“Đập bát cơm của tôi sao?” Cát Lợi cười lạnh một tiếng, “Người như vậy vẫn còn chưa xuất hiện đâu.”
“Đừng có gấp, lập tức sẽ xuất hiện thôi.”
“Cát Lợi, cậu cũng đừng nhiều lời với cậu ta. Trận đấu này chúng ta nhất định phải thắng 20 giây trở lên, vậy mới có cảm giác thành công, đừng cho cậu ta bất kỳ cơ hội nào.”
“Tôi biết mà, chiếc Aston Martin kia được cải tiến không tệ, với lại tôi đã hoàn toàn thích ứng, đừng nói thắng bọn họ 20 giây, cho dù là 30 giây cũng có thể.”
“Phải duy trì loại trạng thái này, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào.”
“Còn mẹ nó muốn thắng chúng tôi 30 giây sao? Tôi thấy anh là đang nằm mơ.”
“Lão Tần, bây giờ oán giận thì có ích gì, tôi khuyên các người vẫn là nhanh đi chuẩn bị thủ tục đi, đợi lát nữa đưa xe qua.”
“Đừng giả trang nữa, chờ sau khi đua xong lại nói.”
Đúng lúc này, bên trong trường đua xe lại vang lên tiếng thán phục.
“Các người nhìn xem, người đẹp kia lái xe vẫn luôn theo sát Hoàng Vạn Kỳ, giờ đã tiến vào vòng thứ ba, tôi cảm thấy chênh lệch sau cùng hẳn là có thể khống chế trong vòng 10 giây.”
“Tôi cũng cho là như vậy, người phụ nữ này quá mạnh, đây chính là Type-R, chứ xe khác căn bản chịu không nổi tốc độ như vậy.”
“Người đẹp cố lên!”
“Nhất định phải khống chế trong vòng 10 giây!”
“Từ nay về sau, cô chính là thần tượng của tôi!”
Khoảng một phút sau, vòng thứ ba kết thúc, kết quả khiến cho mọi người đều kinh ngạc!
Chênh lệch 8 giây!
Nói một cách khác, qua ba vòng, một tuyển thủ nghiệp dư như Lý Sở Hàm chỉ bị một tuyển thủ chuyên nghiệp vượt qua ba giây. Đây đã là thành tích vô cùng khủng bố!
Tại lúc mọi người đang sợ hãi than thở, trận đấu thứ tư đã bắt đầu!
“Thật ra tôi cảm thấy trận thứ tư này không cần thiết phải chạy. Ngoại trừ Tần thiếu gia giành được ba giây ra thì những người còn lại đều rớt lại phía sau, căn bản không có khả năng thắng.”
“Thật ra thua cũng là chuyện đương nhiên, dù sao người ta cũng là tay đua chuyên nghiệp, không phải là thứ mà kẻ yêu thích nghiệp dư có thể so sánh. Hiện tại chờ xem bọn họ sẽ thua bao nhiêu.”
“Tần thiếu gia chính là Thượng Hải Hoàng Trung Hải, nếu như trận đấu này thua thì sẽ mất hết mặt mũi.”
“Không còn cách nào khác, anh ấy bị Triệu Chính Dương chơi một vố như này, chỉ có thể nhận thua.”
Cùng lúc đó, Hoàng Vạn Kỳ đi trở lại, “Chính Dương, thực sự xin lỗi, chỉ giành trước được ba giây, không thể không nói, người phụ nữ kia đúng là có chút thực lực.”
“Không sao, bọn họ hôm nay lái mười hai chiếc xe tới, lấy thực lực của Cát Lợi muốn dẫn trước bốn giây là chuyện không thành vấn đề.”
“Ha ha, tôi cũng cảm thấy như vậy.”
“Tôi dựa vào, tình huống này là thế nào vậy? Tốc độ của Lykan cần phải trên 200 đi! Đuổi sát Aston Martin của Cát Lợi như vậy!”
“Lúc này mới cũng vừa mới bắt đầu, ít nhất đuổi trở về được 1 giây!”
“Tốc độ 200 trên đường thẳng thì cũng không tính là đáng sợ, nhưng anh ta hình như không có ý định giảm tốc độ thì phải, hình như muốn lấy tốc độ này để tiến vào khúc cua!”
“Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!”
“Anh ta thật sự là lấy tốc độ này tiến vào khúc cua!”
Người thấy cảnh này đều bị hù đến mức không dám nói lời nào.
Hình ảnh giống như vậy, bọn họ mới nhìn thấy qua ở trận đấu F1. Nhưng mà bọn họ còn từng chưa thấy qua người nào có thể dùng xe thể thao mà đạt được hiệu quả như F1 cả.
“Các người xem, Cát Lợi giảm tốc khi tiến vào khúc cua, chênh lệch ít nhất cũng phải là 3 giây!”
Đôi mắt đẹp của Lý Sở Hàm trừng lớn, chưa từng nghĩ tới xe còn có thể chạy như vậy.
Sao cậu ấy lại có thể lợi hại như vậy?
Lý Sở Hàm chưa từng kính nể bất kỳ người nào, nhưng Lâm Dật là người đầu tiên.
Tốc độ của Lâm Dật càng chạy càng nhanh, chênh lệch với Cát Lợi cũng càng ngày càng nhỏ!
Lúc này, trong lòng của mọi người đều sinh ra cùng một suy nghĩ, đoán chừng sau vòng chạy thứ nhất, thì Lâm Dật có thể đuổi kịp chênh lệch trước đó.
Còn lại, chính là xem đuổi kịp và vượt qua bao nhiêu!
“Anh Lâm cũng quá trâu bò rồi, Cát Lợi chính là tay đua chuyên nghiệp đó, vậy mà chỉ dùng một vòng đã đuổi kịp 8 giây?”
Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên đều chưa từng thấy Lâm Dật đua xe, lần này hoàn toàn đã khiến cho bọn họ nhìn đến ngây người.
“Tôi đã bảo lão Lâm trâu bò rồi, các người còn không tin, con mẹ nó cậu ta thích làm lão tài xế, nhưng thực ra lại chính là xe thần.”
Có người vui mừng thì cũng có người lo lắng, vẻ mặt của đám người Triệu Chính Dương đều sụp đổ.
Anh ta vốn cho rằng chỉ cần tìm ba tay đua xe chuyên nghiệp đến thì lần tranh tài này sẽ tất thắng, nhưng lại chưa từng nghĩ qua Lâm Dật lại nắm giữ kỹ thuật lái xe cao siêu như vậy!
“9 giây!”
“Cái tốc độ này quả thực không phải là người, chạy xong vòng thứ hai vậy mà vượt trước đến 9 giây!”
Nhìn thấy thành tích như vậy, tâm của Triệu Chính Dương đã lạnh đến đáy cốc.
Vừa mới chạy xong hai vòng, cộng với 8 giây vượt được từ vòng trước thì Lâm Dật đã vượt qua 17 giây, đợi đến khi chạy xong vòng thứ ba, xem chừng đến đèn đuôi xe của cậu ta cũng không thấy được.
Tại lúc mọi người ở đây đang cảm thán kỹ thuật lái xe của Lâm Dật siêu thần.
Bọn họ hoảng sợ phát hiện, Lâm Dật ngừng lại tại điểm cuối vòng thứ ba.
Loại thao tác làm cho người khác mê hoặc này, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khó hiểu, Tần Hán gấp đến độ đập vào bắp đùi.
“Lão Lâm, đây là đang làm cái khỉ gì vậy, nhanh tiến lên đi, chỉ cần lao tới thì chúng ta sẽ thắng!”
“Ha ha...” Triệu Chính Dương cười ha hả, “Tần Hán cậu đừng có nằm mơ nữa. Tôi thấy có lẽ xe của cậu ta hỏng rồi, hẳn là không có khả năng chạy về đích được.”
“Nói đùa, đây chính là Lykan, làm sao có thể nói hỏng là hỏng được.”
“Chạy với tốc độ như cậu ta thì xe gì có thể chịu được, nhất định sẽ nổ tung thôi.” Triệu Chính Dương cười, không còn thấy sợ hãi nữa, “Thật sự là ông trời có mắt, các người nên ngoan ngoãn đưa xe đi.”
Rầm rầm rầm
Nhưng vào lúc này, tiếng gầm rú lại truyền đến lần nữa.
Triệu Chính Dương nhìn thấy Lykan của Lâm Dật lao tới đích như một làn khói!
“Đây, chuyện này là sao vậy? Chẳng lẽ xe không bị hư sao?”
Tần Hán cũng không hiểu, nếu như xe đã không hư thì sao lại muốn dừng trước điểm cuối một lúc rồi mới lái qua?
“Tôi dựa vào, tôi đã biết Lâm thiếu có ý gì rồi. Anh ấy đang bấm thời gian, giành trước vừa đúng 11 giây, bởi vì câu lạc bộ FB có 11 chiếc xe!”
“Không phải chứ, đây chính là đánh vào mặt người ta rồi!”
“Lâm thiếu trâu bò, loại thao tác cợt nhả này thật sự là trước nay chưa từng có!”
“11 giây như đánh vào mặt, thật con mẹ nó kích thích!”
Trận đấu rất nhanh đã kết thúc, Lâm Dật và Cát Lợi lái xe tới, cười khanh khách nhìn về phía Triệu Chính Dương nói:
“Đúng lúc vượt qua các người 11 giây, thắng hết toàn bộ xe của các người, làm cho tôi cảm thấy có chút ngượng ngùng.”
“Đưa xe!”
“Đưa xe!”
“Đưa xe!”
Người vây xem giữa sân đều cùng hô to, hai tay Triệu Chính Dương nắm chặt, lòng bốc hỏa, tức suýt chút nữa phun máu.
“Anh Triệu, anh không sao chứ!” Phạm Khải Nam và Ngô Khánh Vũ chạy tới, đỡ Triệu Chính Dương lên.
“Không có việc gì, còn chưa chết.”
“Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao, giao chìa khóa xe!”
Vẻ mặt của cả đám người của câu lạc bộ FB đều hiện lên vẻ xấu hổ, không cam tình không nguyện mà đem chìa khóa xe của mình nộp ra.
Bọn họ cũng không đau lòng chút tiền ấy, nhưng lại quá mất mặt.
Trên tay Lâm Dật đang ước lượng chìa khóa xe One 77 của Triệu Chính Dương, “Từ nay về sau, danh hiệu tứ thiếu gia Trung Hải hẳn là không còn liên quan đến các người rồi.”
“Hừ, cậu cho rằng chúng tôi hiếm lạ lắm sao?”
Triệu Chính Dương hừ lạnh một tiếng, “Chúng ta đi!”
“Trước khoan đi vội đã.” Lâm Dật đứng ở phía sau, nói ra:
“Con đường phía trước có chút tối tăm, đi cũng không tiện.”
Triệu Chính Dương quay đầu nhìn Lâm Dật, “Cậu có ý gì!”
“Tối nay náo nhiệt như vậy, nếu như không có chút lửa trại để làm nổi bầu không khí thì không có ý nghĩa gì cả, chi bằng lấy chiếc One 77 này làm vật tiễn đưa cho Triệu đại thiếu gia đi!”
------
Dịch: MBMH Translate