“Nhìn xem cô kìa, tôi cũng không có ý gì khác, cô nói đến áo tắm làm gì.”
Lâm Dật cười ha hả nói: “Ăn cơm trước, ăn no rồi trò chuyện tiếp.”
Lương Nhược Hư không hỏi nữa, cô cũng có chút đói bụng.
Hai người bắt đầu nướng thịt cho bữa tối.
“Cô còn mua thận sao? Đây là đồ tốt.”
“Mua theo thói quen thôi, Nghiên Nghiên thích ăn cái này, cho nên thuận tay mua.” Lương Nhược Hư vừa nướng vừa nói:
“Cô và Nghiên Nghiên thật sự đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đúng là ăn nhịp với nhau, đều thích ăn mấy thứ này.”
“Anh không hiểu.”
“Có phải những người yêu thích đại bảo kiếm thì đều dùng thứ này để bồi bổ?”
Lâm Dật nghe nói như thế liền nhìn miếng thận đang đưa đến trong miệng, bỗng nhiên cảm thấy không còn thơm.
“Anh đúng là rất mạnh nha.”
“Anh có tin rằng ngày mai tôi sẽ để cho Hoa Thanh Trì ngừng kinh doanh hay không.”
“Đừng a, cô không thể chặt đứt đường tài lộ của người ta được.”
“Vậy sau này ít đi hơn đi.”
“Ngạch... Lương đại mỹ nữ mau ăn thịt, đừng chú ý vào Hoa Thanh Trì nữa.”
Lương Nhược Hư cũng có chút đói bụng, Lâm Dật cũng không phải người ngoài, cho nên lúc ăn cũng không cần phải rụt rè.
Sau một tiếng, cơm nước no nê, Lâm Dật mới nói:
“Lương đại mỹ nữ, cô nhìn bể bơi của nhà tôi lớn thế nào...”
“Không cần phải ám hiệu, đợi ở đây đi, vừa lúc tôi cũng ăn no rồi.”
Lương Nhược Hư cầm lấy túi của mình, đi về biệt thự số 1.
Sau mười mấy phút, Lương Nhược Hư đi ra từ bên trong.
Bộ áo tắm xẻ tà màu đen càng làm cho làn da vốn đã trắng nõn lại càng thêm non mịn, vòng eo lả lướt như cây liễu, thướt tha yêu kiều.
Lâm Dật lúc này mới phát hiện, thì ra eo của Lương Nhược Hư lại nhỏ như vậy.
“Thật sự không nhìn ra, dáng người của Lương đại mỹ nữ vậy mà lại đẹp đến như vậy.”
“Anh cũng đừng lừa tôi, so với Kỷ tổng thì còn kém xa đi.”
Xét về dáng người thì hai người có thể xem là mỗi người mỗi vẻ, rất khó đánh giá người nào đẹp hơn.
Nhưng dưới loại tình huống này, nếu như nói như vậy, thì sẽ bị xem là kẻ không ra gì.
“Thân hình của cô ấy tuy rằng không tệ, nhưng không thể so với cô, không phải cùng một cấp bậc.”
“Anh cứ thuận mồm nói bậy đi.”
Xì một câu, Lương Nhược Hư thử nhiệt độ nước một chút, cảm thấy ấm, liền trực tiếp xuống bể bơi.
Kỹ thuật bơi của Lương Nhược Hư tốt hơn nhiều so với Kỷ Khuynh Nhan, biết một chút về các loại thế bơi, cho nên cũng càng thêm ưu mỹ.
Lâm Dật nằm trên ghế dài, nhìn Lương Nhược Hư bơi lội.
Bỏ máy quang khắc qua một bên đi, đây con mẹ nó mới là cuộc sống a!
Tiếc nuối duy nhất, chính là hơi ít người.
Nửa giờ sau, Lương Nhược Hư hình như hơi mệt, leo lên khỏi bể bơi, sử dụng khăn tắm quấn quanh thân thể của mình.
“Thế nào, lúc này nhìn đủ rồi chứ.”
“Lời nói này là có ý gì, tôi chỉ đơn thuần là thưởng thức bơi lội, đối với thân hình cup D và đôi chân dài mét 2 của cô không có hứng thú chút nào cả.”
“Có quỷ mới tin lời nói của anh.”
Trùm khăn tắm, Lương Nhược Hư cũng nằm trên ghế dài, cảm thấy thoải mái.
“Nghe nói có chuyện xảy ra tại bệnh viện của các người?” Lương Nhược Hư hỏi.
“Ý cô nói tới việc mưu sát?”
“Ừm.”
“Một trà xanh vì muốn lấy tài sản rồi bỏ trốn với tình nhân mà hại chết hại chết cha chồng của mình.” Lâm Dật nói:
“Cô gái này quả thực đủ hung ác, cũng rất trâu bò.”
“Anh làm việc tại bệnh viện lâu như vậy, có cảm giác gì không?” Lương Nhược Hư hỏi.
Trầm mặc vài giây đồng hồ, Lâm Dật mới chậm rãi nói ra:
“Cảm thấy có chỗ cực kỳ mâu thuẫn.”
“Sao lại mâu thuẫn?”
