Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 458 - Chương 456. Ba Người Các Ngươi Hôm Nay Một Người Cũng Đừng Hòng Thoát Được Khỏi Nơi Này

Chương 456. Ba Người Các Ngươi Hôm Nay Một Người Cũng Đừng Hòng Thoát Được Khỏi Nơi Này
Chương 456. Ba Người Các Ngươi Hôm Nay Một Người Cũng Đừng Hòng Thoát Được Khỏi Nơi Này

"Vậy còn chờ gì nữa, mời Kỷ tổng vào đây." Vương Ma Tử cười ha hả nói.

"Dạ vâng lão đại."

Mấy phút sau, cửa phòng bao một lần nữa bị đẩy ra, Huệ Ngạo cùng với Kỷ Khuynh Nhan đi vào.

"Kỷ tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Vương Ma Tử cười ha hả nói: "Mời cô ngồi, món ăn chúng tôi đều đã chuẩn bị tốt."

Nhìn thấy ba người trong phòng, vẻ mặt Kỷ Khuynh Nhan lạnh lùng, từ trong túi xách lấy văn kiện ra, nói ra:

"Ăn cơm thì không cần, tôi đã ký tên rồi, các anh chỉ cần ký phía trên là được rồi."

"Kỷ tổng, mọi người đều tới đây, cần gì phải nghiêm mặt như vậy, chuyện làm ăn không phải là nói như thế."

"Tôi và các anh không có gì để nói." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Hợp đồng tôi cũng đã mang tới đây, chuyện của các anh và Lâm Dật coi như là thanh toán xong rồi."

"Ngay cả cơ hội ngồi xuống dùng bữa cũng không có ư? Thái độ này của cô chúng tôi có thể không chấp nhận được."

Nói xong, Vương Ma Tử đẩy hai bản hợp đồng trở lại.

"Vương Binh tôi lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng là nhân vật có máu mặt, cô làm như vậy, chả khác nào không cho tôi chút mặt mũi rồi."

Triệu Chính Dương và Phạm Khải Nam liếc nhìn nhau một cái, khóe miệng mang theo nồng nặc ý cười.

Cái lão già Vương Ma Tử này, thật đúng là cái kẻ già đời.

Chiêu lạc mềm buộc chặt này, chơi cũng thật là ngây thơ mà.

Vì Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan tất nhiên liền luồn cúi!

Phía bên mình, thì càng có thể chiếm vị trí chủ động, cũng là dễ nói chuyện điều kiện.

"Lẽ nào các anh còn muốn nói gì?"

Vương Ma Tử tựa lưng vào ghế ngồi, "Cô đi vào đã bày cái bộ mặt thối tha đó, làm sao tôi có thể nói chuyện được? Ai nói chuyện làm ăn, cùng bày cái bộ mặt này như cô sao?"

"Vậy cứ như thế đó."

Kỷ Khuynh Nhan đi tới, đem hai tài liệu trên bàn cất đi.

"Mặc dù Kỷ Khuynh Nhan tôi là nữ, nhưng các anh cũng đừng có mà chơi trò ngang ngược với tôi, nếu như không có ý nói chuyện tốt, vậy thì tốt nhất đừng có nói. Cho dù người đã chết, Lâm Dật ngồi tù, chẳng qua việc buôn bán của tôi không làm nữa, tôi cũng không tin với 1 tỷ đô mà không giải quyết được việc này." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Ngoài ra, các anh cũng không cần ra vẻ tự cao tự đại với tôi ở đây, các anh có năng lực thì đi tìm Lâm Dật đi. Các anh không làm gì được anh ấy, lại dựa vào thủ đoạn để đối phó với một người phụ nữ như tôi, các anh cũng không cảm thấy ngại à."

Ba người được đều bị Kỷ Khuynh Nhan nói tới sửng sốt, ai cũng không nghĩ tới, Kỷ Khuynh Nhan lại khó chịu như vậy.

"Đến, Kỷ tổng nguôi giận." Vương Ma Tử cười theo, cười ha hả nói: "Còn chưa bắt đầu nói chuyện, cô tức giận như vậy là không tốt."

"Sổ chuyển nhượng cũng đã ở chỗ này rồi, các anh còn có chuyện tốt gì muốn nói." Kỷ Khuynh Nhan nói: "Hơn nữa tôi cảm thấy, giữa chúng ta cũng không có cái gì tốt để nói chuyện."

"Không không không, sự tình không phải là như Kỷ tổng nghĩ đâu." Vương Ma Tử nói:

"Ban đầu tôi muốn cùng hợp tác với Triệu gia để bàn chuyện làm ăn này, nhưng bây giờ Triệu gia không muốn làm, tôi tự nhiên phải tìm một đối tác có trình độ khác, không biết Kỷ tổng có ý hay không cùng nhau hợp tác."

"Tôi không có hứng!"

Kỷ Khuynh Nhan liền chối nói: "Nếu như không có năng lực làm một dự án lớn như vậy, vậy thì đừng làm. Tập đoàn Triều Dương cũng không có ý nghĩ muốn hợp tác với các anh."

Triệu Chính Dương cùng Phạm Khải Nam sắc mặt lạnh lùng. Trước khi tới đây, bọn họ ai cũng không nghĩ tới, Kỷ Khuynh Nhan lại là một người khó chơi như vậy.

"Kỷ tổng, cô nếu như nói như vậy, cái kia chính là không nể mặt mũi rồi." Vương Ma Tử mặt lạnh nói.

