nghĩ sống yên ổn!"

Lâm Dật nhún vai một cái, vẻ mặt nghiền ngẫm, "Vậy chúng ta thử xem, đến cùng là ai sẽ nghỉ việc trước."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 384.
Bình Luận (0)
Comment