"Chúng tôi chưa bao giờ sử dụng máy chủ ở nước ngoài trước đây, chuyện này tôi phải thương lượng với bộ phận kỹ thuật một chút."
"Ngay cả máy chủ ở bên ngoài Trung Quốc cũng chưa sử dụng bao giờ, các cô cũng quá nghiệp dư rồi."
Lâm Dật nhìn xung quanh một chút, "Cô đưa máy tính của cô cho tôi sử dụng."
"Anh muốn làm gì?"
"Giúp các cô giả lập địa chỉ của một số máy chủ ở nước ngoài, sau đó thông qua cái địa chỉ này truyền lên internet, như vậy thần không biết quỷ không hay rồi."
Tào Tĩnh Thu bất ngờ sửng sốt.
"Anh còn biết kỹ thuật Hacker?"
Lâm Dật nhìn Tào Tĩnh Thu như người thiểu năng.
"Chính là giả lập mấy cái địa chỉ ở nước ngoài, việc này rất khó ư? Tùy tiện cũng có thể hoàn thành."
"Tôi chỉ là không nghĩ tới, người giống như anh, lại có tay nghề cao như thế."
"Chỉ là biết một chút về máy tính mà thôi, không thể nói là có tay nghề được, tôi biết cũng khá nhiều, đừng quá ngạc nhiên."
Lâm Dật thuận thế ngồi xuống trên ghế của Tào Tĩnh Thu, cầm máy tính bắt đầu làm việc.
"Cái kia tôi ngược lại thật ra muốn hỏi một chút, Lâm tổng còn biết cái gì nữa?"
"Còn biết xem bệnh, tôi cảm thấy gần đây cô thức đêm quá nhiều, tim có chút vấn đề, dễ mắc bệnh phụ khoa, có cần tôi giúp cô xem thử hay không?"
"Chuyện cười này một chút cũng không buồn cười tí nào."
Đùng!
Lâm Dật đem thẻ nhân viên của mình ra đập lên bàn.
"Tôi là bác sĩ tim mạch tại bệnh viện Hoa Sơn, hoan nghênh cô tới đăng ký xem bệnh."
Nhìn thấy giấy phép hành nghề của Lâm Dật, Tào Tĩnh Thu cả người cũng không tốt rồi.
"Anh thật sự là bác sĩ ở bệnh viện Hoa Sơn?!"
"Giấy hành nghề còn có thể làm giả sao?"
Đôi mắt đẹp của Tào Tĩnh Thu trở nên mờ mịt, người đàn ông này rốt cuộc có thân phận gì?
Ông chủ đứng sau tập đoàn Lăng Vân?
Người phụ trách công xưởng điện tử Khoa Sáng?
Lập trình viên kỹ IT hiểu kỹ thuật Hacker?
Hay là bác sĩ phẫu thuật cứu sống và chữa bệnh cho người khác?
Đến cùng cái nào mới là thân phận thật sự, cái nào lại là giả?
Sau gần hai giờ, Lâm Dật đã hoàn thành giả lập máy chủ xong.
Sau đó cùng Tào Tĩnh Thu thương lượng về chuyện thủy quân đánh thuê.
"Nơi đặt thông tin tốt nhất nên đặt ở nơi có nhiều nam giới sử dụng, như vậy hiệu quả càng cao hơn."
So với phụ nữ mà nói, đàn ông quan tâm nhiều hơn đến việc quốc gia đại sự, kiến nghị của Lâm Dật cũng có lý.
Nếu như có đủ thời gian, Lâm Dật sẽ không bỏ qua bất kỳ người sử dụng nào, nhưng bây giờ, thời gian là vàng bạc, phải có trọng điểm mới được.
Tào Tĩnh Thu chăm chú gật đầu, "Điểm này thì tôi biết, đợi lát nữa tôi sẽ cùng người của bộ phận thị trường thương lượng một chút, tranh thủ đem hiệu quả sử dụng tốt nhất."
"Chuyện này mà còn cần phải thương lượng à?" Lâm Dật thập phần ghét bỏ nhìn Tào Tĩnh Thu.
"Tôi sẽ cung cấp cho cô một vài cổng thông tin, các cô chỉ cần tập trung vào những nơi này."
"Anh nói đi, tôi hiện tại nhớ kỹ."
"Lu 111 , ss 222 , pp 123 , sp 333 , xx 444..."
Lâm Dật nói liên tiếp hơn hai mươi mấy tên Website, mắt Tào Tĩnh Thu trợn tròn khi nghe.
"Anh chắc chắn muốn đưa lực lượng thủy quân vào các trang web này?"
"Ừ, cô xem ra cũng biết mấy trang web này."
"Đều là những trang web lâu năm, chỉ nhìn cách thức liền biết." Tào Tĩnh Thu nói ra: "Tôi biết, đàn ông các anh gọi cái này là di sản văn hóa phi vật thể."
"Cô nếu như cũng xem những thứ đồ này, vậy thì không thể tốt hơn rồi. Khi tuyển người dùng nam, còn có thể không thiếu nữ sinh xem được, như vậy sức ảnh hưởng càng lớn."
Tào Tĩnh Thu nặng nề thở phào, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác buồn bực.
Với chỉ số thông minh của anh trai mình, làm sao có khả năng chơi với loại người này được!
Đêm đó, Lâm Dật đã thảo luận về việc viết bài quảng cáo với Tào Tĩnh Thu, thẳng đến hơn tám giờ, mới quyết định hết thảy bước đi.
Nhưng nội dung bên trong, lại làm cho Tào Tĩnh Thu hãi hùng khiếp vía.