"Là các anh chơi thủ đoạn với tôi trước, nên cũng không cần phải ở đây giả vờ với tôi." Kỷ Khuynh Nhan lại lần nữa đem ném trở lại, "Tài liệu đã đưa cho các anh rồi, khi nào ký xong đưa tới công ty cho tôi một bản là được, chuyện giữa chúng ta coi như thanh toán xong."

"Người đâu! Đem người ngăn lại cho tôi!"

Vương Ma Tử ra lệnh một tiếng, Trương Ngạo mang người vọt vào, đem Kỷ Khuynh Nhan cản trở lại!

"Các anh muốn làm gì!"

Vương Ma Tử cầm lấy một bình rượu lên, rót vào ba cái ly.

" n oán giữa tôi và Lâm Dật không phải chỉ có dự án này. Hai thủ hạ của tôi, liên tiếp bị anh ta đả thương, hiện tại trong giới, tất cả mọi người đều đang cười nhạo Vương Binh tôi, cô để mặt mũi của tôi để ở nơi nào?"

Vương Binh đốt điếu thuốc, "Nhưng là, tôi hôm nay tìm cô tới, chính là muốn đem chuyện này giải quyết trong hòa bình. Hiện tại có ba ly rượu, chỉ cần cô cùng uống với ba người chúng tôi, một người uống một ly, tất cả chuyện giữa tôi và Lâm Dật coi như thanh toán xong."

"Anh nằm mơ đi! Kỷ Khuynh Nhan tôi cũng không phải loại người như các anh nghĩ!"

"Hừ, đã đến nơi này, còn muốn dễ dàng rời đi sao!" Vương Ma Tử hừ lạnh một tiếng, "Đem cô ta lại đây!"

"Dạ vâng lão đại!"

Trương Ngạo cười híp mắt hướng về Kỷ Khuynh Nhan đi tới, cầm lấy cánh tay của cô, đưa tới trước mặt Vương Ma Tử.

"Các anh muốn làm gì! Thả tôi ra!"

Vương Ma Tử cất văn kiện trên bàn đi, "Văn kiện tôi nhận rồi, nhưng chuyện giữa chúng tôi và Lâm Dật vẫn chưa kết thúc, tôi nói lại một lần nữa, bà chén rượu này hôm nay cô phải uống, không uống cũng phải uống, Vương Binh tôi lăn lộn nhiều năm như vậy, còn chưa có ai dám đánh vào mặt của tôi đâu!"

"Anh đừng có quá đáng!"

"Cái này mà cũng gọi là quá đáng à?" Vương Ma Tử nói: "Tôi có thể lăn lộn đến như ngày hôm nay, trải qua những chuyện còn quá đáng hơn chuyện này, không phải tôi vẫn sống rất tốt đó sao."

"Lão đại, có cần ghi lại cảnh cô ta uống rượu với chúng ta không?! ha ha, đến lúc đó cái tên chó đẻ Lâm Dật kia nhìn thấy người phụ nữ của anh ta lại cùng chúng ta uống rượu, tức chết hắn!"

"Ha ha ..."

Triệu Chính Dương cười ha hả, "Đúng đúng đúng, đều ghi hình lại, sau đó đưa cho Lâm Dật xem, lão tử muốn chọc anh ta tức đến chết!"

"Ha ha, để tôi làm việc này cho, tôi thích xem dáng vẻ giãy giụa của mỹ nữ nha."

Phạm Khải Nam lấy điện thoại ra, chuẩn bị quay video, "Lâm Dật cái tên rác rưởi, làm cho Phạm gia chúng ta tổn thất mười mấy tỷ, phải đòi lại từ trên người phụ nữ của anh ta mới được!"

Triệu Chính Dương đi tới trước mặt Kỷ Khuynh Nhan, "Kỷ tổng, ân oán giữa tôi và Lâm Dật, nhưng là có chút thời gian, cùng ba người chúng tôi uống một chén."

"Phi, anh nằm mơ đi!"

"Chuyện này cũng không phải do cô quyết định được!" Triệu Chính Dương nhìn Vương Ma Tử, "Vương thúc, giúp một chút."

"Không thành vấn đề." Vương Binh cười ha hả nói: "Nếu không phải đã lớn tuổi, gặp phải người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tôi đã sớm động thủ rồi."

Nói xong, Vương Ma Tử bắt được một cánh tay của Kỷ Khuynh Nhan, Triệu Chính Dương nắm tay còn lại, lập tức bưng một ly rượu lên, đưa tới bên mép miệng Kỷ Khuynh Nhan.

"Kỷ tổng, rượi cũng đã được đưa tới miệng rồi, phải hay không cho tôi chút mặt mũi uống một hớp đi chứ."

"Phi, các người nghĩ đẹp quá nhỉ, nhanh lên một chút thả tôi ra!"

"Đjxmm~, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt à, tôi cho cô biết hôm nay chén rượu này, cô không uống cũng phải uống!"

Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan vô cùng xinh đẹp, Triệu Chính Dương đã sa vào điên cuồng.

Lúc trước muốn theo đuổi Lương Nhược Hư, hoàn toàn là vì dự án của gia tộc, hơn nữa Kỷ Khuynh Nhan thực sự đã làm cho hắn động tâm!

Ầm!

Ngay khi Triệu Chính Dương chuẩn bị rót rượu vào miệng của Kỷ Khuynh Nhan, cửa phòng bao bị một cước đá bay, Lâm Dật từ bên ngoài xông vào!

"Con mẹ nó! Ba người các ngươi hôm nay một người cũng đừng hòng thoát được nơi này!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 456.
Bình Luận (0)
Comment