Đến tận đêm khuya, sau khi Lâm Dật và Kiều n kiểm tra phòng bệnh xong, thì quay về phòng nội trú của khoa nghỉ ngơi.
“Anh Lâm, anh mà có mệt rồi thì nghỉ chút đi, tối nay để em trông coi cho.”
“Không cần đâu.” Lâm Dật nói: “Con gái vẫn nên thức đêm ít thôi, phòng nội trú của chủ nhiệm Lý có giường, cô đến đó ngủ là được rồi.”
“Anh Lâm, anh thật tử tế.”
“Đừng có yêu phải một người đàn ông không về nhà, anh đây là người em không thể yêu.”
“Không sao cả, em tình nguyện làm con cá nhỏ trong bể nước của anh Lâm.”
“Aiya, cái mê lực đáng chết này của tôi.”
Hai người bọn họ đùa cợt nhau một hồi, rồi Kiều n đi nghỉ ngơi.
“Cuối cùng cũng đi rồi.” Lâm Dật thở phào nói: “Cô mà còn không đi, thì những em gái y tá khác làm sao mà đến được.”
Y tá của trạm y tá, ca đêm cũng đều là phân ca, có người nửa đêm trước, có người nửa đêm sau.
Đám người nghỉ ngơi đó không có nơi nào để đi, thì sẽ chiếm dụng phòng nội trú của khoa nghỉ ngơi tạm thời.
Thêm vào đó Lâm Dật là người đẹp trai lại dễ nói chuyện, mấy cô y tá nhỏ tất nhiên đều sẽ tình nguyện sáp lại gần.
Nhưng thường ngày y tá đến đây, đều là quay đầu ngủ liền, hôm nay thế mà lấy điện thoại, dám trêu đùa Lâm Dật.
“Chủ nhiệm Lâm, điều hòa phòng nội trú của khoa có phải là bị hỏng rồi không, cảm giác thật nóng à.” Duyên Tư Kỳ nói.
“Căn cứ sự quan sát lâm sàng nhiều năm của tôi, không phải là điều hòa hỏng rồi, mà là cô phát tình rồi.” Y tá tên Phương Kiệt trả lời.
“Chủ nhiệm Lâm đẹp trai như thế, tôi không tin một chút cảm giác cô cũng không có.”
“Tôi không có phát tình, nhưng phòng này quả thực có chút nóng.”
“Nóng thì cởi bớt cúc áo ra.” Y tá Vu Linh Linh nói.
“Các cô cởi thì tôi cởi.” Duyên Tư Kỳ đáp lại.
“Vậy thì cùng nhau.”
“Cùng nhau thì cùng nhau! 1, 2, 3, bắt đầu!”
Ừm hửm?
Nhìn thấy ba người họ chân tay nhanh chóng cởi bỏ cúc áo khoác ngoài.
Lâm Dật có chút ngỡ ngàng.
Không phải là nói trêu đùa sao?
Cởi áo cái quái gì chứ!
“Không xong rồi, không xong rồi, tim của bố tôi không đập nữa!”
“Chết tiệt!”
Nghe thấy một tiếng hô kinh hãi này, Lâm Dật cùng với ba cô y tá nhỏ nhìn chằm chằm nhau, sững người một giây, vứt bỏ điện thoại xuống, hỏa tốc nhanh chóng chạy ra ngoài!
Cùng lúc đó, Lý Sở Hàm, Kiều n ở trong phòng nội trú, và cả y tá trực ban ở trạm y tá, cũng đều chạy đến.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Dật, bọn họ đều sững người.
Tại sao Duyên Tư Kỳ ba người bọn họ, trang phục lại không chỉnh tề, cùng với Lâm Dật từ trong phòng nội trú chạy ra?
Dung lượng tin tức này có chút lớn nha!
“Bác sĩ Lý không hay rồi, cô nhanh đến kiểm tra cho bố tôi đi, tim của ông ấy không đập nữa.”
