Hai người nói chuyện đến đêm khuya, Lương Nhược Hư cũng không muốn đi đi lại lại nữa, cho nên ở lại đây.
“Có thể tắm trong nhà anh không?” Lương Nhược Hư dò hỏi.
“Tắm rửa? Không phải cô mới vừa ngâm trong hồ sao?”
“Ngâm trong hồ? Anh nói là bể bơi kia sao?”
Lương Nhược Hư không còn gì để nói, “Bể bơi là bể bơi, sao có thể giống nhau được.”
“Thật sự là phục các người luôn, buổi tối cũng không tạo người, mỗi ngày đều tắm sạch sẽ như vậy làm gì.”
“Nếu như anh lại nói bậy, thì ngày mai tôi sẽ niêm phong Hoa Thanh Trì.”
“Lương đại mỹ nữ bớt giận, để tôi đi xả nước.”
“Vậy còn tạm được.” Lương Nhược Hư nói: “Đúng rồi, gửi một phần văn kiện điện tử cho tôi.”
“Được, tôi sẽ gửi qua điện thoại di động cho cô.”
“Ừm.”
Nhận được văn kiện, Lương Nhược Hư liền trở về phòng của mình.
“Cha, người đang ở đâu vậy?” Lương Nhược Hư cầm điện thoại di động nói.
“Có người khác tặng cho cha chai rượu ngon, cha cũng không thể uống một mình được, cho nên đưa qua cho ông nội con.”
“Người đang ở chỗ của ông nội sao?”
“Ừm, có việc gì sao?”
“Bây giờ con sẽ gửi một phần văn kiện qua, người đưa cho ông nội nhìn xem.”
“Để ngày mai rồi nói sau, cha đang uống rượu cùng với ông của con đây.”
“Đừng uống nữa, nhất định phải xem ngay bây giờ!” Lương Nhược Hư ngang ngược nói.
“Được được được, vậy con gửi qua đi.” Cha của Lương Nhược Hư cảm thấy bất đắc dĩ, nói.
Nếu như mình không đáp ứng, thì lát nữa nó sẽ gọi cho lão ba kia của mình, đến lúc đó người chịu giáo huấn sẽ là mình.
“Con hiện tại sẽ gửi qua ngay, xem xong thì nhớ gọi lại cho con.”
“Được được được, nhanh gửi đi.”
Cúp điện thoại, Lương Nhược Hư đem văn kiện gửi qua.
Sau đó cầm điện thoại di động, chờ bên kia gọi lại.
Reng reng reng...
Hai mươi phút sau, điện thoại di động của Lương Nhược Hư vang lên.
Là cha của cô gọi điện thoại tới, nhưng người nói chuyện, lại là ông nội của cô.
“Nha đầu, con lấy những thứ này ở đâu vậy!”
Giọng nói của ông nội Lương Nhược Hư vô cùng nghiêm túc, khiến cho Lương Nhược Hư cảm thấy có chút không quen.
“Việc này con không thể nói, nhưng con có thể bảo đảm rằng những thứ ghi trên văn kiện không có bất kỳ sai sót nào, đều là thật.” Lương Nhược Hư nói một cách chắc chắn:
“Nhưng đây chỉ là một bộ phận lớn, còn có một phần nhỏ là người cao tầng hơn, mà cũng không được tiết lộ ra ngoài, con có chút không biết nên xử lý như thế nào.”
Lương Nhược Hư tự biết sức mình, chuyện lớn như vậy, bản thân mình căn bản không có năng lực xử lý.
Nếu như chân tướng loạn giống như ruồi bọ, thì không những những người trên danh sách này không sao cả mà mình cũng sẽ rất dễ bị liên lụy.
Cho nên chuyện này, cách làm chính xác nhất chính là giao cho ông nội xử lý.
“Được rồi, chuyện này ông đã biết, con cũng đừng nhúng sâu vào, làm thật tốt chuyện của con là được.”
“Ông nội!”
“Sao thế?”
“Con không biết người sẽ xử lý chuyện này như thế nào, nhưng con hi vọng, người có thể xử lý một cách nghiêm túc.” Lương Nhược Hư nói.
“Ông biết mà, con hãy chờ tin tức của ông.”
“Vâng.”
Két két
Ngay tại lúc Lương Nhược Hư muốn tắt điện thoại thì Lâm Dật đẩy cửa tiến vào.
“Không phải là cô muốn tắm rửa sao, nước tắm đã chuẩn bị xong, khăn tắm cũng đã tìm cho cô, lúc tắm rửa cần kỳ cọ thì nhớ gọi tôi.”