Chẳng trách anh ta muốn giả lập máy chủ nước ngoài, loại tin tức này, quả thật có chút mẫn cảm.
Khả năng cụ thể phải làm gì đây này.
...
Trung Hải, Khách sạn Giang Nam Xuân.
Mạnh Hải Thanh vội vã đi tới văn phòng của Triệu văn.
Cốc cốc ——
"Chờ chút."
Nghe được tiếng gõ cửa, tiếng nước chảy trong phòng tắm cũng ngừng lại.
Mấy phút sau, Triệu Văn quấn khăn tắm, từ bên trong đi ra, mở cửa cho Mạnh Hải Thanh.
"Triệu tổng, tổng bộ bên kia đã sắp xếp xong xuôi, hơn nữa phía bên Trung Quốc, cũng đã nhận được tin tức xác thực thời điểm lúc nào tăng giá, chỉ cần chúng ta nói một tiếng là được."
Tiện tay châm điếu thuốc loại của nữ, khóe miệng Triệu Văn hiện lên ý cười dần đậm.
"Lương Nhược Hư tự cho là mình thông minh, tìm người đến làm rối, nhưng cũng không nhìn xem chính mình thực lực như thế nào, Pfizer chúng ta không phải là ngồi không!"
"Tôi cũng cho là như thế, hành vi của bọn họ, không khác nào làm mất đi dưa hấu kiếm hạt vừng, nếu như không đồng ý giá cả của chúng ta, họ sẽ nhận thêm trái đắng mà thôi." Mạnh Hải Thanh nói.
"Ngày mai sẽ là lần đàm phán thứ hai, tôi hơi mong chờ bọn họ sẽ nói chuyện với tôi như thế nào."
"Tôi đoán bọn họ cũng biết việc tăng giá thuốc nhập khẩu lần này liên quan trực tiếp đến kết quả lần đầu thương lượng thất bài. Tôi nghĩ không cần nhiều lời cái gì, bọn họ sẽ tự động tiếp nhận với mức giá này rồi."
"Điều này là chắc chắn." Triệu Văn tin tưởng nói:
"Lương Nhược Hư không phải người ngu, cô ta biết ưu và khuyết điểm, cho dù cô ta không đáp ứng, lãnh đạo phía trên cũng sẽ ép buộc cô ta đáp ứng, chúng ta đã nắm chắc phần thắng rồi."
Ong ong ong ...
Trong lúc hai người đang nói chuyện phiếm, điện thoại di động của Triệu Văn vang lên.
Tên được hiển thị trên đó là Roy.
Nhìn thấy người gọi facetime tới, Triệu Văn ngắt điếu thuốc lá trên tay, chỉnh trang lại áo tắm trên người một chút, kết nối với cuộc gọi facetime.
"Roy tiên sinh, có dặn dò gì ạ."
Bên đầu kia điện thoại, là một người đàn ông da đen đầu trọc, mang theo kính mắt, vô thức lộ ra một loại tư thế cấp trên.
"Vừa nãy, người của sáu công ty lớn đã gọi điện thoại cho tôi, nói rằng bên Trung Quốc hiện đang thu mua 25 loại thuốc sắp tăng giá trên diện rộng."
"Tất cả đều nằm trong dự liệu của tôi rồi." Triệu Văn nói:
"Đối với Trung Quốc, họ muốn tích trữ nhiều hàng hơn trước khi tăng giá. Điều này phù hợp với suy nghĩ logic của họ, để họ có thể tiết kiệm tiền sau khi tăng giá. Đây đều là điều bình thường."
"Nhưng tôi cũng đã nói cho họ biết là thuốc giá gốc không được phép bán cho họ, sau khi tăng giá thì phải bán được giá. Vậy mà người Trung Quốc vẫn tích trữ hàng một cách điên cuồng, không có chút ngần ngại gì."
"Cái này cũng là bình thường, bởi vì bọn họ sợ lại tăng giá, cho nên chỉ có thể làm như vậy."
Roy nhún vai một cái, "Tuy rằng các anh cũng là người Trung Quốc, nhưng ta cảm thấy kiếm được tiền của người Trung Quốc cũng quá thuận lợi. Tùy tiện dùng một chút chiến lược, bọn họ liền ngoan ngoãn dâng tiền lên đến tay, báo cáo quý này cũng công ty nhất định là rất tốt rồi."
"Đây là điều chắc chắn rồi, tất cả đều nằm trong dự đoán của tôi."
"Được rồi, bây giờ chúng ta nói chuyện chính sự đi, dựa theo thời gian đã hẹn của người Trung Quốc, ngày mai sẽ là buổi đàm phán thứ hai, cô có lòng tin chứ?"
"Có!" Triệu Văn nói:
"CEO yên tâm, giá cả 289 tệ sẽ không thay đổi, tôi có thể dễ dàng giành được chiến thắng."
"Oh my god! Cô thật sự quá tuyệt vời, giá gốc của công ty là 167 tệ, nhưng cô lại có thể bán được 289 tệ, thật sự không thể tưởng tượng nổi."
"Không có ai hiểu rõ thị trường Trung Quốc hơn tôi, cho nên cái giá này cũng không quá kinh ngạc gì."
"Ha ha, tốt." Roy nói:
"Nhưng tôi đã nghĩ kỹ, dù họ có chấp nhận mức giá 289 tệ, tôi cũng sẽ không để sáu công ty lớn xuống giá, bởi vì kiếm được tiền của người Trung Quốc quá thuận lợi, bọn họ không có cơ hội lựa chọn."
------
Dịch: MBMH Translate