Lưu Tĩnh Vĩ vừa khóc vừa chạy đến nói.
“Kiểm tra cái gì mà kiểm tra, khẳng định là trách nhiệm của cô ta, phẫu thuật không làm tốt, nếu không thì bố không thể nào chết được!” Tạ Hiểu Đồng chạy ra nói.
“Các người đừng nói bừa, chuyện này không có liên quan đến phẫu thuật!” Kiều n đáp trả: “Phẫu thuật rất thành công, các người đừng đổ tội cho người khác!”
“Cái gì mà đổ tội cho người khác, bố tôi vừa rồi còn khỏe mạnh, người đột nhiên chết, khẳng định có liên quan với cuộc phẫu thuật của các người!” Tạ Hiểu Đồng gào lên.
“Tôi xem như đã nhìn ra rồi, khẳng định là trong lúc làm phẫu thuật đã xảy ra vấn đề, nhưng các người sợ gánh chịu trách nhiệm nên không có nói cho chúng tôi biết, bây giờ vấn đề bại lộ ra ngoài, bố của tôi thì chết rồi!”
“Cô đền mạng cho bố tôi, đều là các người gây nên!”
Lưu Tĩnh Vũ xông về phía Lý Sở Hàm, mở miệng vung tay, giống như muốn ăn thịt người vậy.
Bốp!
Lâm Dật giơ tay lên đánh một cái bạt tai: “Cút sang một bên, đây không phải là chỗ để cô giở trò lưu manh!”
Lưu Tĩnh Vũ bị đánh một cái bạt tai lập tức ngỡ ngàng, không nghĩ rằng Lâm Dật sẽ ra tay đánh người.
“Ở đây là bệnh viện, không phải là chỗ để các người càn quấy.” Lâm Dật nói.
“Đừng nói ca phẫu thuật rất thành công, cho dù bệnh nhân có chết trên bàn mổ, chuyện này cũng không liên quan tới chúng tôi, lúc trước đã ký bản thông báo những điều buộc phải biết về phẫu thuật, trong lòng mấy người phải rõ.”
“Đó cũng là do các người hại, tôi muốn các người phải đền mạng cho bố tôi!”
Lúc này tâm trạng Lưu Tĩnh Vũ đã không còn được bình tĩnh nữa.
Cái tát đó của Lâm Dật không hề khiến cô ta bình tĩnh lại.
Nhìn thấy Lưu Tĩnh Vũ giống như điên rồi, Lâm Dật cau mày.
Trước giờ chỉ ở trên mạng thấy gây náo loạn bệnh viện điên cuồng như thế nào, bản thân mới đến có hơn một tuần thì đã gặp phải rồi.
Thật là đám người không có chút lý trí.
Bốp!
Lâm Dật lại tát thêm một cái, lần này, lực tay còn lớn hơn lần trước!
“Chết tiệt, dám đánh chị tôi!”
Vốn dĩ tâm trạng Lưu Tĩnh Vĩ đang ở bên bờ suy sụp, ngay lúc này cũng mất kiểm soát.
Phụt!
Lâm Dật không có phí lời, một chân đá lên người của Lưu Tĩnh Vĩ, đá anh ta bay xa mấy mét.
“Hai người các người đều bình tĩnh chút, nếu như còn dám ở đây gây náo loạn, tôi sẽ tiễn đưa hai người đến hoàng tuyền làm bạn với cha của các người.”
Nhóm y tá ở bên cạnh nhìn mà ngơ ngác luôn.
Bác sĩ Lâm thật thô bạo!
Chẳng trách một lần đến ba người, đúng là có thực lực à.
Hai chị em nhà họ Lưu đều bị Lâm Dật trấn giữ, ngồi xụp trên sàn, một lời cũng không dám nói.
“Đi thôi, trước tiên kiểm tra có chuyện gì.” Lý Sở Hàm lạnh lùng nói.