Nói xong, Lâm Dật quay người rời đi, chỉ còn một mình Lương Nhược Hư đang cảm thấy mơ màng.
“Hạt Gạo, con đang ở nhà của tiểu tử kia hả?”
Gương mặt của Lương Nhược Hư đỏ bừng, như cái bếp lò nhỏ.
Tút tút tút...
Lương Nhược Hư không biết nên giải thích thế nào, trực tiếp cúp điện thoại.
Chuyện này căn bản là không có cách nào để giải thích!
...
Yến Kinh, tại đại viện nào đó.
Trong sân có bày một chiếc bàn vuông cổ kính.
Trước bàn có ba người đang ngồi, trong đó là một người đàn ông đã có tuổi, dáng người hơi gầy, nhưng vẫn còn rất minh mẫn.
Người này chính là ông nội của Lương Nhược Hư, Lương Hướng Hà.
Bên cạnh Lương Hướng Hà có một người đàn ông trung niên khôi ngô đang ngồi, mắt hổ mày sói, khí chất cường đại, mang đến cho người ta một loại cảm giác không giận tự uy.
Người đàn ông này tên là Lương Tồn Hiếu, là cha của Lương Nhược Hư.
Bên cạnh Lương Tồn Hiếu là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp mặc váy dài, tóc ướt nhẹp, không trang điểm, đôi mắt hạnh kia giống y hệt Lương Nhược Hư.
Người phụ nữ tên là Trầm Thục Nghi, là mẹ của Lương Nhược Hư.
Nghe thấy điện thoại báo bận, ba người đều trầm mặc không nói.
“Đây là có chuyện gì? Ở Yến Kinh nhiều năm như vậy đều không có việc gì, sao vừa đến Trung Hải thì lại có chuyện rồi?” Lương Tồn Hiếu nói.
“Chuyện này là sao, còn chưa có kết hôn mà, sao có thể ở cùng được, còn ra thể thống gì nữa!” Lương Hướng Hà nói.
“Cha, hai người bình tĩnh một chút, người làm mẹ như con còn chưa kích động, các người bình tĩnh một chút.” Trầm Thục Nghi nói:
“Con gái dù sao cũng đã lớn rồi, làm việc tự biết có chừng mực, nói không chừng chỉ là đi chơi cùng các bạn mà thôi, không chỉ có hai người bọn họ.”
“Việc này có thể sao?” Lương Tồn Hiếu cảm thấy có chút chua.
“Quy tắc của Lương gia còn đang bày ở đằng kia kìa, hơn nữa còn chịu ảnh hưởng từ hai người nhiều năm như vậy, tính tình của nó các người còn không hiểu rõ sao?” Trầm Thục Nghi nói:
“Với lại hiện tại, cũng không phải là lúc thảo luận việc này, trước tiên nói một chút về phần văn kiện này đi.”
Chuyện Lương Nhược Hư tạm kết thúc, ánh mắt của ba người lại tập trung vào trên danh sách.
“Cha, không thể coi thường phần văn kiện này, đây là chuyện rút dây động rừng. Một khi đưa nó ra ngoài ánh sáng thì hậu quả khó mà lường được.” Lương Tôn Hiếu nói.
“Đưa ra ánh sáng là chuyện không thể.” Lương Hướng Hà nói: “Nhưng việc này nên làm thế nào mới là trọng điểm.”
“Cha, chuyện này đối với nhà họ Lương chúng ta cũng có thể là một cơ hội.” Trầm Thục Nghi nói.
“Ha ha, nhìn xem, vẫn là con dâu của cha thông minh.”
Lương Tồn Hiếu cười một tiếng, “Đầu óc này của con đúng là không thể so với cô ấy.”
Trầm Thục Nghi đảo đôi mắt đẹp, ngượng ngùng nhìn người yêu bên người, tràn đầy hạnh phúc.
“Những người trên danh sách này đều chỉ là cần có chút lá gan là có thể động thủ. Nhưng người ở phía trên bọn họ, mới thật sự là người cần động, có thể chắn không ít chướng ngại cho nhà họ Lương chúng ta.”
“Chỉ là khá đáng tiếc, bảng danh sách không được đầy đủ, nếu không sẽ dễ dàng ra tay hơn.” Lương Tồn Hiếu nói.
“Quả thật là có chút đáng tiếc, cũng vô tình tăng độ mạo hiểm lên.” Trầm Thục Nghi nói.
“Ha ha, hai người các con còn trẻ sao.” Lương Hướng Hà có chút đắc ý nói.