“Mâu thuẫn ở chỗ, cô có thể gặp được những chuyện cảm động lòng người như có người đến cắt thận để cứu vợ, cũng có thể gặp loại người vì chút tiền mà mưu sát chính cha chồng của mình. Trước cánh cửa phòng ICU luôn tràn ngập những chuyện bi thống và tuyệt vọng nhất của con người. Nơi này có ánh sáng chói lọi của nhân tình, nhưng cũng có những thứ dơ bẩn nhất từ sâu trong nội tâm. Bác sĩ làm công việc này mấy chục năm mà tinh thần vẫn không xảy ra vấn đề thì đúng là lợi hại.”
“Chuyện mưu sát cha chồng của mình ảnh hưởng rất lớn đến anh đi.”
“Vẫn còn tốt, trước đó mới chỉ xem qua tại các tin tức, nhưng cảm giác vẫn không giống với việc nhìn thấy tận mắt.”
“Coi như là rèn luyện đi, tuy rằng lời nói sau đây không phù hợp với thân phận của tôi thì tôi vẫn muốn nói với anh rằng, trên thế giới này, những chuyện đen tối như này chỗ nào cũng có.” Lương Nhược Hư nói:
“Hồ nước Trung Hải này lớn như vậy, khi anh càng đi lên cao thì sẽ càng phát hiện ra sự đáng sợ của thế giới này, so với quyền lợi thì tiền cũng không đáng để nhắc tới.”
“Đúng vậy a, so với quyền lợi thì quả thực tiền không đáng nhắc tới.” Lâm Dật cầm một túi giấy da qua, “Nếu không thì sẽ không có những vật này.”
“Đây là cái gì?”
Lâm Dật đưa túi giấy da trâu qua, “Cô xem qua một chút là biết.”
Nhận lấy túi giấy da trâu, vẻ mặt Lương Nhược Hư trở nên nghiêm túc.
Lâm Dật chủ động tìm mình tới, có lẽ là bởi vì thứ này.
Mở túi giấy da trâu ra, bên trong là một xấp giấy A4 dày cộm, phía trên có ghi dày đặc tên người, đằng sau còn có các con số khác nhau.
Đứa trẻ ba tuổi cũng có thể nhìn ra đây là cái gì.
“Anh, anh lấy được những thứ này ở đâu vậy?”
Nhìn thấy nội dung bên trong văn kiện, tay của Lương Nhược Hư đã run hết lên, giống như đang ở trong mùa đông khắc nghiệt vậy.
“Giá cổ phiếu của Pfizer và sáu công ty dược phẩm đều sẽ giảm xuống tới mức giới hạn trong hôm nay, vì để dừng tổn hại kịp thời cho nên bọn họ đã đưa những thứ này đổi với tôi.” Lâm Dật nói:
“Tiếp theo, Ibuprofen của Pfizer sẽ giảm xuống còn 23.4 tệ một hộp, giá của 25 loại thuốc nhập khẩu của sáu đại công ty dược phẩm cũng sẽ giảm xuống còn một phần ba so với ban đầu. Tôi chỉ có thể làm được đến đây thôi.”
Hô ~~
Lâm Dật hít sâu một cái, “Thật ra tôi không quan tâm giá thuốc xuống bao nhiêu, chỉ hy vọng cô có thể xử lý tốt phần văn kiện này.”
Lương Nhược Hư không nói, phạm vi liên quan trong chuyện này quá rộng, liên lụy quá nhiều người, thậm chí có một bộ phận người, chức vị còn cao hơn mình.
Mình có thể xử lý hay không cũng là cả một vấn đề.
Lương Nhược Hư chợt nhớ tới, Lâm Dật đã từng hỏi mình, có dám chơi trận này không, chắc hẳn đang nói chuyện này đi.
Mà trong một loạt chuyện này, anh ấy hẳn là sớm đã tính đến bước này.
“Thật ra danh sách trên phần văn kiện này cũng không đầy đủ, những người thật sự mạnh kia, Triệu Văn cũng không nói cho tôi. Cô ấy nói đó là bí mật của công ty, còn nói, cho dù là cá chết lưới rách thì cũng sẽ không nói cho tôi danh sách kia, nhưng cô là người trong hội này, hẳn là biết phải làm sao.”
Trầm mặc thật lâu, Lương Nhược Hư mới lên tiếng:
“Chuyện này, tôi cần thương lượng một chút với ông của tôi.”
“Dù sao thì đồ cũng đã đưa cho cô rồi, làm thế nào thì cô tự mình xử lý đi.”
“Cám ơn anh vì mọi chuyện.”
“Đừng chỉ nói miệng, làm chút khen thưởng thực tế đi.”
“Anh muốn cái gì, chính sách gì cũng có thể cho anh, cho dù tôi không có quyền quyết định thì cũng có thể nhờ người khác, sẽ thỏa mãn mọi nhu cầu của anh.”
“Lời nói này, sao cứ như tôi là người có lòng tham không đáy vậy.”
“Vậy anh muốn cái gì?”
“Lần sau đừng mặc bộ đồ bơi này nữa, Bikini sẽ tốt hơn một chút.”
Lương Nhược Hư khẽ giật mình, trừng mắt.
“Tôi biết mà, từ trong miệng của anh đúng là không nói được lời nào tốt đẹp cả.”
------
Dịch: MBMH Translate