Một hàng ba người và y tá, cùng nhau vào trong phòng bệnh 804.
Máy điện tim đã biến thành đường thẳng, điều này đã chỉ rõ ràng, bệnh nhân không có dấu hiệu sự sống nữa rồi, trên mặt y học mà nói, đã trở thành trạng thái chết.
Lý Sở Hàm mạnh dạn bước qua đó, banh một bên mắt của bệnh nhân ra, phát hiện đã giãn đồng tử.
Đã chết không nghi ngờ gì.
Lật tấm chăn đắp của bệnh nhân lên, Lý Sở Hàm cởi bỏ chiếc áo bệnh nhân, kiểm tra kỹ vị trí vết khâu chỗ mổ, không có bất kỳ dấu hiệu bị rò rỉ.
Nguyên nhân cái chết của người bệnh khiến Lâm Dật và Lý Sở Hàm đều phải cau mày.
Quá trình ca phẫu thuật khẳng định là không có vấn đề, nhưng bệnh nhân đang bình thường thì lại chết.
Điều này rất khó có thể tưởng tượng.
“Chủ nhiệm Lý, cô nhìn mặt của bệnh nhân, có vết màu thâm tím nhạt, hình như là bị ngạt thở đến chết.” Kiều n nói.
“Em còn biết khám nghiệm tử thi à?”
Điều này khiến Lâm Dật rất ngạc nhiên.
“Em là fan cuồng của Conan, vả lại khi chúng em tham gia lớp học cơ bản, giáo viên sẽ liên kết giảng cho chúng tôi một vài thứ về mặt này, lập đi lập lại thì cũng biết chút.”
Giỏi lắm, cô em chuối tiêu của tôi!
Lời nói của Kiều n xem như đã nhắc nhở Lâm Dật.
Anh đây là nam nhân có trợ giúp, ký ức của hiền nhân không phải để ăn chay.
Bên trong có ghi chép kiến thức liên quan tới phương diện pháp y, có thể mở ra xem xem.
Đi đến bên cạnh giường bệnh, Lâm Dật kiểm tra trên cơ thể xác chết.
“Tôi cảm thấy, có thể loại trừ nguy hiểm từ ca phẫu thuật rồi, cho dù là sự cố của chữa trị, không thể vượt qua đêm nay, trạng thái chết cũng không thể như thế này.”
“Em đồng ý.” Kiều n nói.
Như vậy thì có thể miễn trừ trách nhiệm của chủ nhiệm Lý rồi.
“Bước đầu xác định, chắc chắn là vấn đề của máy thở, dẫn đến bệnh nhân thiếu oxy mà chết.”
Nghe thấy lời nói của Lâm Dật, Tạ Hiểu Đồng đang đứng ở trước cửa phòng bệnh thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt của cô ta vẫn giữ nguyên hoàn toàn trắng bệch.
“Nhưng cũng không loại trừ khả năng do người làm.” Lâm Dật nói tiếp.
“Có, có khả năng do người làm?” Kiều n ngỡ ngàng nói.
“Em không phải là fan cuồng của Conan sao, chắc có thể đoán ra rồi chứ.”
Kiểu n một tay ôm trước ngực, tay còn lại chống cằm, cô cảm giác bản thân lúc này chỉ còn thiếu một cặp kính nữa thôi.
“Trong căn phòng nửa đêm tĩnh mịch không người, bệnh nhân sau phẫu thuật chết kỳ lạ, là sai sót của máy móc hiện đại, hay là án mạng do con người gây nên, bao nhiêu điểm nghi ngờ đều khiến cho vụ án mạng trở nên khó khăn phức tạp, nhưng duy nhất nhìn ra chân tướng, là một người có vẻ ngoài như thiếu nữ xinh đẹp dễ thương, trí tuệ thì hơn người - Kiều n của khoa ngoại tim mạch!”
Lâm Dật: “?”
Tại sao cảm giác cổ có chút đau nhức?
------
Dịch: MBMH Translate