“Người nói như vậy là sao chứ, người là cha của con, so với người thì chúng con đương nhiên là trẻ hơn rồi.”
Lương Hướng Hà chỉ chỉ bảng danh sách trên điện thoại di động, nói:
“Cha nói với các con, cái này cũng không tính là gì, tư liệu trên tay Quốc An còn đầy đủ hơn so với cái này, chỉ là bọn họ không muốn động mà thôi. Cha vừa rồi kinh ngạc, là bởi vì thứ này lại rơi vào tay người ngoài, chứ không phải là bởi vì những người ở trên này.”
“Quốc An đều biết sao?”
“Đương nhiên.” Lương Hướng Hà nói:
“Cơ quan quốc gia lớn như vậy bày ở chỗ này, các con tưởng rằng họ ăn chay sao? Chỉ là nước quá trong ắt sẽ không có cá, chỉ cần cân bằng là được.”
“Nhưng nếu nói như vậy thì chính là chỉ được bắt mấy con tôm tép này mà thôi.”
“Không phải.” Lương Hướng Hà nói:
“Những chuyện tương tự đã xảy ra từ ba năm trước, qua ba năm, cũng đã đến lúc thể hiện ra chút động tĩnh, cảnh báo chút nha.”
“Cha, việc này người định xử lý như thế nào?”
“Đừng uống nửa chai rượu còn lại nữa, ngày mai cha sẽ đưa cho lão ban trưởng, hai chúng ta sẽ đến thương lượng một chút.”
“Muốn kinh động đến vị kia sao?” Lương Tồn Hiếu cảm thấy ngoài ý muốn nói.
“Chuyện lớn như vậy, nhất định phải thận trọng mới được.” Lương Hướng Hà nói:
“Người khác là cái đinh trong mắt trong mắt chúng ta, ngược lại thì chúng ta cũng là cái gai trong thịt của người khác, cho nên không ai biết trước được bản thân mình sẽ bị mang đi vào ngày nào, bởi vì không có ai sạch sẽ cả.”
Bầu không khí trên bàn rượu dường như trở nên nặng nề.
“Con thật sự thật tò mò, con gái sao lại lấy được thứ này, con bé hẳn là không có khả năng này.” Trầm Thục Nghi nói.
“Cháu gái bảo bối của cha đương nhiên là không có khả năng này, nhưng người ta có vận khí tốt, gặp được một người lợi hại, còn nói muốn trong vòng hai năm để nó lên chức.”
“Thật hay giả vậy, sao chúng con lại không biết.” Lương Tồn Hiếu nói.
“Nó không nói cho con mà thôi.” Lương Hướng Hà nói: “Chuyện tăng giá gần đây của sáu đại công ty dược phẩm, các con hẳn là đều biết đi.”
“Có nghe nói một chút, nhưng hình như đã lắng lại, chỉ là làm loạn chút thôi.”
“Đây cũng không phải là làm loạn, chuyện này thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của anh đấy.” Trầm Thục Nghi vừa cười vừa nói:
“Hơn nữa còn có liên quan với Hạt Gạo đó.”
“Sao lại có liên quan đến con gái của anh rồi.”
“Sáu công ty dược phẩm lớn tăng giá, là bởi vì giá cả không vừa ý Pfizer, muốn dùng phương thức này để uy hiếp, nhưng kết quả cuối cùng là, cổ phiếu của bọn họ đều giảm tới giới hạn.”
“Giảm tới giới hạn sao? Tại sao vậy?”
“Bởi vì Hạt Gạo hạ lệnh cho hải quan giữ hàng hóa của bọn họ, sau đó nói chất lượng dược phẩm có vấn đề. Ngay sau đó, toàn thế giới cũng bắt đầu thảo luận chuyện này, đây là nguyên nhân căn bản dẫn tới sụt giảm.”
“Ha ha, nhìn xem, đây đúng là con gái của Lương Tồn Hiếu anh mà!”
“Con nghĩ nhiều rồi, Hạt Gạo ngoại trừ hạ lệnh cho hải quan giữ hàng, thì những chuyện khác không có quan hệ gì với nó cả.” Lương Hướng Hà nói.
“Chẳng lẽ còn có người đứng sau đẩy giúp một tay?”
“Không sai biệt lắm đi, cha đoán rằng chính là người muốn để nó lên chức trong vòng hai năm, nghe nha đầu Nghiên Nghiên kia nói, hình như tên là Lâm Dật.”
------
Dịch: MBMH Translate